Chương 853: Hoàng Ly chi tranh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một cái ly uống rượu đột nhiên xuất hiện trong ánh mắt kinh ngạc của Hồ Lệ Lệ, hiện ra ở trước người Lục Bình, càng lúc càng lớn. Chỉ thấy Lục Bình nhẹ nhàng gõ trên chén rượu, chén rượu này lập tức chuyển động “ông ông”.

Lục Bình nhẹ giọng hướng chén rượu nói:

– Bắt đầu đi!

Chén rượu đang xoay tròn đột nhiên rung lên, một cô bé từ trong chén rượu đột nhiên ló đầu ra, mang theo ánh mắt tò mò nhìn Hồ Lệ Lệ một cái, rồi sau đó liền bay lơ lửng ở phía trên chén rượu, hai tay làm ra dáng vẻ rất cố gắng vẻ, trong miệng hét lớn:

– Mau tới mau tới!

Chén rượu dưới chân cô gái nhỏ xoay tròn càng lúc càng nhanh. Tiếng gió “ô ô” càng ngày càng nhanh.

Một bên, Hồ Lệ Lệ sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó trở nên kinh ngạc.

Thân là người bố trí hộ đảo đại trận của Hoàng Ly đảo, không người nào có thể hiểu biết hơn so với Hồ Lệ Lệ về hướng đi địa mạch của cả tòa đảo tự Hoàng Ly đảo này.

Mà lúc này, Hồ Lệ Lệ rõ ràng cảm giác được theo mỗi một tiếng kêu “mau tới” của cô gái nhỏ vang lên, địa mạch của Hoàng Ly đảo đều phát sinh sự thay đổi to lớn.

Là linh mạch!

Hồ Lệ Lệ lập tức phát giác cô gái nhỏ đang làm gì.

Theo địa mạch thay đổi, linh khí trong chủ mạch bị Thiện Thuật lão tổ dẫn đi đang nhanh chóng chảy trở về chỗ động phủ của Lục Bình.

Cô bé này là ai, không ngờ lại có thể từ dưới mí mắt của pháp tướng lão tổ tranh đoạt linh mạch, hơn nữa điều không thể tưởng tượng nổi chính là, cô nàng lại còn thành công rất dễ dàng!

– Lớn mật, cuồng đồ phương nào, lại dám giương oai trên Hoàng Ly đảo!

Một tiếng gầm gừ tức giận cơ hồ muốn đem cả tòa Hoàng Ly đảo đều chấn động những ba lần.

Bắc Hải bần tích khiến cho các phái càng muốn tụ tập lại toàn bộ tư nguyên vốn không nhiều lắm, như vậy mới có thể khiến cho các phái có thể tập trung ưu thế, có thể đề thăng thực lực lớn nhất của các phái.

Chân Linh phát truyền thừa cũng có vạn năm, nhưng truyền thừa thế này là không cách nào cùng so sánh với các phái giống như Thiên Huyền tông vậy. Thiên Huyền tông truyền thừa gần hai vạn năm, trong đó ít ra có lịch sử một vạn ba bốn ngàn năm thành tựu đại hình môn phái.

Còn Chân Linh phái này nếu nói truyền thừa hơn vạn năm, lịch sử trở thành đại hình môn phái cũng chỉ là sáu ngàn năm trước bởi vì Thái Sâm lão tổ thành tựu Chân Linh, trong thời gian một ngàn năm ngắn ngủi mà thôi, còn trước đó thì đều bồi hồi giữa hai loại trung và tiểu hình môn phái.

Rốt cuộc là bởi vì để uẩn không dầy, Thái Sâm lão tổ mặc dù dựa vào tự thân thiên tài thành tựu chân linh, nhưng sau khi ông ta rời đi, chỉ ngàn năm thời gian, Chân Linh phải lập tức lần nữa trở lại nguyên hình là hàng ngũ trung hình môn phái. Tuy nhiên, rốt cuộc là được dư âm của Thái Sâm lão tổ, sau đó Chân Linh phái năm ngàn năm cũng có thể ức chế và duy trì địa vị trung bình môn phái, không rơi xuống đến hàng ngũ tiểu hình môn phái nữa.

Vì vậy, mặc dù Chân Linh phát truyền thừa lịch sử đã lâu, nhưng vạn năm qua, cả tòa Thiên Linh sơn ngưng tụ đại hình linh mạch cũng bất quá có số lượng ba bốn cái.

