Chương 744: Lục Bình tính kế

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình song phi kiếm trước sau đánh ra, sau khi đánh rớt pháp bảo của Ngao Sấm, một đôi phi kiếm hóa thành hai con thanh giao quanh quẩn quấn quanh lẫn nhau, hướng Ngao Sấm lão tổ giảo sát đi.

Lúc này Ngao Sấm lão tổ đã nhìn ra ngăn trở mình chỉ là một gã đoán đan tầng tám tu sĩ, nhưng Ngao Sấm lão tổ cũng không dám có chút khinh thường. Bởi vì đây là ở Trung Thổ, thiên tài chi sĩ tầng xuất bất quần, không thiếu phát sinh sự tình lấy đoán đan kỳ tu sĩ khiêu chiến pháp tướng kỳ tu sĩ. Năm đó vào thời điểm Ngao Sấm lão tổ du lịch Trung Thổ, chuyện như vậy lão đã từng thấy tận mắt thấy qua. Huống chi tên Ngự Thú Linh tổng tu sĩ trước mắt kia vào một tháng trước có thể bị mình đánh lén chạy thoát được tánh mạng rồi hồi phục lại như thường.

Điều này đã nói rõ hết thảy.

Lục Bình từ trong môn phái có được bí thuật che giấu dung mạo, lại dùng Vân Quang Ngũ Hành Y lần nữa che đậy thêm một tầng, đã sớm không còn lo ngại Ngao Sấm lão tổ có thể nhận ra được hắn. Lục Bình hiện giờ chỉ để ý ngự sử một đối phi kiếm giống như thiên nữ tán hoa vậy, cứ mặc tình đem Ngao Sấm lão tổ gắt gao bám riết lấy.

Tang Du chân nhân vừa nhìn qua cảnh này trong lòng thất kinh, nhưng trong miệng cũng hướng Thanh Hồ Cửu Đạo hồ:

– Chư vị huynh đệ hãy ra thêm một chút lực, nhanh chóng thu phục con hung ngạc này. Bọn ta sau đó tiện quay lại tương trợ Lục huynh!

Ngao Sấm lão tổ rống giận liên tiếp. Lão ta sở dĩ cần thận đối phó Lục Bình, chỉ là vì phòng ngừa chuyện “Khinh thường để mất Kinh Châu”, trên thực tế trong những thứ Trung Thổ tu sĩ kia có thể lấy đoán đan kỳ tu vi chiếm được tiện nghi của pháp tướng lão tổ, phần lớn là dưới tình huống pháp tướng tu sĩ khinh thường mà thôi. Nếu là pháp tướng tu sĩ chân chính nghiêm túc đối đãi, những đoán đan kỳ tu sĩ này nếu nói có thể cùng chống lại pháp tướng tu sĩ, thì có tám chín phần mười là phải thua.

Chỉ có những thứ đích truyền tu sĩ của năm đại thánh địa thì may, hay hoặc giả là giống như Vũ Văn thế gia, Thiên Huyền tông vậy. Họ là những đại hình môn phái lâu ngày, ắt sẽ có đoán đan kỳ tu sĩ chân chính có thể vượt cấp khiêu chiến. Nhưng Ngao Sâm lão tổ tựa hồ cũng không may mắn, vì hôm nay lão ta đã gặp một người như vậy rồi!

Cái đuôi lớn của Nguyên Thủy Hung Ngạc bị cự tượng vững vàng đè ép trên mặt đất. Thanh Hồ bỏ cự phủ của mình, chín người tạo thành đại trận hóa thành một cổ lực lượng thật lớn từ trên trời giáng xuống, tác dụng ở đỉnh đầu hung ngạc, đem cái đầu to lớn của hung ngạc gắt gao ấn trên đất không ngóc lên được.

Nguyên Thủy Hung Ngạc còn muốn giãy giụa, nhưng trong bốn cái chân đã bị ba con chó dữ trực tiếp cắn đứt một cái, khiến cho cự ngạc thủy chung không cách nào điều khiển thân thể của mình.

Trong bầu trời, hai con cự ưng đáp xuống, đem lưng của hung ngạc cào cấu máu chảy lâm ly. Tang Du chân nhận thấy thời cơ đã đến, hai tay liên tục bấm ra một trăm lẻ tám đạo ấn quyết, một đạo hạt sắc quang mang xuất hiện trong bàn tay của Tang Du chân nhân.

