Chương 1479: Gãy Kiếm

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đuổi, hay là không đuổi?

Cho dù thân là Chân Linh lão tổ, là sự tồn tại khiến cho phương thiên địa này đều phải ghen tỵ bài xích, vào giờ khắc này Nguyên Tửu lão tổ đối mặt sự cấm kỵ xuất xứ từ rất xưa đối với Thủy Tinh cung cũng lộ ra kiêng kỵ vô cùng. Chính chút thời gian do dự như thế, Lục Bình đã xâm nhập xa hơn trong Vạn Độc Thương Khung Bích.

Nguyên Tửu lão tổ trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ hào khí, khí thế đó thậm chí khiến cho sắc mặt của Nguyễn Tửu lão tổ đỏ bừng phảng phất uống quá nhiều rượu vậy, cái mũi cà chua trong nháy mắt biến thành đỏ ngầu.

Lão phu rất muốn đuổi theo vào. Nếu ngay cả một tiểu bối như vậy vẫn không đối phó được, lão phu ngày sau còn mặt mũi nào làm người chưởng khống của Thủy Tinh cung. Bên trong Vạn Độc Thương Khung Bích mặc dù hung hiểm dị thường, nhưng lão phu chỉ cần chém chết hắn trước khi kinh động tồn tại thần bí đó. Lịch đại Thủy Tinh cung tu sĩ ra vào Vạn Độc Thương Khung Bích không ít người, lão phu chỉ cần không cố ý nhằm vào tồn tại thần bí đó, xem ra cũng chưa chắc bị để mắt tới!

Nguyên Tửu lão tổ đem Thủy Tinh tháp trước đó bị Lục Bình ngắn ngủi vây khốn lần nữa treo ở bầu trời đỉnh đầu. Ánh sáng màu thủy tinh rũ xuống bao lấy lão ta trong đó. Nguyên Tửu lão tổ dứt khoát cất bước bước vào Vạn Độc Thương Khung Bích sau khi bị Lục Bình khai ích đang khép lại.

Lúc này không phải là lúc độc vụ của Vẫn Lạc mật địa yếu bớt. Trên thực tế trong cảm giác của Lục Bình lúc này, độc vụ nồng đặc mênh mông trong Vẫn Lạc mật địa thậm chí so với Lạc Kim cốc của Thất Tinh động thiên cũng không thua kém gì. Nhưng thực chất độc vụ như vậy vẫn không cách nào tạo thành tổn thương trước mặt hai vị đại thần thông.

Trên người của Lục Bình có Vạn Độc Mẫu Dịch, Vạn độc Vẫn nguyên cương, Hắc Ngục Độc Hỏa, người mang đại lượng Vạn Diệu Ngọc Lộ. Những bảo vật này bình thường chỉ cần một dạng sẽ có thể làm người ta vạn độc bất xâm, huống chi hôm nay tập trung vào trên một người Lục Bình.

Mà tác dụng hủ hóa ăn mòn của những thứ độc vụ đó dù vẫn có thể tác dụng đến trên quang mạc kỳ cảnh do Nguyên Tửu lão tổ rũ xuống, nhưng lấy quang mạc bền bỉ cùng với Nguyên Tửu lão tổ Chân Linh tu vị, những độc vụ đó tổn thương với thủy tinh quang mạc khác nào cù lét vậy.

Lục Bình đương nhiên biết rõ Nguyên Tửu lão tổ đã đuổi theo sau lưng. Thật ra khi hắn tiến vào Vạn Độc Thương Khung Bích liền lấy thân niệm quét ngang Vẫn Lạc mật địa, chỉ có một tin tức cất giấu trong đó: ta tới rồi!

Lục Bình tuy rằng trong lòng khát vọng cùng Chân Linh đánh một trận hơn nữa cũng không thiếu dũng khí đánh một trận, nhưng mà đó cũng không nghĩa là Lục Bình không để mắt đến sự chênh lệch thực lực giữa hai người. Nếu Lục Bình chạy tới Vẫn Lạc mật địa đúng theo ước hẹn, hiển nhiên cũng muốn mượn lực của Long Hòe lão tổ đối kháng Nguyên Tửu lão tổ sau lưng.

Lục Bình tuy rằng không biết thực lực của Long Hòe lão tổ rốt cuộc đạt tới trình độ nào, nhưng có thể khiến cho Lục Bình hiện nay vẫn không phát hiện được sâu cạn, bản thân đã nói rõ thực lực của Long Hòe lão tổ cao thâm khó lường.

