Chương 1407: Luân Phiên đại chiến ( tục )

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Phảng phất thiên hà rơi xuống, biển gào nhấc lên sóng lớn cao chừng mười mấy trượng. Cho dù là đỉnh đồi cao nhất trên Hoàng Ly đảo trước mặt sóng lớn kia cũng ngoan ngoãn bị nuốt mất trong đó.

Sóng lớn vỗ đánh xuống, toàn bộ Hoàng Ly đảo tức thì bị nước biển dâng lên bao phủ. Nhưng theo nước biển từ từ lui ra, Hoàng Ly đảo được một tòa trận pháp bảo hộ thật to lần nữa biển hiện lên trên mặt, tiếp theo lại bị đạo sóng lớn thứ hai tới phía sau nuốt mất, sau đó nổi lên lần nữa.

Liên tiếp mấy lần sóng lớn phập phồng đánh vào, Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận vẫn vững vàng bảo vệ toàn bộ hòn đảo. Tuy nhiên do hộ đảo đại trận lay động càng phát ra kịch liệt cùng với màu sắc dần dần thay đổi kém đi mà xét, hiển nhiên dưới mấy đạo sóng lớn đánh vào, hộ đảo đại trận ngăn cản cũng cực kỳ thảm hại. Dù sao sóng lớn cũng giống như biển gào vậy liên tiếp không ngừng đánh vào chính là vô thượng thần thông do Đông Dật lão tổ dựa vào Điều Hải Lệnh thi triển ra.

Khổng Kinh lão tổ hơi mang một vẻ kinh ngạc nói:

– Hoàng Ly đảo những năm gần đây được Lục Thiên Bình kinh doanh quả thật vững như tường đồng vách sắt. Dưới một vị đại tu sĩ toàn lực công kích lại còn có thể bảo vệ nghiêm mật như vậy!

Một bên Nguyên Thủy Cự Ngạc đại tu sĩ hừ lạnh một tiếng nói:

– Lục Thiên Bình hàng năm không có trên Hoàng Ly đảo, trừ ban đầu Hoàng Ly đảo bị chiếm cứ mấy lần chiến đấu ra, Hoàng Ly đảo có thể nói vẫn luôn do đạo lữ của hắn kinh doanh. Tuy nhiên có thể có thành tựu ngày hôm nay, cũng bởi vì Lục Thiên Bình đó quật khởi chi thế quá mức nhanh chóng.

Khổng Kinh yêu vương ngạc nhiên nói:

– Đạo huynh đối với lai lịch của Hoàng Ly đảo cũng rất rõ ràng!

Đại tu sĩ hừ lạnh một tiếng, trên mặt hiện ra một tia không vui. Lão ta sở dĩ rõ ràng đối với Hoàng Ly đảo như vậy, thật sự là bởi vì biển sâu yêu tộc Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất phái yêu tu trước đây ăn đủ thua thiệt bên ngoài Hoàng Ly đảo này. Khổng Kinh yêu vương một câu nói đó có lẽ là vô tâm, nhưng khi nghe trong tai lão ta lại tựa hồ như là cố ý giễu cợt vậy.

– Chỉ dựa vào một mình Đông Dật thì không cách nào đánh vỡ Hoàng Ly đảo thủ hộ đại trận. Nếu hắn đã xuất thủ, vậy chúng ta cũng không cần nhàn rỗi nữa!

– Đạo huynh quả thật đối với Hoàng Ly đảo sớm có hiểu rõ, chính là biết người biết ta bách chiến không nguy. Kính xin đạo huynh chỉ giáo nhiều hơn.

– Đạo lữ của Lục Thiên Bình đó chính là một vị trận pháp đại sư, trên đảo có ít nhất hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng với hai ba vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ trấn thủ. Hơn nữa tất cả đoán đan tu sĩ trên đảo, dựa vào lực của trận pháp, bọn họ hoàn toàn có thể ngăn cản một vị đại tu sĩ tấn công.

