Chương 691: Hết cả sức lực

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khóe miệng Lục Bình co giật, nhìn một chén lớn Bách Hoa Ngọc Lộ quý trọng vô cùng bị cô bé gái giống như bò uống một hơi rót vào trong bụng, sau đó còn chép chép miệng giống như vừa nếm thử đồ ăn, mặt còn thèm thuồng muốn uống thêm vậy. Nếu không phải trước mắt là một khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nét ngây thơ, Lục Bình nói không chừng vung một cái tát vỗ tới lắm.

– Cái này uống cũng rất được nha! Người bình thường uống vào có thể gia tăng một hai năm thọ nguyên đây. Bất quá đối với Linh Lung thì hiệu quả còn không sánh kịp với thứ loại mới vừa uống kia. Cái loại kia, đúng rồi là Sinh Cơ lộ, chính là Sinh Cơ lộ. Sinh Cơ lộ uống không ngon, nhưng đối với Linh Lung hiệu quả tốt nhất!

Lục Bình coi như là đã nhìn ra, cái con người này chính là một thứ đồ ham ăn hốc uống, có bao nhiêu thứ tốt cũng không đủ cho cái cô nhóc tì này rót vào trong bụng của mình, không hổ là một cái ly uống rượu!

Lục Bình trong nháy mắt thậm chí hoài nghi Khương Thiên Lâm lão tổ có phải đã sớm biết tánh tình của Linh Lung tửu đỉnh này rồi hay không, tự biết cho dù mình là pháp tướng tu sĩ, chỉ sợ cũng không nuôi nổi một thứ linh bảo như vậy, cho nên mới trăm phương ngàn kế đem cô nhóc tì này nhét vào trong tay mình!

– Linh Lung nha, người xem người uống nhiều như vậy, ta ở chỗ này bao nhiêu thứ tốt đều bị ngươi uống gần hết rồi, người xem ngươi sau này đi theo ta nhé, như thế nào?

Linh Lung lộ ra một ánh mắt khi dễ tỏ ý “Ngươi thật nhỏ mọn”, nói:

– Ta nghe người kia nói ngươi là luyện đan tông sự đây mà, trong tay có không ít bảo vật, lại không muốn đề người nọ trấn áp rồi cường hành ngự sử Linh Lung, lúc này mới đáp ứng người nọ cho ngươi một cơ hội thu phục Linh Lung, không ngờ ngươi cái vị luyện đan tông sư này cũng bất quá là như vậy sao!

Người nọ là ai? Người nọ đương nhiên là Khương Thiên Lâm lão tổ, quả nhiên là Khương Thiên Lâm lão tổ!

Lục Bình nổi đóa từng trận. Tiểu cô nương này không ngờ lại biết dùng phép khích tướng, đây là khí linh sao?

Linh dịch phối trí Lục Bình đúng là nắm giữ không ít. Mỗi một vị luyện đan sư đối với việc phối trí các loại linh dịch đều có thành tựu khá sâu, đó là bởi vì có nhiều linh dịch hoàn toàn lại có thể thay thế hiệu dụng của linh đan, thậm chí đối với việc hấp thu luyện hóa của tu sĩ so với linh đan có hiệu quả còn tốt hơn.

Nhưng linh dịch so sánh cùng linh đan, lại có một thiếu sót rất lớn: đó chính là linh lực tích chứa trong linh dịch không để bảo tồn, thời gian lâu dài, cực dễ tan ra và hòa nhập mất đi hiệu lực.

Hơn nữa linh dịch thích hợp dùng với phạm vi rộng rãi kém xa không bằng linh đan. Lâu ngày, linh dịch phối trí là một chi nhánh của thuật luyện đan, mỗi một vị luyện đan sư đối với việc phối trí các loại linh dịch đều nắm giữ kiến thức nhất định.

Dầu gì thì cũng một món linh bảo nha!

