Chương 997: Hỏa trung thủ lật

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tử Mẫu Địa Tâm hỏa, toàn diện mà nói cũng coi là một món thiên cấp trung phẩm linh vật, nhưng dưới điều kiện nhất định lại chỉ có thể coi là một món thiên cấp hạ phẩm linh vật, sự khác biệt trong này là do trên sự huyền bí của”Từ mẫu” này!

Tử Mẫu Tâm Địa hỏa có thể chia rẻ, sau khi chia sẻ toàn thân địa tâm hỏa, phẩm cấp của địa tâm hỏa làm mẫu thể nghiệm giảm xuống đến thiên cấp hạ phẩm, mà giống vậy sẽ có ba đóa địa cấp thượng phẩm nhị đại linh hỏa xuất hiện.

Nhưng Tử Mẫu Tâm Địa hỏa chia rẻ cũng không phải là đến đây chấm dứt, ba đóa địa cấp thượng phẩm nhị đại còn sẽ tiếp tục chia rẻ. Mỗi một đóa tử hỏa đều sẽ chia sẻ ra ba đóa huyền cấp thượng phẩm tam đại linh hỏa, như vậy thì có chín đóa huyền cấp thượng phẩm tam đại linh hỏa. Mà cùng lúc đó, ba đóa vốn đúng vậy cấp thượng phẩm nhị đại linh hỏa sau khi phẩm cấp chia rẻ cũng rớt xuống tới địa cấp trung phẩm.

Mà đóa Tử Mẫu Tâm Địa hỏa này chưa chia sẻ sở dĩ đáng giá hai vị pháp tướng đại tu sĩ xuất thủ tranh đoạt, nguyên nhân căn bản cũng không chỉ có ở phầm chất của đóa linh hỏa này. Mà là thông qua đóa linh hỏa này có thể tu luyện một loại hỏa chúc tính đại uy lực thân thông pháp trận của tu luyện giới truyền lưu đã lâu nhưng rất ít có người có thể luyện thành.

Hỏa Ngục Phần Thiên!

Sau khi Tử Mẫu Tâm Địa hỏa chia rẻ tổng cộng có mười ba đóa, giữa các đóa với nhau tồn tại một loại liên hệ cực kỳ thần bí. Tu luyện giới đã từng có một vị trận pháp đại năng đã từng lấy kích thích xong linh cảm, hao tốn hơn trăm năm sang chế được xong bộ Hỏa Ngục Phần Thiên pháp trận này, một khi trải qua thi triển liền cho thấy phần lớn uy năng tuyệt đại. Lấy vị trận pháp đại năng này ban đầu pháp tướng sơ kỳ tu vi sanh sanh kẹt giết một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ, khiến cho Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận này uy chấn tu luyện giới.

Sau đó Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận mặc dù xuất hiện cực ít ở tu luyện giới, nhưng chỉ là bởi vì Tử Mẫu Tâm Địa hóa rất ít được phát hiện ở tu luyện giới. Nhưng tu luyện truyền thừa của Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận này cũng không đoạn tuyệt. Chân Linh phái ở Doanh Thiên đạo tràng, Huyền Linh phải là bởi vì mình đã từng vượt xa Chân Linh phái tài lực, đều đã từng thu được hoàn chỉnh truyền thừa.

Sự tranh đoạt cùng Đạo Thắng lão tổ hiển nhiên đưa tới sự chú ý của tất cả tu sĩ, nhưng dưới sự ngăn trở do bụi núi lửa nồng đậm cùng với nham tương không ngừng mang thăng ra mặt biển hơn nữa phún phát kịch liệt, cũng rất ít có người dám tới đây vây xem tranh đấu giữa hai vị đại tu sĩ này.

Đạo Thắng lão tổ lúc này đã hơi chiếm cứ ưu thế. Thiên Tượng lão tổ đưa tay chộp một cái. Một cổ lực lượng vô hình từ bốn phương tám hướng quấn quanh linh hóa mà đi về phía giữa không trung, rồi lại thấy Đạo Thắng lão tổ đưa tay đẩy một cái. Vô số lực lượng sắc bén tự nhiên mà sinh, tản ra bốn bề nhất nhất chặt đứt từng cổ một lực lượng của Thiên Tượng lão tổ ở giữa không trung sinh thành.

