Chương 927: Viện binh tới kịp

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lúc này, Thương Hải tông tu sĩ mới chợt ý thức đạo lý, vì sao năm đó sau khi Thượng Hải tông thành lập, Thượng Hải lão tổ rất ít trở về Thương Hải tông. Vì sao Thượng Hải tông một mực không biết chỗ ở của Thượng Hải lão tổ động phủ? Vì sao bảo vật trong tay Thương Hải lão tổ, trừ Điều hải lệnh cùng với Tế Thủy Trường Lưu kiếm, năm đó không toàn bộ để lại cho Thượng Hải tông, nguyên nhân chỉ sợ cũng là, Thượng Hải lão tổ thủy chung không từng có cảm giác quy chúc đối với Thượng Hải tông vốn phụng ông ta làm khai phái lão tổ này.

– Bất kể nói thế nào, Quải vân phàm cùng với Tế Thủy Trường Lưu kiếm đều là vật của bản phái, bản phải là tất nhiên phải thu trở về!

Thiên Tuyết lão tổ trừng mắt phượng, lúc này mắng:

– Đông Cực lão bất tử, ngươi muốn động thủ mạnh tay cướp sao? Mặc dù lập tức tới đây, muốn cướp vật trong tay đồ tôn của lão nương, lão nương cũng không mắng người thật không biết xấu hổ, chỉ cần đạp qua thi thể của lão nương là được!

Đông Cực lão tổ trầm mặt há mồm đang muốn nói những gì, nhưng hai mắt lại đột nhiên tràn đầy kinh hãi, sau lưng các phái tu sĩ liên tiếp phát ra tiếng kinh hô như tuyệt vọng vậy.

Thiên Tuyết lão tổ rút người ra lui về hướng đất của hộ đảo trận bàn. Một tiếng bạo vang trong bầu trời, Thiên Phàm lão tổ thoát khỏi đầu Ngọc tu la kia, lảo đảo rơi hướng Hàn Băng đảo.

Từ xa xôi chỗ trời và đất chạm vào nhau, ba đạo độn quang liên hệ tới. Trong một đạo độn quang lóe ra màu vàng, không phải là một con Ngọc tu la lúc trước đuổi theo Hạng Lâu lão tổ đi xa sao!

Mà chừng hai đạo độn quang cùng độn quang màu vàng tịnh giá tề khu, đồng dạng là hai đầu Ngọc tu la!

Bốn đầu Ngọc tu la, sao lại có bốn đầu Ngọc tu la?

Lục Bình đem chân nguyên tuyến nhiễm đến đỉnh đầu vân bằng, duy chỉ có còn dư lại hai con ngươi màu vàng vẫn tản ra ánh sáng lạnh lùng mà lại linh động.

Toàn bộ tinh lực của Lục Bình mặc dù đều đặt trên bước cuối cùng luyện hóa Quải vân phàm, nhưng tình cảnh bốn phía hắn như cũ để trong mắt. Nguyên Đông Cực lão tố đột nhiên xuất thủ phải khiến cho Lục Bình bóp một cái mồ hôi, nhưng sau đó ba đạo độn quang ở trên trời tìm tới càng thêm làm Lục Bình cả kinh thất sắc.

Ngay vào lúc này, bốn đầu huyết ma phảng phất lấy được mệnh lệnh gì vậy, không ngờ lại bỏ xuống hết những thứ tu ma bất kể hỏng mất kia, liên thủ phát động công kích chỗ khu vực Hàn Băng đảo trung ương linh thạch quáng mạch kia. Cùng lúc đó, bốn đầu huyết tu la đang vây công chỗ khu vực Chân Linh phái cũng bỏ qua Chân Linh phái hộ đảo đại trận đóng, ngược lại đi về phía trung ương quáng mạch.

Đại quân ma la vây công Chân Linh phái cũng nhất thời giống như thủy triều thối lui vậy, ngược lại vọt tới chỗ khu vực trung ương quáng mạch, hiển nhiên đại quân ma la đây là muốn cố chú một ném, mạo hiểm cướp đoạt linh thạch quáng mạch.