Lục Bình vừa cố gắng khuyên nhủ mình, vừa đem một nhúm nhỏ đỉnh cấp linh trà hái từ trong Hoàng Kim ốc bỏ vào một cái ly dùng bích ngọc linh trúc chế thành, sau đó đem một bầu linh tuyền bị dùng Xích Linh diễm nấu sôi thủy rót vào trong cái ly linh trúc, một cổ hinh hương từ chén linh trúc chậm rãi tán phát ra xa.

– Chẳng qua là đỉnh cấp linh trà nha, có gì tốt chứ!

Linh Lung nhìn linh trúc bối trong tay Lục Bình vô cùng không nguyện ý. Đỉnh cấp linh trà năm đó cô nàng xem như là nước lạnh để uống, làm gì còn có thể đưa tới hứng thú gì cho cô nàng hiện nay chứ.

– Nếu là có cây trà linh yêu sản sinh linh trà thì còn coi là không tệ!

Lời của Linh Lung thiếu chút nữa khiến cho Lục Bình phun ra một hớp máu bầm. Linh Yêu trà thụ, cô ả đúng là dám mơ tưởng, cái đó còn phải xem trong toàn bộ tu luyện giới có thể có hai ba gốc hay không, Lục Bình giỏi lắm sống dở chết dở bất quá cũng là một đoán đan tầng bảy tu sĩ thôi, lại có tài đức gì có thể có được một cây linh dược trà thụ?

Nhưng hắn không nghĩ hắn mặc dù không có Linh Dược trà thụ, nhưng lại có một cây Linh Yêu đào thụ không kém Linh Dược trà thụ chút nào.

Lục Bình tiện tay lấy ra một bình ngọc, đem chất lỏng bên trong hung hăng đổ một cái, đột nhiên nhớ tới trong tay mình cầm chính là Tử Tinh phong vương ở đoán đan kỳ nhưỡng chế ra phong vương tương, trong lòng khẽ rúng động một cái, liền vội vàng đem bình ngọc thu vào. Nhưng mùi thơm ngát của linh trà đã cùng mùi hương nồng đặc hữu của phong vương tương hòa lẫn vào nhau nhẹ nhàng lan tỏa ra.

Thanh âm trong trẻo dễ nghe của Linh Lung nhất thời hô lên:

– Thơm quá thơm quá, ta muốn uống, mau cho ta!

Lục Bình buông lỏng tay, một chén linh trà tràn đầy đã bị Linh Lung thoáng cái đoạt qua, Lục Bình cũng không phản ứng chút nào.

Hắn trong lòng mới vừa có điều suy nghĩ, rồi cầm một bình Tử Tinh phong vương tương trong tay đổ ra một phần ba!

Phải biết bình thời Lục Bình luyện chế pháp tướng kỳ đan dược, để vì đề thăng thành đan suất cũng bất quá chỉ hướng vào trong luyện đan lộ rót ba năm giọt mà thôi. Một phần ba bình này cũng đủ Lục Bình luyện chế ba lò pháp tướng kỳ đan dược rồi.

Có thể chứa đựng bảy tám vò Thiên Linh nhưỡng bị Linh Lung cái tửu đỉnh này uống một hớp hết sạch.

Một chén linh trà bằng linh trúc chỉ có kích cỡ bằng chén trà bình thường đồng dạng bị Lục Bình uống một hớp cạn. Lục Bình cũng không biết Linh Lung biến hóa ra thân thể to ba xích này làm như thế nào có thể uống nhiều đồ như vậy.

Linh Lung liếm nước trà dính ở mép, giống như giặc nhìn trữ vật pháp khí Lục Bình mang trên ngón tay một chút, thận trọng nói:

– Nếu là đem một bình linh dịch còn dư lại kia cho Linh Lung uống thì thật tốt quá. Linh dịch ở trong đó so với một chén linh trà này tốt hơn nhiều!

– Có mơ cũng đừng hòng!

Lục Bình ác hung hăng trợn mắt nhìn tiểu nữ hài một cái. Hắn đang nhức nhối vì mới vừa rồi lập tức vứt sạch một phần ba phong vương tương. Nguyên bản một chén linh trà vừa rồi hắn chỉ muốn nhỏ một giọt đi vào, ai ngờ lại thoáng một cái đổ một phần ba vào chứ?