Dựa theo những lời của Long Hòe lão tổ trong lúc nói chuyện cùng Lục Bình, bản thân của Long Hòe lão tổ căn hệ trải rộng toàn bộ Vẫn Lạc mật địa. Lục Bình chớp mắt tiến vào Vạn Độc Thương Khung Bích xem ra bị Long Hòe lão tổ biết được mới phải. Lục Bình cố gắng lấy thần niệm truyền lại tin tức nhưng chưa hề lấy được Long Hòe lão tổ đáp lại.

Nếu không trả lời, vậy đương nhiên bản thân của Long Hòe lão tổ không muốn đáp lại. Chẳng lẽ bởi vì Nguyên Tửu lão tổ sau lưng mình hay sao?

Một vị tu sĩ thành tựu Chân Linh có lẽ thật đúng là có thể khiến Long Hòe lão tổ kiêng kỵ. Như vậy Long Hòe lão tổ sợ dẫn hỏa thiêu thân không đáp ứng lại cũng đương nhiên.

Lục Bình dĩ nhiên không biết được tám ngàn năm trước Thủy Tinh cũng đã từng có biến cố ở Vẫn Lạc mật địa. Lúc này nếu không cách nào mượn lực của Long Hòe lão tổ, Lục Bình dĩ nhiên chỉ có thể mượn thực lực của mình tới đối kháng vị Chân Linh tu sĩ sau lưng rồi.

Những phút chốc Lục Bình xoay người, vừa đúng chính là lúc Nguyên Tửu lão tổ dò vào Vạn Độc Thương Khung Bích. Vạn Độc Thương Khung Bích bị Lục Bình đánh vỡ sau lưng cuối cùng khép lại trước. Một tiếng vang thật lớn cùng với một tiếng gầm thét cơ hồ chẳng phân biệt được trước sau truyền vào từ trong hư không bên ngoài Vạn Độc Thương Khung Bích.

Linh khí mênh mông mãnh liệt giống như cuồng phong quá cảnh. Bên trong Vẫn Lạc bí cảnh nhất thời gió nổi mây vần. Thiên tượng to lớn biến hóa khi một tiếng vang thật lớn truyền tới cơ hồ ảnh hưởng đến toàn bộ Vẫn Lạc bí cảnh.

Lúc này các phái đại tu sĩ chuyện trò vui vẻ trong Huyễn Linh điện đột nhiên bởi vì linh khí phong bạo mãnh liệt mà bị cả kinh trợn mắt hốc mồm. Toàn bộ Huyễn Linh điện tất cả pháp tướng tu sĩ nhất thời trở nên yên lặng như tờ.

Các phái pháp tướng tu sĩ trong Huyễn Linh điện không thiếu hạng người kiến thức rộng rãi, kiến thức đấu nhau giữa Thuần Dương tu sĩ cũng không ít. Nhưng có thể đưa tới thiên tượng bàng bạc như vậy, đem toàn bộ Vẫn Lạc bí cảnh đều quậy đến gió nổi mây vần, quy mô đấu pháp như thế này tựa hồ vượt qua xa bọn họ ấn tượng đối với thực lực của Thuần Dương tu sĩ.

Khương Thiên Lâm cùng Liệt Thiên Kiếm phái đại tu sĩ Thương Vũ lão tổ Cốc Chấn Phi nhìn nhau một cái cực kỳ nhanh và ẩn bí. Song phương đều có thể nhìn thấu lo lắng ẩn sâu hoắm từ trong ánh mắt của nhau.

Tất cả mọi người đều biết, lần này các phái hội tụ tiêu điểm trên người ba nhà tông môn gồm Thủy Tinh cung Liệt Thiên Kiếm phái cùng Chân Linh phái. Hơn nữa tất cả mọi người biết được Tiêu Bạch Vũ cùng Lục Thiên Bình đều là nhân vật thiên tài hiếm có của phương thế giới này. Nhưng dù vậy, hai người cũng không có khả năng gây ra động tĩnh lớn như vậy chứ?

Trong lúc nhất thời, trong Huyễn Linh điện có tu sĩ tâm tư nhanh trí đều đưa ánh mắt kinh hãi nhìn về Thủy Tinh cung đại tu sĩ Nguyên Phong lão tổ ngồi ghế trên của Huyền Linh điện, lúc này đang mặt lộ nụ cười.

