Chương 289: Hậu Tích Bạch Phát

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Địa cấp động phủ.

Lục Bình lần nữa giao cho Ngô Nham ba mươi sáu vạn linh thạch bảo hắn đi tiếp tục thuê mướn một năm.

Hồng Ưng mang theo đại lượng linh thảo ở trong khoảng thời gian này thu mua ở trong Càn Nguyên thành, hộ tống Lạc Giang Thụy quay trở về Vẫn lạc bí cảnh. Đồng hành còn có Xích Luyện Anh đã lên cấp đoán đan kỳ tu vi.

Sau khi đạt tới dung huyết kỳ điên phong, tu sĩ có thể thử đột phá đoán đan kỳ. Nhưng tuyệt đại đa số khi thử chuyện này đều nếm lấy sự thất bại. Vì vậy phần lớn tu sĩ ở giai đoạn này đều chậm lại một chút để ổn định căn cơ cho thật tốt.

Bất quá Lục Bình hiển nhiên là tinh ít cầu tinh, càng hết lần này đến lần khác làm chậm lại quá trình bước vào đoán đan kỳ của mình.

Có Lạc Giang Thụy là sức lao động miễn phí, các loại đan dược ở dung huyết hậu kỳ tu luyện, Lục Bình không tự tay luyện chế nữa. Đặc biệt là ở trong đan hội sau khi lấy được “Tam ngọc linh đan”, tu vi của Lục Bình một mực chậm chạp nhưng kiên định tiến bộ lên.

Thác Nguyên đan, Nhận Mạch đan, Thuần Huyết đan luyện chế Lục Bình cũng không để cho Lạc Giang Thụy toàn bộ xuất thủ. Mặc dù hắn đã trả lại cái luyện đan lô của Sở Đình, nhưng sau khi thành công luyện chế Kim Nguyên đan không còn nghi ngờ gì nữa đã khiến cho thuật luyện đan của Lục Bình tiến hơn một bước.

Sau khi thay bằng Lam Linh hỏa, được sự giúp đỡ của Bạo linh huyết vừa mới có được, thành đan suất của Lục Bình vẫn duy trì ở năm sáu tầng y như cũ. Bởi vì bây giờ Lục Bình không nỡ sử dụng Tử Tinh phong vương tương, nếu không thì thành đan suất của hắn có thể tương đương Bắc Minh Chu Sấm, đạt tới bảy tầng.

Điều đáng tiếc chính là, đối với những đan dược dùng để củng cố căn cơ của dung huyết kỳ tu sĩ cực kỳ quý hiếm. Và tu sĩ tối đa chỉ có thể sử dụng ba viên, sau đó không hiệu quả nữa.

Nhận Mạch đan cùng Thác Nguyên đan sau khi được Lục Bình sử dụng đều có tác dụng trông rất rõ. Huyết mạch của Lục Bình trở nên dẻo dai hơn, trình độ của pháp lực cũng hùng hậu hơn, có sự đột phá cực lớn về không gian. Điều này khiến cho Lục Bình kéo dài thêm thời gian nửa năm tu luyện.

Và sau khi khiến cho pháp lực ở trong cơ thể đạt tới mức độ bão hòa thì hắn phát hiện là trình độ hùng hậu của pháp lực ở trong cơ thể mình đã trực tiếp tăng lên tới một phần ba. Lần này cho dù Lục Bình tế xuất ra bản mệnh nguyên thần đại trận, cũng sẽ không bị pháp lực không đủ dẫn đến mệt, đến nỗi hộc máu bị thương nặng khi đại chiến với đoán đan chân nhân, giống như Cẩm Lễ chân nhân vậy.

Phải biết rằng bản mệnh nguyên thần đại trận của Lục Bình chưa hoàn thiện. Mà một khi hoàn thiện thì ngự sử bộ pháp khí này đòi hỏi tiêu hao pháp lực càng to lớn hơn.

