Chương 1553: Âm thanh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong lúc Lục Bình cùng Mễ Huyền Sách, Linh Minh Cự Viên ba người liên thủ tiêu trừ khôi lỗi chi khu của Thiền đạo nhân, ở chỗ vắng vẻ trong thông đạo đại trận, một cuộc thanh thế thật lớn, có uy năng thậm chí còn muốn vượt xa trận đại chiến giữa Lục Bình cùng Giao đạo nhân trước đó đang tiến hành đến mức kịch liệt.

Song phương tranh đấu chưởng khống bản nguyên thần thông số lượng nhiều, uy năng to lớn, chuyển hóa nhanh đều vượt xa quy mô chiến đoàn của mấy chỗ Chân Linh tu sĩ khác.

Long Hòe lão tổ thần sắc ngưng trọng. Thân hình giữa hư không nhìn như như ẩn như hiện, thực ra cũng thủy chung đang không ngừng biến đổi, để phòng ngừa vị tu sĩ có vóc người thon dài, sắc mặt âm trầm, đầu đội kim quan, mặc trường sam màu vàng sậm ở đối diện nhằm kịp thời nắm bắt được bản thể của ông ta thi triển một kích lôi đình.

Song phương tranh đấu người tới ta lui. Các loại thần thông kích phát lẫn nhau sau đó tạo nên ánh sáng ngất trời mang sắc thái sáng lạng. Các loại Bản nguyên chi khí như dòng nước ngầm mãnh liệt phảng phất hóa thụ ngân hoa đầy trời, nhưng mà trong chút món đồ xinh đẹp đó lại giấu giếm hung hiểm tuyệt đại.

– Xem ra người chính là hậu thủ của con rắn thối đó lưu lại, lại là cây Long Hòe hóa hình mà thành, quả nhiên cùng chân bất phàm. Đáng tiếc con rắn thối nhiều năm mưu đồ cuối cùng lại làm người khác giá y, tiện nghi cho người tên tiểu tử này. Nói như thế, người còn phải làm cảm tạ lão phu mới phải, ha ha!

Thanh âm bén nhọn hơi mang một tia giễu cợt truyền ra từ trong miệng kim quan tu sĩ đối chiến với Long Hòe lão tổ. Nhưng tu sĩ kia nhìn qua ánh mắt đờ đẫn, thần sắc cứng ngắc. Nếu Lục Bình ở chỗ này, sẽ có thể phát giác đạo thanh âm ấy cùng thanh âm nghe được trước đó lúc mình đối chiến với Khôi Lỗi chân thân của Giao đạo nhân không khác biệt gì.

Long Hòe lão tổ giữa hư không lóe lên mấy chục đạo hư ảnh từng cái mặt trên mặt thần sắc khác nhau, lúc nói chuyện ngay cả phương hướng thanh âm truyền tới đều làm người ta suy nghĩ không chừng, trầm giọng nói:

– Xem ra các hạ quả thật chính là Bằng đạo nhân không thể nghi ngờ. Chẳng qua không ngờ các hạ ngay cả thân thể của mình cũng hóa thành khôi lỗi. Nói như thế tình huống của các hạ cũng không thấy tốt hơn chỗ nào.

Đạo thanh âm ấy lần nữa truyền ra từ trong miệng kim quan khôi lỗi tu sĩ đờ đẫn nói:
– Không sai không sai! Quả thật không hổ là cây Long Hòe dựng dục chi linh. Nếu ngươi trong tinh không thế giới, lấy ngày giờ tất nhiên sẽ trở thành nhất phương cự phách. Đáng tiếc trong phương thế giới này ngươi chính là được di trạch của con rắn ngu ngốc đó, trước mặt lão phu cũng không còn cơ hội nữa!

Long Hòe lão tổ bịt tai không nghe đạo thanh âm chê cười ấy, chỉ có điều tự mình nói:

– Chẳng qua tại hạ rất tò mò năm đó sau khi thất tổ bày thông đạo đại trận này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại khiến cho khai thiên thất tổ không thể không bỏ thân thể? Nếu các hạ vẫn may mắn còn sống sót, như vậy sáu vị lão tổ khác ở chỗ nào?

