Chương 1067: Linh Thủy Dẫn Linh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Đúng đúng, lần này Tôn nhi từ Tụ Linh Đảo mời Lục huynh tới nơi này chính là vì thương thế của Thiên Vũ thúc. Lục huynh hôm nay đã sớm trải qua là luyện đan tông sư, lần này Huyễn Linh ngũ đảo bị như vậy, Lục huynh chẳng những tu vi thực lực đại phóng tia sáng kỳ dị, chính là thuật luyện đan cũng danh tiếng bên ngoài, hôm nay lại được gọi là luyện đan đệ nhất nhân của Huyễn Linh ngũ đảo!

Nhìn vẻ mặt Sở Hải Khiếu đầy cõi lòng kỳ vọng, Lục Bình chỉ đành phải vỗ vỗ bờ vai của hắn, đáp:

– Luyện đan đệ nhất nhân thì không dám nhận, đều là tất cả đạo hữu khen nhầm rồi. Nói thật, có Diễm tiền bối Tục Mệnh đan châu ngọc ở phía trước, vãn bối trong lòng còn ít nhiều là có chút không dám mạo phạm!

Lục Bình vốn bởi vì Sở Hải Khiếu mời dự tính phải tới nhìn một chút thương thế Sở Thiên Vũ lão tổ rốt cuộc thương tổn tới trình độ nào, nhưng bây giờ nhìn lại, chuyện này rõ ràng đã dính dấp đến đánh cuộc âm thầm trong Bích Hải linh xà cùng với Hỏa Loan nhất tộc. Nếu là mình tùy tiện nhúng tay vào, lấy khoảng thời gian này tiếp xúc với Diễm Linh Cữu xem ra, chỉ sợ cũng phải gặp sự oán giận của hắn.

Đến lúc đó mình đắc tội Diễm Linh Cữu là nhỏ, Chân Linh phái bất quá là một nhà trung hình môn phái, cũng không dám dễ dàng đắc tội Hỏa Loan nhất tộc con vật khổng lồ như vậy.

Lúc này Sở Thiên Vũ lão tổ cũng nói:

– Thì ra là Lục tiểu hữu chẳng những tu vị thực lực ưu dị trong đồng bối như vậy, với thuật luyện đan còn có tài nghệ như thế, chính là Lục tiểu hữu chỉ để ý tra xét, vô luận có thể chữa khỏi hay không, lão phu đều thừa nhận ân tình này của ngươi!

Sở Thiên Vũ hiển nhiên đã nhìn thấu sự băn khoăn của Lục Bình. Những lão quái vật này tất cả đều là nhân tinh mấy trăm năm, tâm tư của Lục Bình làm gì có thể giấu giếm được bọn họ.

Sở Phúc Vũ đối với sự cam kết của Sở Thiên Vũ ngược lại không để trong lòng, mà là hỏi:

– Nghe khẩu khí của Lục tiểu hữu, tựa hồ người biết Diễm tông sư đúng không?

Lục Bình sửng sốt, chỉ đành phải đáp:

– Vãn bối du lịch Đông Hải đã từng có may mắn biết Diễm tiền bối, cũng đã từng được Diễm tiền bối chỉ điểm!

Sở Hải Khiếu không ngờ Lục Bình còn đã từng lấy được sự chỉ điểm của Diễm Vô Cửu, trong lòng nóng bỏng càng thêm nhiều hơn ba phần. Ngay cả Sở Phúc Vũ đối với Lục Bình cũng thêm mấy phần hảo cảm. Trong lòng của Lục Bình không khỏi cười khổ, lần này sợ là tránh cũng không thể trốn mát.

Ngón tay của Lục Bình đặt lên trên mạch bác của Sở Thiên Vũ. Một cỗ chân nguyên tinh thuần nhất thời dọc theo huyết mạch tố nguyên mà lên, đồng thời thần niệm cũng dò xét đi trong cơ thể của Sở Thiên Vũ.

Mặc dù Sở Thiên Vũ bị tổn thương bản nguyên, nhưng một thân chân nguyên còn tồn giữ lại hơn phân nửa, vẫn thuộc về một loại trong trạng thái vô tư, chạy chồm lăn lộn trong huyết mạch của ông ta, phảng phất kinh đào hãi lãng vậy.