Đảo làm căn cơ mà còn như vậy, tình huống các đảo khác thì có thể tưởng tượng được rồi.

Chân Linh phái ba mươi sáu tòa trung hình đảo tự, trừ chỗ yếu địa của mấy tòa đảo tự duy trì kích thước trung hình linh mạch ra, những đảo tự khác bất quá chỉ là mấy cái tiểu hình linh mạch.

Những tiểu hình đảo tự khác, có thể đem tiểu hình linh mạch dùng để duy trì hộ đảo pháp trận đều coi là loại đảo giàu có rồi, về phần những vi hình đảo tự khác thì càng không cần phải nói.

Mà ở trong tất cả đảo tự chi nhánh phụ thuộc của Chân Linh phái này, duy chỉ có Lục Bình kinh doanh Hoàng Ly đảo coi như là một loại đặc biệt.

Chân Linh phát từ trước đến giờ có một truyền thống đem linh mạch của đảo tự chi nhánh dùng để bổ sung cho Thiên Linh sơn chủ mạch, thường thường sau khi linh mạch trên một hòn đảo tích lũy đến một cái trung hình linh mạch, sẽ được Chân Linh phái dùng trận pháp dẫn dắt đến Thiên Linh sơn chủ phong cùng chủ mạch dung hợp, đề thăng phẩm chất chủ mạch.

Phẩm chất của Thiên Linh sơn chủ mạch cũng dựa vào phương pháp này, trải qua mấy đời tu sĩ của Thiên Linh sơn tốn hơn vạn năm tích lũy mới từ từ hình thành.

Trên những đảo tự khác, một cái trung hình linh mạch tạo thành, thường thường là mấy vị Chân Linh phái trấn thủ tu sĩ, trải qua hơn mấy trăm cả ngàn năm mấy đời người cố gắng mới dần dần thành hình, đây cũng không phải là thành tựu một sớm một chiều.

Vì vậy, thời điểm Chân Linh phái phải về thu cái linh mạch này, cho dù là trấn thủ tu sĩ trên tòa đảo nhỏ này không tình nguyện, cũng không cách nào ngăn cản được. Bởi vì cái linh mạch này là tâm huyết kết tinh của mấy đời người, không phải là công lao nhất thời của một người, linh mạch chân chính phải thuộc về Chân Linh phái, điểm này không thể nghi ngờ.

Mà Hoàng Ly đảo đặc biệt là thể hiện ra ở chỗ này. Từ Hoàng Ly đảo được khai mở, kinh doanh, đến hiện nay Hoàng Ly đảo lấy vị trí một tòa vi hình không rộng tới tiểu hình đảo tự mà ngưng tụ được một cái trung hình linh mạch. Nó khiến cho người ta thèm thuồng rớt át, vì thời gian tốn hao để tạo ra hiệu quả này thật sự là quá ngắn, mà làm được việc đó hết thảy đều là công lao của một người – Lục Bình.

Cho nên, mặc dù Hoàng Ly đảo phồn vinh hưng thịnh, cơ hồ chính là một con quái thú phun ra nuốt vào linh thạch, tu luyện tư nguyên. Không ai trong mấy vị lão tổ trong Chân Linh phái cho rằng hết thảy trong Hoàng Ly đảo là phải thu về Chân Linh phái. Cho nên mặc dù có mấy đoán đan tu sĩ đỏ mắt mơ ước, nhưng cuối cùng họ vẫn không thể nào làm lên bọt sóng gì.

Không phải là Chân Linh phái các lão tổ coi thường, ngược lại, Hoàng Ly đáo hưng thịnh khiến cho ngay cả những lão tổ này cũng đỏ mắt vô cùng, nhưng bởi vì bọn họ ai cũng không mở miệng ra được.

Chân Linh phái ai chẳng biết Hoàng Ly đảo là thành quả do Lục Bình độc lập khai ích. Lục Bình vì kinh doanh và lớn mạnh Hoàng Ly đảo hao phí tinh lực, trả giá rất cao, khiến cho bọn họ không thể không tôn trọng thành tựu của Lục Bình. Vì vậy, tòa Hoàng
Ly đảo này giống như một loại vi hình đảo tự thế mà lợi dụng một cái trung hình linh mạch đứng vững vàng trước sự xâm nhập từ bên ngoài biển, là cứ điểm trọng yếu nhất của Chân Linh phái.

