Chương 1206: Đổi trắng thay đen

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khi Lục Bình cùng Thanh Hồ đi tới đầu cùng của đường hầm mới vừa tiến vào di tàng, chỗ đó là chỗ cửa ra của Đạo Thiên di tàng.

– Chúng ta nên làm gì bây giờ? Kỳ thực xông ra ngoài cũng chưa chắc không có khả năng thành công. Cửu Huyền lâu căn bản không biết bọn ta đã toàn bộ tiến vào Đạo Thiên di tàng, ngoài Cửu Huyền sơn sợ rằng còn có một nhóm nhân thủ vẫn phòng bị ta và ngài bên ngoài tiếp ứng người tiến vào Đạo Thiên di tàng. Bọn ta có thể đánh bọn họ một trở tay không kịp.

Lục Bình hơi hơi lắc đầu, đáp:

– Cửu Huyền lâu không phải người ngu, trước đã bị mắc mưu của chúng ta, làm sao có thể để cho chúng ta có cơ hội như vậy nữa. Chúng ta thế đơn lực bạc, chỗ này vừa là địa bàn của Cửu Huyền lâu, vô luận như thế nào chúng ta cũng không chiếm ưu thế.

Thanh Hồ hỏi:

– Vậy phải làm thế nào? Cửu Huyền lâu nếu như đã xác nhận Đạo Thiên di tàng ngay trong Cửu Huyền sơn, như vậy bọn họ sớm muộn đều sẽ tìm được chỗ của Đạo Thiên di tàng.

Lục Bình cười, đáp:

– Chúng ta rời khỏi nơi này thật ra cũng dễ, Cửu Huyền lâu cũng không khả năng bao vây chúng ta. Nhưng lo lắng của ta là sau khi rời khỏi, Cửu Huyền lâu tu sĩ không bỏ qua không buông tha mà đuổi theo, lấy thế lực của Cửu Huyền lâu, đến lúc đó Trung Thổ xem như không có chỗ dung thân cho chúng ta cũng không quá đáng chút nào.

– Dễ dàng sao?

Thanh Hồ có chút ngạc nhiên, nói:

– Chỉ cần có thể né tránh bọn họ vây giết, bọn họ làm sao biết được chúng ta đã từng tiến vào Đạo Thiên đi tàng. Ban đầu chúng ta rõ ràng bị bọn họ đuổi xa ra ngoài Cửu Huyền sơn, sợ rằng đến lúc đó bọn họ vẫn còn trông chừng Cửu Huyền sơn cùng đợi người đã tiến vào Đạo Thiên đi tàng đi ra đó chứ!

Lục Bình cười cười, đáp:

– Vậy cũng phải, bất quá đến lúc đó cũng khó tránh khỏi bị người của Cửu Huyền lâu đuổi theo làm phiền.

Bên ngoài Cửu Huyền sơn, Thường Tam Tài sớm đã bị nhàm chán làm buồn ngủ. Lưỡng Nghi lâu chủ hướng Ngũ Hành lâu chủ phía bên cạnh, hỏi:

– Thời gian hơn mười ngày trôi qua, Ngũ sư đệ, trong Cửu Huyền sơn vẫn là không chút động tĩnh sao? Chẳng lẽ những người này sớm đã rời đi rồi sao?

Ngũ Hành lậu chủ nghiêm sắc mặt, ý tứ trong lời nói của Lưỡng Nghi lâu chủ rất rõ ràng cho thấy hoài nghi hắn một lần nữa bày ra trận pháp trong Cửu Huyền sơn sớm đã bị người tránh thoát rồi, vì vậy bất mãn đáp:

– Đạo Thiên lão tổ rành nhất về cất giấu đồ, có thể người tiến vào di tàng vẫn ở bên trong tìm đồ!

Lưỡng Nghi lâu chủ tự rước lấy chuyện không vui, tuy nhiên suy nghĩ một chút thấy cũng phải, bèn lại hướng về Nhất Nguyên lâu chủ Ngụy Chấn bên cạnh hỏi:

– Đại sư huynh, nếu ta nói môn phái cứ phái một hai đại tu sĩ tọa trấn chỗ này, có chúng ta phối hợp, đến lúc đó bắt đám người Lục Thiên Bình cũng dễ như trở bàn tay. Cần gì phải khiến chúng ta hao tổn chỗ này như vậy?

