Chương 460: Vị trung kỳ thứ tư (thượng)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thâm Hải Yêu Vực.

Trong địa huyệt ở dãy núi dưới đáy biển, trên đỉnh đầu Lục Bình có một đóa Cửu Phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa to lớn đang chậm rãi xoay tròn. Một đạo quang mạc màu u lam từ trong hoa sen trút ra hóa thành một mảnh ánh sáng đem toàn bộ địa huyệt bao phủ lại, tựa hồ đang áp chế cái gì đó.

Toàn bộ địa huyệt bây giờ đã bị một cổ ánh sáng màu đen tràn ngập. Ánh sáng màu đen trên trong địa huyệt tả xung hữu đột, tựa hồ muốn tìm một con đường tắt để tuyên tiết ra, nhưng lại bị Cửu Phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa rũ xuống quang mạc màu xanh da trời trói buộc thật chặc trong không gian trong địa huyệt.

Lục Bình nhìn đạo tia sáng chạy bên phải độn qua bên trái này, sắc mặt mừng rỡ hướng về phía Tam Linh bên cạnh cười nói:

– Đại Quý quả nhiên đột phá, không ngờ lại nhanh như vậy liên dẫn tới thiên địa dị tượng. Nếu không phải mấy ngày nay ta không đắm chìm trong tu luyện, sợ là một khắc thiên địa dị tượng bộc phát kia sẽ không còn kịp tiến hành áp chế, lúc đó chỉ sợ đem chúng ta ở nơi này lộ ra ngoài.

Mấy ngày sau, một thanh niên tiểu tử thân hình khôi ngô, sắc mặt đần độn xuất hiện ở trước mặt của Lục Bình, trầm giọng đối với Lục Bình nói:

– Chủ nhân, Đại Quý đã lên cấp đoán đan kỳ, thành công hóa hình.

Lục Bình cười nói:

– Đại quý, lần này cũng muốn làm phiền người, hiện giờ nguyên bản chính là thời kỳ mấu chốt dùng để củng cố tu vi, chẳng qua là bọn ta cần phải nhanh một chút thoát khỏi Thâm Hải Yêu Vực, vì vậy không thể không khiến cho người xuất quan trước.

Thanh niên yêu tu Lục Đại Quý gật đầu một cái, nói:

– Chủ nhân yên tâm, Đại Quý tự hiểu được. Lục Bình vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:

Tốt lắm, lần này thì trông cậy vào người đó. Ngươi trước hết lẫn vào trong bầy đàn của yêu tộc trong yêu vực, đem đường tắt ra vào Thấm Hải Yêu Vực dò xét cho rõ ràng, đồng thời thám thính một chút xem tình thế của nhân yêu hai tộc hiện nay. Nguyên bản những thứ công việc này giao cho Tam Linh đi làm cũng có thể, chẳng qua là bọn chúng có thân phận Bích Hải linh xà, ở trong Bắc Hải yêu tộc quá mức nhạy cảm, lần trước lại bị người nhìn thấu chân tướng, hiện giờ không thể ở yêu tộc xuất hiện nữa; Đại Bảo thì là tên tu vi không ra gì, huống chi còn là Thổ chúc tỉnh Tâm Linh thử, nếu là xuất hiện ở đáy biển, nhất định là sẽ bị yêu tộc bắt đi thưởng thức một phen. Cho nên, dưới mắt chỉ có người là có thể hành động được thôi.

Dứt lời, Lục Bình đem hai món pháp bảo giao cho Lục Đại Quý, nói:

– Bởi vì chuyện hơi vội vàng, chủ nhân ta cũng không chuẩn bị cho ngươi pháp bảo vừa tay. Hai món này là chiến lợi phẩm trong những món mấy năm nay đánh lấy được, thích hợp Thủy chúc tính công pháp ngự sử, trong số pháp bảo cùng loại cũng coi như là thứ tốt. Hai món này một công một thủ, ngươi tạm thời tế luyện để phòng bất cứ tình huống nào, chờ lần này sau khi thoát khốn, ta sẽ nhờ Trần Luyện luyện chế cho ngươi một món vừa tay ngươi.

Lục Đại Quý gật đầu một cái, từ nơi Lục Bình lĩnh một trữ vật pháp khí, đem linh thạch cùng đan dược Lục Bình giao cho hắn bỏ vào một ít, sau đó liền ra khỏi địa huyệt, hướng bên ngoài dãy núi dưới đáy biển đi ra.

Bầu trời bên ngoài Thiên Linh sơn, sau khi Đạo Thắng lão tổ buông lời xong, Thiên Tuyết lão tổ cũng đã xuất hiện ở bên người Thiên Phàm lão tổ, tiện tay cùng Đạo Thắng lão tổ làm lễ ra mắt, liền hung tợn hướng vào trong hư không bên cạnh nói:

– Đạo Diễn, mau cút ra cho bà nội coi, ở trên Hoàn Vũ đảo còn chơi trong kim thiền thoát xác với bà cố nộ ngươi à. Ngươi bộ coi Bắc Hải này là của Huyền Linh phái một nhà của ngươi sao? Bộ không sợ bị người ta cười rớt răng ra à!?