Thấy ánh mắt của mọi người đều nhìn về mình, Nguyên Phong lão tổ cười một tiếng căng thẳng. Một tin tức làm cả Đông Hải đều trở nên chấn động được nói ra từ miệng của lão ta:

– Ha ha, bổn phái đặc phái lão phu ở chỗ này phát ra lời mời với các phái đạo hữu. Bổn phái Nguyên Tửu sư huynh đã thành công thành tựu Chân Linh vào ngày trước, sắp tiếp thay bổn phái thủ hộ lão tổ đời thứ nhất Đan Chu sư bá trấn thủ Thủy Tinh cung. Lần này sau khi Huyễn Linh đảo đại hội bổn phái cử hành buổi lễ truyền thừa long trọng. Kính xin chữ vị đạo hữu đi tới chỗ của bổn phái quan lễ!

Ầm!

Tin tức này nhất thời giống như nổ ổ vậy trong nháy mắt cuốn ùa toàn bộ tu sĩ lớn nhỏ của Huyễn Linh điện: Chân Linh lão tổ, Đan Chu lão tổ, Nguyên Tửu lão tổ, từng người một ở Đông Hải thậm chí còn là toàn bộ tu luyện giới đều là nhân vật giẫm giậm chân một cái có thể đưa tới toàn bộ tu luyện giới rung chuyển đem toàn bộ tu sĩ trong Huyễn Linh điện cả kinh mục huyền thần mê.

Không ít tu sĩ đều đưa ánh mắt thương hại, nhìn có chút hả hê, lo lắng, mừng rỡ vân vân bất đồng chủng loại nhìn về phía hai vị đại tu sĩ khác cầm đầu Huyễn Linh điện, mà càng nhiều hơn lại nhìn về phía Khương Thiên Lâm.

Nguyên Phong lão tổ lúc này thả ra tin tức Nguyên Tửu lão tổ thành tựu Chân Linh cùng với Đan Chu lão tổ sắp rời khỏi phương thế giới này, không nghi ngờ chút nào chính là vì báo cho mọi người ở đây, lần này Thủy Tinh cũng phải ra đòn sát thủ đi đối phó Tiêu Bạch Vũ cùng Lục Thiên Bình chính là Thủy Tinh cung chí tôn cường giả, địa địa đạo đạo Chân Linh lão tổ.

Trước mặt Chân Linh lão tổ trong truyền thuyết, Liệt Thiên Kiếm Thánh gì đó, Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên trước mặt Chân Linh tu sĩ hết thảy cũng không đủ nhìn!

Mà mọi người trong Huyễn Linh điện sở dĩ đem càng nhiều ánh mắt hơn nhìn về phía Khương Thiên Lâm, hàm nghĩa trong đó hiển nhiên không nói đã rõ. So sánh với Tiêu Bạch Vũ, Lục Thiên Bình vẫn lạc tựa hồ càng thêm xác thực. Nếu như nói Tiêu Bạch Vũ tích uy rất nặng ở tu luyện giới còn một chút khả năng chạy trốn như vậy, thế thì Chân Linh phái Lục Thiên Bình tựa hồ đã không hoàn toàn hy vọng.

Lui một vạn bước mà nói, cho dù Liệt Thiên Kiếm phái không có Tiêu Bạch Vũ, nhưng bên trong môn phái còn có một Thuần Dương tu sĩ Chu Bát Tả cùng với Liệt Thiên Kiếm phái hơn vạn năm tích lũy tài lực hùng hậu, Liệt Thiên Kiếm phái như cũ là lão bài đại hình tông môn.

Nhưng Chân Linh phái không có Lục Thiên Bình, kế tiếp có thể đủ bảo được địa vị đại hình tông môn hay không đều phải bị người trong lòng còn đánh vô số nghi vấn.

Thần sắc của Khương Thiên Lâm thoáng qua một đạo vẻ buồn rầu, cũng không từng giấu giếm được Nguyên Phong lão tổ thủy chung dương dương tự đắc nhìn chăm chú vào bọn họ. Nhưng thời điểm Nguyên Phong lão tổ đang định há mồm muốn nói điều gì, lại là một tiếng nổ ầm ầm chấn động toàn bộ Huyễn Linh điện. Trong tiếng nổ đó thậm chí còn có mơ hồ tiếng vang kiếm ngân truyền tới.

