Chương 990: Ba đóa linh hỏa

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trôi qua hồi lâu, ngọn núi lửa này dưới nước biển bao trùm từ từ yên lặng xuống, phương hướng mà Lục Bình thủ thủy chung không có tung tích linh hỏa xuất hiện. Chỗ phương hướng của Thiên Tượng lão tổ đã phát ra tín hiệu hội hợp, Lục Bình trực tiếp bổ ra nước biển đi về phía chỗ phương hướng có tín hiệu.

Địa Tâm Dong diễm, Lục Bình thấy đóa hỏa diễm này trong tay của Thiên Giang lão tổ hơi sửng sờ. Hắn đã từng ở Phi Linh sơn Luyện khí điện mật thất đã từng được một đóa huyền cấp trung phẩm Địa Tâm Dong diễm, đồng thời tìm được còn có Linh hỏa đoán dung Đề Thuần thuật cùng với một cái thượng cấp luyện khí lô. Mà lúc đó Địa Tâm Dong diễm này liền bị Huyền Linh chân nhân mang về Luyện khí điện.

Mà trong tay Thiên Tượng lão tổ giống vậy có một đóa hỏa diễm màu đỏ ngầu, cũng một đóa Thủy Linh diễm rất hiếm thấy, chỉ bất quá đây chỉ là một đóa kỳ vật thôi, cũng không phải là linh vật. Loại này trừ có đặc tính có thể thiêu đốt trong nước ra, những chức năng khác cũng không thể so với hỏa diễm còn lại có chỗ đặc thù gì.

Thiên Lô, Thiên Thành lão tổ cùng như Lục Bình vậy, giống vậy không thấy linh hỏa xuất hiện.

Khi Lục Bình thấy đóa Thủy Linh diễm này, Thất Bảo Trong lôi hồ tâm hạch không gian chính là đột nhiên chấn động cả lên. Lục Bình há mồm hướng Thiên Tượng lão tổ cười hì hì hỏi:

– Sư bá tổ, đóa hỏa diễm này có thể khiến cho đệ tử hay không, tựa hồ đối với Thất Bảo Lôi Hồ có chút tác dụng.

Thiên Tượng lão tổ đối với chuyện Lục Bình có Thất Bảo Lôi Hồ dĩ nhiên là trong lòng biết rõ ràng, hiển nhiên cũng liền hiểu được tác dụng của những thứ thiên địa kỳ vật hiếm quý này đối với Thất Bảo Lôi Hồ.

Thủy Linh hỏa diễm mặc dù tương đối hiếm, nhưng cũng không phải hỏa chúng lại có công hiệu đặc thù gì, hiển nhiên sẽ không được Thiên Tượng lão tố để trong mắt. Ngay sau đó Thiên Tượng lão tổ chẳng qua là cười nhạt, liền đem hỏa chủng này giao cho Lục Bình. Còn Lục Bình là chuyên tay đem Thủy Linh diễm đút vào Thất Bảo Lôi Hồ.

Sau đó năm người liên thủ ở phiến khu vực này lại phát hiện bảy ngọn núi lửa bởi vì hỏa mạch mà kinh động bộc phát, trước sau tìm được hai đóa huyền cấp hỏa diễm cùng với một đóa địa cấp hỏa diễm, ngoài ra còn có hai đóa kỳ hỏa.

Vận khí của Lục Bình coi như không tệ, lúc tìm đến ngọn núi lửa thứ ba sắp phun trào, đúng lúc có một đóa huyền cấp thượng phẩm linh hỏa bay tới phương hướng của hắn, bị hắn dễ dàng chặn lấy được xuống.