Tang Du chân nhân chậm rãi hạ thân hình xuống, lúc này hung ngạc tựa hồ cũng đã ý thức được nguy hiểm. Khí lực vốn hao hết bất chợt khôi phục, chân trước bị ba con chó dữ cắn rát đột nhiên hất tuột ra. Ba con chó dữ kêu thảm một tiếng, bị văng ra ngoài xa.

Đồng thời một cổ lực mạnh từ trên người hùng ngạc phát ra, suýt nữa làm đứt loạn đại trận do Thanh Hồ Cửu Đào tạo thành. Thanh Hồ cất một tiếng thét kinh hãi, nói:

– Đại ca, nhanh, nhanh!

Chỉ có cự tượng vẫn còn ở sau lưng hung ngạc gắt gao khống chế cái đuôi lớn tựa hồ đang cố sức giấy giụa. Tang Du chân nhân đem linh đang treo ở đỉnh đầu cự ngạc, một loạt tiếng chuông reo lên. Thân hình cự ngạc vốn không ngừng giãy giụa nhất thời hơi chậm lại. Tang Du chân nhân nhân cơ hội đó đáp xuống định đầu cự ngạc, đưa hạt sắc quang mang trong bàn tay áp vào đỉnh đầu cự ngạc.

Hạt sắc quang mang sau khi gặp phải máu tươi ở đỉnh đầu cự ngạc, rất nhanh liền thấm vào bên trong. Con Nguyên Thủy Hung Ngạc này hoàn toàn dừng lại.

Tang Du chân nhân tung người bay lên, hướng Thanh Hồ Cửu Đạo ở bốn phía quát lên:

– Tất cả mọi người mau buông tay tránh né. Bọn ta đi tiếp viện Lục huynh!

Thanh Hồ Cửu Đạo mặc dù không hiểu, nhưng vẫn là rút lui đạo binh đại trận, bay đi về phía Lục Bình đang cùng Ngao Sấm đại chiến. Tang Du chân nhân sau đó cũng tế lên linh thú đại, đem cự tượng cùng cự ung thu vào.

Đợi đến khi hắn chuẩn bị thu ba con đoán đan trung kỳ ác cầu vào, thì một tiếng gầm gừ trầm thấp đột nhiên từ trong miệng dưới chân hung ngạc truyền tới. Một cổ huyết mạch uy áp từ trên người hùng ngạc phát ra. Ba con chó dữ bị áp chế run lẩy bẩy, trong lúc nhất thời không ngờ lại cắt đứt thần niệm liên lạc với Tang Du chân nhân, không cách nào thu vào trong linh thú đại được

Tang Du chân nhân tiếc nuối thở dài một cái, tiếc nuối không thôi nhìn ba con chó dữ bắt đầu theo mình từ luyện huyết kỳ đã vô lực nằm té ở cách đó không xa. Một cái đuôi lớn từ trên trời giáng xuống, đập cho các con ác cầu này thành một đám thịt vụn bầy nhầy.

Ngự Thú Linh tông Khống Linh quyết ấn trên đỉnh đầu hung thú, toàn bộ hung tính của hung thú đều bị Khống Linh quyết kích thích đến mức tận cùng. Linh trí của hung thú nguyên vốn không hoàn toàn này sẽ làm ra đợt chống cự cuối cùng đối với Khống Linh quyết, lúc này hung thú so với những con cùng cấp cơ hồ chính là vô địch.

Đám người Tang Du chân nhân cũng không muốn vào lúc này còn có ý đồ áp chế hung thú, đợi đến sau khi hung tính của hung thú bị kích thích toàn bộ, chính là thời điểm Không Linh quyết phát huy tác dụng. Sau lần này, con Nguyên Thủy Hung Ngạc này sẽ biến thành ngự thú dưới sự khống chế của Tang Du chân nhân, ngày sau còn sẽ trở thành yếu tố quan trọng giúp Tang Du chân nhân lên cấp pháp tướng kỳ!

Lục Bình cùng Ngao Sấm lão tổ đại chiến từ lúc mới vừa bắt đầu đã tiến vào tình thế bạch nhiệt hóa.