Nhưng một đạo tiếng kiếm vang lên ngược lại làm vẻ buồn rầu trên mặt của Liệt Thiên Kiếm phái Thương Vũ lão tổ Cốc Chấn Phi nặng hơn. Thương Vũ lão tổ cũng làm kiếm tu, ông ta có thể nghe được kiếm ngâm không phải là tiếng kích động của đấu pháp, mà là kiếm phát lên một tiếng bi ai!

Quả nhiên, theo sát sau một tiếng vang thật lớn đó, một đạo tiếng già nua đột nhiên vang dội toàn bộ thiên địa:

– Một Liệt Thiên Kiếm Thánh được lắm! Không ngờ lại có thể tiếp được toàn lực một kích của lão phu, quả thật danh bất hư truyền. Nhưng người bị lão phu đập gãy bản mệnh phi kiếm, Tiêu Bạch Vũ ngươi còn có thể còn dư lại mấy tầng thực lực?

Bản danh kiếm khí của Tiêu Bạch Vũ bị hủy làm Thương Vũ lão tổ đột nhiên biến sắc, bất ngờ đứng lên muốn đi ra ngoài Huyễn Linh điện. Nguyên Phong lão tổ trong giây lát đứng dậy ngăn trước người ông ta, bì tiểu nhục bất tiểu hỏi:

– Thương Vũ đạo hữu, ngươi muốn đi đâu?

Thương Vũ lão tổ nhất thời giận dữ, đang muốn phát tác, lại đột nhiên nghe trong hư không truyền tới tiếng cười của Tiêu Bạch Vũ mặc dù suy yếu nhưng rõ ràng dị thường:

– Tiêu mỗ tuy không phải là đối thủ của tiền bối, nhưng cũng bức ra hết toàn lực một kích Chân Linh tu sĩ của tiền bối. Ha ha, thiên phạt sắp đến, tiền bối có nắm chắc dám trước khi thiên phạt tiến vào Bắc Bằng nguyên không? Nếu không nắm chắc, hãy mau mau rời đi trước đi!

– Không vội, lão phu chém giết người trước rồi tính sau, dù sao cũng lãng phí không được thời gian bao lâu?

– Ha ha, chậm rồi!

– Cái gì…?

Một tiếng thét kinh hãi truyền tới, làm tình cảnh trong Huyễn Linh điện nhanh chóng thay đổi. Ai cũng nghe ra tiếng “chậm rồi” đó là thanh âm của Tiêu Bạch Vũ. Mà Đan Chu lão tổ phía sau là một tiếng thét kinh hãi, trong giọng kêu lên bạo hàm kiêng kỵ cùng khó có thể tin như vậy

Ai cũng có thể nghe được lúc này đắc ý tựa hồ biến thành Tiêu Bạch Vũ.

Nhưng Tiêu Bạch Vũ làm gì lại có thể khiến cho đường đường Chân Linh tu sĩ thất thổ như thế. Chẳng lẽ bị gãy bản mệnh linh bảo phi kiếm ông ta còn có thủ đoạn chuyển bại thành thắng hay sao? Phải biết đây chính là lão tổ thành tựu Chân Linh mấy trăm năm nha!

Mọi người lần nữa đưa mắt nhìn về trên người Thương Vũ lão tổ trong điện, chỉ thấy Thương Vũ lão tổ đầu tiên là ngẩn ra mê mang, sát đó phảng phất nghĩ tới điều gì ánh mắt sáng lên. Ông ta cười quái dị hai tiếng “hắc hắc” với Nguyên Phong lão tổ cản trước chân, rồi sau đó không ngờ lại thi thi nhiên xoay người ngồi về ghế trên trong Huyễn Linh điện.

– Ha ha, nếu không phải tiền bối tương trợ, Tiêu mỗ ít nhất cũng phải năm mươi năm sau mới có thể nghênh đón bình cảnh lên cấp Chân Linh. Hơn nữa nếu muốn đột phá bình cảnh thành tựu Chân Linh còn không biết sẽ là lúc nào. Nhưng hiện giờ thì sao, đây đều là ân trạch tiền bối trợ giúp. Tiêu mỗ mặc dù hư Liệt Thiên kiếm, nhưng bước vào ngưỡng cửa Chân Linh. Ha ha, vốn đây chính là cảm giác thành tựu Chân Linh, ngay cả tiền bối cầm trong tay Phách Vương chùy, hôm nay có thể làm khó gì được Tiêu mỗ!