Nhưng một tia chân nguyên tuyến trong huyết mạch của Lục Bình lại giống như con thuyền nhỏ, thủy chung vẫn có thể ở trong dòng chân nguyên như con sóng lớn chạy chồm mà từ từ tiến lên.

– Di!

Sở Thiên Vũ ngạc nhiên nhìn Lục Bình một cái. Mặc dù ông ta mất đi phần lớn chưởng khống đối với chân nguyên trong cơ thể, nhưng thần niệm cũng không hư hao chút nào, đối với tình huống chân nguyên của Lục Bình tiến vào trong cơ thể của mình dĩ nhiên là vô cùng rõ ràng.

Trước đây, những người đan sư khác tìm đến, bao gồm tông sư của Bích Hải linh xà nhất tộc, lúc dò xét thương thế của mình, người nào cũng đều không thể đem chân nguyên tự thân thuận lợi dọc theo huyết mạch tự thân tố nguyên mà lên trong sóng lớn chân nguyên chạy chồm gào thét trong cơ thể của ông ta. Mỗi lần đều phải Sở Thiên Vũ bỏ ra giá cao cực lớn hết sức ước thúc chân nguyên trong cơ thể tới phối hợp với những người luyện đan sư đó điều tra.

Mà bây giờ Lục Bình hiển nhiên căn bản không cần như vậy, chân nguyên của hắn không ngờ lại có thể dưới chân nguyên của Sở Thiên Vũ đánh vào thủy chung có thể giữ vững không giải tán. Chân nguyên rất tinh thuần, huyết mạch tuyệt hùng hậu!

Nhưng càng làm cho Sở Thiên Vũ ngạc nhiên là, chân nguyên của Lục Bình hiển nhiên tu luyện là Thủy chúc tính công pháp, mà không phải là Mộc chúc tính hoặc là Hỏa chúc tính chân nguyên mà luyện đan sư bình thường đều cần như vậy.

Điều này, ngược lại có chút ý tứ!

Đồng dạng là bản nguyên bị tổn thương, trạng huống của Sở Thiên Vũ lại rất khác với Thiên Thành lão tổ. Bản nguyên của Sở Thiên Vũ chẳng qua là bị đánh tan trong khi đại chiến cùng A Tu La, chứ không phải là thiếu sót!

Điều này mặc dù là Sở Thiên Vũ để lại một tia tu vi phục hồi thậm chí không ảnh hưởng khả năng ngày sau đề thăng, nhưng nếu là không cách nào trị tận gốc, kết quả thậm chí còn phải cao hơn một bước so với Thiên Thành lão tổ đoạn tuyệt tu vi.

Lục Bình dò xét Sở Thiên Vũ kết thúc rất nhanh, Sở Hải Khiếu ở một bên lại đã sớm chờ đến tâm tiêu tán. Hắn thấy Lục Bình thu tay lại, dự định tiến lên hỏi thăm, lại bị Sở Phúc Vũ lão tổ trợn mắt một cái trở về, mà bản thân Lục Bình cũng rơi vào trong trầm tư.

Sau một lúc lâu, lúc này Lục Bình mới đột nhiên giựt mình tỉnh lại, nhận ra được khi đó đang có bốn vị pháp tướng tu sĩ đang chờ kết quả của hắn, đặc biệt là trong đó hai vị còn là sự tồn tại cấp bậc đại tu sĩ.

– Hai vị tiền bối, thật không phải, vãn bối mới vừa nghĩ nhập thần rồi!

Sở Hải Khiếu mới vừa bị Sở Phúc Vũ trừng mắt nên không dám nhiều lời, Sở Thiên Vũ cũng cười đáp:

– Không sao, Lục tiểu hữu càng như vậy ngược lại làm lão phu cao liếc mắt nhìn. Những đan sư trước phần nhiều là sau khi điều tra đơn giản lập tức cho ra kết quả. Chính là một vị luyện đan tông sư của bản tộc lần này theo bọn ta đóng ở Thành Linh đảo cũng đã chắc chắn kết quả tốt nhất của lão phu cũng bất quá chính là giữ được pháp tướng trung kỳ tu vi thôi, ngược lại tiểu hữu suy tư thời gian dài như vậy, có nhìn ra được cái gì khác nữa hay không?