Bởi vì đám người Tang Du chân nhân sau khi Lục Bình đem Ngao Sấm lão tổ ngăn lại, đã nhanh chóng khống chế Nguyên Thủy Hung Ngạc. Nếu là Ngao Sấm lão tổ không hoàn toàn lực xông phá nút chặn của Lục Bình, trước khi Tang Du chân nhân thi triển Khống Linh quyết, phá tan áp chế của mọi người đối với Nguyên Thủy Hung Ngạc, thì như vậy chuyến đi Trung Thổ lần này của Ngao Sấm lão tổ đã không có chút thu hoạch nào.

Lúc trước một người Tang Du chân nhân cố gắng thu phục Nguyên Thủy Hung Ngạc thì có thể áp chế được. Nếu không phải Ngao Sấm lão tổ đánh lén, Tang Du chân nhân đã sớm thu phục Nguyên Thủy Hung Ngạc rồi.

Hiện nay có Lục Bình chặn Ngao Sấm, hơn nữa Thanh Hồ Cửu Đạo hiệp trợ, vô luận là Lục Bình hay là Thanh Hồ Cửu Đạo, đều có năng lực đơn độc chống lại pháp tướng tu sĩ. Như thế, Tang Du chân nhân thu phục Nguyên Thủy Hung Ngạc tốc độ gia tăng hơn nhiều!

Nghĩ đến đám người Khương Thiên Lâm tu vi một ngày tiến nhanh hàng ngàn dặm, còn mình thì bị những người này càng lúc càng bỏ xa, Ngao Sấm lão tổ làm sao có thể cam tâm. Nhưng trước mắt tu sĩ đoán đan tầng tám này tựa hồ đối với thủ đoạn của
Ngao Sấm lão tổ tỏ ra rất quen thuộc. Hơn nữa thực lực của hắn vốn có thể chống lại pháp tướng tu sĩ bình thường, Ngao Sấm lão tổ trong lúc nhất thời không ngờ lại không cách nào đột phá được sự ngăn trở của Lục Bình.

Khương Thiên Lâm lão tổ làm nhân vật lĩnh quân trong Nhị đại đệ tử của Chân Linh phái. Lục Bình lại cùng vị sư bá này quan hệ mật thiết, hiển nhiên phải từ chỗ Khương Thiên Lâm lão tổ này lãnh giáo không ít lại lịch tu sĩ nổi danh của Bắc Hải.

Khương Thiên Lâm lão tổ vô luận là ở đoán đan kỳ hay là sau khi đã lên cấp pháp tướng, Ngao Sấm lão tổ có thể cũng coi là túc địch của ông ta. Khương Thiên Lâm lão tổ đối với thủ đoạn của Ngao Sấm hiển nhiên rất tinh tường. Vì vậy, Lục Bình cũng từ chỗ của Khương Thiên Lâm lão tổ học được không ít điều về thủ đoạn của Ngao Sấm.

Ở trong tình huống kẻ có lòng đối phó kẻ vô tâm, Ngao Sấm lão tổ cùng Lục Bình đấu pháp, mặc dù chiếm ưu thế về tu vi, nhưng vẫn bị Lục Bình giành tiên cơ khắp nơi, lộ ra vẻ bị động dị thường.

Pháp tướng tu sĩ đã chưởng khống được không gian thần thông. Lục Bình hiện nay về mặt tu vi tuy nói không cách nào chưởng khống loại thần thông này, nhưng còn có thể làm được chuyện quấy nhiễu. Đặc biệt là sau khi Thu Thủy Y Nhân kiếm thi triển ra “Hải Nạp Bách Xuyên” kiếm thuật đại thần thông, mười mấy trượng không gian quanh người hắn đều trở nên cực kỳ không ổn định. Ngao Sấm cho dù muốn thi triển không gian thần thông đột phá qua khỏi làn ngăn trở của Lục Bình cũng không thể.

Trong lúc Lục Bình cùng Ngao Sấm lão tổ giao thủ được mấy chục hiệp, thì một tiếng gầm gừ khủng khiếp từ sau lưng Lục Bình truyền tới. Ngao Sấm lão tổ mặt liền biến sắc, sau đó liên thấy đám người Tang Du chân nhân toàn bộ bay tới chỗ lão ta.