Đông Cực lão tổ quát to một tiếng:

– Không xong!

Ông ta cũng không kịp nhớ sẽ cùng Thiên Tuyết lão tổ tranh chấp, xoay người liền chui tới trong đại trận, đồng thời kêu lên:

– Đại trận nếu phá, Chân Linh phái quáng mạch phân ngạch cũng không chiếm được!

Thiên Tuyết lão tổ thấp giọng mắng: – Lòng tiểu nhân!

Chân Linh phái mặc dù bởi vì bảo vệ trung hình linh thạch quáng mạch nhà mình mà cơ hồ thoát khỏi vòng phòng ngự của Bắc Hải các phái liên thủ. Nhưng dù sao cái đại hình linh thạch quáng mạch mới là một trong căn bản của Bắc Hải tu luyện giới, cuối cùng những thứ cực phẩm linh thạch chỉ có trong đại hình linh thạch quáng mạch mới có thể sản xuất ra số lượng lớn, mà trung hình linh thạch quáng mạch cũng không được.

Ma la vây công trung ương đại trận. Chân Linh phái còn tưởng là thật không thể khoanh tay đứng nhìn. Huống chi hiện nay ma la thấy thế nào đều có một ít ý tứ cầu cấp khiếu tướng, nếu không cũng không đem loại tình huống phúc bối có thể thụ địch này dễ dàng bại lộ trước mặt Chân Linh phái như thế.

Bốn đầu huyết ma lúc liên thủ phát động công kích về trung ương đại trận, tâm niệm của Lục Bình chợt động, Quải vân phàm lần nữa phồng lớn. Vân quang trực tiếp bao trùm gần phân nửa trung ương đại trận, đỡ được gần nửa sự công kích của bốn đầu huyết ma kia.

Mà bởi vì Lục Bình mạnh mẽ Ngự sử Quải vân phàm, linh quang của khí linh văn bằng càng ngày càng thịnh đột nhiên tối sầm lại. Lục Bình nhân cơ hội gia tăng luyện hóa, chân nguyên màu tím lam lập tức ngâm trong hai mắt của văn bằng. Từng đạo một tia chớp từ trong hai mắt vẫn bằng bắn tung tóe ra.

Trên mặt phàm của Quải vân phàm, ba chữ lớn lại vô số đạo phù văn ngưng tụ mà thành đột nhiên băng tá. Từng cái phù văn ở trên mặt phàm lần nữa ngưng kết, tạo thành một con kim sí văn bằng đập cánh muốn bay.

Trên mặt phàm của vân bằng phảng phất hoàn toàn sống lại vậy. Trên mặt phàm to lớn lui tới cao tường, thậm chí từng tiếng kêu to trong trẻo mà tan ra đều từ trên mặt phàm truyền tới.

Nhưng lúc này các phái tu sĩ sớm đã không tâm tư tật tiện món lôi kiếp linh bảo thứ tám của Chân Linh phái. Trong lúc sau khi đỡ được một kích liên thủ của hai mươi đầu huyết ma la, trung ương đại trận rốt cục dưới một kích liên thủ của bốn đầu Ngọc tu la, bị phá vỡ một đạo lỗ hổng lớn mười mấy trượng.

Mấy trăm đầu ma la ùa cả lên, cùng các phái tu sĩ trong đại trận triển khai đánh giết giáp lá cà. Hàn Băng đảo linh thạch quáng mạch nguy ở trong thoáng chốc.

Một khi những thứ ma la này xâm nhập trong quáng mạch, chẳng những quáng mạch sẽ bị những thứ ma la này nhanh chóng phá hư. Hơn nữa mượn tư nguyên của linh thạch quáng mạch, ma la tộc quần có thể nhanh chóng lớn mạnh, muốn thu hồi sợ là nghiêng toàn bộ lực của Bắc Hải cũng muôn vàn khó khăn.

