Chương 1375: Loan Ngọc tin tức

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Xích Vụ đảo diện tích cực lớn, khắp nơi trên đảo đều là núi lửa hoạt động liên miên không dứt. Bụi bặm của núi lửa tung bay đem toàn bộ hòn đảo tuyền nhiễm một mảnh màu lửa đỏ mông lung.

Kể từ sau khi Xích Vụ đảo hiện lên từ Bắc Hải tây bộ hải vực, chỗ hòn đảo trải rộng núi lửa này biến thành chỗ thiên đường để cho Bắc Hải tu sĩ mạo hiểm.

Trong hòn đảo này giống như một tòa bảo khố thật lớn, trong đó tích chứa rất nhiều hỏa chúc tính hoặc là bảo vật tương quan cùng hỏa chúc tính. Mặc dù còn có nhiều các loại nguy hiểm núp trong đó, nhưng vẫn như cũ không ngăn được Bắc Hải tu sĩ nối liền không dứt tiến vào bên trong.

Chân Linh phái ban đầu khi Xích Vụ đảo hiện lên chiếm được tiên cơ trước. Chẳng những ban đầu khi linh hỏa bộc phát họ thu hoạch thiên địa linh hỏa với số lượng nhiều nhất, phẩm chất cao nhất. Hơn nữa còn nhất cử chiếm cứ cả tòa Xích Vụ đảo gần một phần ba đường dọc theo bờ biển, cũng hết sức phát triển về phía chỗ sâu của hòn đảo.

Những năm gần đây, theo Bắc Hải các phái không ngừng liên thủ làm áp lực, không gian của Chân Linh phái không ngừng bị áp súc trên Xích Vụ đảo, đường bờ biển chiếm cứ trước mắt cũng chỉ còn lại có một phần tư. Đây vẫn là bởi vì mấy năm này Khương Thiên Lâm đột nhiên tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, theo đó Lục Thiên Bình lại xông xuống danh tiếng lớn như thế ở Trung Thổ. Rồi đến bảo thuyền thử hàng càng làm tất cả thế lực của Bắc Hải rất kiêng kỵ, Bắc Hải các phái đối với Chân Linh phái không hẹn mà cùng liên thủ chèn ép mới không thể không tạm dừng lại.

Càng tới chỗ sâu của Xích Vụ đảo, nguy hiểm thay đổi càng lớn. Đến bây giờ, Bắc Hải các phái đối với chủ sâu của Xích Vụ đảo an toàn phát triển cũng chỉ bất quá tiến hành chừng trăm dặm. Lại đi vào trong, bên trong trình độ nguy hiểm thành bội số gia tăng cho dù pháp tướng tu sĩ tiến vào bên trong cũng cẩn thận, đối với toàn cảnh cả tòa Xích Vụ đảo, Bắc Hải tu sĩ như cũ không biết được.

Nhưng tất cả mọi người biết được, ở khu vực sâu của Xích Vụ đảo, nơi đó tư nguyên tu luyện so với bên ngoài Xích Vụ đảo càng thêm phong phú, thường xuyên có các loại thiên địa linh hỏa ở chỗ sâu của Xích Vụ đảo. Núi lửa phun phát cũng thường sẽ mang ra các loại các dạng hỏa chúc tính linh tài hiếm quý, thậm chí có người đã phát hiện mấy đạo hỏa mạch ở chỗ sâu của Xích Vụ đảo.

Không giống với thủy mạch thích dùng cho phần lớn tu sĩ dùng để tu luyện hoàn toàn có thể làm một cái linh mạch tới sử dụng. Mặc dù hòa mạch chỉ đại hữu bì ích đối với tu sĩ tu luyện hỏa chúc tính công pháp, nhưng hỏa mạch giống vậy có thể dùng tới dẫn dắt diễn hóa các loại ngọn lửa, vô luận là luyện đan còn là luyện khí, đều là thứ không thể thiếu.

Ban đầu Xích Vụ đảo sở dĩ hiện lên từ đáy biển, nguyên nhân trực tiếp chính là một đạo hỏa mạch được Chân Linh phái phát hiện dẫn dắt đến Thiên Linh sơn. Sau khi Chân Linh phái chữa trị bảo thuyền hiệu suất gia tăng nhiều, thứ Luyện Khí các dựa vào chính là do đạo hỏa mạch này cung ứng.

