Chương 502: Tiểu đoán linh đan mới

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thiên Cầm lão tổ nghiêng đầu hướng Huyền Sâm chân nhân hỏi:

– Huyền Sâm sư đệ, ngươi có biết tiểu tử này thuật luyện đan sự kế thừa từ người nào không? Liễu Thiên Linh đó cho dù cũng là hạng thiên tài hơn người, nhưng dạy không ra bực luyện đan kỳ tài như thế!

Huyền Sâm chân nhân cười khổ một tiếng, tự động loại bỏ nửa câu sau, nói:

– Thuật luyện đan của tiểu tử này ắt là có truyền thừa khác, cũng không phải là học từ Đan các, chẳng qua là nghe nói sau đó chính hắn có rất nhiều kỳ ngộ, tự thân cũng rất cố gắng. Nhưng tiểu tử này một mực không vào Đan các, cho đến sau khi trở thành luyện đan đại sư, lúc này mới ở trong Đan các chấp chưởng một cái thượng cấp luyện đan lô, nhưng trên người hắn tựa hồ có cái luyện đan lỗ tốt hơn. Cái thượng phẩm luyện đan lô kia một mực đặt ở trong Đan các, cũng không thường dùng.

– Vậy à?

Thiên Cầm lão tổ rất kỳ quái hỏi:

– Lão sư chẳng lẽ lại không vì thế xuất thủ can thiệp sao?

Huyền Sâm lão tổ cười khổ nói:

– Sao lại không có, chẳng qua là không biết tiểu tử này cùng Thiên Lô sư thúc nói cái gì, tóm lại quy củ của Đan các cũng một mực không dùng ở trên người của hắn.

Thiên Cầm lão tổ gật đầu một cái, trong ánh mắt tò mò cũng càng ngày càng đậm. Huyền Sâm chân nhân bên cạnh không khỏi lại là cười khổ, loại tò mò này năm đó ông ta từng nhìn thấy qua mấy lần. Mỗi lần sau khi biểu lộ tò mò này xuất hiện ở trên mặt của tiểu tử này, người bị nàng chú ý như vậy coi như không được sống yên ổn rồi. Năm đó trong đệ tử đời thứ hai, trừ Liễu Thiên Linh ra, chính là phương Thiên Lâm cũng đều bị thua thiệt ở dưới tay của nàng.

– Phải mở lò rồi! Thiên Cầm lão tổ lẩm bẩm nói:

– Lại là nửa bước pháp tướng kỳ đạn dược, nhìn dáng dấp luyện chế còn không phải là ‘Độc đan’, chính là không biết thành đan suất có thể đạt tới bao nhiêu.

Thiên Cầm lão tổ chợt nghĩ tới điều gì, xoay người hướng Huyền Sâm chân nhân nói:

– Huyễn Linh thành đại hội đang đến, tiểu tử này lại bế quan luyện đan, hơn nữa luyện chế còn là cao cấp đan dược như vậy, xem ra cũng muốn ở trong đại hội có chuyện cần gì đó. Chẳng qua là không biết hắn luyện chế loại đan dược ra sao, tiểu tử này nếu như là bổn phái luyện đan đại sư, xem ra Huyền Sâm sư đệ cũng biết được mấy phần thủ đoạn của hắn. Sư đệ có biết đan dược sở trường nhất của hắn là gì không?

Huyền Sâm chân nhân lắc đầu một cái, nói:

– Tiểu tử này dù chưa ở Đan các, nhưng cũng có mấy loại đan dược rất thành danh. Trong đó nổi tiếng nhất chính là một loại Linh Thủy Luyện Đan Thuật của hắn, nghe nói là một loại thuật luyện đan rất kỳ diệu. Sư đệ ta năm đó bị một loại bí thuật của yêu tộc đánh vỡ huyết mạch toàn thân, nếu không phải hắn luyện chế ‘Linh Thủy Dựng Mạch Đan’, sư đệ ta đã sớm tu vi tẫn phế, chớ đừng nói chi là nhân họa đắc phúc tiến hơn một bước rồi.

