Chương 920: Băng Đảo huyết chiến (6)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi Thượng Hải chuông xuất hiện, Lục Bình cũng không phải là không nghĩ qua tiểu phiên trong tay mình có phải là một trong Thượng Hải tam bảo a hay không. Chẳng qua là thứ nhất tiểu phiên này hiện nay biểu hiện ra uy lực làm gì có thể cùng món linh bảo tương đề tịnh luận; thứ hai sau khi Quải vận phàm kia năm đó nghe nói là thất lạc vì yêu tộc đoạt được, nhưng Lục Bình từ trong truyền thừa động thiên bí quật lấy được tiểu phiên này cũng có nhiều nghi điểm không cách nào giải thích.

Bây giờ Lục Bình dùng thần niệm xâm nhập trong tiểu phiên, chính là muốn đem mấy cái phù văn mới xuất hiện này lần nữa luyện hóa, để đem tiểu phiên thần bí này chưởng khống càng thêm đắc tâm ứng thủ. Đồng thời Lục Bình cũng cố gắng tra xét có thể thuận đằng chân lên tới đầu hay không, tìm ra càng nhiều phù văn từ trong tiểu phiên hơn nữa.

Lại là một đạo ánh sáng từ trong bầu trời xẹt qua, Thiên Thuật lão tố nhận lấy truyền âm pháp kiếm vừa nhìn, sắc mặt không khỏi lại khó coi mấy phần, nói:

– Hàn Băng đảo chỗ những môn phái khác đóng cũng đã cấp báo, đến bây giờ đã phát hiện tung tích ít nhất gần hai mươi đầu huyết ma la. Ngọc tu la kể từ sau ngày kia còn một mực chưa từng hiển lộ tung tích.

Thiên Thành lão tổ cao giọng nói:

– Xem ra ma la đây là dự định tấn công chỉ trong một chiến dịch a!

Thiên Sơn lão tổ lại hỏi:

– Chiến sự những phái khác đã đạt đến trình độ như thế nào rồi?

Thiện Thuật lão tổ trầm giọng nói:

– Cũng không quá lạc quan, Huyền Linh phái còn khá hơn một chút. Chỗ của Thượng Hải tông đã theo bày hộ đảo đại trận ngăn cản ma la tiến công. Tình huống bên mười hai nhà thể lực kia cũng không thật là khéo.

Thiên Sơn lão tổ trầm ngâm chốc lát, nói:

– Mười hai nhà thế lực nơi đó không cần quản nhiều, mặc dù chiết xong một Kiều gia, nhưng chỉ cần còn dư lại mười một nhà nối thành một khí, cổ lực lượng này cơ hồ ngay cả bản phái cũng phải kiêng kỵ ba phần, tùy thời tùy khắc mấu chốt bọn họ sẽ lấy ra lá bài tây. Chỗ của Thượng Hải tông bị Lục sư điệt dùng thần niệm làm bị thương nặng một tên pháp tướng tu sĩ. Thương Hải tông tinh thần tất nhiên bị ảnh hưởng lớn, tác chiến bất lợi cũng trong dự liệu.

Nhưng mà chân chính đối mặt nguy hiểm còn là bản phái. Mặc dù bây giờ đạo binh chủ động đánh ra trì hoãn ma la đánh vào hộ đảo đại trận, nhưng đây cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi. Dù sao bản phái đối mặt đánh vào là mạnh mẽ nhất, một khi kẹt bảo vệ hộ đảo đại trận, bản phái cũng không có đường sống lui về phía sau.

Thiên Thành lão tổ hai tay lộn một cái, hai đạo hỏa quang chợt lóe lên, nói:

– Sống chết đều phải đánh trận này, chính là không biết bản phái viện thủ lúc nào có thể tới!

Sau khi tu sĩ lên cấp pháp tướng kỳ bắt đầu năm giữ không gian chi lực. Ma la cấp bậc pháp tướng trở lên cũng chưởng khống không gian chi lực giống vậy.

Sau khi ma la vây khốn Hàn Băng đảo, bởi vì huyết ma la xuất hiện, sử dụng Truyền tống trận trên Hàn Băng đảo cũng gặp phải nguy hiểm. Viện binh của các phái trên Hàn Băng đảo không cách nào thông qua Truyền tống trận tăng viện, chỉ có thể đủ phi độn tới. Điều này để lại đầy đủ thời gian cho ma la tấn công Hàn Băng đảo.

Bạn sinh pháp bảo trong tay ma la, bạn sinh pháp khí bình thường đều theo thực lực tự thân của ma la để thăng mà tăng lên. Đám người Vương Kỳ đối mặt đầu Đại tu la này có thực lực đoán đan hậu kỳ tu sĩ. Như vậy một thanh bạn sinh pháp bảo này trong tay nó hiển nhiên cũng có phẩm chất không kém gì Dưỡng Linh pháp bảo.

Kim Lân kiếm mặc dù là bội kiếm mà Lục Bình tiền kỳ sử dụng, nhưng Kim Lân kiếm rốt cuộc chẳng qua là phi kiếm đứng đầu cấp bậc thông linh pháp bảo. Hơn nữa Vương Kỳ bản thân tu vi, nguyên vốn xa xa không cản nổi uy lực của trường thương trong tay đầu Đại tu la này, cho dù là Vương Kỳ dựa vào tam tài trận chưa chắc có thể cùng trường thương kia tương đề tịnh luận.