Sở Hải Thận vừa nghe lập tức nhảy lên, hỏi:

– Lục huynh, huynh thật đúng là có cách gì có thể khôi phục tu vi của phụ thân sao? Coi như không thể khôi phục, có thể đem thương thế duy trì không trở nên ác liệt cũng được, chỉ cần có thể đợi đến ma la đại quân thối lui, chúng ta sẽ có thể tự mình đi mời Diễm tông sư tới vì phụ thân chữa trị. Diễm tông sư có địa vị cao cả ở Hỏa Loan nhất tộc, chỉ cần Diễm tông sư nguyện ý, chính là Diễm Cửu Tiêu cũng không dám ước thúc ông ta!

Lục Bình chần chờ một chút, đáp:

-Nếu muốn chẳng qua là hòa hoãn thương thế trong cơ thể trở nên ác liệt, điều này đối với vãn bối ngược lại không phải là quá khó khăn!

Sở Thiên Vũ cùng Sở Phúc Vũ trao đổi một ánh mắt lẫn nhau, một bên Sở Hải Thận đã sớm vỗ tay cười nói:

– Thật tốt quá, không cần nhìn sắc mặt xấu xa của Diễm Linh Cữu nữa, kính xin Lục huynh xuất thủ cứu phụ thân ta!

Lục Bình gật đầu một cái. Lúc này, Sở Hải Khiếu sau lưng Lục Bình rốt cục cũng không nhịn được nữa, hỏi:

– Lục huynh, ngươi có nắm chắc khôi phục thương thế của Thiên Vũ thúc hay không?

Sở Thiên Vũ cùng Sở Phúc Vũ đều không nói gì, hai người bọn họ thật ra thì đã sớm nghe được ý bên ngoài lời nói của Lục Bình lúc trước. Mặc dù bọn họ có chút không tin Lục Bình có thể khôi phục thương thế của Sở Thiên Vũ, nhưng thân phận luyện đan tông sư của Lục Bình cũng không lầm, nghe một chút kết quả ít nhất đối với lựa chọn ngày sau có trợ giúp. Chẳng qua là thân phận hai người bọn họ ở chỗ này có nhiều điều cố kỵ, nên mặc cho Sở Hải Khiếu trực tiếp hỏi rõ.

Lục Bình chần chờ chốc lát, lúc này mới đáp:

– Đích xác là có một loại đan dược đối trận cùng thương thế trước mắt của Thiên Vũ lão tổ. Chẳng qua là đan dược này luyện chế cực kỳ khó khăn, hơn nữa phục dụng xong tỷ lệ hoàn toàn khôi phục cũng rất nhỏ.

– Hoàn toàn khôi phục sao?

Một đạo thanh âm xa lạ đột nhiên từ ngoài phòng truyền tới, một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ mặt mày đôn hậu sau đó liền đi vào, mắt không thèm đoái hoài đến Lục Bình, hành lễ ra mắt với Sở Phúc Vũ cùng với Sở Thiên Vũ, lúc này mới cười lạnh nói:

– Sở mỗ coi như học nghệ không tinh, nhưng cũng biết loại thương thế này của Thiên Vũ tộc huynh cho dù là Diễm Vô Cữu tông sư đến cũng không dám nói có một chút hy vọng chữa khỏi. Ngay cả Phỉ Thúy Tục Mệnh đan cũng bất quá chính là trì hoãn thương thế cho Thiên Vũ tộc huynh mà thôi thôi. Tiểu tử ngươi có tài đức gì lại dám lướt qua Diễm Vô Cữu tông sư?

Lục Bình không biết người này là ai, Sở Hải Khiếu bên cạnh vội vàng giới thiệu:

– Vị này là luyện đan tông sư Sở Nghệ Vũ chân nhân của tộc ta!

Lục Bình thấy vị Sở Nghệ Vũ chân nhân này mặc dù chỉ là đoán đan kỳ tu vi, nhưng sau khi tiến vào đường phòng cũng luôn miệng chất vấn Lục Bình. Chẳng qua là ông ta hơi tôn kính đối với hai vị lão tổ Sở Phúc Vũ cùng với Sở Thiên Vũ, hắn lập tức biết được vị tông sư này sợ rằng có địa vị cực cao ở Bích Hải linh xà nhất tộc.

Sau khi Sở Nghệ Vũ chân nhân nghe tin tức Hỏa Loan tộc mang theo Tục Mệnh đan tới liền vội vàng chạy tới, không ngờ cũng tới chậm. Diễm Linh Cữu đã rời đi, nhưng vừa đúng gặp được Lục Bình mới vừa vì Sở Thiên Vũ lão tổ chẩn tra xong thương thế.