Thiên Cầm lão tổ hứng thú không khỏi lại tăng lên hai phân, nói:

– Linh Thủy Luyện Đan Thuật đúng là ở tu luyện giới gần như thất truyền, nhưng mà nghe sư đệ nói, tựa hồ đan dược thành danh của tên này chắc cũng không phải là một loại đúng không?

Huyền Sâm chân nhân gật đầu nói:

– Đúng vậy! Đứa nhóc này còn có Hóa Đan thuật vừa đúng ứng nghiệm ở trên Dung huyết đan. Bây giờ nhiệm vụ luyện chế Dung huyết đan của bồn phái cơ hồ đều cầm giữ ở trong tay của hắn. Không chỉ có như vậy, trong tay hắn tựa hồ còn có một loại đan dược rất thần bí, gọi là Tiểu Đoán Linh đan. Năm đó Lương Huyện Phong sư huynh chính là phải nhờ viên thuốc này trợ giúp, cuối cùng mới đem Thiên Phong diệp dung luyện thành công.

Dứt lời, Huyền Sâm chân nhân đem chuyện năm đó Huyền Cảnh chân nhân thi triển Đạo Linh thuật, đánh cắp tinh hoa trong Đoán Linh đan kể cho Thiên Cầm lão tổ nghe.

Thiên Cầm lão tổ hừ lạnh nói:

– Huyền Cảnh tiểu tử này thiên phú là có. Chẳng qua là luôn nghĩ đi đường tắt. Ta xem hắn chính là dung luyện địa cấp trung phẩm thiên địa linh hỏa cũng chưa chắc có thể ngưng tụ thành lục phẩm kim đan. Cho dù là dung luyện được lực phẩm kim đan, cũng chưa chắc có thể chịu được bí thuật dùng để lên cấp pháp tướng phản phệ trở lại.

Thiên Cầm lão tổ nói về Huyền Cảnh chân nhân đôi câu, lúc này mới hỏi:

– Liên quan tới tiêu Đoán Linh đan, sư đệ ngươi biết được bao nhiêu?

Huyền Sâm chân nhân lắc đầu, nói:

– Điều này biết cũng không nhiều lắm. Thiên Lô sự thúc tựa hồ ra lệnh, bên trong bổn phái trừ mấy vị lão tổ ra, tựa hồ chỉ có Đan các các vị đại sư biết được một ít, nhưng đều nghiêm cấm truyền ra ngoài. Sư đệ ta những năm này nếu không phải bởi vì tu vi tiến nhanh, ở trong bồn phái địa vị cao lên, sợ là ngay cả tên của tiểu Đoán Linh đan cũng không nghe được.

– Tiểu Đoán Linh đan!

Thiên Cầm lão tổ lấm bẩm nói:

– Lại dám gọi tiểu Đoán Linh đan, xem ra tên này trong tay thật là có không ít thứ tốt. Chẳng qua là thật kỳ quái, lão sư chẳng lẽ cũng chưa hỏi hắn đòi đan phương sao? Dù sao loại đan dược này nếu bại lộ, thì không phải là một tên đan sư có thể sở hữu được.

Huyền Sâm chân nhân quả quyết câm miệng, loại chuyện như vậy ông ta tuyệt sẽ không tham dự.

Trong động phủ, sau khi Lục Bình thi triển Linh Hỏa Đoán Dung Đề Thuần thuật, quá trình sau đó liền dựa theo đơn phương của tiểu Đoán Linh đan để luyện chế. Tới giai đoạn ngưng đan, hắn lại liên tiếp dùng tám viên thượng phẩm linh thạch sử dụng Bạo Linh quyết bóp vỡ, lại đem Tử Tinh phong vương tương hướng trong luyện đan lô nhỏ một giọt lớn. Toàn bộ thần niệm của hắn vận hành, duy trì sáu viên đan hoàn trong luyện đan lô.

Lục Bình gắt gao kềm chế sự vui sướng trong lòng, sau khi đem luyện đan lỗ khai mở, liên tiếp sát viên đan hoàn màu tím nhất thời từ trong luyện đan lô bay bắn ra, hướng bốn phương tám hướng bay đi.