Ngay tại lúc Kim Lân kiếm mắt thấy sẽ phải chém đến trên trường thương, một đạo ánh sáng màu bạc ở trong nháy mắt bao lấp Kim Lân kiếm, khiến cho trên trường kiểm màu vàng hiện lên một đạo ánh sáng màu bạc, dung hợp cùng kiếm khí màu vàng của Vương Kỳ phát ra.

Thang lang!

Kim Lân kiếm không ngờ lại vỗ vào chi thương của tu la phải lệch một thiên. Trường thương trong tay tu la giũ ra hai đóa thương hoa cũng lệch thiên theo, lệch qua chỗ vai phải của hai huynh đệ Huyền Cương, Huyền Thiết, chia ra ở dưới nách hai đường đứt thịt dài nửa thước. Máu tươi dầm dề chảy ròng ròng xuống trong nước biển.

Vương Kỳ đánh một thương này có uy lực chẳng những Huyền Cương, Huyền Thiết hai người không nghĩ tới, những người khác cũng không nghĩ tới. Chính là bản thân Vương Kỳ cũng không ngờ sẽ có uy lực mạnh như vậy, không ngờ lại có thể làm hỏng trường thương của một con đoán đan hậu kỳ Đại tu la.

Huyền Lượng chân nhân mặc dù kinh ngạc, nhưng rốt cuộc là người chủ trận, mắt thấy được mấy phe đỡ được một kích tất sát của tu la, lập tức thừa dịp lúc Đại tu la kiệt lực không tụ, mấy thân điều động uy năng đại trận, trong tay một cây đoản bổng đi qua ít của tu la.

Đại tu la một kích không kết quả, tam tài ngũ hành đạo binh đại trận tiếp tục vận chuyển. Một kích này Huyền Lượng chân nhân cũng tránh né không kịp nữa, toàn bộ thân người bị đánh trong lúc nhất thời không kịp lấy hơi lên, cả người tức thở vô cùng, từ giữa không trung rơi xuống mặt biển.

Mấy tên tu sĩ khác thấy Huyền Lượng chân nhân một kích tấn công, vội vàng vận chuyển trận pháp thừa thắng truy kích. Vương Kỳ mặc dù mới vừa bị trường thương của Đại tu la kia chấn đặc hai tay tê dại. Huynh đệ Huyền Cương, Huyền Thiết cũng không kịp nhớ thương thế trên người, đua nhau xuất thủ về phía Đại ma la vẫn lạc, không đợi tu la kia hoàn toàn tỉnh lại, cũng đã bị mọi người phần thi giữa không trung.

Tiểu đội của Huyền Lượng chân nhân mặc dù đánh chết một tên đoán đan hậu kỳ Đại tu la, nhưng bởi vì Huyền Cương, Huyền Thiết trọng thương, cũng khiến cho đạo binh đại trận vận chuyển không khoái, uy lực hiển nhiên cũng phải giảm xuống theo. Huyền Lượng chân nhân quyết định thật nhanh, lập tức bắt đầu chỉ huy mọi người thối lui trong hộ đảo đại trận.

Mắt thấy mọi người sẽ phải lui về trong Hàn Băng đảo, một con đoán đan hậu kỳ Đại tu la đang cùng Huyền Vũ chân nhân đối chiến dựa vào bị một kích của Huyền Vũ chân nhân, đột nhiên xuất thủ đánh tới đại binh đại trận do mấy người Huyền Lượng chân nhân tạo thành.

Lúc này mọi người bởi vì mắt thấy sẽ phải lui vào trên đảo đã đua nhau lười biếng xuống, càng không nghĩ tới đầu tu la này không ngờ lại không để ý Huyền Vũ chân nhân cướp công mà mạnh mẽ xuất thủ, trong lúc nhất thời đua nhau chạy tới ứng phó không kịp.

Huyền Lượng chân nhân hét lớn một tiếng, hết sức chỉ huy mọi người vận chuyển đạo binh đại trận, ý đồ phát huy lực độ phòng thủ của mọi người tới lớn nhất.

Trận pháp hỗ trào phụ trứ trên thân của tám người đã sớm sắp tiêu hao hết năng lượng, tam tài ngũ hành hợp làm một thể, lại đột nhiên phát hiện chỗ của Vương Kỳ thi triển ra một loại thủ đoạn phòng thủ cực kỳ ly kỳ.

Huyền Lượng chân nhân trong lòng chợt động, quát to:

– Lấy phòng thủ thần thông của Huyền Kỳ làm chỗ dựa!

Mọi người đua nhau đem chân nguyên của mỗi người lấy đạo binh đại trận làm xu nữa, rót vào một mặt lá chắn quy giáp to lớn kia mà Vương Kỳ đang thi triển ra.

Rắc rắc!

Tiếng vỡ vụn truyền tới, Vương Kỳ thi triển phòng thủ thần thông mặc dù bị một kích của tu la xuất kỳ bất ý đánh nát, nhưng đúng là vẫn còn cản lại một kích này.

Vương Kỳ cũng cảm giác được một cổ lực mạnh từ trên lá chắn quy giáp bể tan tành truyền tới, bao gồm mấy người Huyền Lượng chân nhân ở bên trong, đồng thời bị một cổ lực mạnh này ném bay về phía sau, một mực ngã xuống trên Hàn Băng đảo.