Nói thật, toàn phần gia sản này của Lục Bình có được cũng thật không dễ, tuyệt đại đa số đều đổi lấy từ trong sinh tử đánh giết mà ra. Vì vậy, sau đó vì phòng bị yêu tộc đánh bất ngờ, Chân Linh phái trước sau phái Thiên Lâm lão tổ cùng Thiên Cầm lão tổ trú đóng trấn thủ Hoàng Ly đảo. Hai vị lão tổ này cũng không mượn linh mạch trên Hoàng Ly đảo dùng để tu luyện.

Tình huống này cho đến khi Thiên Thuật lão tổ bởi vì Thiên Cầm lão tổ trở về đỉnh núi Thiên Linh bế quan tu luyện, Thiên Thuật lão tổ mới vừa tiến cấp pháp tướng kỳ không lâu, liền thuận lý thành chương thay vị trí của Thiên Cầm lão tổ.

Sau khi Thiên Thuật lão tổ đi tới Hoàng Ly đảo, chuyện làm thứ nhất chính là tuyên bố dựa theo lệ thường muốn đem trung hình linh mạch trên Hoàng Ly đảo thu về môn phái.

Đám người Hồ Lệ Lệ, Trần Luyện mặc dù hết sức kháng cự, nhưng làm gì địch nổi sự cường thế của Thiện Thuật lão tổ. Linh mạch chủ mạch dưới động phủ của Lục Bình phần lớn bị Thiện Thuật lão tổ dẫn dắt tới chỗ động phủ của ông ta. Mà trong động phủ của Lục Bình chỉ để lại một cái chi mạch có thể miễn cưỡng duy trì hộ đảo đại trận vận chuyển mà thôi.

Tiếp theo sau đó, đội tuần tra hộ đảo do Lục Bình một tay cất nhắc trọng dụng cũng đều bị Thiên Thuật lão tổ phần phát, điều ly đi hết. Sau đó lão ta lần nữa sẽ xây dựng đội tuần tra mới để hộ đảo, toàn bộ đều là do Huyền Tổ chân nhân đệ tử của Thiên Thuật lão tổ, cùng đám tứ đại đệ tử môn hạ của Huyền Chiêm chân nhân cùng với ngoại môn tu sĩ đời hai, đời ba đảm nhiệm.

Như vậy vẫn còn chưa hết, điếm phổ khai mở trên Hoàng Ly đảo do Lục Bình cùng với tất cả hảo hữu của hắn mở cũng bị lấy đi hết. Thiên Thuật lão tổ sau khi chưởng khống Hoàng Ly đảo, môn nhân con em của lão ta hiển nhiên cũng chen vào nằm vùng ở các loại điếm phố mua bán ở trên Hoàng Ly đảo này.

Nhưng Hoàng Ly đảo dù sao diện tích cũng có hạn, muốn ở trên Hoàng Ly đảo đã bão hòa chia một chén súp, thì nhất định phải đuổi đi nhưng thương hộ ban đầu, chèn ép một nhóm nào đó. Hoàng Ly đảo giống như một con gà mái đẻ trứng vàng, nếu không cũng không thể bị thèm thuồng mơ ước như vậy.

Thiện Thuật lão tổ làm như thế, nội bộ Chân Linh phái hiển nhiên cũng nổi lên tranh luận, kẻ ủng hộ Lục Bình không ít, phản đối Thiên Thuật lão tổ không nhiều. Bất kể như thế nào, chuyện Hoàng Ly đảo dính đến một vị pháp tướng lão tổ, đệ tử trong môn phái tranh luận như thế nào, cuối cùng vẫn còn phải xem ý tứ của mấy vị pháp tướng lão tổ đứng đầu kia.

Nhưng lúc này động tĩnh của Chân Linh phái cao tầng cũng khiến cho người ta cảm thấy quỷ dị!

Hiện nay tu sĩ đời thứ nhất của Chân Linh phái trên căn bản không tham dự cụ thể sự vụ của môn phái. Thiên Tượng lão tổ tự sẽ không quan tâm chút chuyện nhỏ này. Thiên Tuyết lão tổ trấn giữ Hàn Băng đảo linh thạch quang mạch. Thiên Phàm lão tổ không ra mặt. Thiên Khang lão tổ thì đi đến Hoàn Vũ đảo. Thiên Lô lão tổ cùng đời vô tranh. Thiên Giang lão tổ kể từ sau khi Thiên Lâm lão tổ từ Doanh Thiên đạo tràng mang về cho ông ta một món bảo bối bị hư tồn, bây giờ đang bỏ hết tâm tư suy nghĩ làm thế nào để sửa chữa bảo vật bị tổn hư này, lúc này ai cũng không dám quấy rầy.