Lục Bình đem một cái ngọc tinh bình ra, trong tay bấm mấy đạo pháp quyết, trong miệng quát một tiếng:

– Thu!

Sáu viên đạn hoàn bị cấm chế ngăn cản bốn phía, nhất thời phảng phất như bị cái gì hấp dẫn vậy, hết viên này đến viên khác hướng vào trong ngọc tinh bình bay vào.

Lục Bình mặc cho Tử Khí Đông Lai Diễm vẫn như cũ đốt hồng Lâm Xuyên đỉnh. Hắn không kịp chờ đợi đem ngọc tinh bình cầm trong tay đặt dưới mũi ngửi một cái, rồi sau đó lại đổ ra một viên đạn hoàn màu tím dùng thần niệm cẩn thận tra xét. Sau đó, trong hai mắt hắn thanh quang đại phóng, vừa cân thận phân biệt một phen, lúc này mới đột nhiên ngửa mặt lên trời cười “ha ha” một tràng thật lớn!

Tiếng cười xuyên qua cấm chế bố trí đơn giản trong động phủ của Lục Bình, diện tích một hai dặm quang động phủ đều nằm trong phạm vi tiếng cười của hắn, khiến cho không ít Chân Linh phái đệ tử trên đảo đều không giải thích được. Chỉ có sự tỷ muội Lý Huyền Như, Huyền Điền chân nhân, Tô Huyền Bằng, Vệ Huyền Hoàn mấy người thần sắc phấn chấn.

Bởi vì bọn họ trừ cùng Lục Bình có quan hệ tương cận ra, mọi người cũng có thể từ trong chuyện lúc trước hắn đi khắp nơi hướng bọn họ mượn linh thảo mà biết được: hắn tuyệt đối là đang luyện chế một loại đan dược cực kỳ khó. Mà khi hắn không chút kiêng kỵ cười to như vậy, hiển nhiên là đã đem loại linh đan này luyện chế thành công!

Một bên kia, Thiên Cầm lão tổ thấy trên mặt của Huyền Sâm chân nhân cũng lộ ra vẻ vui mừng, cười nói:

– Xem ra sư đệ cũng bận rộn không ít để giúp tiểu tử này. Tiểu tử này luyện thành loại đan dược ấy, ắt phải nhận nhân tình của sư đệ. Một vị luyện đan đại sư a! Sau này thậm chí có thể là nhân tình của luyện đan tông sư, giá trị đúng là không thể lường được.

Huyền Sâm chân nhân dưới tâm tình vui vẻ, nói chuyện cũng không có như cẩn thận lúc trước, cười nói:

– Sư tỷ nói đùa, bổn phái có ai chẳng biết tỷ xuất ra từ trong nòi mà còn thắng hơn cả nhà nòi, sau khi lên cấp pháp tướng kỳ sợ rằng thuật luyện đan còn phải thắng hơn Thiên Lô sư thúc, cần gì phải cùng tiểu tử này tính toán như vậy Thiên Cầm lão tổ mỉm cười không nói, một lát sau mới hỏi:

– Ngươi đoán hắn luyện chế là đan dược gì?

Trong động phủ, sau khi cười to xong, Lục Bình lại một lần nữa cẩn thận tra xét sau viên đan dược màu tím trong ngọc tinh bình.

Sỡ dĩ hắn không chút kiêng kỵ cười to như vậy, cũng không phải chỉ là bởi vì hắn luyện chế nửa bước pháp tướng kỳ đan dược với thành đan suất lại tăng lên, mà là bởi vì trong luyện đan giới có một quy định bất thành văn. Nửa bước pháp tướng kỳ đan dược thành đan suất sau khi đạt tới sáu thành, vậy liền nói rõ luyện đan đại sư có tư cách lên cấp luyện đan tông sư. Mà luyện chế tiểu Đoán Linh đan có độ khó không chỉ là đơn giản như nửa bước pháp tướng kỳ đan dược bình thường vậy. Huống chi hắn còn dùng phương pháp luyện chế của nửa bộ Đoán Linh đan.

