Chương 1053: Ngăn chặn lổ hổng

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lúc này Nguyên Xung lão tổ dẫn gần hai mươi vị pháp tướng tu sĩ chia ra từ trái phải phóng tới lỗ hổng của đại trận, rất nhanh liền đưa tới sự chú ý của ma la đại quân tràn vào Thành Linh đảo. Trong tiếng kêu gào của một con Ngọc Ma, rất nhanh lại hai đội ma la lao ra từ trong chiến trường ngăn những pháp tướng tu sĩ đó.

Mà một con Ngọc Ma trong nháy mắt phát ra chỉ thị cũng bại lộ vị trí của mình. Một vị yêu tộc đại tu sĩ một đường xông phá sự ngăn cản của ma la chung quanh ông ta, thẳng hướng tới giết đầu Ngọc Ma đó.

Đầu Ngọc Ma đó cũng không kịp chỉ huy nữa, ma la phụ cận một trận đại loạn. Mười mấy con loan điểu dâng lên từ trên Thành Linh đảo, nhân cơ hội tiến vào trong bầy ma la, một đường bức lui đám ma la này về phía sau.

Thiên Khang lão tổ một mình đi trước, Khai Sơn Việt trong tay chém thẳng xuống, khó có kẻ nào chống lại một hiệp, ngay cả Ngọc Tu La cũng không dám chính diện đón đỡ thế công của Khai Sơn Việt. Huống chi sau lưng trên Thiên Khang lão tổ, Lục Bình một đôi kiếm vừa vặn che ở hai cánh, Thủy U kiếm còn lại là thần xuất quỷ một, làm người ta khó lòng phòng bị, đang lúc đó còn có một đạo Quỳ Thủy Thần Lôi vỗ vào bầy ma la cản đường phải quỷ khóc sói tru.

Hai người liên thủ chính là gặp phải một hai đầu huyết ma la cản đường cũng phải bị đánh thảm hại mà chạy. Vì vậy hai người một đường đột tiến không ngờ lại lộ ra vô cùng dễ dàng. Nếu không phải bọn họ không muốn biểu hiện quá mức nổi bật hấp dẫn càng nhiều ma la đại quân tới đây hơn trong lúc mọi người đột tiến, hoàn toàn có thể đuổi theo tiến độ của Nguyên Xung lão tổ.

Gần hai mươi vị pháp tướng tu sĩ dưới sự dẫn dắt của Thủy Tinh cung đại tu sĩ Nguyễn Xung lão tổ, chia ra làm hai đường phát động phản công vào chỗ lổ hổng, ý đồ ngăn chặn lỗ hổng lần nữa, cắt đứt đường lui của ma la.

Vô luận là cây kéo linh bảo Lưỡng Đoạn, hay hoặc giả là Huyết Chanh kiếm, mặc dù trong tay Lục Bình có chi bảo sát phạt tốt hơn, nhưng hai món đồ này cũng kiến bất đắc quang. Lục Bình chỉ đành phải Ngự sử Tế Thủy Trường Lưu kiếm, Thủy U kiếm cùng với mấy loại thần thông luyện tựu công địch, mặc dù như thế, hiệu quả cũng chưa chắc kém đi so với cùng cấp tu sĩ có linh bảo nơi tay.

Vận khí của hai người Lục Bình cùng Thiên Khang lão tổ cũng xem là tốt, vừa vặn trong đường bên phải cùng Nguyên Xung lão tổ. Bởi vì có Nguyên Xung lão tổ một đường tiến giết ở phía trước, chia sẻ phần lớn lực chú ý của ma la. Mà Thiên Khang lão tổ cùng Lục Bình dưới sự liên thủ lại thêm thực lực vượt xa người bên cạnh, vì vậy đoạn đường đột tiến này lộ ra cũng không khó khăn lắm.

Cũng chính bởi vì Nguyên Xung lão tổ ra sức đánh giết, khiến cho các phái tu sĩ cũng không dám quá mức chậm trễ, đua nhau đuổi theo từ hai bên, hoặc nhiều hoặc giết chia sẻ áp lực của ông ta.