Thiên Tuyết cùng Thiên Phàm hai vị lão tổ lần nữa liên thủ xuất chiến, ở trên không miễn cưỡng cùng hai đầu Ngọc tu la dây dưa. Mà các phái cực vi pháp tướng trung kỳ lão tố: Đông Cực lão tổ, Phùng Hư Đạo lão tổ, Hải Hồn lão tổ bọn bốn người liên thủ là giữ hai vị Ngọc tu la khác.

Còn sót lại những thứ pháp tướng sơ kỳ các phái lão tổ này vì để tránh cho được gần hai mươi đầu huyết ma la vây công trong bầu trời, không thể không dựa vào đại trận còn sót lại tiếp tục ngăn cản.

Chân Linh phái Thiên Thuật, Thiên Sơn hai vị lão tổ đã xuất thủ lần nữa, tiến vào trong trung ương đại trận hiệp trợ các phái ngăn cản những huyết ma la khác phá hư đại trận. Mà Thiên Thành lão tổ trọng thương lúc này lại ở chỗ đại trận trận bàn hiệp trợ Huyền Thần chân nhân tăng cường năng lực phòng ngự trận pháp hộ tráo, để ngừa nhóm lớn ma la đột nhiên giết một hồi mã thương, lại hướng về phía Chân Linh phái trung hình linh thạch quáng mạch mà tới.

Hơn mười viên cực phẩm linh thạch bốn phía Huyền Thần chân nhân đã sớm đổi thành một nhúm, vị trí trọng yếu cá biệt thậm chí đã thay đổi hết ba bốn lần. Mấy chục viên cực phẩm linh thạch đã tiêu hao trong trận đại chiến này, hơn nữa số lượng tiêu hao còn đang tăng lên.

Trừ cái đó ra, trên trăm cái vũng vây quanh các nơi trận bàn thì thượng phẩm linh thạch là tiêu hao càng thêm cực lớn. Chân Linh phái lần này mặc dù có thể đủ giảm bớt thương vong đến loại trình độ này như bây giờ, nguyên nhân có chư vị lão tổ, nguyên nhân cũng có Quải vân phàm, nguyên nhân còn có môn hạ đệ tử đồng tâm hiệp lực ngăn cản, nhưng trọng yếu nhất lại không thể không nói là một mực do Huyền Thần chân nhân chủ trì tử mẫu khiến dẫn đại trận này.

Lục Bình sau khi hoàn toàn huyện hóa Quải vân phàm, vân bằng màu vàng lần nữa thu nhỏ lại thành một con tiểu điều lớn chừng bàn tay. Tiểu điểu rơi vào trên bả vai Lục Bình quay đầu qua mổ mồ hết lông mao trên người mình, miệng phun tiếng người, nói:

– Lão gia, người này lại coi như là thừa dịp người chi nguy, nếu là Kim Bằng ta lúc linh tính dư thừa, thực lực không bị phong ấn, lấy tu vi của lão gia, Kim Bằng chưa chắc nguyện ý nhận chủ!

Lục Bình cười đắc ý nói:

– Điều này không oán ta được. Lúc ấy tình huống cũng nguy cơ, không phải là chỉ có theo người từng bước một giải phong ấn mà từng bước một luyện hóa, lão gia ta mới có thể dưới chút tu ma công kích đó bảo vệ được tính mạng, cứu được môn hạ đệ tử hay sao?

Kim Bằng trên vai Lục Bình rung đập cánh, nói:

– Mới vừa tựa hồ là một vị lão đầu thức tỉnh Kim Bằng từ trong phong ấn, lão gia có biết nó bây giờ đi nơi nào không?

Lục Bình nói:

– Ngươi nói là Thượng Hải chuông? Nó bây giờ trong tay của một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ Hạng Lâu lão tổ, mới vừa chạy tới cứu viện bọn ta, cũng mới vừa lại bị một con Ngọc tu la đuổi đi rồi!