Ngụy Chấn liếc mắt nhìn hắn, đáp:

– Ban đầu ở Cửu Huyền sơn bố trí mai phục là người tích cực nhất, hiện giờ lại là người không có lòng tin nhất. Một Lục Thiên Bình lại muốn kinh động bản phái đại tu sĩ, vậy mặt của những đích truyền chúng ta còn đặt chỗ nào nữa chứ?

Lưỡng Nghi lâu chủ cười “ha ha”, lại nghe bên cạnh Thường Tam Tài lơ đãng nói rằng:

– Chung quy Đạo Thiên di tàng không vào pháp nhân của môn phái mà thôi. Năm đó, mặc dù Đạo Thiên lão tổ danh tiếng không nhỏ, nhưng chung quy bất quá chỉ là một pháp tướng trung kỳ tu sĩ mà thôi, đồ trộm không ít, nhưng theo nhiều bảo vật trong Đạo Thiên di tàng mà xét, có thể làm cho mấy lão yêu quái của môn phái động tâm trong mắt này cũng không có. Chẳng qua là số lượng phong phú mà thôi, hiển nhiên sẽ không bị chúng ta đường đường thánh địa môn phái để trong mắt.

Lời nói này của Thường Tam Tài thật ra cũng có lý, chỉ là phối hợp với hắn là một bộ thần thái linh tinh lang tang, lời này nghe vào trong tai những người khác, sao giống như là châm chọc khiêu khích đối với môn phái nhà mình.

Trên dưới Cửu Huyền lâu tựa hồ sớm đã bị luyện thành thói quen, Lưỡng Nghi lâu chủ lúc này lại nghĩ tới điều gì, nói:

– Năm đó Đạo Thiên lão tổ quả nhiên là tiến vào một chỗ động thiên của bản phái. Nếu những người này ở bên trong tìm được dấu vết nào do Đạo Thiên lão tổ lưu lại, lần nữa lẻn vào trong động thiên của bản phái thì nên làm thế nào cho phải?

– Yên tâm! Năm đó khi Đạo Thiên lão tổ đột phá bản phái hộ phái đại trận mới tiến vào trong Trường Sinh Động Thiên, mà bản phái cũng sớm đã bị hấp thụ giáo huấn. Bản phái không chỉ tăng cường cường độ của hộ phái đại trận, hơn nữa mỗi khi qua năm mươi năm hộ phái đại trận sẽ vận chuyển một lần nữa, trở nên hoàn toàn thay đổi, muốn đột phá đại trận sẽ làm lại từ đầu.

Ngụy Chấn vô cùng tự tin nói.

– Nhưng mà nói đi nói lại, gần đây các lão tổ của bản phái tựa hồ đúng là thật có chút hành tung bất định, chẳng lẽ đã có đại sự gì sao?

Thường Tam Tài nhổ cây mộc côn trong miệng ra, hướng về Ngụy Chấn hỏi:

– Lão đại xem ra người phải biết một ít gì chứ?

Ngụy Chấn cười ”ha ha” đáp:

– Ngoại trừ ma la còn có thể là đại sự gì!

Trước đó, Tường Vân thành ngoài Vô Tận Sơn bị Khổng Tước Vương Tộc dẫn Ma La đại quân hủy diệt, lập tức bị Vô Tận Sơn yêu tộc chiếm lĩnh. Lăng Vẫn cốc làm sao ăn thua thiệt lớn như vậy? Song phương vây quanh Tường Vân thành một phen minh tranh ám đoạt, không ngờ lại bị Ma La đại quân nhặt tiện nghi. Có người nói một sân tao ngộ chiến, nhân yêu hai tộc song phương dưới ma la vây công tổn thất vượt qua mười vị pháp tướng tu sĩ, trong đó còn bao gồm hai vị pháp tương hậu kỳ đại tu sĩ.

Để tiêu diệt một nhóm Ma La đại quân đó, nhân yêu song phương phải tạm thời từ bỏ chuyện tranh đoạt Tường Vân thành. Lục Dực Kim Thiền nhất tộc ở Vô Tận Sơn và Trùng Thiên Các cầm đầu các thế lực lớn nhỏ liên thủ với nhau, lúc này mới đánh tan một nhóm Ma La đại quân đó, mà nhân yêu song phương cũng bỏ ra cái giá rất lớn.

