Chương 957: Chân Linh động thiên

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lúc trước hai người bọn họ không ngờ lại người nào cũng không phát hiện bên cạnh Phùng Hư Đạo lại còn cất giấu một vị pháp tướng kỳ tu sĩ. Hơn nữa nhìn dung mạo tựa hồ tu luyện năm tháng cực kỳ ngắn ngủi. Huyền Linh phái trừ Âu Dương Duy Kiếm, khi nào lại sinh ra một người trẻ tuổi tuấn kiệt như vậy?

– Hay cho câu lòng riêng đáng diệt! Thủy Tinh cung người luôn luôn mạnh mẽ phách tuyệt như thế, chẳng lẽ Liêu gia ta coi như thật sợ ngươi sao?

Lúc tu sĩ trẻ tuổi đó vừa dứt lời, đồng dạng là một đạo khí tức pháp tướng tu sĩ từ trong Liêu gia đảo bay lên. Khí thế so với người trẻ tuổi tuấn kiệt này còn phải sâu hơn, rõ ràng là một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ.

Lúc trước mọi người đã trong sưu hồn kính tượng của Vương Hi Thanh thấy qua hạt y tu sĩ Liêu Nhuận Kiến ở không trung mà tới, rơi vào bên người tiêu Nhuận Giáp, khí thế quanh thân mãnh liệt, cùng lúc trước Thủy Tinh cung pháp tướng sơ kỳ tu sĩ kia diêu tương giằng co.

Thủy Tinh cung tu sĩ kia lạnh lùng cười nói:

– Quả nhiên có giấu giếm thực lực ẩn núp, vốn là tại hạ còn tưởng rằng lấy thực lực của Liêu gia còn chưa đủ để đánh chết Lữ Hư Hằng sự thúc, không ngờ còn có một vị pháp tướng trung kỳ đại viên. Nói như thế Lữ Hư Hằng sư thúc cùng với bản phái Côn An chân nhân chết cũng không nghi ngờ chút nào rồi, Phùng sư thúc, chúng ta đi!

Phùng Hư Đạo không nói tiếng nào, xoay người theo sau lưng Thủy Tinh cung đệ tử này rời đi. Vương Hi Thanh thấy như vậy, biết được lưu lại nữa cũng không ý nghĩa gì, ngược lại Liêu gia này không ngờ lại ẩn giấu Trung Thổ Liêu gia hậu viện lớn như vậy, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến Bắc Hải thế cục. Hắn nhất định phải nhanh chóng chạy về môn phái báo cáo cho chư vị pháp tướng tu sĩ bên trong phái.

Liêu Nhuận Kiến kia thấy song phương rút đi, Huyền Linh phái cùng Thủy Tinh cung có lẽ nhất thời không tìm tới cửa, nhưng ngày sau thù oán này của song phương sợ là khó có thể hiểu rõ, vì vậy nói:

– Bất kể các hạ tin hay không tin, Liêu gia ta tuyệt đối không phải là hung thủ đánh chết Lữ Hư Hằng cùng Thủy Tinh cung tu sĩ!

Liêu gia đảo phát sinh chuyện rất nhanh liền truyền khắp toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới. Người nào cũng không nghĩ tới, Lữ Hư Hằng cùng với Thủy Tinh cung tu sĩ vẫn lạc, trong Bắc Hải nho nhỏ này không ngờ lại sẽ đưa tới sự trực tiếp giằng co giữa Thủy Tinh cung cùng với Trung Thổ đệ nhất luyện đan thế gia có thể lực lớn như vậy.

Lữ Hư Hằng chết đã khiến cho toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới chấn động bất an. Mà Đông Hải cùng với Trung Thổ thế lực lớn xuất hiện càng làm toàn bộ thế cục của Bắc Hải tu luyện giới phác sóc mê ly. Mà không ít Bắc Hải tu sĩ cũng đang phỏng đoán, còn có nhiều ngoại giới thế lực ngầm hơn không người biết vẫn ẩn giấu ở Bắc Hải tu luyện giới mà không làm người biết hay không, tựu như cùng Bắc Hải Liêu gia như vậy.