– Ôi ôi ôi ôi, những người khác? Ha ha, năm đó thông đạo đại trận đánh một trận, nếu lão phu sống đến hiện tại, những người khác đương nhiên đều đã chết!

Đạo thanh âm nọ tựa hồ cũng không phủ nhận Long Hòa lão tổ suy đoán đối với thân phận của lão ta. Lúc lão ta nói đến sáu vị lão tổ khác vẫn lạc, trong giọng nói không khỏi mang vẻ đắc ý, càng tăng cường xác nhận của Long Hòe lão tổ đối với thân phận của lão ta.

– Như vậy thì đã sao, nếu các hạ ngay cả thân thể của mình bỏ, nếu như tại hạ đoán không sai, các hạ hôm nay chỉ sợ cũng bất quá là mượn một ít thủ đoạn kéo dài hơi tàn thôi. Các hạ so sánh với sáu vị lão tổ khác có thể tốt hơn chỗ nào, chừng bất quá sống không bằng chết thôi!

– Ha ha, tiểu bối ngu ngốc! Bọn ngươi kẹt thủ trong phương thế giới này là nhân vật con kiến hôi yếu hèn hay con ếch ngồi đáy giếng, làm gì hiểu được tinh không thế giới thần kỳ thật lớn, kỳ công diệu pháp nhiều như tinh hán. Mặc dù lão phu kẹt thủ nơi đây hơn ba vạn năm, thực ra cũng chờ đợi một cuộc thiên đại cơ duyên!

Thanh âm kia tựa hồ lộ ra vẫn chưa hết ý hay hoặc giả là mấy vạn năm kẹt thủ nơi đây, chưa từng có trao đổi với bất luận kẻ nào, hay hoặc giả là nắm chắc phần thắng nơi tay, không lo mối lo ở sau lưng, lúc này hơi có chút không kịp chờ đợi nói:

– Vốn lão phu còn tưởng rằng nếu lại sách động mấy lần ma la tai ương mới có thể công thành, nhưng lão phu năm đó bày ra con cờ lại bị bọn ngươi tiêu diệt không còn. Trước đây còn nghĩ phải phế chút tay chân, ngày công thành phải kéo dài. Nhưng ta không nghĩ bọn ngươi mấy tiểu bối không ngờ lại cùng đưa tới cửa, đây bất quá cũng khá hơn nữa. Có Bản Nguyên Tinh Khí của bọn người mười mấy tên Chân Linh đệ nhất cảnh, lão phu được sớm ngày thoát khỏi phiên ly. Chỉ cần làm lại Chân Linh chi khu, lão phu càng sớm ngày chứng được đại đạo, được hưởng trường sinh.

Những lời này để lộ ra không một lời nào không phải là tin tức bí mật của phương thế giới này, nếu truyền tới trong tu luyện giới không biết đưa tới hiển nhiên đại ba như thế nào. Long Hòe lão tổ thần sắc càng âm trầm, lạnh giọng hỏi:

– Đã như vậy, ban đầu vì sao bọn ngươi khai ích phương thế giới này? Nếu khai ích phương thế giới này, vì sao lại ngăn trở sinh linh của phương thế giới này tìm xin con đường trường sinh? Năm đó thông đạo đại trận rốt cuộc là vì cái gì mà đưa tới bảy người bọn ngươi nội hồng cuối cùng chỉ còn dư lại ngươi một người rơi vào cái hoàn cảnh như thế này?

Thanh âm giễu cợt kia đáp:

– Ban đầu lúc bảy người bọn ta phát hiện phương thế giới này bất quá mới vừa thành hình, trong quá trình giúp phương thế giới này khai thiên tích địa hiển nhiên có thiên đại lợi ích. Tuy nhiên một mình ngươi là người chết, sao lão phu phải nói cho ngươi biết?