Ngao Sấm lão tổ biết chuyện đã không thể cứu vãn được rồi, liền tung người lui về phía sau. Lục Bình hiển nhiên cũng không có ý tưởng cuồng vọng đem vị lão tổ này hoàn toàn lưu lại. Hắn sở dĩ trong khoảng thời gian này đem Ngao Sấm lão tổ hoàn toàn ngăn lại, dựa vào chính là sự hiểu rõ trước đó đối với Ngao Sấm lão tổ, lấy sự có lòng đối phó sự vô tâm. Nếu là đợi đến khi Ngao Sấm phản ứng lại kịp, Lục Bình cho dù vẫn có thể chống lại Ngao Sấm lão tổ như cũ, nhưng sẽ bị đè ép mà đánh. Khi đó, Lục Bình coi như không cách nào ngăn trở Ngao Sấm lão tổ nữa rồi.

Tang Du chân nhân cùng Thanh Hồ Cửu Đạo tiến lên, cũng không tính toán từ hai cánh bao vây Ngao Sấm. Ngao Sấm cũng không chạy trốn, mà là mặt âm trầm nhìn đám người Lục Bình.

Ngao Sấm lão tổ hiển nhiên biết lúc này Nguyên Thủy Hung Ngạc đã bị Tang Du chân nhân đánh vào Khống Linh quyết. Ngự Thú Linh tông mặc dù thần bí, nhưng Khống Linh quyết đại danh đỉnh đỉnh này Ngao Sấm lão tổ vẫn có thể hiểu biết được.

Lúc này Ngao Sấm cho dù xông phá mọi người ngăn trở, Nguyên Thủy Hung Ngạc cũng đã không cách nào để cho lão ta sử dụng. Tuy đánh chết con hung ngạc này, cũng có thể khiến cho Ngự Thú Linh tông tu sĩ tay không một tràng, nhưng chẳng qua khi nhìn mọi người trước mắt, Ngao Sấm cuối cùng vẫn dập tắt cái ý niệm này. Chưa nói nói một vị tu sĩ mới cùng mình đối kháng, cộng thêm tu sĩ lúc trước bị mình đánh lén mà không chết, chín người kia có thể tạo thành đạo binh đại trận cũng không phải hiền lành gì.

– Tiểu tử, ngươi nhận biết lão phu sao? Vì sao đối với thủ đoạn của lão phu quen thuộc như thế, người lớn nhà nhà ngươi danh tính là gì?

Ngao Sấm trải qua trận đấu pháp này quả nhiên rất phiền muộn, một thân bản lĩnh của mình bị người ta tính kế gắt gao. Ngao Sấm hiển nhiên không phải là kẻ dễ gạt, lập tức liền đoán ra Lục Bình tất nhiên nhận biết mình, nếu không quả quyết không thể nào đối với thủ đoạn của mình quen thuộc như thế.

Lục Bình cười mà không nói, trong người ở tại tràng, Tang Du chân nhân, Thanh Hồ thậm chí Thanh Lang đều là người thông minh, Lục Bình cho dù là phủ nhận cũng sẽ không có ai tin, cho nên không thể làm gì khác hơn là trầm mặc.

Ngao Sấm thấy Lục Bình cười không đáp cũng không quan tâm mấy, mà là tiếp tục hỏi:

– Nói như thế ngươi là tới từ hải ngoại đúng không?

Lục Bình “a” xong một tiếng, ngạc nhiên nói:

– Hải ngoại? Vãn bối còn tưởng rằng tiền bối sẽ trực tiếp nói vãn bối đến từ Bắc Hải chứ, như vậy chẳng phải là phù hợp suy nghĩ trong lòng của tiền bối hơn sao?

Ngao Sấm nguyên vốn cho rằng Lục Bình là tới từ Bắc Hải, bởi vì bản thân lão ta chính là Bắc Hải Kim Giao đảo chủ, kẻ quen thuộc nhất đối với lão ta dĩ nhiên là Bắc Hải tu sĩ, nhưng Lục Bình vừa nói như vậy, Ngao Sấm ngược lại có chút không tin.

– Ngày sau lão phu tự nhiên sẽ biết được người là người phương nào. Trong đầm lầy này nguy cơ tử phía, khắp nơi đều là bẫy rập giết người, ngươi chớ có chết trong tay của người khác đấy!