Lục Bình khi lấy được tin tức Liêu gia đảo đã là sau ba ngày này, sau khi nhận được tin tức tâm đầu của Lục Bình cũng một mảnh nặng nề. Điều này rõ ràng chính là sư tôn vì thoát khỏi sự hiềm nghi mình cùng với bản phái mà bày liên hoàn cục. Liêu Thắng Xuân kia, thậm chí là đệ tử Hứa Hưu theo bên cạnh Vương Hi Thanh có lẽ đều là ám đường ám tử tử sĩ mà Chân Linh phải bố trí tỉ mỉ ở hai nhà môn phái này.

Hai vị tử sĩ này có thể nói là vì đền bù sai lầm của mình mà không thể không dâng ra sinh mạng!

Lục Bình đi tới đỉnh núi Thiên Linh, nhìn một chút một lối vào tầm thường nơi xa kia. Nơi này chính là Chân Linh phái đệ nhất truyền thừa động thiện, lối vào Chân Linh động thiên, cũng không biết Thiên Tượng sư bá tổ gọi mình tới nơi này là vì cái gì.

Lục Bình đi tới trên cửa Chân Linh động thiên chân chờ một chút đang muốn đi vào, thần sắc cũng ngẩn ra, xoay người cung kính nói:

– Ra mắt sư bá tổ!

Thiên Tượng lão tổ xuất hiện còn vô thanh vô tức như vậy, nhìn Lục Bình cười nói:

– Dựa theo quy trước giờ của bản phái, tu sĩ lên cấp pháp tướng kỳ thì có tư cách tiến vào trong Chân Linh phái động thiên chọn lựa một món bảo vật do lịch đại Chân Linh phái lão tổ lúc thọ nguyên hao hết tọa hóa lưu lại. Ngươi hiện nay lại cũng có tư cách này, liền đến trong Chân Linh động thiên này nhìn một cái đi!

Thân hình của Lục Bình rung lên, biết được bí mật mình lên cấp pháp tướng kỳ có lẽ có thể lừa gạt được pháp tướng trung kỳ tu sĩ trở xuống, nhưng trước mặt pháp tướng đại tu sĩ còn ẩn giấu không được, vì vậy ngượng ngùng nói:

– Đệ tử chẳng qua là không muốn làm người khác chú ý như vậy thôi!

Thiên Tượng lão tổ cũng cười nói:

– Không sai, lúc này lão phu cùng sư tôn của người cũng không muốn để cho ngươi quá mức chú ý!

Chân Linh động thiên chính là một truyền thừa động thiên cổ xưa nhất cũng là trọng yếu nhất của Chân Linh phái. Chân Linh phái không để uẩn đầy đủ, không cách nào giống như Doanh Thiên phái tạo thành một truyền thừa đạo tràng to lớn như vậy, cho nên phần lớn trọng yếu truyền thừa của Chân Linh phái đều tập trung trong Chân Linh động thiên này.

Nó cùng Ngọc Quật động thiện bất đồng, phần lớn thừa tái trong Ngọc Quật động thiên đều là truyền thừa của lịch đại Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ sau khi yên nghỉ lưu lại. Mà Chân Linh động thiên còn lại là Chân Linh phái lịch đại pháp tướng lão tổ sau khi thọ nguyên hao hết, đều là đất quy tắc sẽ chọn. Vì vậy, Chân Linh động thiên trừ là Chân Linh phái truyền thừa chi địa, giống vậy còn là chỗ mộ địa của Chân Linh phái lịch đại pháp tướng lão tổ.

Bên ngoài Chân Linh động thiên, sau khi thấy Lục Bình tiến vào động thiện, Liễu Thiên Linh sau đó chạy tới.

– Sư bá, hắn tiến vào rồi sao?

Thiên Tượng gật đầu một cái, nói:

– Tiến vào rồi, hãy yên lặng một đoạn thời gian đi, ám đường nơi đó ở ám tuyến của Thượng Hải tông cùng với Liêu gia đảo có bố trí lần nữa không?