Bây giờ vừa nghe tiểu cô nương này được voi đòi tiên như vậy, muốn đem Tử Tinh phong vương tương làm nước uống, Lục Bình cũng không cố kỵ đối phương chẳng qua là một cô bé nữa, và cũng đã sớm đem đối phương là thứ linh bảo khí linh mà mình trăm phương ngàn kế muốn thu phục quên bén đăng sau ót, không nhịn được tức giận hướng Linh Lung phồng mang trợn mắt.

Điều kỳ quái là chính là tiểu nữ hài nguyên bản một bộ dáng ngạo khí ngất trời, lần này cũng không bởi vì thái độ ác liệt của Lục Bình mà có điều bất mãn, ngược lại còn “Hì hì” cười, nói:

– Người ta bị giam khốn thời gian dài như vậy mà, linh bảo chúng ta lại không thể tự đi thổ nạp linh khí, Linh Lung bây giờ đói bụng đến muốn ngất ngư rồi, Linh Lung trừ việc nhận người làm chủ rồi có thể thông qua chủ nhân chân nguyên tiến hành dựng dưỡng đối với Linh Lung ra, còn lại cũng chỉ có thể đủ nuốt uống các loại linh dịch ẩn chứa linh lực. Đây cũng là thiên phú thần thông của Linh Lung mà, Linh Lung thiên phú thần thông rất là lợi hại đó u!

Lục Bình mới vừa rồi bị giận đến có chút phát ngất, vào lúc này nghĩ lại mới nhớ tới tiểu cô nương này là tửu đỉnh khí linh, mình muốn thu phục tửu đính chính là phải trải qua tiểu cô nương này đồng ý, vì vậy hắn cố kiềm chế cơn giận xuống, vùng vằng hỏi:

– Nói đi, còn cần khảo nghiệm gì nữa? Muốn tiếp tục uống linh dịch thì, bây giờ trên người của ta không có, Tử Tinh phong vương tưởng mới vừa rồi ngươi chớ hòng mơ tưởng. Bất quá trên người ta còn có mấy loại thiên địa linh thủy, cùng với Thủy chúc tính thiên địa kỳ vật. Ngươi nếu là muốn uống, ta chia ra cho ngươi một ít.

Linh Lung cau cái mũi đáng yêu, nói:

– Thiên địa linh thủy, người nào lại đi uống những thứ đó nha, bên trong đó có một cỗ khí tức khiến cho Linh Lung hết sức không thích. Những thứ kỳ vật kia cũng không tốt, Linh Lung không thích những thứ đó.

Lục Bình thở phào nhẹ nhõm, thầm nói cái này cũng thật kỳ, thiên địa linh vật đây chính là chung linh đỉnh tú vật của phương thiên địa này, cô bé này lại đi không thích, ngược lại thì đi thích một ít linh dịch phối trí hoặc là thu thập được, đây là vì duyên cớ gì?

Nghĩ tới Linh Lung mới vừa rồi nói trong thiên địa linh vật có một cỗ khí tức mà cô nàng không thích, Lục Bình trong lòng chợt động, có khi nào là bởi vì linh tính trong thiên địa linh vật?

Kỳ thật thì nói trắng ra rằng, pháp bảo lên cao thành thông linh pháp bảo thì có linh tính, chẳng qua là đạo linh tính này mới vừa xuất hiện, còn rất non nớt, hơn nữa còn phải thông qua tu sĩ dùng tự thân chân nguyên dụng dưỡng mà thành, linh tính lộ ra sự tương hợp đặc biệt đối với tu sĩ dụng dưỡng tự thân linh bảo đó.

Đợi đến pháp bảo không ngừng lớn lên, trải qua dưỡng linh giai đoạn khiến cho linh tính không ngừng được dựng dưỡng, trải qua lối kiếp khảo nghiệm, đạt được thuần dương chi lực, cũng chính là sinh lực, trong linh bảo liên ra đời khí linh giống như Linh Lung như vậy.

