Chương 1205: Cửu huyền ngụy chấn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình tuyệt không ngờ trước khi rời khỏi Trường Sinh Động Thiên còn có kinh hỉ như vậy. Thất Khiếu Lê và Lưu Tiên Căn đều là bảo vật có hiệu quả tăng cường rõ rệt với thân thể của tu sĩ mà tu luyện giới ít có. Hai loại bảo vật này có thể không so được Bạch Ngọc Liên Ngẫu và Huyết Khô Lâu Hoa trong tay của Lục Bình, nhưng cũng không phân cao thấp cùng Thương Mộc Ngọc Thanh Quả.

Huống chi Lục Bình phát hiện Thất Khiếu Lê cũng đủ thành thục, bên trong nói không chừng còn có thể có hạt giống của cây Thất Khiếu Lê. Trong Lưu Tiên Căn cũng sinh cơ tiềm tàng, có thể cũng có thể mọc rễ lần nữa, nếu là thật như vậy, đây đúng là là ngày may mắn rồi.

Trường Sinh Động Thiên rộng lớn, chỉ ba ngày, hơn nữa Lục Bình dẫn theo Đại Bảo, bầy Tử Tinh phong cùng đám người Tam linh dưới sự chỉ điểm của Mộc Loan còn phải tránh thoát một ít khu vực có thể có Cửu Huyền lâu tu sĩ trú đóng. Mà họ còn phải cẩn thận phân biệt chủng loại và niên phân của linh thảo trong đó, bởi vậy hành trung của bọn họ bao trùm chỉ là khoảng một phần ba diện tích của Trường Sinh Động Thiên.

Nhưng chỉ trong khu vực một phần ba của Trường Sinh Động Thiên đã có thu hoạch như thế, không biết nếu một lần tìm kiếm toàn bộ động thiên, đặc biệt là khu vực có Cửu Huyền lâu tu sĩ trú đóng không biết thu hoạch sẽ đạt tới trình độ nào.

Chỗ lúc trước Lục Bình cùng mọi người tiến vào Trường Sinh Động Thiên, Lục Bình hướng về phía Loan Thanh chạy tới đưa tiễn nói:

– Lần này đạo hữu tương trợ, tại hạ khắc sâu trong lòng. Mặc dù nói bọn ta cũng xem là cẩn thận, nhưng số lượng linh thảo trong động thiên cũng biến mất thật không ít, huống chi đều là một ít cực kỳ quý trọng. Nếu Cửu Huyền lâu tra tới, sợ là mấy đạo hữu khó có thể thoát khỏi liên quan.

Loan Thanh không chút phật lòng, cười đáp:

– Như vậy thì đã sao nào, bất quá trước sau gì cũng chết. Những Mộc Loan yêu nô chúng ta bị nuôi dưỡng trong Trường Sinh Động Thiên từ đầu tới cuối cũng không chết được yên lành. Cửu Huyền lâu sẽ không lãng phí bất luận giá trị của một con Mộc Loan, chết đột ngột chẳng qua là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Nhìn thấy thần sắc của đám người Lục Bình hơi hổ thẹn, Loan Thanh cười nói:

– Đương nhiên, bọn ta cũng tận lực tự cứu, nhưng tối đa cũng chỉ có thể là hỏi một mà chẳng biết tới ba, đánh chết cũng không nói kết quả mà thôi. Nếu là Cửu Huyền lâu ngờ vực vô căn cứ đến trên người đạo hữu, vẫn cần đạo hữu tự mình thoát khỏi liên quan.

Lục Bình gật đầu, lúc này mới hướng phía Thanh Hồ nói: – Bắt đầu đi!

Đạo Thiên Thần Phủ trong tay của Thanh Hồ bỗng nhiên bổ một cái về phía trước, xé rách không gian trước mắt ra thành một đạo khe hở. Lục Bình nhanh như cắt, hai tay kéo lấy hai bên, hết sức kéo rộng cái khe ra, mấy người nối đuôi nhau biến mất.

Chỉ còn lại có Loan Thanh kinh ngạc nhìn khe không gian trước mắt hợp lại, lẩm bẩm nói:

– Chỉ mong Mộc Loan nhất tộc ta còn có một đường sinh cơ!