Tử Mẫu Tâm Địa hỏa lần nữa treo trên không trung bất động. Đạo Thắng lão tổ ngăn cản một lần Thiên Tượng lão tổ cướp công đối với linh hỏa, ngược cũng đem hai ngón tay hướng linh hỏa câu liễu nhất câu. Tử Mẫu Tâm Địa hỏa lần nữa chợt động một cái về chỗ phương hướng của Đạo Thắng lão tổ.

Nơi xa lần nữa truyền tới hai tiếng nổ dồn thanh, Đông Cực lão tổ cùng Đạo Huyền lão tổ liên thủ cũng dưới Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ hợp kích thần thông đánh liên tiếp bại lui. Nhưng hai người này cũng hết sức kéo hai người Thiên Phàm, Thiên Tuyết, không khiến cho bọn họ chạy tới tăng viện.

Đặc biệt là Đông Cực lão tổ nguyên vốn điên phong tu sĩ, một thân tu vi nếu là dưới tình huống một chọi một, hai vị Thiên Tuyết, Thiên Phàm không người nào sẽ là đối thủ của lão ta.

Thiên Tượng lão tổ thân chỉ bắn ra. Một cổ kính phong ở giữa không trung xoay tròn một cái, tựa hồ hóa thành lượn quanh chỉ như vậy, quấn quanh và 8buột lấy ám kình của Đạo Thắng lão tổ. Hai vị pháp tướng tu sĩ nhằm vào một đóa địa tâm hỏa này cũng thành cục diện giác lực.

Đạo Thắng lão tổ lôi kéo mấy phe. Thiên Tượng lão tổ đồng thời lôi kéo. Hai cổ ám kình nhất thời chấn đắc bể tan tành không gian bốn phía.

Băng!

Hai cổ ám kình đồng thời kéo đứt, Tử Mẫu Tâm Địa hỏa lập tức mất đi khống chế, nhất thời bắn tới lên trên.

Trong nháy mắt này, Lục Bình đột nhiên xuất hiện phía trên giữa hai vị đại tu sĩ, đưa tay chụp tới năm lấy Tử Mẫu Tâm Địa hóa trong tay.

Ngay vào lúc này, hai vị đại tu sĩ thi triển ám kình cũng đột nhiên binh phát, theo sát phía sau đồng thời đánh vào Lục Bình đột nhiên xuất hiện ở bầu Thiên Linh hỏa.

– Không biết trời cao đất rộng!

Đạo Thắng lão tổ thấy Lục Bình đột nhiên xuất hiện, lại muốn muốn nhật tiện nghi của hai vị đại tu sĩ, lạnh lùng nói.

– Hồ nháo!

Thiên Tượng lão tổ cũng mang theo vẻ lo lắng, đột nhiên một trảo về phía bầu trời, tựa hồ muốn tận lực triệt tiêu ám kình bộc phát kia. Tuy nhiên Đạo Thắng lão tổ vừa vào lúc này đoán chắc Thiên Tượng lão tổ muốn xuất thủ vậy, giống vậy một đạo thanh phong chợt nổi lên, đem một trảo này của Thiên Tượng lão tổ hóa giải với vô hình.

Đạo Thắng lão tổ cũng không xuất thủ với Lục Bình, nhưng ngăn trở Thiên Tượng lão tổ cứu viện, rõ ràng muốn hắn ăn một ngầm chịu thiệt thòi vậy.

Lúc này Lục Bình sớm đã không tránh né đường sống, tuy nhiên hắn dám làm ngư ông đắc lợi trong tranh đấu giữa hai vị tu sĩ này, hiển nhiên đối với lần này cũng sớm có phòng bị.