Đây cũng chính là bởi vì thân phận Thủy Tinh cung đại tu sĩ của Nguyễn Xung lão tổ, mọi người ít nhiều trong lòng kiêng kỵ, ngoài mặt âm phụng dương vị nhưng cũng không dám. Có lẽ cũng chính bởi vì như vậy, ban đầu mấy vị đại tu sĩ cứu viện Thành Linh đảo, cuối cùng cũng chỉ để lại một đám người Nguyên Xung lão tổ, sau khi đợi các phái viện thủ đến thi hành nhiệm vụ cắt đứt đường lui của ma la, ngăn chặn lỗ hổng đại trận.

Vũ Văn Phi Tường một tay chỉ thiên, một tay chỉ hướng một cổ mười mấy con ma la tiến về phía hắn. Một đạo Thất Sắc Lôi Quang ngất trời rơi xuống, điện quang tứ ngược trong bầy ma la. Mười mấy con ma la nổ tung không một con nào còn sống trước khi không.

Văn tiên sinh đứng ở phía sau hắn, phàm là ma la gần người toàn bộ lặng yên không tiếng động bị cắt thành mấy khối, rồi sau đó chậm rãi tan rã tan ra hòa nhập.

Dưới sự liên thủ của hai người, ma la phụ cận trong lúc nhất thời không ngờ lại không dám tiến lên!

Vũ Văn Phi Tường ngẩng đầu nhìn một đạo lỗ hổng treo ở bầu trời, hiển nhiên cũng nhìn thấy pháp tướng tu sĩ chia ra làm hai đội lướt đi về phía lỗ hổng.

Thanh âm của Văn tiên sinh vang lên ở phía sau, nói:

– Lỗ hổng đó bị khai mở tuy nói là bởi vì Huyễn Linh ngũ đảo linh thạch quáng mạch bị ảnh hưởng khiến cho đại trận suy yếu, nhưng nếu là không có Độc Tu La đột nhiên xuất hiện cùng với tác dụng khắc chế đối với trận pháp, chính là chỉ một lỗ hổng như vậy muốn khai mở cũng không dễ dàng!

Sắc mặt của Vũ Văn Phi Tường hơi có chút âm trầm, tựa hồ lộ ra hơi có chút thất vọng.

Quanh người của Văn tiên sinh tựa hồ tồn tại một trận pháp không gian quỷ dị. Một khi có ma la tiền vào trong vòng ba mươi trượng quanh người ông ta, sẽ bị uy năng của trận pháp không gian tích chứa công kích. Huyết ma la trở xuống cơ hồ chính là vừa chạm vào tức chết.

Vũ Văn Phi Tường lúc này cũng đột nhiên cười nói:

– Như thế không phải là vừa đúng dịp, lúc này các phái các bộ tộc đại tu sĩ phần lớn đều đã đến bên ngoài trận pháp chặn lại những A Tu La ẩn giấu, xông vào nhiều nhất bất quá chính là có chừng mấy đầu Ngọc Tu La cùng Ngọc Ma. Đã như vậy, bọn ta dĩ nhiên là muốn thừa thắng truy kích, chém chết toàn bộ ma la tiến vào Thành Linh đảo.

Dứt lời, điện quang dưới chân lóe lên, người đã đến bên ngoài mười mấy trượng. Lôi điện thần thông lấy Vũ Văn Phi Tường làm trung tâm tứ ngược về bốn phía, đánh cho mấy chục con ma la người không còn mảnh da lành lặn, rồi sau đó chợt lóe lại đến ngoài mười mấy trượng, nhìn phương hướng của hắn rõ ràng cũng đi về phía chỗ lỗ hổng. Văn tiên sinh thấy vậy cũng đi theo không nói một lời.

Trên chiến trường, có một đội tu sĩ tả xung hữu đột, sở hướng phi mỹ, chính là thời điểm gặp phải một con Ngọc Tu La cũng dám chính diện ứng chiến, đánh cho bị thương rút đi.

Một người cầm đầu ước chừng có pháp tướng sơ kỳ tu vi, đỉnh đầu một tòa lưu ly bảo tháp chín tầng sáng lạng chói mắt, rũ xuống từng đạo một thủy mạc giống như mộng ảo vậy, củng cố phòng ngự chính diện vững như tường đồng vách sắt. Đồng thời một thanh loan đao quanh quẩn quanh người, mỗi một lần bay ra, ít nhất cũng có thể chém chết hai đầu ma la trở lên.