Bên ngoài Cửu Huyền sơn, một đạo độn quang lớn trang nghiêm, lúc rơi trên gò núi thậm chí có thể khiến cho người ta lấy khí thế bài sơn đảo hải. Độn quang thu liễm, một tu sĩ thân hình cao lớn râu ria xồm xàm hiện ra thân hình, từng bước một đi về phía giữa gò núi.

Lưỡng Nghi lâu chủ cùng Thường Tam Tài đều nghênh đón, một người kính cẩn nói:

– Đại sư huynh!

Một người khác lại cười cợt nhả nói:

– Ngụy lão đại tới rồi!

Tu sĩ nhìn qua lôi thôi lếch thếch chính là Cửu Huyền lâu đích truyền tu sĩ đệ nhất nhân, đại sư huynh Ngụy Chấn chấp chưởng Nhất Nguyên lâu, thông thường cũng được người gọi là Ngụy Nhất Nguyên.

Ngụy Nhất Nguyên nhìn hai người một chút, tiếng nói có vẻ trầm thấp khàn giọng, hỏi:

– Thế nào, người đâu rồi?

Thường Tam Tài nhún vai làm một vẻ mặt vô tội, còn Lưỡng Nghi lâu chủ lại mặt lộ vẻ xấu hổ, đáp:

– Đúng vậy, toàn bộ người trong chúng ta, người tựa hồ đã tiến vào Đạo Thiên di tàng ba ngày rồi.

Ngụy Nhất Nguyên gật đầu, nói:

– Ba ngày cũng không lâu lắm, trong Đạo Thiên di tàng đó xem ra khó tìm, thường thường tìm khắp vài chục năm cũng không được đầy đủ bảo vật bên trong. Cũng có người có lòng tham một chút lại một mạch ở bên trong ngây ngốc một hai năm. Hơn nữa bất luận tiến vào bên trong là ai, Thanh Hồ, Lục Thiên Bình xem ra bộ dáng nhất định chưa tiến vào, hiện tại có thể có tung tích của bọn họ không?

Lưỡng Nghi lâu chú lắc đầu đáp:

– Mấy người này hành tung bí ẩn, cũng một mực không hề phát giác chỗ của bọn họ.

Ngụy Nhất Nguyên nói:

– Đó cũng là chuyện trong dự liệu, nhưng người đó tiến vào Đạo Thiên di tàng một khi xuất hiện, Lục Thiên Bình cùng đám người Thanh Hồ cũng tất nhiên sẽ tiếp ứng. Cho đến lúc đó, bọn ta không thể để bọn họ chạy thoát lần nữa!

Lưỡng Nghi lâu chủ đáp:

– Đại sư huynh hãy yên tâm, lúc này đây chúng ta an bài càng kín đáo rồi, đám người Lục Thiên Bình đó có chạy đằng trời!

Ngụy Chấn liếc mắt nhìn Lưỡng Nghi lâu chủ, nói:

– Không nên nói quá sớm. Ta nhớ trước đó ngươi cũng từng nói qua đám người Lục Thiên Bình đó vào không đến Đạo Thiên di tàng sẽ bị các ngươi bắt lại, nhưng hiện tại thế nào?

Lưỡng Nghi lâu chủ sắc mặt đỏ lên, đáp:

– Ai cũng thật không ngờ Ngũ sư đệ từ bên trong Không Minh di trận ngộ ra ngoài trận pháp đều có thể bị Lục Thiên Bình đó xuyên qua!

Ngụy Chấn hừ lạnh một tiếng, nói:

– Lục Thiên Bình đó xem ra là người mang một loại đồng thuật thần thông kỳ diệu, có thể là một trong tam đại chi mạch của Tam Thanh Chân Đồng, hơn nữa mười có chín phần đã được tu luyện thành, có thể nhìn phá trận pháp của lão ngũ cũng không kỳ quái!

Ngụy Chấn giải thích xong một câu này, sau đó lại hướng về Thường Tam Tại hỏi:

– Người đã từng giao thủ cùng Lục Thiên Bình đó, ngươi cho rằng so với ta thực lực của người này như thế nào?