Bắc Hải các phái mặc dù phía bên ngoài chiếm cứ Xích Vụ đảo, không cách nào ngăn trở những pháp tướng tu sĩ tùy ý ra vào phạm vi thế lực của bọn họ sau đó tiến vào thám hiểm ở chỗ sâu của Xích Vụ đảo. Trong những tu sĩ thám hiểm mặc dù đại bộ phận đều là Bắc Hải tu sĩ, nhưng cũng có tương đối một phần tu sĩ bên ngoài Bắc Hải. Trong những tu sĩ bên ngoài Bắc Hải. Số lượng nhiều nhất lại là Đông Hải Hỏa Loan nhất tộc tu sĩ.

Hỏa Loan nhất tộc từ trước đến giờ thích tụ tập ở vùng đất có ngọn lửa. Dãy núi lửa chính là chỗ đặt chân thích nhất của bọn họ. Trên thực tế, chỗ đất sinh sống hiện nay của Hỏa Loan nhất tộc chính là một dãy núi lửa khổng lồ.

Sau khi Xích Vụ đảo hiện ra mặt biển, đã từng có đại lượng Hỏa Loan nhất tộc tu sĩ tiến vào điều tra ở chỗ sâu của Xích Vụ đảo. Bắc Hải các phái quen thuộc tập tính của Hỏa Loan nhất tộc đã từng khẩn trương một khoảng thời gian. Dù sao Hỏa Loan nhất tộc cường thế, Bắc Hải các phái đã từng ước định riêng lẫn nhau, nếu Hỏa Loan nhất tộc đại cử xâm lấn, các phái đương nhiên liên thủ đối địch.

Tuy nhiên Hỏa Loan nhất tộc những năm gần đây mặc dù cho tới bây giờ chưa từng đoạn tuyệt điều tra chỗ sâu của Xích Vụ đảo, nhưng thủy chung chưa từng ra vẻ mơ ước đối với Xích Vụ đảo. Bắc Hải các phái cũng từ từ yên lòng. Họ cho rằng nơi này dù sao cũng là Bắc Hải, cách xa Đông Hải viễn chinh, cho dù cường thế như Hỏa Loan nhất tộc cũng không khỏi không thận trọng làm việc.

– Không phải Hỏa Loan nhất tộc không quan tâm Xích Vụ đảo, trên thực tế Hỏa Loan nhất tộc đã sớm mơ ước Xích Vụ đảo lâu rồi. Bọn họ một mực đang chờ đợi. Họ đợi Hỏa Loan nhất tộc tộc trưởng Diễm Cửu Tiêu vượt qua lần thứ ba Thuần Dương lôi kiếp, thành tựu Thuần Dương tu sĩ!

Loan Ngọc được Lục Bình lấy bạo linh quyết thúc giục một giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ cứu tỉnh đang giới thiệu tình huống của Hỏa Loan nhất tộc cho ba người Lục Bình, Thiên Cầm lão tổ cùng với Khương Thiên Lâm, đồng thời cũng hướng bọn họ giải thích nguyên nhân Hỏa Loan nhất tộc tại sao lại lựa chọn vào lúc này xâm lấn Xích Vụ đảo.

Loan Ngọc vừa dứt lời, Khương Thiên Lâm như nhận ra điều gì, đưa tay phá vỡ hư không. Một đạo ngọc giản bị ông ta bắt lại, thần niệm đảo qua, khẽ nhíu mày, nói:

– Thiên Phong sư huynh từ Đông Hải truyền tới tin tức, Hỏa Loan tộc trưởng lên cấp Thuần Dương, Hỏa Loan nhất tộc điều động thường xuyên. Đông Hải tu luyện giới suy đoán rất nhiều với lần này. Hỏa Loan nhất tộc đối với lần này ngược lại cũng cực kỳ giữ bí mật, xem ra Loan đạo hữu nói không sai rồi. Hỏa Loan nhất tộc mười có chín phần là hướng về phía Xích Vụ đảo mà đến.

Lục Bình có chút không hiểu hỏi:

– Hỏa Loan nhất tộc xâm lấn tất nhiên muốn làm địch với Bắc Hải các phái. Bản phái hôm nay bảo thuyền thử hàng, đến lúc đó lấy một đại tu sĩ trấn thủ, hoàn toàn có thể địch nổi một vị Thuần Dương, Hỏa Loan nhất tộc không phải không biết. Bọn họ từ đâu tới phấn khích dám liên thủ chống đỡ cùng Bắc Hải các phái?