Thời gian này cũng đã hơn nửa ngày trôi qua, năm vị pháp tướng tu sĩ ở chỗ này tụ tập chung một chỗ, Thiên Tượng lão tổ nói:

– Diện tích của chỗ dãy núi đáy biển này rộng lớn ngoài ý liệu của bọn ta. Nếu thật đúng là như Huyền Vi dự liệu như vậy sẽ bởi vì núi lửa dưới đáy biển phun trào khiến cho khắp dãy núi mang thăng lộ ra mặt biển, ít nhất cũng một dãy ngọn núi lửa có diện tích tương đương với cự hình đảo tự. Hơn nữa bây giờ tần số bộc phát cũng càng lúc càng dày đặc, đến lúc đó nhóm mấy người ta này nếu như cũ đơn độc hành động, sợ rằng căn bản là chiếu cố không tới. Ta xem không bằng mấy người bọn ta tách ra hành động, mỗi khi qua một canh giờ mỗi người liên lạc một lần, một khi gặp nguy hiểm, lập tức lui hướng chỗ hỏa mạch của Thiên Linh trấn thủ, chư vị nghĩ như thế nào?

Lục Bình sớm có ý đó, sau khi thấy Thiên Giang lão tổ gật đầu, liền đáp ứng, sau đó Thiên Lô, Thiên Thành hai vị lão tổ cũng không ý kiến. Năm người liên chia ra tìm một phương hướng mà đi, tuy nhiên Thiên Tượng lão tổ tựa hồ vẫn có chút không quá yên tâm hai vị lão tổ Thiên Lô cùng Thiên Giang, phải để hai người bọn họ liên thủ đi một phương hướng.

Lúc này phiến dãy núi đáy biển này đã ngày càng trở nên không ổn định, bởi vì trước đó đám người Thiên Tượng lão tổ cố gắng đem một cái hòa mạch kia thông qua trận pháp dẫn dắt tới Thiên Linh sơn. Họ không muốn sau cái hòa mạch này còn cùng cả
tòa địa mạch ở dãy núi đáy biển liên kết qua lại. Trận pháp khởi động tới nửa đường liền dẫn động cái địa mạch này rung chuyển, tiến vào khiến cho phiến dãy núi của núi lửa dưới đáy biển này yên lặng bắt đầu phún phát, chỉ đành phải cắt đứt hỏa mạch dẫn dắt, cũng như đem cái hòa mạch này tận lực trấn áp phong ấn đi xuống.

Những phiến núi lửa dưới đáy biển này cuối cùng hoàn toàn phún phát đã trở thành định cục. Thủ đoạn của Huyền Vi chân nhân cũng bất quá chính là khiến cho thời gian của núi lửa hoàn toàn bộc phát chậm có hai ngày mà thôi. Theo thời gian dài đổi, hiện tượng núi lửa hoàn toàn phún phát cũng càng lúc càng rõ ràng, tần số núi lửa phún phát càng lúc càng nhanh.

Lục Bình đem Lục Cầm nhi từ trong Hoàng Kim ốc triệu hồi đi ra. Lục Cầm nhi nguyên vốn không thích hoàn cảnh biển sâu, nhưng khí tức nơi tràn ngập núi lửa phún phát này còn làm tinh thần của nàng ta chấn động cả lên.

Hỏa Loan nhất tộc nguyên vốn chính là tinh linh trong hỏa diễm. Năm đó Loan lão tổ ở tu luyện giới chính là chủ đạo khai ích nam bộ Viêm Châu, lấy núi lửa vô tận làm đất dừng lại. Hỏa Loan nhất tộc làm đích truyền huyết duệ của Loan lão tổ, năm đó sở dĩ rơi chân Đông Hải, là bởi vì ở Đông Hải tìm được một mảnh đất cự hình hỏa sơn từ đáy biển dâng lên, cũng lấy đất này làm căn cơ. Trải qua hơn vạn năm phát triển, hôm nay đã đại bộ lạc yêu tộc kế dưới Bích Hải linh xà nhất tộc trong Đông Hải tam đại định cấp yêu tộc.

Lục Cầm nhi mặc dù là hậu duệ của Phong Loan cùng Hỏa Loan, nhưng Phong Loan ở địa vị trong Loan Chi nhất tộc xa tốn với Hỏa Loan nhất tộc. Lục Cầm nhi một thân bản lãnh cũng có hơn phân nửa muốn rơi vào trên Hỏa Loan nhất tộc thần thông. Vì vậy nàng đối với hỏa diễm, đặc biệt là khí tức của các loại núi lửa đều có một loại thân mật xuất xứ từ huyết mạch.