Lúc này Thường Tam Tài có vẻ nghiêm chỉnh một ít, phun ra ngoài một cây gậy nhỏ đang ngậm trong miệng, đáp:

– Theo như tình huống giao thủ lúc đó mà xem cũng bất quá hơi thắng ta một bậc, nhưng lúc đó hắn tất nhiên giấu giếm thực lực. Về phần hắn có thể còn qua Thiên Mã Tộc Tứ trưởng lão, tuy rằng nhìn như lợi hại, nhưng không nên quên lúc đó là trên Thanh Minh Giang. Người này là hải ngoại tu sĩ, một thân tu luyện Thủy chúc tính công pháp, một thân kiếm thuật thần thông không phải như cơn sóng thần lại như nước lũ cuồn cuộn, vừa khéo người này một thân tu vi hùng hậu làm người khác phẫn nộ, đó là chiếm cứ địa lợi vô cùng. Bởi vậy trong mắt của ta, thực lực chân thực cũng bất quá cỡ như cùng Thiên Mã trưởng lão mà thôi.

Ngụy Chấn gật đầu, nói:

– Hải ngoại tu sĩ đại thể tu luyện Thủy chúc tính công pháp, Thiên Mã trưởng lão trên Thanh Minh giang động thủ cùng Lục Thiên Bình đúng là thác đại. Nếu Thiên Mã trưởng lão đối mặt cùng cấp tu sĩ, xem ra ông ta cũng không đến mức không có trí như thế!

Một bên Lưỡng Nghi lâu chủ lúc này vội vã chen lời hỏi:

– Như vậy nói cách khác Lục Thiên Bình đó tối đa cũng bất quá là tương đương với thực lực của đại sư huynh đúng không? Đại sư huynh cũng từng mấy lần giao thủ với đại tu sĩ, những người đó cũng không từng làm gì được đại sư huynh.

Ngụy Chấn ngẫm nghĩ hỏi:

– Nói như thế, thực lực của người này xem ra cũng cỡ như ta thôi đúng không?

Lưỡng Nghi lâu chủ nói tiếp:

– Thực lực tương đương thì phải xem bảo vật trong tay. Trong tay của đại sư huynh có Nhị kiếp linh bảo do tiền bối trong môn ban thưởng, người này chống lại đại sư huynh chắc chắn thất bại!

Thường Tam Tài bĩu môi, đáp:

– Lục Thiên Bình đó người mang nhiều loại bản mệnh đại thần thông cùng với vô thượng thần thông. Nếu đại sư huynh muốn đối phó với người này cần phải cẩn thận, khéo léo.

Lưỡng Nghi lâu chủ bất mãn nói:

– Lão tam, cái cùi chỏ của người sao cứ hướng ra phía ngoài thế? Đừng quên đại sư huynh hôm nay cũng đã ngưng luyện xong hai đạo vô thượng thần thông, bản mệnh đại thần thông cũng có hai ba loại. Nếu là tăng thêm uy lực của nhị kiếp linh bảo, toàn bộ trong tu sĩ đời thứ ba của tu luyện giới không còn kẻ có thể đối kháng cũng không phải là quá đáng!

Thường Tam Tài chép chép miệng, lại ngậm tiếp cây tiểu mộc côn vừa phun ra, cuối cùng dứt khoát không thèm nói thêm gì nữa, khiến cho Lưỡng Nghi Lâu Chủ ở một bên nhìn ghét chịu không nổi, nhưng cũng không há mồm nói gì, hiển nhiên bọn họ tuy rằng chán ghét loại thói xấu này của Tam Tài lâu chủ, nhưng cũng đã bị tập mãi thành thói quen.

Lúc này vẫn là Nhất Nguyên lâu chủ tiếp lời, nói tiếp:

– Thời điểm Lục Thiên Bình này có một biệt danh, gọi là “Đa Bảo đồng tử”, ý nói là các loại bảo vật từ trước đến nay có trên người của người này, lá bài tẩy tầng xuất bất quần, làm người ta khó lòng phòng bị, khó bảo đảm trên người của người này không có bảo vật tương tự. Nói tóm lại, người này không thể nghi ngờ nhất định là đối thủ mạnh!

Đám người Lục Bình trở về Đạo Thiên di tàng trước tiên vẫn chưa rời đi. Đại Bảo lại đang lục soát kỹ lần nữa trong chỗ di tàng, mọi người bất đắc dĩ, cũng chỉ đành ở lại chờ hắn.