Ngay sau trận chiến này, Ma La chi tai đã bắt đầu dần dần thâm nhập thủ phủ của Trung Thổ, toàn thể Cửu Huyền lâu hôm nay xem như sẵn sàng chiến đấu. Đại tu sĩ trong môn phái không ngừng bị ngoại phái tuần tra Cửu Huyền Lâu khống chế phạm vi thế lực, đồng thời liên hợp các thế lực lớn nhỏ chung quanh Cửu Huyền lâu chuẩn bị ứng đối Ma La chi tai đại quy mô sắp bạo phát, làm sao còn có tinh lực trút xuống lực chú ý nhiều như thế trên Đạo Thiên di tàng.

Huống chi hôm nay Cửu Huyền lâu đích truyền người xếp hàng thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ năm tề tụ Cửu Huyền sơn, nếu là vẫn không thể bắt lại Đạo Thiên di tàng, Cửu Huyền lâu cũng chỉ có thể không lời nào để nói.

– Thâu Thiên Hoán Nhật, lẽ nào đây là Thâu Thiên Hoán Nhật sao? Chỗ cửa vào của di tàng này mặc dù trong Cửu Huyền sơn, nhưng trên thực tế bản thân của di tàng cũng bám vào trên Cửu Huyền sơn hộ phái đại trận. Vô luận trận pháp vận chuyển như thế nào, di tàng cũng không thoát ly trận pháp, do đó cho bên trong di tàng, thủy chung đều có thể tìm được Trường Sinh Động Thiên!

– Đạo Thiên Lão Tổ một đời kỳ nhân quả thực danh bất hư truyền. Các loại Cửu Huyền lâu trận pháp tông sư hiển nhiên sẽ không thiếu hụt, nhưng chưa hề phát hiện trên hệ phái đại trận sớm đã bị người động tay động chân. Quả thật cũng coi là thần hỗ kỳ kỹ, không hổ lấy tên Đạo Thiên?!

Lục Bình cùng Thanh Hồ hai người một bên tham khảo ” Thâu Thiên Hoán Nhật quyết” trên quyển da thú, một bên cùng Đạo Thiên di tàng ẩn chứng với nhau, thỉnh thoảng tấm tắc lấy làm kỳ.

Mà chân chính truyền nhân của bộ thần thông đó, lúc này lại là một chỗ huyết động khai ích trên vách tường của một chỗ bị đã khai. Mà trong chỗ huyết động đó là chi nhánh của một cái đại hình linh thạch quáng mạch.

Mặc dù Cửu Huyền Lâu cách mỗi năm mươi năm sẽ cải biến một lần phương thức vận chuyển của hộ phái đại trận nhà mình, nhưng thủy chung thật không ngờ cho Đạo Thiên di tàng sẽ lấy phương thức không thể tưởng tượng nổi bám vào trên hộ phái đại trận, thủy chung cùng Trường Sinh Động Thiên liên kết qua lại. Mà lần gần đây một đại trận vận chuyển càng đem Trường Sinh Động Thiên cùng một cái đại hình linh thạch quáng mạch đặt ở cùng nhau.

Nguyên vốn Lục Bình cùng mọi người muốn rời đi thì lại bị Đại Báo ngăn cản một lần nữa. Hắn muốn đạo sắc linh thạch trong cái linh thạch quáng mạch, đương nhiên, nhìn trúng sẽ chỉ là cực phẩm linh thạch.

Chỉ cần Cửu Huyền lâu tìm không được chỗ này thì đương nhiên Lục Bình không vội. Huống chi hôm nay đạo sắc linh thạch quáng mạch trong tay của Đại Bảo cũng thành một kỹ thuật sống.

Làm sao có thể không bị người của Cửu Huyền lâu phát hiện linh thạch quáng mạch này chưa từng bị đạo sắc qua?

“Thâu Thiên Hoán Nhật quyết”, đây chính là cơ hội thực tiễn Đại Bảo lập tức bắt tay vào tu luyện bộ thần thông pháp quyết này.