Chương 1218: Bạch Vũ chi minh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thật ra thì Tiêu Bạch Vũ chính là nhìn trúng tiềm lực của Lục Bình. Chẳng qua là khi Lục Bình nhớ tới lúc trước ở bên ngoài Tường Vân thành trên Thanh Minh Giang, tu luyện giới Lục Đại Thánh Địa Thuần Dương lão tổ liên thủ ý đồ giết đi, không thể tránh khỏi cảm giác không rét mà run.

Lục Bình nghẹo đầu hơi trầm ngâm, đáp:

– Nếu chẳng qua chỉ có mình vãn bối, cho dù biết rõ tổ chức của tiền bối nguy cơ trùng trùng, vãn bối cũng không chút do dự gia nhập, chẳng phải nói phú quý hiểm trung cầu sao? Chẳng qua là sau lưng vãn bối còn có một nhà môn phái. Chỗ môn phái của vãn bối cũng không so với tiền bối, cũng không có Thuần Dương lão tổ uy hiếp thiên hạ. Nếu thân phận của vãn bối bại lộ, vãn bối không cho rằng Chân Linh phái có thể dưới cơn nổi giận lôi đình của Lục Đại Thánh Địa mà vẫn đứng vững vàng không ngã.

Tiêu Bạch Vũ thần sắc ngẩn ra, nói:

– Chính người cần phải suy nghĩ kỹ, chỗ Chân Linh phái của ngươi tuy có vạn năm truyền thừa, nhưng chân chính xuất sắc cũng bất quá là sáu bảy ngàn năm một vị Thái Sâm lão tổ mà thôi, kể cả Thuần Dương lão tổ cộng thêm thành tựu Chân Linh bên trong, cũng chỉ có một vị như vậy. Hơn nữa theo lão phu biết, vị lão tổ đó ban đầu sau khi dừng lại ở Thuần Dương tu vị cũng không lâu lắm, căn bản chưa kịp vì Chân Linh phái lưu lại quá nhiều bố cục hậu thủ. Nếu không Chân Linh phái sau khi vị lão tổ đó rời xa cũng không một mực kéo dài một trung hình môn phái truyền thừa trong thời gian dài như vậy. Sau này người muốn lên cấp Thuần Dương lại không có bao nhiêu thứ để có thể cung cấp tham khảo, như vậy cũng coi là khó khăn nặng nề.

Tiêu Bạch Vũ nhìn thấy Lục Bình không vì thế mà động lòng, lại nói tiếp:

– Nếu là người có thể vào nhóm, lão phu giúp ngươi cứu ra ba con Bích Hải Linh Xà đó, ngươi xem coi thế nào?

Cuối cùng điểm này cũng khiến cho Lục Bình rất động tâm, nhưng hắn cuối cùng nhất vẫn lắc đầu một cái, đáp:

– Không nhọc tiền bối phí tâm, vãn bối sẽ tự đi giải quyết!

Sắc mặt của Tiêu Bạch Vũ cứng đờ. Ông ta là người có thân phận ra sao, như vậy lần nữa kéo một pháp tướng trung kỳ tiểu tu vào nhóm, không ngờ cũng lời hay nói cạn như cũ là bị người một nói từ chối, trong lòng đương nhiên tức giận. Nhưng không chờ tới lúc ông ta phát tác, thân hình của Lục Bình cũng đột nhiên bay ngược về phía sau, giữa lúc Tiêu Bạch Vũ sửng sốt, cũng thẳng tắp đi về phía hai tên Ngũ Hành tông đại tu sĩ đang đuổi theo sau lưng hắn.

Lục Bình lại có thể thà bị đi đối mặt Ngũ Hành tông tu sĩ đuổi giết, cũng không tiếp nhận sự trợ giúp của Tiêu Bạch Vũ, trong lúc nhất thời cũng làm Tiêu Bạch Vũ có chút kinh ngạc.

Tuy nhiên sau khi Lục Bình rời đi, không khí bên người Tiêu Bạch Vũ một trận ba động. Một lão tổ năm mươi tuổi đột ngột hiện ra ở đó, nhìn qua phảng phất lão giả này vẫn đứng thẳng nơi đây vậy. Mà lúc trước Lục Bình ở ngoài Tiêu Bạch Vũ mấy trượng, cũng một mực không hề phát giác bên người Tiêu Bạch Vũ còn có một người khác tồn tại.

– Hừ, khá lắm hậu bối không biết điều, cũng không biết ngươi cớ gì coi trọng như thế, nếu là đổi thành lão phu, chính là trực tiếp giết đi!