Lục Bình hơi cười cười, đáp:

– Phỉ Thúy Tục Mệnh đan đích xác là thánh được chữa thương mà tu luyện giới không thể có nhiều. Tuy nhiên Tục Mệnh đan mặc dù có liệu hiệu rõ rệt đối với các loại thương thế, nhưng chỗ chân chính quý báu lại chỉ là trên một chữ ‘Nghiêm’ ở một phạm vi thích dụng, ngược lại liệu hiệu thật là xấu ở từng bực khác. Nói cách khác cơ hồ tất cả thương thế cũng có thể nhét vào phạm vi chữa thương của Tục Mệnh đan, nhưng trên một ít thương thế đặc thù, một ít thủ đoạn chữa thương đối chứng, hiệu quả trị liệu sợ rằng nếu so với Tục Mệnh đan vốn cũng không phải là quá đối chứng cũng có tác dụng kéo dài tánh mạng đan tốt hơn!

Sở Nghệ Vũ chân nhân sửng sờ một chút, ông ta là luyện đan tông sư chân tài thật học, hiển nhiên hiểu được Lục Bình nói không ngoa. Chẳng qua ông ta cũng không tin Lục Bình thật đúng là có thủ đoạn đối chứng, vì vậy nói:

– Ngươi nói mặc dù không phải là sai, nhưng lão phu cũng không tin ngươi thật đúng là có thủ đoạn như thế!

Lục Bình cũng không ngu tranh luận với vị luyện đan tông sư này, mà là trầm ngâm một chút, hỏi:

– Các hại có nghe nói qua Linh Thủy Dẫn Linh đan chưa?

– Linh Thủy Dẫn Linh đan, đó là cái gì?

Sở Nghệ Vũ chân nhân há mồm hỏi, ngay sau đó sửng sốt một chút, có chút chần chờ hỏi:

– Ngươi nói là một loại Linh Thủy Luyện Đan Thuật luyện chế linh đan đúng không?

Lục Bình thấy đối phương trước đó mặc dù thái độ ác liệt, nhưng cũng là người có chân tài thực học, liền không lên tiếng châm chọc, mà là gật đầu đáp:

– Chính là Linh Thủy Luyện Đan Thuật!

Sở Nghệ Vũ có chút kinh ngạc hỏi:

– Trước đây, ta từng nghe nói Bắc Hải tu luyện giới xuất hiện một vị tu sĩ nắm giữ Linh Thủy Luyện Đan Thuật của thượng cổ truyền lưu. Lão phu vốn không tin, sau đó từ chỗ của Diễm tông sư nghe nói chính xác có chuyện này, cũng không ngờ người thừa kế Linh Thủy Luyện Đan Thuật lại là ngươi hay sao?

Sở Hải Thận ở một bên không mất thời cơ nói bổ sung:

– Thập Tam thúc sợ rằng còn không biết chứ, Lục huynh năm đó cũng được Diễm tông sư chỉ điểm.

– Ha? Lại có chuyện này nữa sao?

Sở Nghệ Vũ nghe vậy quả thật ánh mắt nhìn về phía Lục Bình không còn mang theo ý vị thẩm thị.

Lục Bình lấy ra một cái ngọc giản từ trong trữ vật pháp khí, trong tay thoáng qua một đạo ánh sáng màu lam, rồi sau đó đem ngọc giản giao cho Sở Nghệ Vũ chân nhân, nói:

– Trong này là các loại linh thảo linh vật cần để luyện chế Linh Thủy Dẫn Linh đan. Tại hạ tự tin cho dù là Diễm tông sư có thủ đoạn của ông ta để liệu trì thương thế cho Thiên Vũ lão tổ, lão nhân gia ông ta cũng dùng đến phần lớn dược liệu trong này. Cho nên quý tộc đại khá dựa theo phần danh sách này do tại hạ ghi chép mà thu thập vật danh quý quý trọng, để chuẩn bị sẵn sàng!

Lục Bình biết được bọn họ sau khi lấy được phán đoán của mình cũng không trong thời gian ngắn có điều lựa chọn, vì vậy nói:

– Đã như vậy, vãn bối xin được cáo lui trước!

Sở Hải Khiếu ở một bên nhất thời một kích linh, tựa hồ nhớ ra chuyện gì đó không ổn, vội nói:

– Lục huynh, ta tiễn ngươi!