Những thứ khí linh này linh tính rất thuần túy, mà linh tính trong thiên địa linh vật phần lớn cùng chúng không hợp. Mặc dù trong thiên địa hình thủy cũng ẩn chứa đại lượng linh khí, bất quá Linh Lung cũng hiếm ghét linh tính tích chứa trong linh thanh thủy, khiến cho Linh Lung theo bản năng cảm giác là nếu dùng thiên địa linh thủy này sẽ phá hư sự thuần túy linh tính của mình. Vì vậy, đại đa số thiên địa linh thủy ở trong mắt Linh Lung xem ra, ngược lại lộ ra vẻ “Ô trọc”!

Thật là “Ô trọc” sao?

Lục Bình khẽ mỉm cười trong lòng, chỉ sợ cũng phải xem coi loại thiên địa linh thủy đó là gì?

Một giọt linh dịch ở trong tay của Lục Bình quay mòng mòng xoay tròn, nhất thời đem ánh mắt của Linh Lung hấp dẫn ngay lập tức. Trong đội con người trong suốt nhất thời lóe lên ánh sáng kinh nghi bất định.

– Đây là cái linh dịch gì, Linh Lung thật là muốn uống nha, chỉ có một giọt này sao?

Lần này Lục Bình cũng tăng thêm sự cẩn thận, khi tiểu nữ hài nhìn sang thì liền nhanh chóng đưa bàn tay hợp lại. Tiểu nữ hài thân thể mới vừa lóe lên một cái, bất đắc dĩ lại trở về vị trí cũ, chỉ lộ ra vẻ đáng thương nhìn Lục Bình.

– Giọt linh dịch này có phải là thiên địa linh thủy không a?

Lục Bình không hoài hảo ý nói:

– Chính tự mình người nói rồi đó, bản thân người không thích uống thiên địa linh thủy mà!

Trên gương mặt nhỏ bé của cô gái nhỏ đầy vẻ đắn đo, một hàm rằng trắng noãn như châu ngọc cắn nhẹ ngón tay, Lục Bình thậm chí có thể thấy nước miếng trong suốt đã theo ngón tay chảy rơi xuống dưới.

– Người ta mới vừa rồi nói sai rồi nha, Linh Lung muốn uống một giọt linh dịch đó. Linh Lung có thể cảm giác được linh dịch lần này đối với Linh Lung có tác dụng rất lớn. Ngươi có thể đem một giọt linh dịch đó cho Linh Lung được không?

Lục Bình mỉm cười, trong lòng một trận âm mưu đã được như ý, nhưng miệng lại kinh ngạc nói:

– Ngươi phải nhìn cho kỹ, một giọt này là thiên địa linh thủy, ngươi xác định mình thật đúng là muốn một giọt linh thủy này sao? Có thể đối với người có ảnh hưởng không tốt gì hay không?

Vạn Diệu Ngọc Lộ!

Lục Bình không tin loại thiên địa linh thủy tích chứa vô hạn sinh cơ này cũng sẽ bị Linh Lung linh bảo khí linh như vậy bài xích. Vạn Diệu Ngọc Lộ ẩn chứa linh tính cố nhiên còn vượt qua những thiên địa linh thủy bình thường khác, nhưng linh tính chủ yếu của Vạn Diệu Ngọc Lộ là sinh cơ lực. Mới vừa Lục Bình thông qua tiểu nữ hài dùng mấy loại linh dịch đã nhìn ra, tiểu nữ hài cố nhiên là linh dịch ẩn chứa linh lực càng dày đặc dây thì nàng càng thích, nhưng thích nhất vẫn là loại linh dịch giống như Sinh Cơ lộ, Bách Hoa Ngọc Lộ như vậy có ẩn chứa sinh cơ, có thể kéo dài tuổi thọ của tu sĩ.

Nhưng những thứ đồ này thì có loại nào có thể so được với Vạn Diệu Ngọc Lộ?

– Chỉ cần người đem một giọt này linh dịch cho Linh Lung uống, Linh Lung liền nhận người làm chủ!