Lão giả hiển nhiên đối với Tiêu Bạch Vũ có vẻ bênh vực Lục Bình như vậy rất bất mãn, cho rằng đó thật mất đi mặt mũi của Thuần Dương tu sĩ.

Nhưng mà sau khi lão giả vừa dứt lời, chỗ không xa sau lưng Tiêu Bạch Vũ, cũng có một vị lão giả như lão nông vậy hiện ra thân hình, nói:

– Ta xem tiểu tử này ngược lại có chút cá tính, Tiêu đạo hữu không ngại lại khảo nghiệm một phen.

Nếu là Lục Bình ở chỗ này, tất nhiên sẽ nhận biết vị lão giả xuất hiện phía sau rõ ràng chính là Thiên Huyền tông Thuần Dương tu sĩ Thất Phiến lão tổ.

– Hả?

Lão giả năm mươi tuổi hiên nhiên không ngờ Thất Phiến lão tổ lại có thể cũng coi trọng một pháp tướng trung kỳ tiểu tu như thế, nói:

– Mới vừa thực lực của tiểu tu đó tuy nói không tệ, nhưng nếu nói có thể có được hai vị coi trọng như thế, đây cũng ít nhiều có hơi quá rồi không?

Tiêu Bạch Vũ cùng Thất Phiến lão tổ mỗi người nhìn nhau một cái. Tiêu Bạch Vũ cười ha hả, đáp:

– Người này kiếm thuật không tệ, đáng tiếc không là thuần túy kiếm tu, lão phu cũng muốn sửa đổi một chút thói quen của hắn!

Thất Phiến lão tổ liền nói:

– Thủ đoạn của tiểu tử này rất nhiều, ban đầu chẳng qua là đoán đan hậu kỳ tu vị có thể âm chết Thái Huyền tông pháp tướng đích truyền, hơn nữa giảo hoạt đa trí. Nếu đứng một phe của chúng ta, sau này nếu có thành tựu, tất nhiên là trợ lực to lớn của bọn ta, là đại địch của Lục Đại Thánh Địa!

Lời của Thất Phiến lão tổ còn làm lão giả có chút nhận đồng, dù sao cũng coi là một lý do. Về phần Tiêu Bạch Vũ nói lão giả cũng bĩu môi, muốn chỉ điểm người ta, chẳng lẽ Tiêu Bạch Vũ ngươi còn muốn tìm một truyền nhân y bát hay sao? Cho dù là muốn tìm, Liệt Thiên Kiếm phái cũng có, cần gì phải đào góc tường của một nhà trung hình môn phái.

Một thanh âm nóng nảy lúc này từ đỉnh đầu của ba người vang lên, nói:

– Tiểu tử kia không tệ, hài nhi của tộc ta đã từng nhắc tới với ta, thực lực có thể trên hài nhi của tộc ta, cùng cấp tu sĩ xem ra là sự tồn tại đều ít có địch thủ. Nếu muốn đào tạo chính là trực tiếp chộp tới, hắn còn dám phản kháng gì sao, dài dòng văn tự gì đó, chính sự mà còn làm không làm sao?

Tiêu Bạch Vũ ngoáy ngoáy lỗ tai, tựa hồ thanh âm nóng này mới vừa đó làm lỗ tai ông ta bị đau vậy, lúc này mới đáp:

– Viên huynh cần gì nóng lòng như vậy, lần này rất nhiều chuyện đều tiết lộ ra quỷ dị. Cửu Huyền lâu vô duyên vô cớ sao lại trêu chọc ma la đại quân khổng lồ một hơi bị vây công lâu hơn mười năm như vậy. Nếu đã tới rồi, sao chúng ta không thử xem nguyên nhân một chút?

Lão tổ năm mươi tuổi mặt mang vẻ không vui, hỏi:

– Chuyện Ngũ Hành tông Minh Giang làm sao bây giờ?

Tiêu Bạch Vũ đáp:

– Không có linh bảo Lưỡng Đoạn Ngũ Hành tông cho dù là dẫn dắt xong thủy mạch của Thanh Minh Giang, cuối cùng muốn hoàn toàn đem Thanh Minh, Ngọc Lan hai cái thủy mạch cầu thông tuy nói cũng không phải là không thể được, nhưng cũng tuyệt không thể nào là trong thời gian ngắn có thể xúc tiến là thành tựu được ngay.

Lão tổ năm mươi tuổi phản bác:

– Cửu Huyền lâu bị vây hơn mười năm, Ngũ Hành tông vào bảy tám năm đầu Cửu Huyền lâu bị vây mới bắt đầu nhúng tay khai tạc Thanh Ngọc Vân Hà, cầu thông hai địa thủy mạch, có thể thấy Ngũ Hành tông sớm đã làm chuẩn bị đầy đủ. Có lẽ Ngũ Hành tông sớm đã có thủ đoạn đem hai cái thủy mạch hợp hai làm một, bọn ta tốt nhất còn chưa cần phân tâm những chuyện khác.