Lục Bình lấy Tị Thủy Nguyệt Minh Châu ra treo ở đỉnh đầu của hắn, nói:

– Ta ngươi hai người liên thủ, tận lực tìm được những thứ núi lửa kia sắp phun phát, nhìn xem có thể trong đó tìm được linh hỏa hoặc là kỳ hỏa hỏa chủng hay không.

Không muốn Lục Bình vừa dứt lời, Lục Cầm nhi lại chỉ một tòa ngọn núi đáy biển mơ hồ trang tràng ngoài mấy dặm sau lưng hắn, nói:

– Ca ca, ngọn núi kia lập tức sẽ phải phun phát rồi.

Lục Bình ngẩn ra, bật thốt lên hỏi:

– Làm sao ngươi biết?

Lục Cầm nhi đắc ý nói:

– Ca ca cũng quên xuất thân của ta rồi, Hỏa Loan nhất tộc đối với khí tức của núi lửa trời sanh cực kỳ nhạy cảm. Ngọn núi này cho Cầm nhi cảm giác chính là cái loại trạng thái đó sắp phun phát, hơn nữa nhìn ngọn núi này cao vút, sợ rằng còn một tòa đại hỏa sơn, sợ rằng sẽ là một lần đại phún phát đây!

Lục Bình áo não bắt bắt cái ót của mình, nói:

– Sớm biết như vậy, xem ra phải gọi người ra thật sớm.

Lục Bình vừa dứt lời, sơn mạch dưới chân lần nữa bắt đầu địa động một lần, hơn nữa lần này địa động so với trước Lục Bình cảm nhận được càng thêm kịch liệt.

Lục Cầm nhi kinh hô:

– Ha ha, lập tức sẽ phải bộc phát, đây là điềm báo trước chỗ tòa đại hóa sơn trước mắt này sắp phun phát.

Lục Bình cùng Lục Cầm nhi vội vàng từ hai phương hướng bao vây mà đi về phía chỗ đại hỏa sơn này, khoảng cách núi lửa còn có cách xa một dặm, cả ngọn núi lửa liền bắt đầu ở đáy biển chấn động. Bạn đọng ở đỉnh núi tuôn vẫn lạc, không ngừng có đồ hướng thượng ngọa nguậy toát ra. Ngọn núi cũng bắt đầu chậm rãi tăng cao, lúc này Lục Bình cũng rốt cục biết được Lục Cầm nhi phán đoán chính xác ra sao.

Rồi sau đó đột nhiên một tiếng bạo vang, hỏa lãng to lớn nổ bắn ra bốn phía. Nước biển bốn phía nhất thời sôi trào, khí phao màu trắng trào bọc các vật vẫn đục màu xám tro hướng mặt biển đại lượng lật trào đi.

Nham tường màu đỏ sậm một khí trong nước biển phun ra cao mấy trăm trượng, sau đó mới dưới nước biển ngăn trở cùng với hạ nhiệt chậm rãi vẫn lạc đáy biển, cũng mang theo từng phiến hóa độc màu đỏ thắm dung nhập vào trong nước biển.

Từng cổ một nham tương bắt đầu từ miệng núi lửa tràn ra, hướng chân núi chảy xuôi đồng thời lần nữa đem nước biển bốn phía lần nữa ấm lên.

Chính vào lúc này, hai đóa tia lửa đột nhiên từ trong nham tương phun trào ra đi ra ngoài, chia ra bay đi về hai phương hướng, trong nước biển mang theo khí phao sôi trào liên tiếp vọt lên.

Hai mắt của Lục Bình sáng lên, nhất thời thân hóa lưu thủy đuổi theo một đóa trong đó. Còn Lục Cầm nhi bên kia hiên nhiên cũng phát hiện hai đóa tia lửa này không giống tầm thường, đuổi theo một đóa khác.

