Chương 865: Gõ mạnh cần trúc

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi Liễu Thiên Linh có được hồn hương, dưới sự mừng rỡ lập tức ở trong Trùng Hoa điện đốt một miếng nhỏ Định Hồn hương, không ngờ Khúc Thiên Thành lão tổ bởi vì chuyện ước chiến cùng Lục Bình mà tránh né trở về Trung Thổ, vội vã chạy tới từ giả Liễu Thiên Linh lão tổ, cứ như vậy lỗ mãng xông vào trong Trùng Hoa điện.

Khúc Thiên Thành lão tổ dù sao cũng là pháp tướng tu sĩ, ở Trung Thổ du lịch mấy năm, kiến thức rộng rãi, nhìn một cái liền nhận ra hinh hương phiêu tán trong Trùng Hoa điện chính là Định Hồn hương trong tam đại hồn hương đại danh đỉnh đỉnh của tu luyện giới.

Lần này bí mật coi như không giữ được, Chân Linh phái mấy vị lão tổ ở lại giữ Thiên Linh sơn lập tức biết được tin tức trong tay Liễu Thiên Linh lão tổ có hồn hương, ngay cả Thiên Tuyết lão tổ xa ở Hàn Băng đảo cùng Thiên Khang lão tổ ở Hoàn Vũ đảo cũng phát tới truyền âm pháp kiếm, hỏi thăm chuyện hồn hương, cuối cùng cả Thiên Tượng lão tổ cũng kinh động.

Liễu Thiên Linh lão tổ bất đắc dĩ chỉ đành phải đem Lục Bình cung khai ra, tuy nhiên cũng âm thầm sắp bày không ít mai phục giúp Lục Bình.

Nhờ có chuyện của Thiên Thuật lão tổ, môn phái chư vị lão tổ cũng không muốn kích thích Lục Bình nhiều. Nghe nói theo như lời Liễu Thiên Linh lão tổ, trên người Lục Bình cũng không còn mấy khối, lập tức tin ngay, dù sao thiên tài địa bảo bực này có thể có được mấy khối cũng đã là may mắn lắm rồi.

Nếu để cho bọn họ biết được trên người Lục Bình chẳng những có sẵn mấy chục gần trăm khối hồn hương, thậm chí trong Hoàng Kim ốc còn có mấy cây Kinh Hồn thụ còn tươi tốt, sợ rằng ngay cả bản thân Liễu Thiên Linh lão tổ cũng nhịn không được.
Tam đại hồn hương nguyên vốn ở ánh mắt Lục Bình mặc dù khó có được, nhưng cũng không quý trọng đến mức phải kinh động mấy vị lão tổ của môn phái. Nhưng hắn lại không biết là, tam đại hồn hương mặc dù có công hiệu tư dưỡng thần niệm, phần nhiều thời điểm sử dụng là khi tu sĩ bế quan tu luyện cùng với lĩnh ngộ thần thông pháp thuật.

Nhưng đối với pháp tướng tu sĩ, thứ có hiệu dụng tư dưỡng pháp tướng rất lớn như vậy lại bị Lục Bình đánh giá thấp!

Tu sĩ sau khi lên cấp pháp tướng kỳ, nếu muốn tiến thêm một bước, khó khăn có thể nói là như lên trời. Hết thảy căn cơ của pháp tướng kỳ tu sĩ hiển nhiên đều nằm ở trên pháp tướng, tam đại hồn hương đối với pháp tướng có tác dụng tư dưỡng vượt xa ra khỏi Lục Bình dự tính. Chẳng những nó có thể đủ giúp khôi phục pháp tướng sinh cơ, còn có thể làm lớn mạnh, tăng linh tính của pháp tướng, xúc tiến thần niệm cùng pháp tướng dung hợp lẫn nhau.

Tam đại hồn hương mặc dù không thể trực tiếp đề thăng pháp tướng tu sĩ tu vi, nhưng mang đến lợi ích cho pháp tướng tu sĩ phải trong ngày dài đoạn tháng tích lũy mới có thể từ từ thể hiện ra, đó là thứ không thể thay thế!

Thiên Lô lão tổ cũng không cho là Lục Bình nói láo, không phải là bởi vì chuyện trước đó Thiên Linh lão tổ đã nói rõ, mà là bởi vì Thiên Lô lão tổ căn bản cũng không tin trên người Lục Bình có thể có được bao nhiêu hồn hương. Như vậy Lục Bình cầm tới ba khối hồn hương này quả thật là đáng quý rồi, dù sao Thiên Lô lão tổ cũng biết, mình vô luận như thế nào cũng không hơn địa vị của Thiên Linh lão tổ trong mắt của Lục Bình.

Thiên Lô lão tổ thu ba khối Định Hồn hương này vào, âm thầm quyết định ba khối hồn hương này nhất định phải sử dụng lúc bế quan tu luyện. Nếu là giống như Thiên Linh đốt để cho thơm trong trong động phủ như vậy, lãng phí không nói, dẫn tới những người khác, nói không chừng ba khối hồn hương này khó có thể giữ được.

Thiên Lô lão tổ đem ba khối hồn hương thu vào, nhìn Lục Bình cười tươi một cái, nói:

– Nói đi, có chuyện gì?

Lục Bình nhận nụ cười, nghiêm mặt nói:

– Đệ tử muốn một khối Thiên Lô thạch!