Vào thời gian này, Lục Bình cũng không phải vô cùng cấp bách, dứt khoát trong mật thất bắt đầu sắp xếp lại thu hoạch trong Trường Sinh Động Thiên lần này. Đồng thời hắn cũng bắt tay luyện hóa ngưng luyện xong một đạo bảo cấm pháp bảo luyện đan lô Đạo Thiên đỉnh.

Về phần năm quả trứng Mộc Loan, việc này Lục Bình đã phân phó Thanh Hồ che giấu, sau khi trở ra Đạo Thiên di tàng lập tức triệu hồi Lục Cầm nhi và Lục Đào Hoa vào bên trong Hoàng Kim ốc.

Hiện tại bên trong Hoàng Kim ốc cũng có rừng cây tồn tại, nhưng Lục Cầm nhi vẫn xây ổ của mình trên Đào Thụ yêu. Tuy nhiên thời điểm trong ổ của Lục Cầm nhi sinh ra năm quả trứng Mộc Loan, nhìn Lục Cầm Nhi mặt ủ mày chau, một bên Lục Đào Hoa nhìn có chút hả hê nói:

– Cầm nhi, xem ra tỷ đúng thật là đã gả đi rồi a, đây vẫn không thành đạo lữ của Loan Ngọc, ca ca lại đã đem nhân vật ấp trứng Mộc Loan chi noãn giao cho tỷ. Ngày sau nếu để cho Loan Ngọc biết được nên nghĩ như thế nào đây?

Lục Cầm Nhi hung hăng trợn mắt nhìn Lục Đào Hoa một cái, đáp:

– Cô nàng chết dầm kia! Ngươi dám nói loạn đầu lưỡi, xem ta có kéo rách miệng của ngươi không chứ?

Lục Đào Hoa cười hì hì đáp:

– Yên tâm đi, ca ca không nói lung tung! Hơn nữa, nếu tỷ đúng thật ấp trứng nở ra Mộc Loan điểu, Loan Ngọc sợ rằng cao hứng còn không kịp đó chứ. Ta nghĩ Loan Ngọc so với bất luận kẻ nào cũng không muốn Mộc Loan nhất tộc tuyệt diệt đúng không?

Lục Cầm nhi đáp:

– Vốn là cô nãi nãi vì Mộc Loan nhất tộc mà tận lực như vậy, hi vọng năm quả trứng Mộc loan này đều có thể thuận lợi nở ra!

Lục Cầm nhi thấy rõ Lục Đào Hoa cầm rất nhiều bình bình lọ lọ không ngừng đi tới đi lui xung quanh bản thể của nàng, không khỏi hỏi:

– Muội đang làm gì thế?

Lục Đào Hoa đáp:

– Chút hạt giống kỳ trân dị thảo này là ca ca mang ra từ trong Trường Sinh Động Thiên, hy vọng có thể bồi dục trong Hoàng Kim ốc, dặn ta coi sóc một phen.

Lục Cầm nhi cười nói:

– Bàn về nuôi trồng linh thảo, cho dù là Mộc Loan nhất tộc cũng chưa chắc kịp được với Đào Hoa muội tử đây.

Trong Đạo Thiên di tàng, Đại Bảo cười như điên vậy, nói:

– Ha ha ha ha, tìm được rồi, tìm được rồi! Ta đã nói rồi, Đạo Thiên tiên tổ suốt đời lấy đề thăng tư chất của Tâm Linh Thử làm lý tưởng, trước khi vẫn lạc làm sao có thể không lưu lại truyền thừa nhà mình!

Lục Bình đối với Đạo Thiên lão tổ truyền thừa cũng cảm thấy rất hứng thú, vội vàng hướng Đại Bảo đòi một cuộn da thú chứa trong Phong Linh hạp bị tầng tầng Phong Linh phù phong cấm.

Lục Bình cầm cuộn da thú cân nhắc trong tay, trong miệng hắn một tiếng ”hoắc” nói:

– Da của Thuần Dương yêu tu, đại thủ bút!

Thứ có thể ghi lại trên mặt cuộn da thú lấy da lông bản thể của Thuần Dương yêu tu chế thành đương nhiên không giống chuyện đùa. Lục Bình thận trọng đã khai cuộn da thú, sau đó trong hai mắt lóe ra một chút quang mang, cẩn thận tra xét nội dung ghi lại trong da thú, sau đó sắc mặt bắt đầu có vẻ càng lúc càng cổ quái, trái lại là Đại Bảo bên cạnh càng lúc càng thấp thỏm bất an.