Khổng Kinh yêu vương gật đầu một cái, nói:
– Lại có hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ sao? Thực lực của Hoàng Ly đảo quả thật hùng hậu. Tuy nhiên pháp tướng trung kỳ tu sĩ trấn thủ Hoàng Ly đảo là ai vậy? Trừ Thiên Tuyết cùng Hạng Lâu bị trọng thương, Chân Linh phái pháp tướng trung kỳ tu sĩ không phải đều ngồi bảo thuyền rời đi sao, chẳng lẽ là Mai Thiên Cầm?

– Không phải là Mai Thiên Cầm, tựa hồ là cao thủ của Lục Thiên Bình tìm tới từ Trung Thổ.

Khổng Kinh lão tổ thở dài nói:

– Chân Linh phái những năm này thực lực tăng trưởng quả nhiên nhanh chóng, lại có Trung Thổ cao thủ nguyện ý theo đuổi một tên tu sĩ xuất thân Bắc Hải. Nói như thế Đông Dật mới vừa tiến cấp pháp tướng hậu kỳ không làm được gì thậm chí còn muốn thua thiệt ở Hoàng Ly đảo. Xem ra ta và người thật đúng là phải xuất thủ rồi.

– Hoàng Ly đảo những năm này không biết lược đoạt hết bao nhiêu tư nguyên tu luyện từ trong tay yêu tộc ta, bảo các nhi lang dưới quyền chuẩn bị sẵn sàng, một khi bọn ta phá vỡ Hoàng Ly đảo thủ hộ đại trận liền đánh giết đi vào. Vạn không thể cho Chân Linh phái tu sĩ cơ hội rời đi cùng với dời đi tư nguyên tu luyện. Nếu cơ hội tới, bọn ta hoàn toàn huyết tẩy hết Hoàng Ly đảo.

Hai vị yêu tộc đại tu sĩ vừa dứt lời, trên mặt biển mấy dặm sau lưng đột nhiên nổ lên một đoàn bọt nước. Khổng Kinh yêu vương thần sắc cả kinh, hướng về chỗ nơi xa trên mặt biển đã bị tràn ngập thành một đoàn sương mù giọng hung tợn hỏi:

– Là người nào ở đó?

Vừa dứt lời, một đạo độn quang đột nhiên từ trong thủy vụ phía trước xuyên qua tới phía hai người, mà sau lưng hắn lại truyền tới từng trận tạo loạn.

Nguyên Thủy Cự Ngạc đại tu sĩ sắc mặt trầm xuống, trực tiếp bay tới độn quang đưa tay một cánh, lại bị một bên Khổng Kinh yêu vương đưa tay ngắn lại, nói:

– Đạo huynh, là bổn tộc tu sĩ!

Khi đó đại tu sĩ cũng đã phát hiện không ổn, bất quá bị Khổng Kinh yêu vương dễ dàng ngăn lại như vậy làm lòng hắn có sự dè chừng, hừ lạnh một tiếng thu tay về.

Khổng Kinh yêu vương khẽ mỉm cười, hướng đạo độn quang đã du tẩu một vòng bên bờ tử vong sắc mặt trầm xuống, mắng:

– Tạ yêu vương chuyện gì kinh hoàng như vậy?

Độn quang rơi xuống trước người hai vị đại tu sĩ, một yêu tộc pháp tướng tu sĩ sắc mặt tái nhợt mặt mang hoảng hốt hành lễ với hai người đáp:

– Hai vị lão tổ đại sự không tốt. Có sát thủ lẻn vào trong trận của bổn tộc, trước đó phát hiện Lân yêu vương cùng với Hạ yêu vương hai người không biết khi nào đã bỏ mạng trong nước rồi.

– Cái gì?

