Chương 1325: Họa thủy đông dẫn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu là Thái Huyền tông, Thiên Huyền tông cùng Chân Linh phái hiển nhiên không có gì hay để nói. Chính là Tang Du cũng bởi vì ban đầu Thái Huyền tông thừa dịp người bị nguy cấp đánh lén Chân Linh phái trú địa mà thiếu chút nữa mang theo mình đi cứu viện cũng bỏ mạng ở nơi đó vẫn không có bất kỳ hảo cảm với họ.

Về phần nói A Tu La núp trong một cỗ ma la đội ngũ đó, có Khánh Ly lão tổ, Ngũ Liễu lão tổ hai vị đại tu sĩ ở đây. Hơn nữa Lục Bình có thực lực chân chính vượt xa đại tu sĩ, ba người hợp lực đánh bại một con A Tu La thật sự quá dễ dàng. Huống chi trong tay của Khánh Ly lão tổ còn có một món Nhị kiếp linh bảo Định Linh Bình.

Nếu có thể tính toán Thái Huyền tông, ba người hiển nhiên đúng thật sẽ không muốn giết chết A Tu La, mà là muốn xua đuổi, xua đuổi nó tới phương hướng tây bắc.

Tuy nhiên Lục Bình đối với Khánh Ly lão tổ có thể kịp thời nắm chắc thế cục của chiến trường cũng âm thầm cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn xem ra trước đó đã từng xua đuổi hai đội ma la giáp công người của Chân Linh phái, bọn họ có thể kịp thời nhận ra được động tĩnh của đám người Lục Bình mà không bị phát giác, vừa có thể dễ dàng xua đuổi ma la tiến hành giáp công mọi người Chân Linh phái, hiển nhiên cũng có thể kịp thời hiểu rõ thế cục chiến trường của ma la. Nói cách khác những người đó cũng có phương pháp có thể tránh né tu ma phệ hồn thần thông tổn thương thần niệm.

Nhưng xem ra mình có thể có cơ duyên lấy được Quải Vân Phàm cùng với Bích Lân Hồn Hỏa loại bảo vật này, những thánh địa đại phái tu sĩ có thể có độ tương tự xem ra cũng không tính là ly kỳ.

Bốn người thương lượng xong đối sách lập tức bắt đầu thực hành. Ân Thiên Sở cùng Tào Kiếm Bình hai người đã trước một bước chạy tới Thái Huyền tông trú địa. Hai người bọn họ phải tận lực trước khi mọi người xua đuổi một đội ma la đội ngũ đó đến Thái Huyền tông, quét sạch những ánh mắt cười thầm bố trí bên ngoài Thái Huyền tông trú địa.

Hơn hai mươi vị pháp tướng tu sĩ còn dư lại dưới sự hướng dẫn của Khánh Ly cùng với Ngũ Liễu hai vị đại tu sĩ bắt đầu tới lui tuần tra đến phương hướng đông bắc của chiến trường, bắt đầu kết hợp triển khai đánh bất ngờ xuyên qua một đội ma la cùng ma la đại quân trong kế hoạch, hoàn toàn chặt đi sự liên lạc của một đội ma la đó cùng ma la đại quân.

Lúc này ma la đại quân giống như một khối thịt lớn. Thế lực tới dồn dập khắp nơi giống như sói đói tất cả nhân cơ hội mà động, thỉnh thoảng từ bên trong ma la đại quân tìm cơ hội phân chia ra một đội ma la đội ngũ rơi rớt khỏi đội ngũ để tiêu diệt, khiến cho toàn bộ ma la đại quân càng lúc càng mất trật tự, không thể cứu vãn trước sau.

Đám người Khánh Ly lão tổ xuyên qua lại cũng không gặp phải sự trở kích giống như dáng dấp của ma la cao cấp. Mà khi con A Tu La phát hiện không ổn cố gắng đánh lui mọi người, Khánh Ly lão tổ cùng Ngũ Liễu lão tổ hai người liên thủ chặn lại A Tu La. Còn ba người Lục Bình, Hạ Hầu Vô Thương cùng với Tang Du tiếp tục dẫn theo mọi người hoàn thành xuyên qua lại phân chia.

Rồi sau đó Tang Du, Hạ Hầu Vô Thương dẫn chúng tu bắt đầu chia ra một cỗ ma là đội ngũ đó tiến hành xua đuổi. Sự gia nhập của Lục Bình đánh con A Tu La trước mắt tè ra quần.