Loan Ngọc cười khổ đáp:

– Hoa Loan nhất tộc cũng không chỉ có một vị Thuần Dương. Hỏa Loạn nhất tộc còn có một vị bối phận vẫn còn trên Diễm Cửu Tiêu Thuần Dương lão tổ!

Ba vị Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ Lục Bình nhìn nhau một cái, đều có thể nhìn ra trong ánh mắt hai bên có vẻ giật mình cùng với lo âu.

Lục Bình thấy trong ánh mắt của Loan Ngọc tựa hồ còn có vẻ chần chờ, vì vậy cười hỏi:

– Loan huynh còn có chuyện khác muốn nói phải không?

Loan Ngọc bị Lục Bình khám phá tâm sự ngược lại cũng không lúng túng như thế nào, ngược lại thần sắc mang theo một tia trịnh trọng, hướng Khương Thiên Lâm lão tổ hỏi:

– Xin thứ cho vãn bối nói thẳng, vãn bối biết được quý phái chiếm cứ phạm vi thế lực lớn nhất ở Xích Vụ đảo, nghĩ rằng đối với khu vực núi lửa chỗ sâu của Xích Vụ đảo cũng đương nhiên khá sâu. Không biết tiền bối có từng phát hiện thứ gì ngoài ý ở chỗ sâu của Xích Vụ đảo không?

Khương Thiên Lâm thần sắc ngẩn ra, tựa hồ nghĩ tới điều gì, ngược lại hỏi:

– Ý của Loan tiểu hữu là Hỏa Loan nhất tộc đại cử chinh phạt Xích Vụ đảo bởi vì một món hoặc là một thứ gì đó ẩn núp trong Xích Vụ đảo sao?

Loan Ngọc gật đầu một cái, đáp:

– Đúng là như thế! Văn bối lần này sở dĩ có thể từ Hỏa Loan nhất tộc trốn ra được là bởi vì Diễm Vô Cữu tiền bối cứu giúp. Vô Cữu tiền bối đã từng nói với vãn bối, có Hỏa Loan nhất tộc tu sĩ phát hiện một ít bảo vật vô cùng trọng yếu chỗ sâu của Xích Vụ đảo. Mà những bảo vật đó tựa hồ cực kỳ trọng yếu với Hỏa Loan nhất tộc. Nếu không Hỏa Loan nhất tộc cũng sẽ không dưới tình huống ngoài sáng biết quý phái bảo thuyền thử hàng vẫn như cũ quyết định nhảy qua giới hạn xâm lấn Xích Vụ đảo.

– Hơn nữa vãn bối lần này mặc dù trốn khỏi Hỏa Loan nhất tộc đuổi giết, nhưng cũng vô cùng có thể khiến cho Hỏa Loan nhất tộc sinh lòng cảnh giác. Có lẽ Hỏa Loan nhất tộc sẽ phát động trước cũng chưa biết chừng.

Khương Thiên Lâm chắp tay về phía Loan Ngọc, nói:

– Đa tạ tiểu hữu mạo hiểm thông báo. Tiểu hữu thương thế nghiêm trọng cần tĩnh dưỡng, có nhu cầu gì chỉ cần hỏi Thiên Bình, bản phái tất đem hết toàn lực. Chuyện của tiểu hữu vừa nói sự quan trọng đại, lão phu thất lễ trước rồi.

Khương Thiên Lâm cùng Thiên Cầm hai người hướng về phía Lục Bình nháy mắt ra hiệu một cái rồi liền xoay người rời đi. Lục Bình cười hỏi:

– Loan huynh những năm này không có một tin tức gì, chẳng lẽ một mực bị Hỏa Loan nhất tộc nhốt sao? Tuy nhiên nhìn Loan huynh hôm nay pháp tướng sơ kỳ điên phong tu vi, nghĩ rằng Mộc Loan nhất tộc mật địa truyền thừa đã bị Loan huynh lấy được!

Loan Ngọc đáp:

– Ban đầu theo Diễm Vô Cữu tiền bối dĩ nhiên tìm được bản tộc bí truyền chi địa, dưới cửu tử nhất sanh cũng được bản tộc truyền thừa mà tu vi tăng mạnh. Ta không biết sao khi trở về Hỏa Loan nhất tộc sau đó liền bị nhốt. Tuy có Diễm Vô Cữu tiền bối bảo hộ rất nhiều, nhưng Loan mỗ cũng nhận ra được Hỏa Loan nhất tộc sở dĩ không giết ta, bất quá là vì đem ta nuôi dưỡng, tương lai vì Diễm Cửu Tiêu lên cấp Thuần Dương làm chuẩn bị thôi.