Chân Linh phải nhị đại đệ tử ngược lại đã lên làm chủ, nhưng Thiên Lâm cùng Thiên Cầm hai vị lão tổ bế quan tu luyện. Thiên Phong lão tổ cùng Thiên Thành lão tổ không biết là đã đi nơi nào. Thiên Sơn lão tổ đã ở bên ngoài hơn mười năm, sau khi trở về Thiên Linh sơn cũng tham cư ít xuất hiện, làm việc vô cùng thần bí. Chân Linh phái này lớn như thế, hiện nay chỉ có một mình Liễu Thiên Linh lão tổ chưởng môn chống đỡ.

Lúc này không ít người cuối cùng nhìn đã hiểu rồi. Thiện Thuật lão tổ thật là chọn lựa một thời điểm tốt, toàn bộ Chân Linh phái trên dưới chỉ còn sót hai lão tổ quản lý. Mà vừa khéo hai người lão tổ này cho tới bây giờ lại không hợp nhau, có tu sĩ tin tức linh thông liền từ chỗ tu sĩ lâu năm của Chân Linh phải nghe được một hai điều liên quan tới chuyện năm xưa về ân oán giữa hai người rồi mặc tình phát huy thêm, khiến cho trong lúc nhất thời liên quan tới tin tức Chân Linh phái nội bộ không yên truyền đi khắp trời.

Nhưng Liễu Thiên Linh lão tổ dù sao cũng đứng hàng Chân Linh phái chưởng môn. Những năm gần đây nàng công chính vô tư, đem toàn bộ Chân Linh phái kinh doanh cố gắng hưng vượng, uy vọng của chưởng môn coi như là khiến cho Thiên Linh lão tổ chiếm hết đại nghĩa. Thiện Thuật lão tổ vô luận là từ thực lực hay là thể lực, đều không cách nào đối kháng được Liễu Thiên Linh lão tổ hiện nay.

Nhưng Thiên Thuật lão tổ vừa khéo lại tìm phương hướng khai đao là Hoàng Ly đảo. Cái này ở trong nội bộ Chân Linh phái vốn đã có rất nhiều tranh cãi, hơn nữa ra một đao là lập tức chém đúng mấu chốt của vấn đề.

Hoàng Ly đảo có còn cần phải chưởng khống dưới tay của Lục Bình hay không, đó chính là vấn đề!

Ai cũng biết Lục Bình là quan môn đệ tử của Chân Linh phái chưởng môn, là đệ tử đắc ý nhất của nàng. Từ điểm này mà nói, vô luận Liễu Thiên Linh lão tổ có công tâm hay không, một khi trên vấn đề của Hoàng Ly đảo mà đưa ra bất kỳ quyết định nào có lợi cho Lục Bình, dưới tình huống môn phái mấy vị khác lão tổ đều không thể quản tới, thì như vậy Liễu Thiên Linh lão tổ sẽ mang tiếng bênh vực đệ tử của mình, mưu đoạt tài sản của môn phái.

Đây chính là thủ đoạn mà Thiên Thuật lão tổ sớm đã tính xong, dùng để đối kháng cái uy của Liễu Thiên Linh lão tổ chưởng môn.

Chỉ cần có thể khiến chế Liễu Thiên Linh lão tổ, như vậy còn dư lại những thứ thanh âm phản đối khác, Thiên Thuật lão tổ cần gì phải để ý, lại có người nào có thể ngăn cản ông ta chứ?

Không một Chân Linh phái tu sĩ nào không thừa nhận Hoàng Ly đảo là kết quả do Lục Bình một lực chủ chiến. Không một Chân Linh phái tu sĩ nào phủ nhận Hoàng Ly đảo có thể phồn vinh như hôm nay là kết quả do nhóm Lục Bình khổ tâm kinh doanh.

Nhưng tất cả đều không thể rời bỏ quy củ truyền thống mà Chân Linh phái đã đề ra hơn vạn năm qua.