Luyện đan tông sư a!

Lục Bình mặc dù không luyện chế qua pháp tướng kỳ đan dược, nhưng giờ phút này hắn cũng có vô cùng tự tin, tin tưởng mình tuyệt đối có thể trở thành luyện đan tông sư, hơn nữa thời gian lên cấp cũng không quá dài!

Mà một tin tức khác khiến cho Lục Bình mừng rỡ như điên chính là sáu viên tiêu Đoán Linh đan màu tím trong tay này.

Nguyên vốn tiểu Đoán Linh đan sau khi luyện chế thành công phải là trắng noãn như ngọc, mặt ngoài trong suốt không có tì vết gì. Song thời điểm sáu viên đan hoàn màu tím này ra lò, trong lòng của hắn cũng có mấy phần thấp thỏm, hoài nghi mình trong lần luyện thứ này có vẽ hổ không thành mà vẽ ra loại chó nào đó không.

Nhung Lục Bình mới vừa dùng thử đan bí thuật cẩn thận tra xét xong, phát hiện được hiệu của tiểu Đoán Linh đan chẳng những không yếu bớt, ngược lại tăng cường hơn rất lớn.

Lục Bình đã tự mình tiếp xúc qua Đoán Linh đan, không ai so với hắn hiểu rõ hơn trong Đoán Linh đan ẩn chứa tinh hoa đan dược là mạnh mẽ và khổng lồ ra sao. Nhưng hắn luyện chế sáu viên tiểu Đoán Linh đan này, trong mỗi một viên hàm lượng tinh hoa cũng có thể đạt tới một phần tư Đoán Linh đan.

Điều này nói rõ cái gì?

Năm đó Huyền Cảnh chân nhân thi triển Đạo Linh bí thuật, đánh cắp một phần tư tinh hoa trong một viên Đoán Linh đan, khiến cho Lương Huyền Phong chân nhân không cách nào hoàn toàn ngưng luyện Thiên Phong Hiệp, sau đó không thể không nuốt ba viên tiêu Đoán Linh đan mới hóa giải được.

Mà bây giờ trong tay Lục Bình cải tiến tiểu Đoán Linh đan chỉ cần một viên liền tương đương với dược hiệu của ba viên tiểu Đoán Linh mà lúc trước Thanh Giản lão tổ tự nghĩ ra. Như vậy, mỗi một viên tiểu Đoán Linh đan mà hắn sử dụng phương pháp mới luyện chế, đều tương đương với một phần tư Đoán

Linh đan chân chính!

Lúc trước trừ phi là đoán đan hậu kỳ tu sĩ gặp lại cảnh tượng lúng túng giống như Lương Huyền Phong chân nhân vậy, nếu không thì tiểu Đoán Linh đan của Thanh Giản lão tổ đối với đoán đan hậu kỳ tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ chuẩn bị ngưng luyện thất phẩm kim đan trở lên, thì trên căn bản sẽ không có hiệu quả. Nói chung, tiểu Đoán Linh đan chỉ có thể cấp cho tu sĩ sử dụng để dung luyện thiên địa linh vật lần thứ nhất, thứ hai mà thôi.

Mà bây giờ Lục Bình cải tiến phương pháp luyện chế một viên tiểu Đoán Linh đan, có lẽ vẫn như cũ sẽ không hiệu quả đối với đoán đan hậu kỳ tu sĩ, nhưng nếu là cùng lúc dùng ba viên, lại tương đương với ba phần tư của một viên Đoán Linh đan. Tuy như vậy vẫn không hơn một viên Đoán Linh đan chân chính, nhưng đối với đoán đan hậu kỳ tu sĩ mà nói, như vậy cũng đã coi như là quá quý rồi.

Đáng tiếc duy nhất chính là, loại nửa bước pháp tướng kỳ đan dược này, trong cùng loại đan dược, một người tu sĩ chỉ có thể dùng ba viên.