Thuần Huyết đan lần nữa chứng minh huyết mạch của Lục Bình vô cùng quỷ dị. Thuần Huyết đan chủ yếu là tác dụng lên làm cho pháp lực tinh thuần. Nếu như nói Thác Nguyên đan có thể khiến cho pháp lực của tu sĩ trở nên hùng hậu thì Thuần Huyết đan chiếm tinh túy ở hai chỗ “tinh thuần”.

Nhưng khi Lục Bình sử dụng Thuần Huyết đan thì dược lực tinh thuần tan ra vào trong huyết mạch của Lục Bình cũng không dẫn tới chút tác dụng nào, phảng phất như huyết mạch của Lục Bình đã tinh thuần đến mức mà không cần đến việc sử dụng Thuần Huyết đan nữa vậy.

Toàn bộ dược lực của Thuần Huyết đan theo pháp lực của Lục Bình quay ở trong huyết mạch một vòng.

Trừ những linh lực hữu dụng đối với việc tu luyện ở trong đó bị luyện hóa trở thành pháp lực ra, những dược lực còn lại đều đã bị lãng phí hết.

Lục Bình suy nghĩ mãi mà không hiểu được, cuối cùng cũng lười suy nghĩ nữa, lật tay lấy một cái ngọc tinh bình từ trong nhẫn trữ vật ra, bên trong chính là ba viên đan dược màu tím. Thất bộ văn đan!

Đây là năm đó ở trên Tam gia đảo, Lục Bình dùng hai phần linh thảo do Lý gia cung cấp luyện chế mà thành. Lúc ấy, bởi vì có Sở Đình đến, hai cha con Lý Mậu Lâm bởi vì không tin vào thuật luyện đan của Lục Bình, cho nên chỉ cấp cho hắn hai phần linh thảo và nói rõ chỉ cần Lục Bình luyện chế thành công một viên Thất bộ văn đan là được.

Lục Bình vừa đúng dịp im lặng để phát đại tài hai lò Thất bộ văn đan. Hắn đã thành công luyện chế tông cộng bốn viên. Trừ để lại một viên cho Lý gia ra, còn lại ba viên đã bạch bạch tiện nghi cho Lục Bình.

Lục Bình đã từng dùng qua Ý Niệm đan. Loại đan dược này có thể khiến cho cảnh giới của hắn vượt trước lên một bước, đạt tới đoán đan kỳ giúp cho hắn hiểu rõ được cảnh giới của đoán đan tu sĩ là như thế nào.

Loại kinh lịch này hiện ra ở trước mắt càng thêm kích thích cho sự mong muốn đạt tới đoán đan kỳ của Lục Bình.

Đợi cho đến khi Lục Bình đem ba viên Thất bộ văn đan luyện hóa hoàn tất, một cỗ lực lượng khổng lồ phảng phất như con rồng ngủ bị đánh thức trở dậy ở trong huyết mạch của Lục Bình bôn tẩu lưu động.

Chín viên Dung huyết đan ở trong tâm hạch không gian tạo thành một vòng tròn đồng tâm, bắt đầu vận chuyển một cách chậm rãi. Chín viên Dung huyết châu này càng chuyển càng nhanh phảng phất như ăn ý với nhau vậy. Từng tầng huyết mạch tinh hoa từ trong chín viên Dung huyết châu bóc tách ra. Rồi sau đó chín tầng huyết mạch tinh hoa ngưng tụ lại một chỗ. Một đạo ánh sáng màu kim sắc bao phủ toàn bộ tâm hạch không gian. Ánh sáng đi qua xong thì một giọt chân nguyên dịch màu vàng đọng lại ở trong tâm hạch không gian và không ngừng lưu chuyển.

Huyết mạch tinh hoa từ chín viên Dung huyết châu tróc tách ra càng lúc càng nhanh. Chân nguyên dịch màu vàng càng ngưng tụ càng nhiều. Và huyết mạch Lục Bình vào lúc này lại có chút hậu kính không đủ, phảng phất như thiếu sót một cái thứ đồ vô cùng trọng yếu gì vậy. Một loại cảm giác đói khát từ tầng sâu thẳm lần nữa tràn đầy trong huyết mạch của Lục Bình.

Cơ hội đã đến rồi!