Khổng yêu vương mặt liền biến sắc. Hai vị yêu vương đó đều là pháp tướng sơ kỳ yêu tu, chính là hai trong đông đảo pháp tướng yêu vương lần này biển sâu yêu tộc xuất chinh Hoàng Ly đảo. Thủ hạ dẫn năm trăm yêu tu nhi lang, không ngờ lại lặng yên không tiếng động bị người giết chết trong ở nước như vậy.

– Chính người cũng không phát hiện gì sao?

Yêu tộc tu sĩ chạy tới báo tin trước mắt tự thân cũng là pháp tướng trung kỳ tu vi, nghe vậy vội vàng cúi đầu đáp:

– Sát thủ kia thật xảo trá dị thường, thuộc hạ xấu hổ, đã từng phát hiện chút đầu mối, lại bị người đến ung dung rút đi, thủy chung chưa từng bắt lại tung tích.

– Phế vật!

Khổng Kinh yêu vương mắng mạnh:

– Đường đường pháp tướng trung kỳ yêu tu, thủ hạ hai ngàn yêu tộc nhi lang, ba vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, chính là một vị đại tu sĩ cũng có thể đánh một trận. Không ngờ lại bị người lẻn vào lập tức giết hai người mà không biết, thậm chí ngay cả đối thủ là người nào cũng không biết. Chẳng lẽ Lục Thiên Bình trở lại từ trong Phong Bạo Dương hay sao?

Tạ yêu vương mặt mũi mồ hôi lạnh, trước mặt uy áp của Khổng Kinh yêu vương đại tu sĩ không chút lực ngăn cản. Thế lực của Giao Kình nhất phái trong yêu tộc vốn thuộc về phe yêu thế. Lần này lại bị giết hai tên vốn thế lực pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, đối với Giao Kình nhất tộc mà nói có thể nói là bị thương nặng.

Đại chiến chưa khai ích liền mất hai viên đại tướng, nhưng ngay cả hung thủ là người nào cũng không biết. Thân là Giao Kình nhất tộc tộc trưởng, Khổng Kinh yêu vương hiển nhiên phải giận dữ.

Lúc này ngược lại thì một bên Nguyên Thủy Cự Ngạc đại tu sĩ đưa tay ngắn lại Khổng Kinh yêu vương giận dữ phát điên, lạnh giọng nói:

– Đạo hữu chớ nổi giận, lão phu có lẽ đã đoán ra người đến là ai rồi!

– Là người nào?

Khổng Kinh yêu vương hung hãn hỏi.

– Xem ra là Chân Linh phái Ma Kiếm Ân Thiên Sở!

Đại tu sĩ thấp giọng nói:

– Người đó sư thừa Âm Ảnh chân nhân trong Chân Linh phái Nhị đại đệ tử Tam Chân Tứ Linh, thực ra lại là nghiệt chủng của Băng Ly nhất tộc cùng Âm Ảnh chân nhân. Một tay ám sát bí thuật trong tay uy lực mạnh mẽ, thậm chí đã từng một lần cùng Lục Thiên Bình nổi danh. Ở Bắc Hải tu luyện giới được gọi là Một tiên một ma, tiên là Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên, còn ma chính là Ma Kiếm Ân Thiên Sở!

Đại tu sĩ dùng một chút, nói:

– Chân Linh phái sớm đã phát hiện hành động của bọn ta rồi!

– Vậy thì thế nào!

Lực chú ý của Không Kinh yêu vương cuối cùng từ trên người Tạ yêu vương trước người chuyển dời đến Hoàng Ly đảo phía trước lạnh giọng nói:

– Nếu Chân Linh phái thật đúng là sớm có chuẩn bị, đó chính là bày mai phục lặng lẽ đợi bọn ta lọt lưới. Hôm nay họ phái ra một sát thủ chung quanh giết người ý đồ nhiễu loạn, ngược lại chứng minh Chân Linh phái hữu tâm vô lực. Bọn ta chỉ cần để ý tiến vào Hoàng Ly đảo, sát thủ cứ mãi trốn tránh rồi ám sát chung quy không thể nào đi ra trước mặt đài được.