Lục Bình tâm niệm chợt động. Kim Bằng điều đập cánh bay lên, rơi vào trong Quải vân phàm, Lục Bình ném Quải vân phàm lên trên. Một mặt buồm cực lớn cao mười trương, chiều rộng ba trượng từ bầu trời trận pháp hộ tráo của Chân Linh phải đóng từ từ dâng lên.

Huyền Thần chân nhân đang chủ trì trận pháp nhất thời tâm lĩnh thần hội. Hộ đảo đại trận nhất thời cùng Quái vân phàm rũ xuống vẫn quang dung hợp. Toàn bộ đại trận nhất thời được từ mẫu khiên dẫn trận cùng Quải vân phàm liên thủ bảo vệ.

Quải vân phàm trừ có năng lực ngăn cản đối với ngăn cản tu ma phệ hồn thần thông có dị hồ tầm thường ra, bản thân chính là một món phòng thủ linh bảo. Hơn nữa nó còn là một món phòng thủ linh bảo phạm vi lớn, sau khi luyện hóa bị Lục Bình hoàn toàn hàng phục, lúc này mới có thể đủ dễ dàng cùng hộ đảo đại trận hòa làm một thể như vậy.

Lục Bình sau khi đem Quải vân phàm ở lại khu vực Chân Linh phải đóng lúc này mới yên lòng lại, vì vậy lập tức cũng tự thân phi độn ra đại trận, đi tập sát một con ma la đang vây công trung ương đại trận.

Lúc này Quái vân phàm mặc dù cách xa Lục Bình, nhưng khí linh Kim Băng của Quải vân phàm đã hoàn toàn bị Lục Bình luyện hóa. Lúc này chính là Thương Hải tông Đông Cực lão tổ cũng không thể từ trong tay Lục Bình tưởng cướp đi Quải vân phàm này, Lục Bình hiển nhiên rất yên tâm.

Huyền Sâm chân nhân lúc này cũng tổ chức một trung hình tam tài ngũ hành đại trận từ ba mươi hai vị Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ tạo thành, từ trong khu vực Chân Linh phái trú đóng tuôn ra đi. Phía sau ma la bắt đầu quấy rầy đang vây công trung ương đại trận, làm hết sức giảm bớt áp lực bị chư phái tu sĩ trong trung ương đại trận vây công.

Về phần dung huyết kỳ tu sĩ, lần này Chân Linh phái phái đến Hàn Băng đảo gần ngàn dung huyết kỳ đệ tử, trải qua trận chiến này, thương vong đã vượt qua năm trăm. Huyền Sâm chân nhân vô luận như thế nào cũng không bỏ được lại đem những đệ tử này phái hướng chiến trường, huống chi tình thế hiện nay, dung huyết kỳ đệ tử nếu là đi ra ngoài căn bản là con chốt thí.

Ma la tràn vào trung ương đại trận đã càng ngày càng nhiều, toàn bộ trung ương đại trận bây giờ sớm đã là thiên sang bách không. Trong các loại tiếng kêu lên thảm thiết, đã có không ít ma la thậm chí đột phá chư phái tu sĩ phong tỏa, chui vào trong linh thạch quáng mạch.

Đương!

Mắt thấy trung ương đại trận sẽ phải hoàn toàn hội bại, tiếng chuông của Thượng Hải chuông không ngờ lại lại một lần nữa vang lên bên ngoài Hàn Băng đảo!

Nguyên thế công của ma la đang điên cuồng tấn công nhất thời hơi chậm lại. Chư phái tu sĩ nhân cơ hội phản công, không ngừng xua đuổi ma la ra phía ngoài.

Lục Bình nhận biết điều gì, giương mắt nhìn về phía sau, nhất thời hỉ thượng mi sao.

Ở chỗ trời và nước chạm vào nhau, hơn mười đạo độn quang đang phi độn tới Hàn Băng đảo. Hai đạo độn quang đầu tiên thoáng hiện cũng đã tới bầu trời khoảng cách Hàn Băng đảo chỉ mấy dặm xa, không phải là hai vị đại tu sĩ Đạo Thắng cùng Thiên Tượng thì là người nào!