Hư không sau lưng Đạo Thắng lão tổ linh quang chợt lóe, phảng phất một cái rèm bị vén lên, nhất thời lộ ra người đứng ở phía sau cái rèm, chính là Đạo Diễn lão tổ với sắc mặt âm trầm như đất. Y bị Thiên Tuyết lão tổ mắng nhiếc như vậy, nguyên bản tính tình cuồng ngạo không thể kiềm chế được đột nhiên trở nên phảng phất như biến thành một loại rắn độc âm trầm, lạnh lùng nói:

– ‘Phong tuyết song tiên’ muốn cùng Đạo Thắng sư huynh động thủ, Thiên Tượng lại bị Đạo Huyên sư huynh ở Vẫn Lạc bí cảnh kiềm chế, Chân Linh phái người lại chuẩn bị một bộ Tôn thọ tăng nguyên thân thông gì, chuẩn bị hy sinh một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ nữa hay sao? Là Thiên Lô hay là Thiên Giang? Bất quá hai người hắn không so được với Thiên Khang năm đó có pháp tướng sơ kỳ điên phong tu vi. Cho dù có dùng thần thông này, cũng chưa chắc có thể giông như Thiên Khang kéo dài hơi tàn đến nay như vậy.

– Ha ha, sớm nghe nói Đạo Diễn sư thúc là cao thủ thứ ba của Huyền Linh phái, lần này thì có hai người ta hướng Đạo Diễn sư thúc thỉnh giáo một phen, như thế nào?

Thiên Lâm cùng Thiên Linh hai vị lão tổ cùng nhau bước ra, Thiên Lâm lão tổ cười nói với Đạo Diễn lão tổ.

Đạo Diễn lão tổ hai mắt co rụt lại, nhìn một chút “Phong tuyết song tiên” bên cạnh, gật đầu nói:

– Xem ra hai người các ngươi cũng học được Chân Linh phái bí truyền ‘Tề Mi Như Tân’ thần thông rồi, cho nên mới có lòng tin khiêu chiến với ta như vậy.

Dứt lời, Đạo Diễn lão tổ thần sắc đột nhiên chấn động, có chút ngưng trọng nhìn hai người hỏi:

– Đúng rồi, năm đó Đạo Không sư đệ vẫn lạc, ta vẫn cho là có Thiên Tượng ở một bên âm thầm xuất thủ, chẳng lẽ thật là hai người người liên thủ đánh bại Đạo Không sư đệ?

Thiên Lâm lão tổ cười cười không nói tiếng nào, Thiên Linh lão tổ thì đột nhiên trở nên lãnh nhược băng sương, cũng không nói một lời.

Đạo Diễn lão tổ liếc mắt nhìn về phía sau, thấy hai vị lão tổ còn lại của Huyền Linh phái hai là Đạo Lễ cùng Phùng Hư Đạo cũng xuất hiện ở trước Thiên Linh sơn. Phùng Hư Đạo nhìn vợ chồng Thiên Lâm trước mặt, sắc mặt biến đổi, trên mặt tỏ vẻ rất không cam lòng, rồi lại không cách nào tuyến tiết sự buồn bực trong lòng, chỉ đành phải nặng nề hừ một tiếng, tựa hồ bày tỏ sự hiện hữu của hắn.

Rất nhanh, Chân Linh phái nhất phương gồm Thiên Giang cùng Thiên Lô lão tổ cũng xuất hiện theo. Chân Linh phái sáu vị lão tổ cùng đối địch giằng co với năm vị lão tổ của Huyền Linh phái, phảng phất giống như hơn năm mươi năm hai phái kia một lần đại chiến vậy. Chẳng qua là lần này Chân Linh phái trưởng thành nhanh hơn một bước, năm đó Chân Linh phái bởi vì hơi có vẻ khuyết điểm mà khiến cho Thiên Khang lão tổ gần như ở lằn ranh vẫn lạc. Lần này vợ chồng Khương Thiên Lâm mấy chục năm sau lần nữa liên thủ, thực lực cũng đã thắng được Thiên Khang lão tổ năm đó.

Trong lúc song phương ở thời khắc kiếm bạt nỗ trương, Đạo Thắng lão tổ cũng đột nhiên hướng về phía Khương Thiên Lâm vợ chồng hỏi:

– Hai người các ngươi không ngờ lại song song thành tựu bát phẩm kim đan?

Đạo Thắng lão tổ thân phận đặc thù, cho dù song phân sắp đại chiến, Khương Thiên Lâm vẫn đối với vị Bắc Hải đệ nhất nhân này giữ một phần tôn kính đối với cường giả. Nói cho cùng, Đạo Thắng lão tổ có vị trí Bắc Hải đệ nhất nhân cũng không phải là vì ông ta pháp tướng hậu kỳ tu vị mà có được, mà là năm đó ở trong đông đảo pháp tướng trung kỳ tu sĩ của Bắc Hải đánh giết mà vượt lên. Ông ta lúc pháp tướng trung kỳ đã ngồi vững vàng vị trí Bắc Hải đệ nhất nhân rồi, bao gồm Chấn Linh phái Thiên Tượng lão tổ ở bên trong, năm đó đều từng là bại tướng dưới tay của ông ta.