Thiên Linh thở dài, nói:

– Đã bố trí, tuy nhiên có thể lần nữa trở thành thân phận có lợi như gia chủ khách đường sái tảo đồng tử cùng với pháp tướng tùy thị như vậy còn không biết phải chuẩn bị thời gian bao lâu?

Thiên Tượng mặt không đổi sắc, nói:

– Môn phái quật khởi hiển nhiên phải có hy sinh. Quá trình một nhà môn phái kia đi lên không phải là một đường tinh phong huyết vũ, chẳng qua là có người ở ngoài sáng, có người ở trong tối. Người ngoài sáng mặc dù chết trận đó cũng oanh oanh liệt liệt tên truyền thiên cổ, người trong tối coi như lập thiên đại công lao cũng chỉ có thể yên lặng không nghe thấy, thậm chí bỏ mình đều chỉ có thể làm một cô hồn dã quỷ, ngay cả một thân phận thật sự đều không có.

Thiên Tượng dùng một chút, tựa hồ phát hiện nói những lời này đề quá mức nặng nề, vì vậy nói:

– Ám đường vốn vẫn là Huyền Âm nắm trong tay, hiện nay để cho người người chưởng môn này kiêm dẫn cũng trắng đen không rõ. Chẳng qua là môn phái trừ ngươi ra trong lúc nhất thời cũng không có những người chọn thích hợp khác. Thiên Phong quá cuồng dã, Thiên Lâm quá lười, Thiên Cầm quá ngạo, Thiên Sơn quá thẳng, Thiên Thành quá hấp tấp, Thiên Thuật, ai, vốn là ngược lại cũng thích hợp, chẳng qua là chí đại tài sơ!

Thiên Linh trầm ngâm một chút, nói:

– Sư bá có lẽ nên suy tính một chút đệ tam đại đệ tử, hiện nay không ít đệ tử đời thứ ba cũng dần dần lớn lên, chỉ lên cấp đoán đan hậu kỳ thì có gần hai mươi người. Bọn họ nên thêm một trọng trách rồi!

Thiên Tượng nghe vậy hai mắt sáng lên, nói:

– Ha, ngươi đã lựa chọn người thích hợp rồi sao?

Thiên Linh chần chờ một chút, nói:

– Hiện nay bản phái đệ tử đời thứ ba trừ Lục Bình ra, thì chỉ có Ân Huyền Sở đệ tử của Huyền Âm sư đệ lên cấp đoán đan chín tầng, tu vi đủ rồi, lại trải qua chém giết rèn luyện, sát phạt cũng đủ rồi; ở Bắc Hải chạy trốn mấy năm, pháp tướng tu sĩ bắt hắn không được, tâm trí này cũng đủ rồi;…

Thiên Tượng lão tổ giơ tay ngăn Liễu Thiên Linh lão tổ nói, nói:

– Hắn bây giờ trở về được sao?

Thiên Linh có chút không cam lòng nói:

– Những đứa nhỏ này đúng là vẫn còn phải trở về, Huyền Âm sư đệ nhất mạch không vì vậy ở môn phái đoạn tuyệt!

Thiên Tượng lão tổ không nhiều làm dây dưa trên cái vấn đề này nữa, mà là ngược lại hỏi:

– Tây bắc hỗn hợp quáng mạch như thế nào rồi?

– Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông còn cải vã, song phương môn hạ đệ tử nổi lên mấy lần xung đột. Tuy nhiên cao cấp tu sĩ đều có ăn ý cũng không xuất thủ, song phương cũng không xuất hiện thương vong trọng đại, xem ra song phương đều khắc chế!

Thiên Tượng gật đầu một cái, nói:

– Xem ra bản phái nên xuất thủ, thật vất vả đem nước khuấy hồn rồi, làm gì có thể để cho bọn họ giải nhanh như vậy. Hỗn hợp quáng mạch kia nghe nói tích chứa mấy loại linh tài cực kỳ trân quý, chính là vật cần để chữa trị bảo thuyền, lập tức liên hiệp những môn phái khác hướng hai phái làm áp lực yêu cầu ích lợi đều dính. Xem ra các phái cũng đã sớm không kịp đợi chứ, đây cũng là phương pháp hóa giải tình cảnh bản phái hiện nay bị cô lập.