– Tần sư huynh, sao dừng lại?

Sau lưng tu sĩ cầm đầu một thanh đồng dạng là pháp tướng sơ kỳ tu vi tu sĩ, thấy hắn dừng thân không tiến lên, không khỏi nghi ngờ hỏi.

Tần sư huynh vừa nhìn một cái về phía bầu trời xa xăm, đáp:

– Chu sư đệ, người dẫn theo chư vị sư huynh đệ đánh hướng ra vòng ngoài, vi huynh muốn tạm thời rời đi.

Tu sĩ kia nghe vậy quýnh lên, hỏi:

– Tần sư huynh, huynh dự tính làm gì? Nếu là không có sư huynh người chủ trì, uy lực của đạo binh đại trận chúng ta tất nhiên giảm nhiều, lúc gặp lại Ngọc Tu La hoặc là Ngọc Ma sợ rằng khó có thể lực địch!

Tần sự huynh không để ý đến Chu sư đệ đi khuyên can, người đã hóa thành độn quang đi về phía chân trời, chỉ để lại giọng nói:

– Cho nên ta mới bảo người dẫn người hướng ra phía ngoài, không nên dừng lại thủ phủ, vi huynh muốn đi gặp Độc Tu La kia!

Không có lưu ly tháp chín tầng của Tần sư huynh bảo hộ, uy lực của đạo binh đại trận do đám tu sĩ này tạo thành giảm nhiều. Chu sư đệ cắn răng, nói:

– Rút lui, rút lui ra phía ngoài đi!

Có lẽ là ma la bên ngoài đại trận cũng đã nhận ra được nhân yêu hai tộc tu sĩ dự tính liền thủ ngăn ngừa lỗ hổng của đại trận. Đồng thời bởi vì họ đã tiêu trừ tai họa ngầm ảnh hưởng đại trận vận chuyển bình thường, chức năng chữa trị đại trận tự thân lần nữa tăng cường, trong tiếng nổ liên tiếp vọt đến, không ngờ bốn đầu Ngọc Tu La lại lập tức trước sau độn vào từ chỗ lỗ hổng.

Trong đó hai con ngọc tu la hướng về phía bên trái chặn các pháp tướng tu sĩ lại. Còn hai con khác thì vọt tới một đội pháp tướng tu sĩ của Lục Bình.

Trong một tiếng quát ngắn, trong tay Nguyên Xung lão tổ bốc lên một đoàn quang họa diệu mục. Quang hoa hóa thành hai cái quang mang trên trời, chia ra đánh hai đầu Ngọc Tu La. Đồng thời một tòa thủy tinh tháp chín tầng hoa lệ dâng lên từ từ ở đỉnh đầu của Nguyễn Xung lão tổ, lại là lấy lực một người kéo lại hai đầu Ngọc Tu La đó.

– Chư vị hãy ra sức đi tới, cần phải xua tan Độc Tu La. Ma la đại quân ở Nguyên Linh đảo đã tăng viện về phía này, một khi Thành Linh đảo thất thủ, tất nhiên ương cập bốn hòn đảo khác, nhờ cậy chư vị rồi!

Một con Ngọc Tu La thường thường thì có tư cách miễn cưỡng khiêu chiến đại tu sĩ. Hai đầu Ngọc Tu La liên thủ, coi như Nguyễn Xung lão tố có linh bảo nơi tay, muốn kéo cũng không dễ dàng như vậy.

Lúc này mọi người đã xâm nhập phía sau chiến trường, ma la đại quân đang ra sức trở về. Bọn họ chỉ có một đường tiến về phía trước, đánh tan Độc Tu La ngăn cản đại trận khép lại, cắt đứt sự liên lạc của ma la trong ngoài đại trận, trận chiến này mới có thể chiến thắng.

Các phái tu sĩ mặc dù không thể làm được ngưng tâm như nhất, nhưng cũng không phải là không biết, lúc này tình cảnh của mọi người cũng chỉ có phấn dùng về phía trước mới là đường tắt duy nhất chiến thắng.