Long Hòe lão tổ cười lạnh nói:

– Lấy thực lực của bất kỳ người nào trong thất tổ lúc khai thiên ban đầu, đừng nói bọn ta mười tám vị Chân Linh đệ nhất cảnh tu sĩ, chính là tám mươi vị liên thủ cũng không phải là đối thủ. Nếu ngươi nếu thật đúng là nắm chắc phần thắng nơi tay, cần gì phải bày ra tầng tầng trở ngại này, lại để cho bọn ta một đường vượt trở ngại chém tướng đến tới cái đích nơi này? Có thể thấy các hạ hôm nay chỉ sợ là cũng bị hạn chế rất nhiều, chỉ có thể lấy chư bàn thủ đoạn tới tiêu ma thực lực của bọn ta. Các hạ đường đường một trong khai thiên thất tổ, không ngờ cũng luân lạc tới trình độ lấy nói sao lấn gạt đối thủ sao?

Long Hòe lào tổ nói như vậy tựa hồ đúng là nói đến chỗ mấu chốt rồi. Thanh âm kia hừ lạnh một tiếng sau đó trầm mặc xuống, sau một lúc lâu lúc này mới trầm giọng nói:

– Không thể không nói lần này mười tám người bọn ngươi liên thủ xông vào thông đạo đại trận đích xác là mang đến một chút phiền toái cho lão phu. Tuy nhiên nếu chỉ dựa vào bọn người những người này muốn muốn lần nữa đả thông thông đạo đại trận, không khác nào si nhân thuyết mộng!

– Có phải là bọn ta không biết tự lượng sức mình hay không, hãy đánh nhau rồi nói sau!

Tay trái của Long Hòe lão tổ cầm một thanh linh bảo hình dạng nhánh cây. Nhánh cây tách ra chín chạc, trừ trên một nhánh mang chín lá hộc diệp, phía dưới cùng là hai cái lá mầm nhẵn nhụi ra, trên sáu cái chạc khác đều mang ít nhất hai lá hòe diệp.

Chân Linh chín cảnh Long Hòe lão tổ giác tỉnh bảy cảnh, cùng như Lục Bình, ông ta hiển nhiên cũng khai ích đường tắt của lục đại bổn nguyên đồng tu. Hơn nữa trừ chín đạo bản mệnh thần thông viên mãn ra, Long Hòe lão tổ tu thành bản nguyên thần thông số lượng phải vượt qua xa Lục Bình.

Chính vào lúc này, liền nghe đột nhiên phát ra một tiếng “ha” mặc dù là trong miệng Khôi Lỗi, đạo thanh âm nói:

– Không ngờ lần này tới mấy con kiến hôi ít nhiều đều còn có chút thủ đoạn, ngược lại khiến cho lão phu càng cảm thấy hứng thú!

Long Hòe lão tổ trong lòng khẽ nhúc nhích, trong tay lại không chút dừng lại, linh bảo dạng nhánh cây quét ra tạo nên Tinh Không Nguyên Khí trong hư không. Đầu tiên là bảy đạo linh quang lập lòe, dần dần rồi lại bốn đạo linh quang sắc thái dần dần tiêu tán. Nhưng ba đạo linh quang còn dư lại cũng càng lúc càng lập lòe chói, rõ ràng là ba đạo vô thượng thần thông đồng thời được Long Hòe lão tổ thi triển ra. Sau khi nó xẹt qua hư không, từ bất đồng phương tiêu trừ tới về phía khôi lỗi đạo nhân.

– Không tệ không tệ! Không ngờ lại có thể lấy Chân Linh đệ nhất cảnh tu vi đồng thời thi triển ba đạo vô thượng thần thông bất đồng chúc tính. Mặc dù không cách nào chưởng khống tinh tế, khiến cho chân nguyên đại lượng lãng phí, nhưng nói trên uy lực cũng đáng quý rồi!

Trong miệng khôi lỗi đạo nhân thuật lại giọng tràn đầy nhạo báng của Bằng đạo nhân.

– Hừ, hãy phá thủ đoạn của lão phu trước rồi nói sau!

Long Hòe lão tổ rống to một tiếng. Ba đạo thần thông bất đồng chúc tương sinh mà phát, hư không đều bị đọng lại. Kim quan Khôi Lỗi dường như cũng bị uy năng của thần thông cấm cố, mắt dòm muốn bị ba đạo thần thông nuốt mất.