Lục Bình bây giờ có thể khẳng định Thanh Giản lão tổ sáng chế tiểu Đoán Linh đan tuyệt đối cùng chân chính Đoán Linh đan có liên quan lớn lao. Hơn nữa phương pháp luyện chế nửa bộ Đoán Linh đan của Ngao Ngọc kia cũng tuyệt đối là thật.

Bây giờ Lục Bình đã có tên tất cả linh thảo cần thiết để luyện chế Đoán Linh đan, có phương pháp luyện chế nửa bộ Đoán Linh đan, thậm chí ở trong Hoàng Kim ốc còn có một phần rưỡi Vạn Diệu Ngọc Lộ mà hắn quy trọng coi như tánh mạng. Chỉ cần hắn lần nữa lấy được phương pháp luyện chế nửa bộ Đoán Linh đan khác, lấy thuật luyện đạn của hắn bây giờ sắp trở thành cấp bậc tông sư, như vậy hắn sẽ hoàn toàn có thể đem loại đan dược đại danh định đỉnh, lại thất truyền bốn ngàn năm ở tu luyện giới này lần nữa luyện chế ra.

Sau lại gần một tháng trôi qua, Lục Bình ở trong động phủ trước sau lại luyện chế sáu là các loại đan dược, chia đều mỗi năm ngày luyện chế một lò, đều là đoán đan hậu kỳ cùng nửa bước pháp tướng kỳ đan dược vô cùng trân quý, cơ hồ đem ngàn năm linh thảo cùng với ba ngàn năm linh thảo những năm này thu thập được cất giữ ở trên người của hắn dùng hết sạch. Thậm chí hắn còn đem linh thảo trên người của ba vị sư tỷ của mình cũng thu vét hầu như không còn gì.

Trước khi Lục Bình tới Đông hải, cũng không biết là tới tham gia một lần thịnh hội như vậy. Vì vậy, hắn mặc dù mang theo cơ hồ toàn bộ tài sản của mình trên người, nhưng trong lúc đột nhiên chung quy cũng không thể đem các loại bảo vật ví dụ như linh yêu đào ra mà đổi lấy vật mình cần. Cho nên, hắn chỉ tranh thủ một tháng trước khi Huyễn Linh thành thịnh hội bắt đầu này tiến hành luyện chế thật nhiều đan dược.

Huyễn Linh đảo là một tòa đại hình đảo tự trong Vẫn Lạc bí cảnh. Trên Huyễn Linh đảo có một dãy núi to lớn được gọi là Huyễn Linh sơn, mà Huyễn Linh thành thì tọa lạc dưới chân núi của Huyễn Linh sơn.

Huyễn Linh đảo là một tòa cự hình linh quang duy nhất tồn tại ở hải ngoại. Cự hình linh quang mạch này lại phân bố ở trong dãy núi của Huyễn Linh sơn. Lấy tòa cự hình linh quang mạch này làm trung tâm, chung quanh trên bốn ngôi đại trung hình đảo tự vây quanh Huyễn Linh đảo, còn phân bố bốn cái đại hình linh quang mạch.

Bởi vì Huyễn Linh đảo cùng với bốn hòn đảo ở bốn phía tích chứa tài phú kinh người, cho nên nơi này liền được hải ngoại tu luyện giới cho rằng là trung tâm của toàn bộ Vẫn Lạc bí cảnh. Ở phía trên bốn hòn đảo xây thành lập trại, cùng chung chia nhau quyền sở hữu năm cái linh quáng mạch này.

Năm đó vì một cái cự hình linh quáng mạch cùng bốn cái đại hình linh quang mạch, toàn bộ hải ngoại nhân tộc tu sĩ cùng hải ngoại yêu tộc triển khai một cuộc chiến tranh đoạt dài đến mấy chục năm. Cuối cùng bởi vì Vẫn Lạc bí cảnh ở gần cận hải của nhân tộc, khiến cho nhân tộc chiếm cứ không ít ưu thế. Cự hình linh quang mạch cùng hai cái đại hình linh quáng mạch bị nhân tộc chiếm cứ, mà hai cái đại hình linh quang mạch khác lại bị yêu tộc đoạt được.