– Lão đại, rốt cuộc là cái gì?

Lục Bình ném cuộn da thú tới trong tay Đại Bảo, đáp:

– Ngươi tự nhìn xem! Vô thượng thần thông: “Thâu Thiên Hoán Nhật quyết”!

Ba đại cơ sở thần thông: Di Hoa Tiếp Mộc, Di Cung Hoán Vũ, Thâu Lương Hoán Trụ.

Đại Bảo lấy một tay che cuộn da thú, đôi mắt nhỏ tà tà hướng về bên trái, lại tà tà hướng bên phải, phát hiện trên mặt của mọi người đều kìm nén đến mức khổ cực. Lúc này, Đại Bảo mới phát hiện vừa rồi thời điểm mình nhìn nội dung trong cuộn da thú nhỏ giọng đọc lên, mọi người đều bị hấp dẫn tâm thần bởi tiếng kêu to của hắn tìm được Đạo Thiên lão tổ truyền thừa, dĩ nhiên nghe hết nội dung hắn đọc lên.

Đại Bảo tức giận nói:

– Được rồi được rồi, muốn cười thì cứ việc cười đi, hà tất đến mức vất vả như vậy!

Mọi người nhất thời cười ầm lên!

Thông thường mà nói, đại thần thông hoặc giả là vô thượng thần thông không ngoài hai loại công cùng thủ chiếm đa số. Nhưng có thật nhiều thiên môn thần thông có các loại các dạng pháp môn kỳ diệu, nghiêm chỉnh mà nói, cho dù là ở Lục Bình ”Tam Thanh Chân Đồng” cũng coi như là một trong thiên môn thần thông.

Mà bộ vô thượng thần thông truyền thừa công pháp này của Đại Bảo lại càng kỳ lạ, có thể nói là thiên môn trong thiên môn. Từ đầu tới cuối bộ công pháp truyền thừa này đều không phải là lấy công phạt giết địch làm mục đích, mà là đang dạy người làm sao né tránh, làm sao chạy trốn, làm sao ẩn dấu, phá vỡ trận pháp như thế nào, phân biệt bảo vật ra sao, tránh khỏi truy tung như thế nào, nói tóm lại, chính là làm sao trộm đạo thần không biết quỷ không hay.

Mà trong tất cả những thần thông truyền thừa, bác đại tinh thâm nhất là phá vỡ trận pháp như thế nào? Trước đây Đạo Thiên lão tổ sở dĩ luyện chế Đạo Thiên Thần Phủ, vì chính là có thành tựu trên một đường phá trận.

Thiên hạ không có trận pháp nào là không phá được, song thời gian phá trận dài ngắn, độ mạnh yếu, phương pháp khéo hay vụng mà thôi, mà “Thâu Thiên Hoán Nhật quyết” lại chính là phá trận xảo diệu cùng với thần quỷ chẳng biết, trả giá cao chủ yếu tùy vào thời gian.

Đạo Thiên lão tổ vì mưu đồ kỳ trân dị thảo trong Trường Sinh Động Thiên, hao tốn tròn năm mươi năm kinh doanh chỗ di tàng này, cuối cùng mới tránh khỏi tại mắt của Cửu Huyền lâu, âm thầm khai ích một đạo lỗ hổng trên Cửu Huyền lâu trận pháp.

Nhưng mà cuối cùng lại là người định không bằng trời định, Đạo Thiên lão tổ không ngờ lại mất mạng trong tay của Mộc Loạn yêu tộc ở Trường Sinh Động Thiên, cuối tất cả mưu tính thất bại trong gang tấc.

“Thâu Thiên Hoán Nhật quyết” hiện nay lấy tu vi của Đại Bảo cũng có thể miễn cưỡng tu luyện. Nhưng tối đa cũng chỉ có thể đem tinh lực đặt trên cơ sở thần thông, nếu muốn toàn bộ luyện thành, cũng không phải dễ dàng như vậy.

– Hiện nay bên ngoài Cửu Huyền sơn, sợ rằng sớm đã bị Cửu Huyền lâu trên dưới bày ra thiên la địa võng rồi, sợ rằng một khi chúng ta ló đầu ra, nghênh đón chính là toàn thể Cửu Huyền lâu vây công.