Ngay tại lúc hai người đuổi theo hai đóa hỏa diễm này, lại là một đóa tia lửa đột nhiên nhảy ra từ trong nham tương ở miệng đỉnh của núi lửa tràn ra, rồi sau đó thằng hướng đi lên trên mặt biển.

Lục Bình đem Linh Lung tửu đỉnh bày trong tay một nhiếp đóa hỏa diễm chạy như bay này. Hỏa diễm nhất thời bị định ở giữa không trung, rồi sau đó cũng bắn mà quay về phía Linh Lung tửu đỉnh trong tay Lục Bình.

Lục Bình tiến ra đón đem đóa hỏa diễm này thu vào trong tửu đỉnh nhất thời vui mừng, lại là một đóa địa cấp hạ phẩm linh hỏa Tứ Thốn linh diễm. Đây chính là một loại kỳ ba hỏa diễm của tu luyện giới dùng để luyện đan.

Tuy nhiên lúc này Lục Bình cũng đã không còn kịp thưởng thức loại thần hồ kỳ thần thiên địa linh hỏa này truyền thuyết ở tu luyện giới nữa. Lấy thần niệm tu vi của Lục Bình, cho dù là ở đáy biển bị nước biển rất suy yếu, thế nhưng một đóa hỏa diễm thừa dịp Lục Bình cùng Lục Cầm nhi bỏ chạy như cũ chạy không khỏi cảm giác của Lục Bình.

Lục Bình xoay người chỉ một cái lên bầu trời về một đóa hỏa diễm phi độn lên mặt biển kia. Một cổ ánh sáng màu bạc từ đầu ngón tay bắn ra, trong nháy mắt liền điểm trúng đóa hỏa diễm đang bỏ chạy kia.

Đóa hỏa diễm này lập tức liền bị định không nhúc nhích được trong nước biển. Hai tay của Lục Bình xé một cái, trực tiếp thi triển không gian thần thông trong nước biển, lúc xuất hiện lần nữa đã đến trước mặt đóa hỏa diễm bị ánh sáng màu bạc định trụ không nhúc nhích được này.

Lúc này, hỏa diễm đột nhiên một phồng, đã xông phá tia sáng màu bạc trói buộc, đang muốn lần nữa chạy trốn, nhưng mà lúc này Lục Bình làm gì sẽ còn cho nó cơ hội. Hai tay chụp tới, đóa địa cấp thượng phẩm hỏa diễm này liên bị Lục Bình bỏ vào trong túi.

Giữa thần sắc của Lục Bình xẹt qua một chút do dự, ngay sau đó liền đem bốn món địa cấp thượng phẩm ngũ hành linh vật của hắn kể cả nhiều địa cấp thượng phẩm linh hỏa này cùng bố trí chung quanh Tam Linh Ngũ Hành diệp.

Hắn chính là muốn nhìn một chút, Tam linh ngũ hành nha theo truyền thuyết là thứ gân gà khó nuốt trong tu luyện giới này chẳng lẽ đúng như lời đồn đãi như vậy chẳng qua là dùng để điều dưỡng tu sĩ bị tổn thương bản nguyên?

Lúc này, Lục Cầm nhi đã thu phục một đóa huyền lễ cấp trung phẩm linh hỏa cũng chia vào Tị Thủy Nguyệt Minh Châu chạy tới, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, nói:

– Ca ca, nơi này hiển nhiên là một chỗ dãy núi lửa chưa xuất thế, lần đầu tiên phún phát mới có nhiều linh hỏa hiện thế như vậy. Mà dãy núi trong núi lửa ở chung quanh mười mấy dặm của ngọn núi lửa này lại là cao nhất, dựng dục linh hỏa tất nhiên cũng nhiều nhất. Cầm nhi hoài nghi trong hỏa sơn này sợ rằng còn có thiên cấp linh hỏa dựng dục!