Ngao Sấm lão tổ không biết vì cớ gì, lại nói những lời như vậy, hơn nữa sau khi nói xong thân hình liền biến mất trong sương mù.

Đám người Tang Du chân nhân vốn cho rằng vị Ngao Sấm lão tổ này ẩn mình muốn thừa cơ đánh lén, mỗi người đều căng thẳng thần kinh, thần niệm tung hoành quét qua khắp mọi nơi. Chỉ có thần niệm của Lục Bình sau khi Ngao Sấm lão tổ ấn thân trong sương mù vẫn có thể một mực đuổi theo phía sau lão ta, cho đến khi lão ta biến mất ở ngoài mười mấy dặm, sau đó cũng không xuất hiện bên trong phạm vi thần niệm của hắn nữa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, sau đó Lục Bình nhìn thấy đám người Tang Du chân nhân vẫn giữ gương mặt cảnh giác, cũng không muốn biểu hiện ra vẻ đặc thù của mình, trên mặt không một tia buông lỏng, tựa hồ cũng đang đề phòng Ngao Sấm lão tổ có thể từ đâu đó đánh lén tới.

Cho đến khi Nguyên Thủy Hung Ngạc ở trong đầm lấy giày xéo đạt tới cao trào, thiên phú thần thông xuất hiện, toàn bộ nước bùn bên trong phạm vi diện tích ba trăm dặm của ao đầm hội tụ bốn phía hung ngạc, tạo thành một vũng bùn to lớn cao hơn bốn phía, càn quét lôi cuốn, tựa hồ khắp nơi đều là bẫy rập thôn phệ người ta.

Cho đến lúc này, Khổng Linh quyết rốt cục hoàn toàn chưởng khống thần trí của hung thú nguyên vốn cũng không hoàn toàn. Tang Du chân nhân thần niệm chợt động, con hung ngạc này tản đi hết thần thông, vũng bùn chảy tràn về bốn phía, phạm vi bãi cạn trở nên lớn hơn, bao trùm suốt phạm vi năm dặm.

– Lục huynh!

Tang Du chân nhân đem con Nguyên Thủy Hung Ngạc này thì vào trong linh thú đại, sắc mặt nhất thời buông lỏng, vội vàng hướng Lục Bình trí tạ, nói:

– Lần này nếu không được Lục huynh xuất thủ, chuyện tất nhiên sẽ không dễ dàng như vậy. Đây là sáu viên Thông Linh hoàn, Lục huynh xin hãy nhận lấy, đồng thời cũng hy vọng Lục huynh có thể nể mặt mọi người trải qua hợp tác một lần, giải hết độc trên người của Thất muội cùng Cửu muội đi!

Lục Bình từ trong bình ngọc mà Tang Du chân nhân đưa tới đồ ra ba viên Thông Linh hoàn, sau đó lại ném bình ngọc trở về trong tay của Tang Du chân nhân, không để ý sắc mặt của đám người Tang Du chân nhân cùng với Thanh Hồ Cửu Đạo, nói:

– Nguyên vốn tại hạ đối với Thông Linh hoàn trong tay của Tang huynh đánh giá rất cao, chẳng qua là lần này lại có một chút biến cố, sợ rằng thời gian giải độc này còn phải đẩy lùi về sau rồi!

Thanh Hổ giận dữ, chỉ Lục Bình quát lên:

– Họ Lục kia, ngươi có ý gì, muốn nói rồi nuốt lời hay sao?

Lục Bình vuốt càm ra vẻ kỳ quái, hỏi vặn lại:

– Tại hạ đáp ứng với chín vị các ngươi sẽ giải độc lúc nào vậy?

Thanh Hồ ngẩn ra, Lục Bình mặc dù ban đầu đối với Thông Linh hoàn biểu hiện ra sự hứng thú rất lớn, nhưng đúng là không đáp ứng chuyện giải độc.

Thanh Hồ giơ tay ngăn Thanh Hổ còn muốn tiếp tục nổi đóa, nhìn ánh mắt của Lục Bình nói:

– Lục huynh, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể giải đi kịch độc trên người của Thất muội cùng Cửu muội ta?