Hoàng Ly đảo là Lục Bình một lực khai thác ra không sai, nhưng điều này cũng không thể trở thành lý do Lục Bình chiếm cứ Hoàng Ly đảo. Hơn nữa không thể trở thành tư sản của hắn, huống chi không có Chân Linh phái sau lưng ủng hộ, vào lúc yêu tộc mấy lần vây công Hoàng Ly đảo, môn phái trên dưới đại lực tiếp viện, không có trước sau ba vị lão tổ đi tới Hoàng Ly đảo trấn giữ, chấn nhiếp Bắc Hải yêu tộc, Hoàng Ly đảo làm sao có thể dưới tình huống cheo leo đơn độc ngoài biển mà vẫn có thể an ổn như núi thế được?

Dĩ nhiên, môn phái thu về Hoàng Ly đảo hiển nhiên cũng phải bồi thường cho Lục Bình ở những phương diện khác, đây là cái nghĩa đáng phải có. Chân Linh phải hiển nhiên sẽ không bạc đãi những người vì môn phái làm ra cống hiến thế này.

Trên thực tế, kế hoạch của Thiên Thuật lão tổ áp dụng cũng cực kỳ thuận lợi. Trên Hoàng Ly đảo, Thiện Thuật lão tổ dễ dàng đem Hoàng Ly đảo hoàn toàn chưởng không trên tay của mình, trừ đạo lữ của Lục Bình là Huyền Hồ – đệ tử của Huyền Thần sư muội – liều chết đối kháng ra, lúc trước ở môn phái có nhiều người phản đối với việc môn phái thay đổi Hoàng Ly đảo trấn thủ, tạo thành đợt sóng thủy truyền muốn cuốn phăng lão đi, chủ yếu là những hồ bằng cẩu hữu của Lục Bình, nhưng không ngờ sau đó lại không có ai nhảy ra làm khó lão ta nữa.

Điều này ngoài việc làm cho Thiên Thuật lão tổ thầm tự đắc ý với mưu đồ thành công của mình ra, trong lòng lão cũng mơ hồ cảm thấy bất an.

Từ đầu chí cuối, Liễu Thiên Linh lão tổ không ngờ lại không nói một câu nào liên quan đến Hoàng Ly đảo, tựa hồ vẫn luôn dùng mặt lạnh bàng quan nhìn cơ nghiệp do đệ tử mình gây dựng bị Thiên Thuật lão tổ dễ dàng cướp đi quyền trấn thủ vậy. Điều này cũng khiến cho Thiên Linh lão tổ tránh tiếng bênh vực để tử của mình, lọt vào bẫy của dư luận rằng lấy của công của môn phái làm của riêng.

Những đệ tử đời thứ ba lúc trước ủng hộ Lục Bình kia không xuất hiện, càng làm cho Thiên Thuật lão tổ nhận ra là dường như mình đã quên lãng thứ gì đó.

Ông ta không quên, năm đó Chân Linh phái bởi vì chuyện Ân Huyền Sở nhân yêu huyết mạch, Huyền Thuật lão tổ còn là đoán đan kỳ chân nhân phụng mệnh lùng bắt. Chính là dưới sự dẫn dắt của Lục Bình, mười mấy tên đệ tử đời thứ ba không tiếc vị phạm mệnh lệnh của môn phái cản trở mình, cuối cùng Lục Bình thậm chí cùng mình đại chiến một trận, che chở cho Ân Huyền Sở thoát khỏi Bắc Hải.

Chính là một cuộc đại chiến kia, Lục Bình có thể nói là đạp lên bả vai của Huyền Thuật chân nhân để thành tựu uy danh “Thủy kiếm tiên” của hắn.

Lúc này Thiện Thuật lão tổ cả kinh. Ông ta rốt cuộc biết sự bất an trong lòng mình đến từ nơi nào: chính là mười mấy tên đệ tử đời thứ ba năm đó trở nhiễu mình lùng bắt Ân Huyền Sở.

Hiện nay Chân Linh phái đã chọn lựa ra mầm mống trong đệ tử đời thứ ba ngày sau có hy vọng lên cấp pháp tướng. Và ước chừng có một nửa trong số này tập trung trong mười mấy đệ tử ấy.

Thiện Thuật lão tổ thắng vào lúc này, nhưng tương lai người nào trong Chân Linh phải có thể thắng họ?