Lục Bình nghe vậy ánh mắt nhất thời sáng lên, nói:

– Thật đúng vậy chứ? Lục Cầm nhi gật đầu một cái, nói:

– Bảy tám phần mười chứ, căn cứ ghi lại trong truyền thừa ký ức của Cầm nhi, trong dãy núi lửa mới xuất thế, núi cao càng phún phát kịch liệt càng có thể dựng dục linh hỏa cao cấp. Bây giờ sau khi ngọn núi lửa này phun phát, chẳng những độ cao không dưới hàng, ngược lại dẫn động địa mạch thăng lên trở nên càng ngày càng cao. Điều này cũng nói trong hỏa sơn này có lẽ còn dựng dục linh hỏa này càng cao cấp hơn. Nếu lúc trước cũng đã xuất hiện địa cấp thượng phẩm linh hỏa, như vậy nếu là theo như lời thì trong hỏa sơn này còn có linh hỏa tồn tại, vậy tất nhiên là thiên cấp linh hỏa rồi rồi.

Lục Bình vốn cho là trong ngọn núi lửa này có thể xuất hiện linh diễm bốn tấc loại Tam linh hỏa này đã đủ làm hắn mừng rỡ rồi, không muốn còn có thể bắt gặp thiên cấp linh hỏa, điều này thật là vui mừng bất ngờ rồi.

Tu luyện giới bởi vì bản thân của linh hỏa trận thiếu cùng với cách dùng rộng rãi, khiến cho thiên địa linh hỏa so sánh cùng linh vật của nó thủy chung thuộc về một loại trong trạng thái cung cầu càng thêm không thăng bằng.

Vì vậy tu luyện giới chọn thêm một ít những thứ phương thức khác dùng để thăng cấp phẩm chất tự thân của linh hỏa. Như vậy mặc dù cũng có thể đạt tới mục đích, nhưng thường thường bởi vì ngoại lực ảnh hưởng mà khiến cho linh tính tự thân của linh vật không đủ tinh khiết, từ đó sinh ra một ít những vấn đề khác, ví dụ như đối với thực lực của tu sĩ sau khi lên cấp có ảnh hưởng vân vân.

Nhưng bởi vì tu sĩ tu luyện hỏa chúc tính công pháp nguyên vốn có lực lượng phá hư công kích cực mạnh, mà mượn ngoại lực để thăng phẩm chất của linh vật ảnh hưởng thường thường lại vi hổ kỳ vi, vì vậy cho dù là có điều suy yếu tầm thường cũng nhìn không ra.

Vì vậy, rất nhiều hỏa chúc tính tu sĩ ý đồ đánh vào pháp tướng kỳ nên lúc lên cấp đoán đan điên phong ngưng tụ thất phẩm cao cấp kim đan trở lên, nhưng vừa khéo thiên cấp linh hỏa lại lẫn tìm không được, vì vậy cũng chỉ có thể chọn lựa loại phương thức này lên cấp.

Theo Lục Bình biết, Thiên Giang, Thiên Lô, Thiên Thành ba vị lão tổ ít nhiều gì đều mượn loại phương pháp này. Chỉ bất quá hai vị lão tổ Thiên Giang, Thiên Lô là bởi vì bản thân tu vi tài lực chưa đủ, cho dù là mượn loại phương pháp này cuối cùng cũng bất quá ngưng tụ kim đan giới vu giữa lục phẩm cùng thất phẩm, sau đó thông qua bí thuật may mắn lên сấр.

Mà Thiên Thành lão tổ là vì ngưng luyện hai phần thiên cấp hạ phẩm linh diễm mà bất đắc dĩ chọn lựa loại phương thức này. Vì vậy, hai vị lão tổ Thiên Giang, Thiên Lô là căn bản không cách nào so sánh tài lực cùng Thiên Thành lão tổ.

Lục Bình nhìn một chút núi lửa này trong thời gian ngắn đã mang thăng gần trăm trượng, lấy lại bình tĩnh, hỏi:

– Lên làm như thế nào để đem linh hỏa bên trong đó dẫn ra?