Sở Hải Thận thấy vậy cũng cùng phong đạo:

– Ta cũng đi! Ta cũng đi!

Sau khi Lục Bình rời đi, Sở Nghệ Vũ vẫn cau mày tra xét nội dung của ngọc giản.

Sở Phúc Vũ cùng Sở Thiên Vũ liếc mắt nhìn nhau, hỏi:

– Lão thập tam, người thấy thế nào?

Sở Nghệ Vũ đem ngọc giản giao cho Sở Phúc Vũ, đáp:

– Nói thật, tiểu điệt cháu cũng có chút không nắm được chủ ý, trong ngọc giản này mặc dù không ghi lại cụ thể thủ đoạn luyện chế loại đan dược này, nhưng từ trong nhóm những linh thảo mà hắn giơ tiểu chất cũng có thể suy đoán một hai cái. Đại khái xem ra phải lấy linh tính của một loại linh vật vi dân, khiến cho bản nguyên của Thất ca bị đánh tan lần nữa ngưng tụ, đích xác là có mấy phần đạo lý. Chỉ bất quá loại quá trình di hợp cập kỳ hung hiểm, hơi lơ là thì một thân tu vi của Thất ca nhất định giải tán!

Sở Phúc Vũ đem ngọc giản giao cho Sở Thiên Vũ tra xét, nói:

– Trước tiên dựa theo đơn phương của tiểu tử này đưa thu thập linh thảo linh vật bên trong rồi tính sau. Xem như không cần hắn luyện chế cái gì Linh Thủy Dẫn Linh đan, nhưng hắn không phải là cũng nói cho dù Diễm tông sư xuất thủ cũng phải dùng đến phần lớn đồ ghi lại bên trong hay sao?

Sở Nghệ Vũ chần chờ một chút, đáp:

– Linh thảo linh vật ghi lại bên trong tuy nói phần lớn đều là vật cực kỳ trân quý, nhưng lấy bản tộc góp thu thập đầy đủ hết cũng không phải không thể. Chẳng qua là chúng ta cần tìm chút thời gian thôi, nhưng trước mắt một vật bên trong cũng trong lúc cấp thiết khó có thể tìm được!

– Vật gì?

– Vạn Diệu Ngọc Lộ, chính là một thứ cực kỳ mấu chốt để luyện chế loại đạn dược này!

Sở Phúc Vũ lão tổ sửng sờ hỏi:

– Vạn Diệu Ngọc Lộ? Bất quá là vật thiên cấp trung phẩm thôi, bản tộc chẳng lẽ còn có thể không có sao?

Sở Nghệ Vũ lắc đầu cười khổ đáp:

– Vạn Diệu Ngọc Lộ tuy là vật thiên cấp trung phẩm linh, nhưng giá trị so với thiên cấp thượng phẩm cũng phải không kém gì nhiều, hơn nữa cực kỳ khan hiếm, trong khi đó phạm vi sử dụng cực kỳ rộng lớn, cho nên hiện nay trong bản tộc sợ cũng không có lưu tồn.

Sở Phúc Vũ lão tổ có chút không cam lòng hỏi:

– Coi như không, có thể dùng những vật khác thay thế hay không? Trên người của lão phu hiện nay có một loại thiên cấp thượng phẩm linh thủy!

Sở Nghệ Vũ còn lắc đầu, đáp:

– Không được, Dẫn Linh đan này chẳng những phải lấy trên người của Vạn Diệu Ngọc Lộ vi dẫn, còn phải lấy sinh cơ tới tự dưỡng bản nguyên, nếu không lấy những linh vật khác coi như di hợp bản nguyên tinh khí của Thất ca, sợ cũng phải tổn hao nhiều thọ nguyên!

Sở Thiên Vũ lão tổ cười nói:

– Nếu trong thời gian ngắn không thể tìm được Vạn Diệu Ngọc Lộ, vậy trước tiên chuẩn bị những linh thảo khác, đợi đến sau khi Huyễn Linh ngũ đảo giải trừ, bọn ta lại nghĩ biện pháp duyên thỉnh Diễm tông sư!

Sở Nghệ Vũ thở dài, đáp:

– Hiện nay sợ là không có Diễm Cửu Tiêu chấp nhận, bọn ta chỉ sợ cũng không mời được Diễm tông sư!