Thiên Khang lão tổ vọt tới trước đầu tiên. Lục Bình vừa nhìn bốn phía, quả nhiên phát hiện có tu sĩ muốn đi theo sau.

Lục Bình cười lạnh một tiếng, cùng Thiên Khang lão tổ lập tức kéo ra khoảng cách mười mấy trượng. Tế Thủy Trường Lưu kiếm chia ra ở hai bên hóa thành hai con kiếm quang giao long thật lớn bảo hộ hai cánh. Quỳ Thủy Thần Lôi từ trên trời giáng xuống, hai cánh trái phải tự ngược bốn phía, cũng lập tức không có chỗ cho các tu sĩ môn phái khác nhúng vào.

Lúc này nếu là còn có tu sĩ dự tính theo sau hai người nhặt tiện nghi, đó chính là minh mục trương đảm núp sau hơn trăm trượng tị chiến rồi. Những pháp tướng tu sĩ này đều là nhân vật có mặt mũi, có thể mượn cơ hội chiếm tiện nghi mò lợi ích. Nếu trong sống chết trước mắt này rơi danh tiếng tiêu cực tị chiến, chuyện sau đắc tội không chỉ là tất cả môn phái tham chiến, chính là Thủy Tinh cung cũng không chịu nổi loại áp lực này.

Bởi vì có Nguyên Xung lão tổ chia sẻ áp lực, lại có Chân Linh phái hai vị pháp tướng tu sĩ phần dũng về phía trước, tu sĩ đoạn đường chỗ Lục Bình dẫn đầu đánh đến trước người Độc Tu La tộc quần.

Lục Bình vội vàng gọi Thiên Khang lão tổ ngừng trước mặt. Những môn phái tu sĩ khác tiến lên giết từ hai cánh mắt thấy được thắng lợi trong lúc trước mắt, cơ hội mò chiến công lớn danh tiếng trong lúc trước mắt. Huống chi trước mắt một đống Độc Tu La mặc dù quỷ dị, nhưng tu vị tựa hồ phổ biến phải yếu hơn một bậc so với ma la đại quân, vì vậy họ đua nhau vượt qua Thiên Khang lão tổ tiến vào đến trong Độc Tu La tộc quần.

Nhưng chẳng qua là thời gian chốc lát, mấy vị pháp tướng tu sĩ tiến vào trong đó đua nhau kêu la quái dị lui đi ra từ trong bầy Độc Tu La.

Lập tức thấy những pháp tướng tu sĩ đó nhìn chằm chằm phía trên các loại các dạng hộ thân cương khí cùng với hộ thân pháp bảo đều bị độc vụ mục nát hoặc nhiều hoặc ít. Hơn nữa, diện tích mục nát vẫn ngoan cường tăng lớn, nhìn ra được những người này đều có chút biểu lộ chưa tính hồn, hiển nhiên uy lực mà lúc trước Độc Tu La biểu hiện ra đã dọa sợ những pháp tướng lão tổ đó.

– Sự thúc tổ, đây là hai viên Tị Độc đan mà đệ tử lấy Vạn Diệu Ngọc Lộ vì đan luyện chế. Một viên dùng bên trong một viên ngậm vào trong miệng. Những Độc Tu La này tất nhiên là dựng dục mà thành trong Vạn Độc Thương Khung Bích, độc tính bản thân vô cùng mạnh, mặc dù tu vi không tính là cao bao nhiêu, nhưng vẫn là đánh vững đánh chắc, thắng từng bước tiến tới mới thỏa đáng!

Lục Bình giao cho Thiên Khang lão tổ hai viên linh đan. Đồng thời một đóa hỏa diễm màu đen dâng lên từ đỉnh đầu của hắn, sau đó hóa thành một đóa hoa liên màu đen.

Mấy chục đóa hỏa diễm liên tiếp bay ra trong hỏa liên rơi vào những thứ độc vụ màu đen trước đó còn ương ngạnh bám vào trên người những pháp tướng tu sĩ khác. Những thứ độc vụ đó nhất thời bị những thứ hỏa diễm này rút ra, rồi sau đó rơi vào trong hỏa liên, sắc thái của hóa liên nhất thời trở nên càng thêm hắc lượng quỷ dị.