Thiên Lô lão tổ sợ hết hồn, đem cái hộp nhỏ vừa thu vỗ một tiếng “ba” vào trước người Lục Bình, nói:

– Lấy đi, lấy đi, hồn hương này lão phu không cần!

Lục Bình đã ngờ tới Thiên Lô lão tổ sẽ cự tuyệt, lại không ngờ Thiên Lô lão tổ cự tuyệt triệt để như vậy, không khỏi có chút buồn cười hỏi:

– Sư thúc tổ, Thiên Lô thạch nếu là đệ tử đoán không sai, trong Đan các xem ra có ba khối mới đúng. Đệ tử muốn một khối cũng không coi là quá đáng chứ?

Thiên Lô lão tổ thổi râu trợn mắt, nói:

– Con thỏ nhỏ chết bầm nhà người được lắm. Ngươi biết cái gì, bản phái truyền thừa vạn năm, Thiên Lô thạch đến bây giờ chỉ tích lũy được có ba khối như vậy, người nói giá trị của nó bao lớn, đừng nói là ba khối hồn hương, chính là cho lão phu ba món thiên cấp linh vật cũng không đổi!

Thấy Lục Bình có biểu lộ ngơ ngẩn, Thiên Lô lão tổ sắc mặt hơi bớt giận, lúc này mới nghĩ tới cái gì, há mồm hỏi:

– Tiểu tử, ngươi muốn Thiên Lô thạch là muốn đề thăng Nạp Xuyên đỉnh của ngươi, ngưng luyện đạo bảo cầm thứ hai đúng không?

Nạp Xuyên đỉnh của Lục Bình phẩm chất cực cao, sau khi ngưng luyện xong đạo bảo cấm thứ nhất, xa xa còn chưa đạt đến cực hạn, chỉ cần dung luyện thêm một viên Thiên Lô thạch, thì có thể bắt tay ngưng luyện đạo bảo cấm thứ hai.

Lúc trước thời điểm hắn ở Đan các tuyên bố quy tắc tưởng thưởng của đại khảo, thuận tiện đi dò xét trong bảo khố của Đan các. Hôm nay lấy thân phận luyện đan tông sư cùng với Đan các chủ khảo của hắn, hiển nhiên là có tư cách nhìn của cải của Đan các.

Ba viên Thiên Lô thạch kia cất giấu ở chỗ khẩn yếu nhất của Đan các, Lục Bình sau khi nhìn thấy hiển nhiên liền thèm thuồng, lúc này vừa gặp Thiên Lô lão tổ thì chuyện đầu tiên là muốn đòi lấy Thiên Lô thạch.

Lục Bình biết được Thiên Lô thạch quý trọng, dù sao cũng là đồ có thể đề thăng phẩm chất của luyện đan lô, làm gì có thể là bảo vật tầm thường có thể so sánh. Nhưng hắn không ngờ là Thiên Lô lão tổ nhìn Thiên Lô thạch không ngờ lại có trình độ quan tâm quý trọng mãnh liệt đến như vậy.

Tuy nhiên, xem ra Chân Linh phái truyền thừa vạn năm qua cũng bất quá chẳng qua là tích lũy ba khối Thiên Lô thạch, trình độ trân quý tất nhiên là vượt xa trước chuyện Lục Bình dự đoán, như vậy lúc trước Thiên Lô lão tổ phản ứng quá khích cũng là dễ hiểu.

Lục Bình cười “hà hà” một tiếng, nói:

– Sư thúc tổ, trong mấy cái luyện đan lô của bản phái, trừ Nạp Xuyên đỉnh của đệ tử, còn có một cái có thể dùng được với Thiên Lô thạch kia sao?

Thiên Lô lão tổ vừa nghe cũng im lặng. Chân Linh phái bây giờ mặc dù có hai cái luyện đan lô cấp bậc pháp bảo, nhưng trừ Nạp Xuyên đỉnh của Lục Bình ra, một cái luyện đan lô khác do Thiên Lô lão tô chấp chưởng có phẩm chất đã không đủ ngưng luyện đạo bảo cấm thứ hai.

Về phần mấy cái đỉnh cấp luyện đan lô khác của Chân Linh phái thì căn bản ngay cả tư cách tấn thăng làm pháp bảo cũng đều không có.

Lục Bình thấy Thiên Lô lão tổ trầm mặc, biết được chuyện còn có chuyển cơ, vì vậy nói tiếp:

– Đệ tử mặc dù lâu không ở Đan các, nhưng dù sao cũng là bản phái đệ tử, đề thăng Nạp Xuyên đỉnh bất kể nói thế nào đi nữa chẳng phải là đề thăng thực lực của bản phái sao?

Thiên Lô lão tổ hừ lạnh nói:

– Nói nghe dễ dàng, ngươi có biết dung luyện Thiên Lô thạch khó khăn như thế nào không? Hơi có chút không đúng, một khối Thiên Lô thạch giá trị liên thành này liền bị phế đi, phẩm chất Nạp Xuyên đỉnh của người vẫn là không cách nào để thăng lên được nữa!

– Những Thiên Lô thạch nếu không lấy ra dùng, đúng là vẫn còn là một tảng đá mà thôi, cho dù nó giá trị liên thành, thì có thể có ích lợi gì, đặt trong bảo khố của Đan các không phải là lãng phí sao?

Thiên Lô lão tổ hừ lạnh hai tiếng không nói gì, Lục Bình suy nghĩ một chút, hỏi:

– Nếu đệ tử lấy vật đối vật có được không?