Chương 847: Linh diễm tới tay

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tu luyện giới truyền thuyết Quy đạo nhân chỉ truyền xuống ba đạo bảo cấm pháp bảo luyện đan lô bình thường. Mà luyện đan lô thông linh pháp bảo lại cũng không truyền xuống, nhưng vẫn là có một lời đồn đãi còn lại là Quy đạo nhân năm đó thật ra để lại
một ít thông linh bảo cấm truyền thừa có liên quan luyện đan lô. Chẳng qua là những truyền thừa khác đều bị Ngũ đại thánh địa cùng Thủy Tinh cung phiết trừu tự trân đứng lên, những môn phái khác cùng với tu sĩ căn bản không thể nào biết được.

Hiện nay trong tu sĩ tại chỗ, cũng rất có mấy người là hướng về phía động thiên bảo cấm mà tới. Chẳng qua là tiêu chí trao đổi động thiên bảo cấm mặc dù không giống trao đổi Ngân Đô Linh Diễm phải trao đổi một cái đỉnh cấp luyện đan lô ngoại hạng như vậy, nhưng muốn có được vật trao đổi lại cũng không phải là dễ dàng như vậy.

Tên tu sĩ này đem bảo vật vội vã bỏ vào, rồi sau đó cũng như chạy trốn rời đi tiểu ốc, mặc dù mới vừa có không ít tu sĩ giống như Lục Bình vậy hiểu lầm tên tu sĩ này, nhưng vẫn là mang đến cho hắn không ít áp lực.

Tuy nhiên động thiên báo cấm cũng là vật trân thiếu, cũng không thiếu tu sĩ tại chỗ là hướng về phía động thiên bảo cấm tới. Sau khi họ thấy bảo cấm bị người đổi đi, chỉ đành phải tiếc nuối lắc đầu rời đi, còn có mấy người là dứt khoát đuổi theo tu sĩ mới vừa rời đi.

Lúc này Lục Bình sẽ không dám chần chờ, chỉ sợ lại sinh những biến đổi khác, vì vậy vội vã đi trước, từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một cái hộp gấm dán đầy Phong Linh phù. Sau khi hắn đặt hộp gấm trước người khai ích, hộ tráo trước thạch đài nhất thời khai ra, trong tay hộp gấm biến mất không thấy.

Lục Bình cầm lấy một đóa Ngân Đô Linh Diễm kia trong tay. Sau đó đóa hỏa diễm này liên trong tay Lục Bình biến mất không thấy, mà Lục Bình lại giống như tên tu sĩ mới vừa kia vậy, vội vả đi tới bên ngoài.

– Đổi đi rồi, đổi đi rồi!

– Cái gì? Đổi đi rồi, làm sao có thế?

– Sử dụng thứ gì đổi đi, đinh cấp luyện đan lô sao?

– Có phải là Tử Tinh phong vương tương hay không?

– Nhìn dáng dấp tựa hồ chỉ là một gã đoán đan kỳ tiểu tu!

– Đuổi theo hắn!

Sau lưng Lục Bình không ngờ lại lập tức đi theo bảy tám người, hơn nữa nhìn trên thân hình khí độ cơ hồ đều là tu sĩ cấp bậc pháp tướng.

Lục Bình trong lòng âm thầm kêu khổ, sau lưng những tu sĩ kia cũng không ngăn cản hắn, chẳng qua là theo ở phía sau thật chặc. Điều này làm cho Lục Bình cũng có chút không thể làm gì.

Đang lúc này, hai đạo thần niệm mạnh mẽ đột nhiên từ phía sau đánh tới, lúc đang đến gần sau lưng Lục Bình, hai đạo thần niệm không hẹn mà cùng muốn đem hai đạo thần niệm ấn ký đánh vào trên người của Lục Bình. Chỉ cần Lục Bình trở ra cung điện dưới đất, chủ nhân của hai đạo thần niệm này thì có thể thông qua ấn ký tìm tới Lục Bình. Đến lúc đó lấy pháp tướng kỳ tu vi chủ nhân của hai đạo thần niệm này, người trước mắt còn có thể đào thoát hay sao?

Hai người âm thầm đem ấn ký đánh vào trên người Lục Bình, lúc đang âm thầm cao hứng, cũng đột nhiên cảm giác liên lạc thần niệm cùng hai đạo ấn ký kia đột ngột biến mất.

Giả trang heo ăn thịt cọp chăng?

Hai người tu sĩ nhất thời mỗi người dừng bước. Người này tất nhiên không phải là đoán đan kỳ tu sĩ, rồi sau đó hai người này liền thoát khỏi đám người tu sĩ truy đuổi Lục Bình.

Lại có hai đạo thần niệm tản mát ra, lần này càng thêm trực tiếp, hai đạo thần niệm liên thủ phóng tới trong đầu Lục Bình.

Đây là muốn nhất cử trùng khoa thần niệm của Lục Bình, rồi sau đó Lục Bình tất nhiên sẽ bởi vì thần niệm bằng hủy mà ngất xỉu, đến lúc đó hai tên tu sĩ sau lưng này thì có thể đường hoàng mà chia nhau bảo vật trên người Lục Bình.