Dung huyết kỳ tu sĩ trong thời khắc tối hậu ngưng tu kim đan lần cuối cùng phải bổ túc tự thân huyết mạch của mình. Và cái thời điểm đó chính là lúc này. Chỉ có khi đem tự thân huyết mạch bổ túc xong thì Lục Bình mới có thể thành tựu kim đan được.

Lục Bình lấy ra cái ngọc tinh bình, bên trong là mười viên “Hóa kim Dung huyết đan” được luyện chế ra từ kim đan của Cẩm Lễ chân nhân. Thứ này là vật dùng để bổ túc tự thân huyết mạch của Lục Bình.

“Hóa kim Dung huyết đan” này mặc dù là thứ đan dược đứng đầu trong nửa bước đoán đan đan dược .

Nhưng với thuật luyện đan của Lục Bình cũng không cách nào đem toàn bộ kim đan hoàn toàn luyện hóa thành mười viên “Hóa kim Dung huyết đan”. Mười viên“Hóa kim Dung huyết đan” này là xuất phát từ tay của Diễm Vô Cữu.

Ngày đó Diễm Vô Cữu dừng lại mấy ngày ở trong động phủ của Lục Bình, ngoại trừ đem Loan Ngọc giao cho Lục Bình chăm sóc thì cũng truyền cho Lục Cầm một bộ bí thuật tu luyện một cách đầy đủ. Ngoài ra thời gian còn lại, Diễm Vô Cữu phảng phất cố ý chờ đợi Lục Bình thính giáo một điều gì đó.

Gặp cao nhân mà không lạy, đây là một cái tội lỗi rất lớn. Lục Bình tự nhiên cũng không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này. Phải biết đối phương là một vị luyện đan tông sư, nếu không thì với đoán đan hậu kỳ tu vi của Diễm Vô Cữu làm gì có thể ngồi ngang hàng với Hồng Diệp lão tổ cùng phân đình kháng lễ chứ?

Ngoại trừ thỉnh giáo một lượng lớn vấn đề liên quan tới thuật luyện đan. Lục Bình còn cầu xin Diễm Vô Cữu xuất thủ luyện chế cho mình một lò “Hóa kim Dung huyết đan”.

Điều này khiến cho Lục Bình kiến thức được phong thái của luyện đan tông sư, đỉnh cấp luyện đan lô, địa cấp, cao cấp Thiên địa linh hỏa, “Cửu khúc huyền hoàng diễm”, kỹ xảo khống chế lửa một cách dễ dàng, thủ ấn ngưng đan phức tạp đa dạng… Toàn bộ quá trình phảng phất như nước đến là cừ thành vậy, không có một chút gượng gạo nào.

Lục Bình tự nhận là ngoại trừ trong quá trình “Đề thuần thuật” ra thì cái “ Đề thuần thuật” do hắn cải tiến không hề dưới “Đề thuần thuật” của Diễm Vô Cữu. Những phương diện khác thì sự chênh lệch giữa ông ta và hắn là không thể nào tính toán được.

Sau khi luyện đan lễ khai ra, mười viên “Hóa kim Dung huyết đan” phun trào ra ngoài. Lục Bình và Lạc Giang Thụy hai người ở bên cạnh quan sát luyện đan, trợn mắt há mồm, không khỏi chấn hám. Thật sự là quá dễ dàng. Đây chính là thuật luyện đan lên tới cấp bậc tông sư.

Khi hai người còn đắm chìm trong thuật luyện đan giống như thần kỳ của Diễm Vô Cữu mà không thể tự kìm chế được, thì Diễm Vô Cữu khẽ mỉm cười, lặng lẽ rời khỏi động phủ của Lục Bình.

Tới khi Lục Bình và Lạc Giang Thụy thở một hơi dài nhẹ nhõm, ai cũng có được những lý giải và thấu hiệu của riêng mình thì lúc này mới phát hiện chẳng biết là từ lúc nào Diễm Vô Cửu đã rời đi trong luyện đan thất, chỉ để lại cái ngọc tinh bình, bên trong chứa đựng mười viên “Hóa kim Dung huyết đan” này.