– Tuy nhiên Diễm Cửu Tiêu cũng coi để uẩn thâm hậu, không ngờ tự đi vượt qua lần lôi kiếp thứ ba. Nhưng ta vẫn như cũ bị Hỏa Loan nhất tộc giam lỏng, cho đến một lần Diễm Linh Cữu cháu ruột của Diễm Cửu Tiêu nói lỡ miệng. Ta lại thành huyết thực cho Diễm Linh Cữu đó tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, lấy tu vi để uẩn của ta, hôm nay sớm đã có thể vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp lên cấp pháp tướng trung kỳ. Song vì để cho tu vị của ta thấp hơn Diễm Linh Cữu, tránh cho Diễm Linh Cữu lúc thôn phệ bị ta cắn trả, Diễm Cửu Tiêu xuất thủ phong ấn tu vi của ta. Nếu không lần này nhân cơ hội xuất đào cũng sẽ không làm chật vật như vậy.

– Phong ấn? Để ta xem một chút!

Lục Bình đưa tay khoác trên bả vai Loan Ngọc. Một cổ chân nguyên hùng hồn khó có thể ngăn cản bọc theo một đạo thần niệm cẩn thận dò xét đi về phía tâm hạch không gian của Loan Ngọc.

Loan Ngọc cười nói:

– Những năm này ta tuy bị nhốt, nhưng uy danh của Lục huynh cũng như sấm bên tai. Hôm nay vừa gặp Loan mỗ thủy chung chưa thể nhìn ra tu vi cảnh giới của Lục huynh hiện giờ. Chẳng qua là cảm thụ tu vi vốn sâu như biển, sâu không lường được. Loan mô vốn tưởng rằng được bản tộc một địa đích truyền, tất nhiên phấn khởi đuổi theo Lục huynh, không ngờ chênh lệch càng lúc càng lớn.

Một đạo chân nguyên rót vào tâm hạch không gian của Loan Ngọc khỏa hiệp chân nguyên của Lục Bình đột nhiên thối lui. Bàn tay của Lục Bình đã rời khỏi bả vai Loan Ngọc, cười nói:

– Tâm hạch không gian của ngươi nếu không phải bị phong ấn tu vị cũng không đến nổi mới là pháp tướng sơ kỳ. Tuy nhiên hiện giờ ta không thể giúp người giải khai phong ấn, nếu không lôi kiếp lập tức phủ xuống, lấy trạng thái hiện nay của ngươi đó nhất định thập tử vô sinh!

– Cái gì?

Thần sắc của Loan Ngọc hơi có chút khó có thể tin, nói:

– Lục huynh người nói là có thể giải phong ấn, đây chính là phong ấn do Diễm Cửu Tiêu tự tay xuống. Thủ đoạn của Thuần Dương lão tổ, Lục huynh ngươi xác định có thể giải được sao? Chẳng lẽ ngươi hiện tại không ngờ cũng là…

Lục Bình lắc đầu một cái, cười nói:

– Chỉ có thể giải khai phong ấn, cũng không có nghĩa là tu vị của ta phải đạt tới Thuần Dương!

Trong lòng Loan Ngọc càng cảm thấy bội phục lại nghe Lục Bình nói:

– Bây giờ khẩn yếu nhất vẫn phải hồi phục thương thế. Đợi đến sau khi thương thế của người bình phục hẳn, ta dẫn người đi tới một chỗ bí mật, tất nhiên sẽ khiến cho người rất vui mừng!

Loan Ngọc gật đầu một cái, sau đó sắc mặt đỏ lên, hỏi:

– Lục huynh, Cầm nhi hôm nay ở nơi nào, nàng hiện nay ra sao?

Lục Bình cười to “ha ha”, đáp:

– Phải phải, cũng quên chuyện này. Cầm Nhi hôm nay là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, giờ đang bên trong Hoàng Kim ốc. Ta đưa Loan huynh cùng Cầm nhi gặp nhau!

Lục Bình phất tay rạch ra cánh cửa không gian của Hoàng Kim ốc, không nói lời gì đưa Loan Ngọc đi vào.

Nụ cười trên mặt Lục Bình từ từ trầm xuống, một tia cười lạnh từ khóe miệng lộ ra, sau đó cất bước đi ra ngoài mật thất.