Thiên Linh lão tổ gật đầu một cái, nhưng mà vẫn là nói:

– Như vậy có thể khiến cho hai phái cảm thấy nguyên vốn một người một vòng này chính là bản phái hay không, bây giờ rốt cục nhảy ra ngoài sao?

Thiên Tượng lắc đầu một cái, nói:

– Có nhảy đi ra hay không đều sẽ bị hoài nghi, nhưng nhảy ra mới là bình thường, nếu không trốn ra được tranh đoạt, bọn họ ngược lại có thể xác nhận!

Mấy ngày sau, Chân Linh phái liên thủ Hải Diễm môn, Thủy Yên các mấy nhà môn phái tới đông đủ tây bắc hải vực, yêu cầu hai nhà Thương Hải tông cùng Huyền Linh phái buông ra khai thác hỗn hợp quáng mạch, ích lợi đều dính.

Trải qua các phe âm thầm đánh cuộc, Huyền Linh phái bởi vì Lữ Hư Hằng lão tổ vẫn lạc cùng với Thủy Tinh cung sau lưng ủng hộ, cuối cùng thu được cả hai thành phần ngạch của cái linh mạch. Mà Chân Linh phái cùng Thương Hải tông hai phái tổng cộng bắt lại ba thành, còn lại sau đại môn phái chia nhau ba thành. Còn thừa lại hai thành thì bị mười hai nhà tiểu hình thế lực sau đó nghe tin chạy tới liên thủ bắt lại.

Lần này nhìn như Huyền Linh phái thành người thắng cuối cùng, nhưng Huyền Linh phái lại không có chút bất kỳ vui sướng. Vốn là một cả cái quáng mạch này đều là của Huyền Linh phải nhà mình, nhưng hiện nay chẳng những quá giang một vị pháp tướng tu sĩ. Hơn nữa quáng mạch cũng chỉ lấy được một phần năm phần ngạch, ít nhất Huyền Linh phái nhà mình xem ra, lần này tổn thất lớn nhất là chính mình.

Chân Linh phái trải qua lần này liên thủ các phái, giữa quan hệ cùng với nhau đều có hóa giải. Đặc biệt là tùy thời tùy khắc mấu chốt các phe đánh cuộc, Thủy Tinh cung đích truyền tu sĩ Tống Thế Vĩ đột nhiên ra mắt ủng hộ Huyền Linh phái, khiến cho Bắc Hải các phái đều rất cảnh giác. Mà đồng thời loại cảnh giác này không thể nghi ngờ khiến cho các phái ưu tâm Chân Linh phái sẽ trở thành một Phi Linh phái, còn lo âu Thủy Tinh cung toàn diện tham gia Bắc Hải tranh đoan. Mà cùng so sánh với uy hiếp tiềm ẩn của Chân Linh phái quật khởi, Thủy Tinh cung mới là chân chính đại ngạc sẽ phải đối mặt trước.

Trong Chân Linh động thiên, Lục Bình tùy ý đi trong đó, thỉnh thoảng có thể thấy từng khối mộ bia che chiếu vào trong một mảnh màu xanh lá cây. Mà trên mộ bia mặt là khắc viết tục danh cùng với thân bình sự tích của lão tổ được mai táng.

Lục Bình mỗi lần gặp phải một khối mộ bia sẽ dừng lại cẩn thận tra xét mộ bia ghi lại tin tức cặn kẽ của những lão tổ này. Trong những tin tức này thường thường còn viết rõ ràng ghi lại sự vật biến thiên của Bắc Hải tu luyện giới nhiều vạn năm qua này. Toàn bộ Chân Linh động thiên như vậy, nếu là có thể đem tất cả mộ bia của pháp tướng lão tổ toàn bộ nhìn xuống, chính là một bộ kỷ truyền thông sử cực kỳ cặn kẽ có liên quan Bắc Hải tu luyện giới.