Nhưng hai người không nhìn thấy chính là, lúc này Lục Bình vừa đi lại vừa tựa hồ đang đem chơi một món pháp bảo cổ xưa phảng phất tiểu phiên vậy.

Lại thấy Lục Bình cầm tiểu phiên nhẹ nhàng lắc lắc, tựa hồ đang tra xét mặt tiều phiên này còn có thể sử dụng hay không vậy. Mà vào lúc này, trong năm tên tu sĩ vẫn đang theo sau lưng Lục Bình đột nhiên có hai người quát to một tiếng, hai tay che đầu. Một người “đặng đặng” lui về phía sau hai bước. Một người khác còn lại là ngồi chồm hổm xuống.

Bước chân của Lục Bình vẫn không ngừng, tu sĩ sau lưng còn sót lại ba người nhìn hai người kia đột nhiên kêu to trong lúc nhất thời có chút do dự không chừng.

Một người trong đó chẳng qua là dừng lại một chút, liền xoay người rời đi. Bảy người đi theo Lục Bình thì trước sau các hai người giao thủ, mặc dù đều âm thầm đấu thần niệm, nhưng bốn người lần lượt thất bại. Điều này là một tên đoán đan kỳ tiểu tu sao
có thể làm được? Người trước mắt tất nhiên là vận dụng bí thuật ẩn giấu tu vi đoán đan kỳ tu sĩ của mình.

Còn dư lại hai người tựa hồ có không cam lòng, vẫn đuổi sau lưng Lục Bình. Tuy nhiên hai người này cũng không chọn lựa các biện pháp gì quá khích, chẳng qua là đuổi sau lưng Lục Bình không bị bỏ rơi.

Đến một chỗ địa phương hiếm người đi đường hiếm, Lục Bình đột nhiên đứng chân lại, xoay người nhìn về phía hai người sau lưng, nói:

– Hai vị đi theo tại hạ như vậy ý muốn như thế nào?

Một người trong đó cướp trước một bước, nói:

– Vị đạo hữu này mời, tại hạ đi theo đạo hữu cũng không ác ý, chẳng qua là muốn hỏi vị đạo hữu một chút Ngân Đô Linh Diễm này có phải là vật ngài nhất định được hay không? Nếu cũng không phải là cầm tới dung luyện các loại kim đan, tại hạ muốn hỏi đạo hữu có thể đem Ngân Đô Linh Diễm ra nhường hay không? Tại hạ nguyện ý dùng đầy đủ bảo vật để đổi lấy!

Lục Bình như cười như không hỏi:

– Đủ? Kia mới vừa các hạ vì sao không đi đổi lấy linh diễm?

Người này cười khổ nói:

– Mới vừa chủ nhân của tiểu ốc kia liệt kê ra phương thức để đổi quả thật là khó chịu vô cùng. Tại hạ mặc dù tự tin tài sản không kém, nhưng luyện đan lô cũng coi như xong. Hai loại cực phẩm linh tài năm ngàn niên phân trở lên cùng Tử Tinh phong vương tương, tại hạ lại là thật không có. Tuy nhiên trên người tại hạ ngược lại có những thứ bảo vật khác, không chừng có vật đạo hữu cần, chỉ cần đạo hữu coi trọng, tại hạ tuyệt không hai lời.

Người này thấy Lục Bình vẫn bất động thanh sắc, không khỏi gia tăng trù mã nói tiếp:

– Hơn nữa tại hạ mặc dù không thể cho đạo hữu đồ giống như đỉnh cấp luyện đan lô, nhưng giá trị những thứ đồ khác đề thăng tuyệt đối không kém gì một cái định cấp luyện đan lô, đạo hữu nghĩ như thế nào?

Người này thấy Lục Bình không nói, cho là Lục Bình đã động tâm, lập tức quyết định thừa thắng truy kích, quanh thân khí tức một trận dũng động. Một cổ đàn hương nồng đặc phát tán bốn phía, nói:

– Không dối gạt đạo hữu, tại hạ là là một luyện đan sư, Ngân Đô Linh Diễm này chính là vật tại hạ mơ tưởng để cầu. Nếu là các hạ đồng ý cùng tại hạ trao đổi linh diễm này, ngày sau nếu có luyện đan cần, tẫn khả đến tìm tại hạ giải quyết. Chính là các hạ ngày sau lên cấp pháp tướng kỳ, tại hạ cũng có thể giúp được một tay.

Người này mặc dù từ trước đến sau không nói tới một câu luyện đan tông sư, nhưng trong ngôn ngữ đối với thân phận luyện đan tông sư của mình cũng hiển lộ không thể nghi ngờ, hơn nữa lộ ra tự tin dị thường.

Nếu là đổi thành những tu sĩ khác, có thể ở trên cơ sở trao đổi ngang bằng mà lấy được một vị luyện đan tông sư công nhận, thì vụ mua bán này vô luận như thế nào cũng kiếm có. Nhưng hắn lại không biết vị tu sĩ này đứng trước mắt hắn đồng dạng là một vị luyện đan sư, hơn nữa thuật luyện đan chưa chắc thấp so với hắn.