Lại thấy Lục Bình một tay đem Tử Mẫu Tâm Địa hỏa trấn áp trong tay của mình, một tay đột nhiên nhấn xuống phía dưới một cái, đồng dạng là một cổ ám kình nghiêng về mà đi từ trên xuống dưới. Một cổ ám kình này giống như từng cái một đầu sóng trước nối theo sau đánh xuống phía dưới. Nhưng ám kình chạm mặt mà bộc phát lên lại giống như vô số đạo kích lưu tản ra, toàn bộ tan vỡ kình đạo của Lục Bình giống như sóng biển dâng lên vậy, rồi sau đó vẫn đánh tới trên người của hắn.

Lục Bình lăn lộn một người giữa không trung, một tờ vân phàm ngang trời mà ra, bao trùm lấy thân thể của hắn. Mấy đạo ám kình toàn bộ đánh vào trên vân phàm.

Mặt ngoài của Quải vân phàm dâng lên vô số tường vân đều bị băng tán, lộ ra khí linh kim sí bằng điểu núp sau vân phàm. Kim sí bằng điều một tiếng kinh minh, hai cánh quạt liên hồi. Từng mảnh một tường vân lần nữa hội tụ quanh người nó, đồng thời từng tầng một của Quải vân phàm bắt đầu chiết điệp, lấy bản thể cứng rắn gánh xuống ám kình của hai vị pháp tướng tu sĩ.

Tuy nhiên bản thân Lục Bình còn đang giữa không trung bị những thứ ám kình này đánh bay ngang ra, liên tiếp đụng vào trong ba cổ cột lửa phun ra. Nhưng mà Quải vân phàm dù sao cũng bảo vật phòng thủ cấp bậc linh bảo, hộ thân đại thần thông cũng đã sớm ngưng tụ thành công. Lục Bình mặc dù bị mấy đạo ám kình này đánh trong bụng khó chịu muốn nôn ra, nhưng đúng là vẫn chống đỡ được.

Các phái tu sĩ bốn phía âm thầm quan sát hai vị lão tổ đại chiến thấy vậy toàn bộ cũng hít một hơi khí lạnh. Đạo Thắng lão tổ lạnh lùng nhìn Lục Bình nơi xa một cái, thân hình vừa lui về phía sau. Một cô bụi núi lửa đúng lúc tràn ngập tới, che giấu thân hình của Đạo Thắng lão tổ, đợi đến lúc bụi núi lửa tản đi, Đạo Thắng lão tổ đã sớm rút đi không thấy đâu nữa.

Nơi xa Lục Bình thật vất vả dừng thân hình, sau khi trở về không thể thiếu nếu bị Thiên Tượng lão tổ khiển trách một phen, Tử Mẫu Tâm Địa hỏa cũng phải giao cho trong tay của Thiên Tượng lão tổ.

Tử Mẫu Tâm Địa hỏa này mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng loại hỏa diễm này vô luận là luyện đan còn luyện khí cũng không tính thích hợp đặc biệt, cũng không thần hiệu đốt cháy thần niệm như Bích Lân Hồn Hỏa. Mặc dù Hỏa Ngục Phần Thiên này có thể bày kỳ trận, nhưng bản thân cũng cũng không thích hợp sử dụng cho tu sĩ như Lục Bình tu luyện Thủy chúc tính công pháp như vậy.

Thời gian càng ngày càng dài, lúc này càng ngày càng nhiều núi lửa xông phá mặt biển, tuy nhiên lúc này núi lửa vẫn phún phát đã trở nên càng ngày càng ít, bị tầng sương mù đỏ thắm dày đặc bao phủ bày trên mặt biển, một tòa cự hình đảo tự luân khuếch đã dần dần thành hình trên mặt biển.

Lục Bình thuận tuần ở trên không. Lục Cầm nhi quanh quẩn bốn phía quanh Lục Bình, thủy chung không rời đi khỏi tầm mắt của hắn.

– Ca ca, một ngọn núi lửa bên trái phía dưới muốn phún phát rồi!