Mà Lục Bình một đường này đi tới, bảo vật thấy không ít, vật làm Lục Bình động tâm cũng không phải là không có, nhưng hắn chỉ có thể chọn lựa một món, đáng tiếc tương đối tới tương đối đi. Lục Bình lại cảm thấy những bảo vật này đều không phải là cơ duyên của mình. Mà Thiên Tượng lão tổ thời điểm Lục Bình tiến vào Chân Linh động thiên cũng nói rõ ràng, chọn lựa bảo vật thấy được chính là cơ duyên.

Tuy nhiên dù vậy, Lục Bình ít nhất thời điểm thưởng thức mỗi một khối mộ bia minh khắc, đối với tin tức bí mật chuyện lạ của Bắc Hải tu luyện giới vạn năm qua này cũng biết được không ít.

Trong Chân Linh động thiên này trừ một ít truyền thừa ẩn giấu ở một ít chỗ kỳ bí, bảo vật ra, thật ra thì trước mỗi một ngôi mộ bia đều để một món hoặc là mấy món bảo vật của vị lão tổ này trước người sử dụng, đây cũng là quy củ của Chân Linh phái lịch đại duyên tập.

Mỗi một vị lão tổ trước khi tọa hóa, đều sẽ ít nhất tùy táng một món bảo vật trước người sử dụng. Vì họ chính là cho Chân Linh phái hậu bối con em lưu lại một ít vật hữu dụng, ngày sau lúc Chân Linh phái gặp phải nguy nan, những thứ bảo vật tùy táng này thì có thể là mấu chốt cứu vãn nguy cục.

Lục Bình mặc dù một đường đi qua, nhưng những bảo vật này trưng bày ở trước mộ một món cũng không động. Những thứ đồ này có thể nói là thủ đoạn cuối cùng của Chân Linh phái, cũng là cống hiến cuối cùng do lịch đại tọa hóa lão tổ vì Chân Linh phái lưu lại. Mặc dù có chút bảo vật cũng không coi là trân thiếu, nhưng bây giờ không phải là dùng lòng tham tới quyết định lấy bỏ.

Bởi vì Lục Bình biết được, tương lai của mình không thể giống như Thái Tổ lão tổ thân hóa Chân Linh duy nhất trong lịch sử của Chân Linh phái như vậy, tương lai cũng muốn đem nơi này làm quy tắc chi địa. Đến lúc đó mình cũng để xuống một món bảo vật trước mộ bia của mình dùng để truyền thừa, đem tâm so với tâm, bản thân Lục Bình cũng không muốn mình vì hậu nhân lưu lại tâm huyết cũng bởi vì lòng tham mà bạch bạch tao đạp.

Lục Bình đứng ở động thiên trung ương, chậm rãi nhắm mắt lại. Thân niệm khổng lồ giống như thủy ngân tả địa vậy cuốn ùa đi bốn phương tám hướng.

Trong thần niệm của Lục Bình, cơ hồ toàn bộ tình cảnh trong động thiên đều mảy may tất hiện. Mà từng ngôi mộ bia kia tọa lạc trong động thiên mặc dù ngay từ đầu nhìn qua tạp nhạp vô chương dị thường, tựa hồ chẳng qua là trong động thiên tìm một địa phương có phong cảnh coi như không tệ mà thôi. Nhưng lúc này trong thần niệm của Lục Bình, những thứ từ hơn một trăm ngôi mộ bia này của pháp tướng lão tổ vạn năm qua Chân Linh phái tọa hóa lại tạo thành một trận pháp cực kỳ tinh xảo. Mỗi một ngôi mộ bia trong tòa trận pháp này đều là một tiết điểm vô cùng trọng yếu.

Trong cảm giác thần niệm của Lục Bình, trên mỗi một ngôi mộ bia đều có một đoàn tinh khí ngưng tụ. Hơn một trăm đoàn tinh khí này dựa theo trận pháp câu liên lẫn nhau, khiến cho cả tòa đại trận nhìn qua giống như một con mãnh thúc hồng hoang súc thế chờ phân phó, chỉ chờ thời cơ vừa đến, trận pháp khởi động, tất nhiên là uy lực như thạch phá thiên kinh vậy.