Hộ thân cương khí hư hại vẫn chỉ là tổn thương đối với chân nguyên của pháp tướng tu sĩ, cũng không coi là nghiêm trọng. Những thứ hộ thân pháp bảo bị mục nát muốn chữa trị sẽ phải khó khăn nhiều, mặc dù như thế, các phái lão tổ khác vẫn nói cám ơn với Lục Bình.

Có tiền xa chỉ giám, chư vị lão tổ không thể nghi ngờ đều trở nên cẩn thận nhiều, vây bên ngoài Độc Tu La bắt đầu ổn trát ổn đả, không hề nóng lòng cầu thành nữa. Như vậy tốc độ mặc dù chậm một ít, nhưng thật thật tại tại một đường đẩy tới, đặc biệt là Quỳ Thủy Thần Lôi của Lục Bình, căn bản không chỉ là thiên phú thần thông suy yếu Độc Tu La, hơn nữa có sát thương to lớn đối với Độc Tu La. Mỗi khi Lục Bình thi triển Quỳ Thủy Thần Lôi, đều sẽ ép Độc Tu La không ngừng tránh né tránh lui, khiến cho trận hình của Độc Tu La sinh ra hỗn loạn. Các phái lão tổ nhân cơ hội xuất thủ dọn dẹp, đem chiến tuyến tiến đẩy tới một bước.

Chính vào lúc này, bên sau đám người Lục Bình, một con nguyên khí cự xà to lớn gào thét quanh co tới từ giữa không trung, lập tức đụng vào đến trong Độc Tu La tộc quần, một đường tung hoành ngang dọc. Trận hình của Độc Tu La đánh loạn tử thương vô số, mà độc vụ thần thông của Độc Tu La thì không cách nào làm bị thương con cự xà đó.

Ngay sau đó một thanh âm vang lên, nói:

– Hải Khiếu đại ca chờ ta một chút!

Một cái đại thương bắn tới từ trong bầu trời, một đường ghim qua đầu của ba con Độc Tu La. Một tên yêu tộc tu sĩ tung người nhảy vào trong Độc Tu La, bắt lại cự thương quét ngang. Độc Tu La trong phạm vi diện tích hai mươi trượng ở đều bị đập lật.

Người này Lục Bình hiển nhiên nhận biết, chính là Sở Hải Thận trước đó đã từng được hắn cứu, mà một con nguyên khí cự xà biến ảo mà thành trước đó dĩ nhiên là Sở Hải Khiếu được xưng đệ nhất đời thứ ba của Bích Hải linh xà nhất tộc rồi.

– Thì ra là Bích Hải linh xà nhất tộc tu sĩ, khó trách có thể không để ý tới độc thuật thần thông của Độc Tu La!

Sở Hải Khiếu cùng Sở Hải Thận hai vị yêu tộc tu sĩ này xuất hiện, khiến cho các phái tăng nhanh không ít đối với tiêu trừ Độc Tu La. Nhưng Độc Tu La tuy cũng không tham dự Thành Linh đảo đại chiến, nhưng đem tặc quần dựa theo tu vi cao thấp từ chỗ lỗ hổng sắp hàng theo thứ tự từ bên trong ra tới bên ngoài.

Trước đó, mọi người tiến triển mặc dù không chậm, nhưng đối mặt lại phần nhiều là Độc Tu La tộc quần có tu vi yếu ớt. Theo các vị lão tổ càng lúc càng xâm nhập, càng ngày càng nhiều Độc Tu La cấp bậc đại ma la tham dự vào, khiến cho tiến độ của mọi người lần nữa giảm bớt. Chính là Sở Hải Khiếu cùng Sở Hải Thận liên thủ cũng không dám cố quần chỗ sâu nữa, tiến sâu chỉ bị vây khốn trong Độc Tu La tộc quần.

Chính vào lúc này, lại là một đạo hỏa diễm độn quang phá vỡ trường không, một đóa hỏa diễm cầu to lớn nổ tung nên trong bầy Độc Tu La. Độc Tu La bị phạm vi của hỏa diễm cầu liên lụy đến không chết cũng bị thương. Từng đoàn độc vụ bị tan rã bởi loại hỏa diễm màu đỏ quất này.