– Hảo, vậy chúng ta một lời đã định!

Lục Bình trong lòng một trận vui vẻ, một phen mưu tính, chờ mãi chính là một câu nói này của tiểu nữ hài!

Linh bảo có linh, có thể tự đi nhận chủ, cũng có thể tự đi thi triển sát phạt chi lực, nhưng không cách nào tự đi hấp thu thốn thổ linh khí. Vì vậy, linh lực trong vô chủ linh bảo chính dùng một chút thì ít đi một chút.

Trong tâm hạch không gian của Lục Bình, ở trong ánh mắt đau lòng của Lục Bình, Linh Lung nuốt một giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ rồi ở trong tiếng cười khanh khách lần nữa hóa thành bản thể, sau đó thu nhỏ lại trở thành một chén rượu lớn chừng bàn tay, chợt lóe lên rồi tiến vào trong tâm hạch không gian của Lục Bình.

Huyết mạch cùng với trong tâm hạch không gian của Lục Bình tràn ngập nồng hậu chân nguyên. Trong phút chốc khi Linh Lung tửu đỉnh tiến vào, chúng liền giống như trong biển rộng đột nhiên xuất hiện tuyển qua vậy, Lục Bình liên cảm giác được hai phần ba của một thân chân nguyên của hắn lập tức hết sạch, toàn bộ bị Linh Lung tửu đỉnh nuốt một cái sạch sẻ, mà cả người Lục Bình trong nháy mắt bị dọa xuất cả mồ hôi lạnh.

Thật ra thì Linh Lung tửu đỉnh trong lòng càng cảm thấy kinh ngạc hơn. Nàng mặc dù có thể cảm giác được Lục Bình chân nguyên hùng hậu, nhưng ở trong ấn tượng của nàng, lấy Lục Bình tu vi như thế, coi như mình chủ động nhận hắn làm chủ, trước đó lại nuốt rất nhiều linh dịch để bổ sung, nhưng không có ba đến năm ngày, Lục Bình cũng tuyệt không thể đem chân nguyên nàng cần toàn bộ lấp đầy cũng như luyện hóa như vậy.

Nhưng nàng không biết Lục Bình trong lúc lên cấp đoán đan trung kỳ dung luyện thiên cấp hạ phẩm Huyền Nguyễn Trọng Thủy, cùng với lúc lên cấp đoán đan hậu kỳ dung luyện hai phần thiên cấp trung phẩm Vạn Diệu Ngọc Lộ. Sau đó, chân nguyên của hắn ở trong cùng cấp tu sĩ chỉ có thể dùng chữ “nghịch thiên” để hình dung. Nếu không, Lục Bình như thế nào có thể ở trong trung ương cung điện đi qua cầu đá lăng không, lấy được Doanh Thiên phái Phi thiên lão tổ truyền thừa cùng với thuần dương chi hồn được?

Linh Lung tửu đỉnh tự đi nhận chủ, mà Lục Bình lại có hùng hậu chân nguyên mà thường nhân khó có thể sánh bằng. Vì vậy, Lục Bình mới có thể trong nháy mắt đem linh bảo này hoàn toàn huyện hóa.

Nhưng Linh Lung tửu đinh sau khi bị Lục Bình luyện hóa xong, lúc này mới phát hiện kinh ngạc của mình hiển nhiên còn chưa kết thúc.

– A!

Một tiếng thét chói tai ở trong tâm hạch không gian của Lục Bình vang lên, làm cho Lục Bình không khỏi nhíu mày một cái, rồi liền nghe được tiếng thét chói tai của Linh Lung tiếp tục vang lên:

– Thuần dương chi khí, thật là nhiều thuần dương chi khí, thật là nhiều tinh thần thuần dương chi khí nha. Lão gia người nếu là sớm nói mình không ngờ lại có nhiều thuần dương chi khí như vậy, Linh Lung đã sớm nhận người làm chủ rồi, làm gì còn cần uống nhiều thứ linh dịch trừ Vạn Diệu Ngọc Lộ đều chưa ra hình dáng gì như vậy.