Thanh âm nóng nảy giữa không trung lần nữa vang lên, lần này cũng tỏ ra vội vã khó dần nổi, hỏi:

– Nhìn một chút sẽ chết a? Lại không phải đi giúp đỡ Cửu Huyền lâu đánh nhau, hơn nữa, Cửu Huyền lâu người ta cũng chưa chắc dùng tới bọn ta.

Lão tổ năm mươi tuổi thở dài, đáp:

– Nói không chừng nhìn một chút đúng thật là chọc phải phiền toái. Theo lão phu biết, lần này trong ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu, chỉ là số lượng của Thiên Ma chỉ sợ cũng không dưới mười đầu, số lượng A Tu La càng thêm không dưới bốn năm mươi đầu. Thực lực của mỗi một con Thiên Ma coi như hơi nhún nhường so với Thuần Dương bọn ta, nhưng cũng không kém nhiều. Một khi có một hai con A Tu La trợ trận, chính là bọn ta muốn thoát khỏi cũng cực kỳ khó khăn, huống chi Thiên Ma xem ra hồn niệm bàng bạc, bọn ta muốn tràn qua bọn họ cũng cực kỳ khó khăn.

Một bên Thất Phiến lão tổ đột nhiên nâng lên ánh mắt, bất thình lình nói:

– Vũ Văn đạo hữu ngược lại rất tinh tường với thực lực của ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu. Nhưng Vũ Văn thế gia không phải từ trước đến giờ đều là cấp tiên phong chống lại ma la tai ương sao, sao lần này lại cùn rồi chứ?

Lão giả năm mươi tuổi lại là Vũ Văn thế gia Thuần Dương tu sĩ, nghe những lời của Thất Phiến lão tổ trên mặt không khỏi thoáng qua một đạo sắc mặt giận dữ, nhưng ông ta vẫn cưỡng chế áp chế xuống, lạnh giọng đáp:

– Vì thăm dò hư thực ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu, Vũ Văn thế gia ta đã bị bỏ ra tính mệnh của bốn vị pháp tướng tu sĩ, một người trong đó còn là pháp tướng hậu kỳ tu vi. Hơn nữa chớ quên, lúc này trên chiến trường ma la ở trên biển, Thiên Huyền Tông, Vũ Văn thế gia tu sĩ ta còn chém giết ở phía trước nhất, cho nên kính xin Thất Phiến đạo hữu lúc nói chuyện chú ý một ít phân tác!

Thất Phiến lão tổ đảo mắt một cái, không mảy may để trong lòng lời nói của Vũ Văn lão gia, tiếp tục nói:

– Các ngươi thăm dò hư thật của ma la đại quân, đây là muốn vì cứu Cửu Huyền lâu làm chuẩn bị đúng không?

Lúc nãy Vũ Văn thế gia lão giả còn hơi mang vẻ công phần trong lúc bất chợt trầm tĩnh trở lại, cười cười ”hà hà”, bình tĩnh đáp:

– Thất Phiến đạo hữu hãy yên tâm, Vũ Văn thế gia ta chẳng qua là tuân theo tổ huấn dốc lòng tiêu diệt ma la tại ương, không chút quan hệ với cứu viện Cửu Huyền lâu.

Thất Phiến lão tổ không nói nữa, một bên Tiêu Bạch Vũ cũng đem đề tài lái đi chỗ khác, nói tiếp:

– Như vậy bọn ta đến lúc đó chỉ đứng xa xa nhìn một chút, tuyệt sẽ không xâm nhập chỗ sâu của ma la đại quân, kế tiếp chính là chuyện của Ngũ Hành tông. Bất quá dường như bố cục của Ngũ Hành tông lần này cũng rất không đơn giản nột, không ngờ lại dùng một Thiên Mã tộc kềm chế phần lớn tinh lực của Tử Dương cung. Nếu không Ngũ Hành tông cũng không đến nổi minh mục trương đảm khai tạc vận hà giữa Thanh Minh Giang cùng Ngọc Lan Hà, cầu thông thủy mạch như vậy.

Nói tới chỗ này, Tiêu Bạch Vũ không khỏi dừng lại một chút, chuyển thân nhìn sau lưng lại đúng dịp thấy một tên nam tử ăn mặc trang trọng một bước nhảy ra hư không, không khỏi ngạc nhiên nói:

– Phùng huynh, ngươi đây là…