Sau khi Lục Bình ra khỏi Chân Linh phái đại trận đi thẳng tới một con Thủy tu la bị Thiên Thành lão tổ lấy trọng thương làm giá cao, đánh nát bạn sinh linh bảo.

Đầu huyết tu la này mặc dù bị Thiên Thành lão tổ đánh nát bạn sinh linh bảo, một thân thực lực tổn thất gần một nửa. Nhưng dù vậy, thực lực của huyết tu la này cũng đúng là địa địa đạo đạo pháp tướng sơ kỳ tu vi. Thực lực của nó chưa chắc kém so với nhân vật như Thiên Thuật lão tổ vậy.

Huyết tu la có thực lực như vậy, Lục Bình cho dù là dưới trộm tập, như muốn làm bị thương nặng dễ dàng, nhưng muốn đem một kích phải giết cũng cực kỳ khó khăn. Nếu là huyết tu la này hết sức chạy trốn, sợ rằng Lục Bình còn không thể không ra hết thủ đoạn, huống chi hiện nay bốn phía số lượng huyết tu la đang điên cuồng tấn công trung ương pháp trận lại thật không ít. Nếu là bốn phía huyết tu la chạy tới cứu giúp, Lục Bình nếu là đi đã muộn, chỉ sợ mình hắn cũng phải bị người bọc giáo tử.

Vừa khéo lúc này, Bắc Hải các phái pháp tướng lão tổ rốt cục đại cử lại viên. Mười mấy đạo độn quang ở bầu trời đó hiển nhiên chính là hơn mười vị pháp tướng tu sĩ. Mà trước tiên là Đạo Thắng, Thiên Tượng hai vị đại tu sĩ xông xáo lên trước, trong phút chốc cũng đã bay tới phụ cận Hàn Băng đảo.

Nguyên vốn trong bầu trời còn sót lại sương mù đen ngòm của tu ma đại trận lúc trước che khuất bầu trời, nhưng theo hai vị đại tu sĩ đến, toàn bộ thiên địa tựa hồ cũng biến đổi. Những thứ sương mù lúc trước không biết lúc nào đã hoàn toàn tiêu tán không thấy.

Sau khi hai vị đại tu sĩ đến, ngoài tất cả ý liệu của mọi người, hai vị lão tổ này cũng không lập tức xuất thủ thay đổi càn khôn, mà là dừng ở mấy dặm bên ngoài Hàn Băng đảo không hề đi tới nữa. Mà lúc này thế cục của Hàn Băng đảo đã sớm tràn ngập nguy cơ, ma la đột phá chư phái tu sĩ phong tỏa, độn vào linh thạch quáng mạch càng ngày càng nhiều.

Cũng may lực chú ý của các phái tu sĩ đều đặt trên người những thứ Đại tu la kia, vì vậy đột nhập trong linh mạch nhiều hơn là một ít tiểu tu la tương đương với dung huyết kỳ, đoán đan kỳ Đại tu la cũng chỉ có le que mấy con.

Bất quá hai vị lão tổ này cũng không phải là hoàn toàn không động tác. Thiên Tượng lão tổ thấy được Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ miễn cưỡng ngăn cản hai đầu Ngọc tu la tấn công, nếu không phải Phong Tuyết Song Phiến hợp bích có diệu dụng khác, sợ rằng đã sớm bị thua.

Lại thấy Thiên Tượng lão tổ tiện tay bắn ra trên mặt biển. Một cổ nước chảy từ mặt biển chảy hướng giữa không trung, rồi sau đó cỗ nước chảy này không ngừng chia ra làm trên trăm cái chi lưu thật nhỏ, ở giữa không trung tạo thành một lưới lớn, trùm tới trên người một con Ngọc tu la trong đó đang cùng Thiên Tuyết, Thiên Phàm hai vị lão tố đại chiến.