Lục Bình nghe vậy xoay người vẫn lạc, dừng lại ở không trung xa cách cách ngọn núi này ba dặm. Vào lúc này, tiếng vang âm âm đã từ trong bụng núi truyền tới, một cổ hỏa quang màu đỏ quất đột nhiên nổ tung ở đỉnh của ngọn núi. Nham tường màu đỏ sậm kèm theo bụi núi lửa nồng đậm xông về trời cao.

Lục Bình vào một loáng núi lửa đó bộc phát cũng đã bắt được hai đạo linh hỏa khí tức hơi mạnh mẽ. Tế Thủy Trường Lưu kiếm nhất cử phá vỡ nham tương lưu động. Một đóa hỏa quang màu xanh ngọc đang muốn độn trốn, lại bị Lục Bình một thanh từ trong nham tương bị phá vỡ mò ra.

Sắc mặt của Lục Bình vui mừng, lại là một đóa thiên cấp hạ phẫm linh hỏa!

Này cho dù là một trong mấy đóa thiên cấp linh hỏa có chừng trong quá trình dãy núi lửa ở tây Bắc Hải vực lần này bộc phát lấy được.

Chính vào lúc này, một bên trong một cổ bụi núi lửa chích nhiệt đột nhiên lao ra một con hội điểu to lớn. Lục Cầm nhi đem thân thể một trận, đánh bay toàn bộ tro bụi của núi lửa vẫn lạc trên người, lần nữa khôi phục thân thể ưu mỹ của thanh loan.

Lục Cầm nhi mặc dù không thể giống như Lục Bình có thể trực tiếp xâm nhập chỗ sâu của nham tương đi bắt linh hỏa ẩn giấu như vậy, nhưng bản thân của Lục Cầm nhi chính là thanh loan tinh thông hỏa diễm, thân lãi đối với núi lửa có trời sanh, hơn nữa có thể khoát miễn phần lớn hỏa diễm tổn thương.

Lục Cầm nhi há mồm phun ra một đoàn hỏa diễm, chính là một đóa thiên địa linh hóa mà lúc trước nàng từ trong nham tương phóng lên cao bắt lại, phẩm chất đạt tới địa cấp trung phẩm.

Kể từ sau khi Thiên Tượng lão tổ cùng Đạo Thắng lão tổ trực tiếp giao phong tranh đoạt Tử Mẫu Tâm Địa hỏa, núi lửa này phun phát tựa hồ cũng đã đến gần hồi cuối. Sự xuất hiện của thiên địa linh hỏa vốn ít lại càng trở nên ít, mặc dù như thế, các phái lão tổ vẫn không từ bỏ, kiên thủ ở giữa không trung.

Mà lúc này Lục Bình lại dựa vào Lục Cầm nhi trời sanh thân cận đối với núi lửa, liên tiếp tìm được bốn ngọn núi lửa sắp phun phát. Hơn nữa vào một loáng núi lửa bộc phát, đuổi trước những lão tổ khác từ bên trong giành lại hết. Ba đóa kỳ hỏa, thủ đoạn như thế này không biết làm bao nhiêu các phái lão tổ âm thầm ghen tỵ muốn chết.

Cộng thêm bây giờ đóa thiên cấp hạ phẩm linh hỏa màu xanh ngọc này tới tay, chỉ một người Lục Bình lấy được mười một đóa linh hỏa cùng với ba đóa kỳ hỏa hỏa chủng, trong đó phẩm cấp cao nhất là thiên cấp hạ phẩm, địa cấp hóa chúng cũng có ba đóa, còn lại đều huyền cấp hỏa chủng.

Như thế này đã vượt qua xa các phái pháp tướng trung kỳ lão tổ, chính là Đông Cực lão tổ cũng so ra kém hắn. Chỉ có Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị pháp tướng trung kỳ lão tổ liên thủ, cùng với Thiên Tượng, Đạo Thắng hai vị đại tu sĩ có thể lực áp Lục Bình một bậc trên thu hoạch.