Đạo thanh âm bấm vào người kim quan khôi lỗi không chút phật lòng, nói
– Lão phu đi một chút sẽ trở lại, muốn chết được nhắm mắt, trước tiên người hãy ứng phó trước mắt rồi tính sau!

Mắt thấy ba đạo thần thông sắp tấn công, Long Hòe lão tổ lại đột nhiên cả kinh. Linh bảo trong tay đảo qua sau lưng. Chín lá hòa diệp trên một cái chi nha chính giữa liên tiếp bay ra hai lá. Một lá hóa thành Vạn Mộc Sâm La, một lá tạo thành Lạc Anh Tân Phân. Chân thân của Long Hòe lão tổ trong nháy mắt bị ngăn che trong đó.

Chính trong chớp nhoáng này, một đạo hàn quang chợt lóe rồi biến mất giữa hư không. Hoa mạc của Lạc Anh Tân Phân bị cắt ra. Cây cối do Vạn Mộc Sâm La biến thành cũng ngã một nửa, rốt cục tiêu nhị uy năng của một đạo hàn quang đó.

Không có Long Hòe lão tổ chống đỡ, ba đạo bất đồng chúc tính thần thông trước đó cố gắng khốn giết Bằng đạo nhân Khôi Lỗi chân thân càng khó có thể thực hiện như ý nguyện, bị Bằng đạo nhân Khôi Lỗi chân thân dễ dàng hóa giải.

Nhưng lúc này Long Hòe lão tổ đã bất chấp Bằng đạo nhân Khôi Lỗi chân nhân sau lưng, mà là hai mặt gắt gao nhìn chằm chằm Khôi Lỗi chân thân của một đạo hàn quang theo sát sau xuất hiện, trong miệng khàn giọng nói:

– Giao đạo nhân Chân Linh chi khu?

Có thể một kiếm lập tức phá Long Hòe lão tổ hai đao bản mệnh vô thượng thủ hộ thần thông, trừ khai thiên kiếm tu Giao đạo nhân ra còn có thể có người nào chứ?

Cỗ khôi lỗi đó chính là giao đạo nhân Chân Linh chi khu lúc trước đối chiến với Lục Bình, sau đó bị hắn đánh lui thua chạy. Tuy nhiên lúc này trong tay của lão ta không biết vì sao lại thêm một thanh phi kiếm, hiển nhiên lại là một thanh linh bảo cấp bậc Thuần Dương.

Trong hư không lại không bắt được thanh âm hồi phục nghi tự Bằng đạo nhân nữa, phảng phất mới vừa rồi đạo thần niệm bám vào trên Bảng đạo nhân Chân Linh chi khu quả thật bị lời nói trước đó của hắn cảm thấy lý thú và bị hấp dẫn vậy. Mà Long Hòe lão tổ lúc này đối mặt là hai chân Linh chi khu chế thành khôi lỗi của Bằng đạo nhân cùng Giao đạo nhân vây công.

Lúc này Hạng lão tổ thần sắc ngưng trọng nhìn một Khôi Lỗi tu sĩ mặc thô bố y sam trước mắt. Hạng lão tổ cảm ứng đồng nguyên huyết mạch khiến cho ông ta toát ra thần sắc phức tạp, có khiếp sợ, có hoài nghi, có kinh khủng, có một tia sắc mặt vui mừng không thể tra.

Nhưng khôi lỗi tu sĩ trước mắt cũng không cho ông ta thời gian dư thừa, sau khi phút chốc song phương tượng cầm, khôi lỗi tu sĩ đã xuất thủ trước. Một cự quy hư ảnh dâng lên phía sau, nâng lên chân tới đạp mạnh một bước về trước. Hạng lão tổ cảm giác đè nén khó tả từ trên trời giáng cử muốn bị trấn áp.

Trong thần sắc của Hạng lão tổ thoáng qua một đạo vẻ ngoan lệ, rống to một tiếng, sau lưng cũng dâng lên một con cự quy hư ảnh. Trong tiếng gào thét cự quy bổ nhào về phía trước đánh tới cự quy sau lưng khôi lỗi đạo nhân.

Ầm, tựa hồ toàn bộ thông đạo đại trận đều chấn động lên theo.