Bụi núi lửa trong bầu trời dưới các loại thủ đoạn của tất cả lão tổ thi triển đã đang dần dần tản đi. Tiếng nổ trầm muộn ở đáy biển như cũ vang lên, địa động vẫn kéo dài ở chỗ cũ, nhưng núi lửa phun phát đã dần dần dừng lại. Một tầng sương mù màu đỏ thắm thật dày bày trên mặt biển cũng theo dãy núi lửa mang thăng mà tràn ngập cả tòa cự hình đảo tự xuất hiện ở trên mặt biển mà tràn ngập toàn bộ trên đảo. Hơn nữa những thứ sương mù dày đặc này cũng không tan ra hòa nhập nữa, chẳng qua là bởi vì bành trường mà trở thành nhạt chút ít, cự hình đảo tự trải rộng núi lửa rốt cục xuất hiện trên mặt biển.

Núi lửa phun phát theo chỗ tòa cự hình đảo tự này hiện đầy núi lửa từ đáy biển dâng lên mà dần dần tiêu tán, nhưng nham tương của miệng núi lửa vẫn ở chỗ cũ sôi trào. Khói dày đặc cuồn cuộn xông thẳng tiêu hán, đem toàn bộ đảo tự bao phủ trong một lớp bụi sương mù mông lung.

Ai cũng biết được trong phiến dãy cự hình hỏa sơn này có thể còn cất giấu số lượng thiên địa linh hỏa không rẻ, nhưng cụ thể nghiệm làm gì những lão tổ này cũng không thời gian cùng tinh lực đi tham cứu, càng không thể giống như thủ chu đãi thỏ ở chỗ này chờ bọn họ xuất thế như vậy. Vì vậy nhiệm vụ thăm dò hòn đảo này còn dư lại phải để lại cho những địa cấp tu sĩ khác trong môn phái.

Lúc này các phái tu sĩ cũng rốt cục phát hiện Chân Linh phái mười vị pháp tướng tu sĩ lúc này đã chiếm cứ xong phạm vi mấy trăm dặm từ tòa cự hình hỏa sơn này dọc theo nội bộ những đảo tự duyên hải, đại thể chiếm hết khu vực ước chừng một phần năm của dãy cự hình hỏa sơn, hơn nữa trong phiến khu vực này lại là một khu vực núi lửa phân bố dày đặc nhất.

Các phái tu sĩ thấy vậy đều hận đến buốt răng, nhưng đều không thể làm gì, chưa kể Chân Linh phái trước chuyện này xảy ra cũng đã đại khái hiểu rõ đối với dãy núi lửa dưới đáy biển, chỉ một số lượng pháp tướng tu sĩ khổng lồ triển hiện ra thực lực cũng làm các phái ném chuột sợ vỡ đồ.

Nhưng không đợi các phái tu sĩ âm thầm lưu chuyển các loại tâm tư cổ quái, chân trời đã có mấy chục đạo độn quang đã phi độn tới dãy cự hình hỏa son.

Các phái tu sĩ đua nhau đem thần niệm quét ngang ra, chỉ chốc lát sau trên mặt của từng người lần nữa lưu chuyển các loại các dạng biểu lộ phức tạp.

Sau khi nhận được tin tức dãy núi lửa ở tây Bắc Hải vực dần dần thở bình thường, Chân Linh phái hóa chúc tính tu sĩ cùng với không phải là hỏa chúc tính tu sĩ nhưng luyện đan sư đã sớm ở Huyền Khôn đảo súc thế chờ phân phó. Các loại luyện khí sư tu sĩ đua nhau lên đường, trùng hợp vào lúc này chạy tới hiện trường.

Nếu như nói trước đó Chân Linh phái mấy vị lão tổ chẳng qua là đi trước vòng chiếm quảng đại một bộ phận trọng yếu nhất của cự hình đảo tự này, bây giờ những thứ môn hạ đệ tử này kịp thời chạy tới, cũng đã tạo thành chiếm cứ trên thực tế, các phái tu sĩ chính là không thừa nhận cũng không được rồi.