Lấy thực lực của ba người liên thủ, cho dù là Lục Bình ẩn đi Thất Bảo Lôi Hồ cùng với Thuần Dương linh bảo, muốn đánh chết con A Tu La này cũng cũng không phải là chuyện khó khăn lắm. Vậy mà ba người hết lần này tới lần khác không hạ sát thủ, chẳng qua chỉ đuổi theo thật sát sau lưng A Tu La. Mỗi khi nó muốn phá vòng vây phương hướng không đúng cùng đám người Khánh Ly lão tổ, thì ba người lập tức liên thủ chính là một phen đánh mạnh.

Từ từ con A Tu La cũng biến thành khéo léo. Nó phát hiện mỗi khi nó phá vòng vây về phương hướng tây bắc, ba nhân tộc tu sĩ sau lưng không hề đuổi giết nó nữa. Còn mỗi khi nó muốn đổi hướng, ba người sẽ xuất thủ với nó.

Ma la mặc dù đã có linh trí không thấp, nhưng lấy trí khôn của nó muốn hiểu được sự tính toán của ba người cũng không thể nào. Huống chi thời điểm này con A Tu La đúng thật đã bị ba nhân tộc tu sĩ sau lưng liên thủ đánh thảm rồi, không thể không một đường chạy thục mạng về phương hướng tây bắc.

Mà mắt thấy con A Tu La bỏ chạy về phương hướng mà ba người kỳ vọng, đám người Khánh Ly lão tổ cũng không vội vàng bức bách nó nữa, mà chỉ treo xa xa sau lưng A Tu La, thậm chí khoảng cách hai bên dần dần càng kéo càng xa.

Vào lúc này, ma la đội ngũ bị đám hơn hai mươi người Tang Du xua đuổi cũng bắt đầu chạy trốn về phương hướng tây bắc. A Tu La tin chắc đã thoát khỏi nhân tộc tu sĩ đuổi giết cuối cùng đi về phương hướng Thái Huyền tông trú địa.

Sau khi Lục Bình cùng mọi người lần nữa hội hợp, mọi người đã thoát khỏi ma la đại quân một khoảng cách tương đối. Nhưng Lục Bình vẫn có thể miễn cưỡng nhận ra được một ít động tĩnh sơ lược của ma la đại quân.

– Tiền bối, tựa hồ ma la đại quân cũng bị cố điều khiển chạy trốn theo phương hướng một cách có ý thức?

Khánh Ly lão tổ cười cười, đáp:

– Trận chiến này coi như là mở màn của nhân tộc tu sĩ toàn diện tiêu trừ Cửu Huyền Lâu ma la đại quân rồi!

Khánh Ly lão tổ mặc dù nói hàm hồ, nhưng Lục Bình nghe cũng hiểu. Toàn diện tiêu trừ Cửu Huyền Lâu ma la đại quân, nói cách khác điều này xem ra là cùng chung tính toán của tất cả Thuần Dương lão tổ.

Lục Bình tính toán phương hướng lúc này ma la đại quân chạy trốn, có chút khó có thể tin hỏi:

– Tử Dương cung sao?

Khánh Ly lão tổ hiển nhiên đối với Lục Bình có thể thông qua phương hướng di động của ma la đại quân đoán được bọn nó đến trên người Tử Dương cung cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, cười cười, đáp:

– Sắp đến Thái Huyền tông trú địa rồi!

Đang nói chuyện, Tào Kiếm Bình cùng với Ân Thiên Sở đã trở về, hiển nhiên hai người đi chuyến này không tệ. Đợi đến thời điểm mọi người một đường chạy tới Thái Huyền tông trú địa phụ cận, linh khí rung chuyển mãnh liệt hiển nhiên tỏ rõ lúc này Thái Huyền tông trú địa đã rơi vào trong cơn đại chiến.

Mọi người ẩn núp thân hình nhích tới gần Thái Huyền tông trú địa. Lúc này chỗ đồi núi của Thái Huyền tông đã lọt vào trong một cuộc loạn chiến.

Đột nhiên xuất hiện một cỗ ma la đội ngũ số lượng ước chừng gần hai ngàn, do một con A Tu La cùng với bốn năm con Ngọc Ma La đái lĩnh. Nếu đổi thành trước đây, Thái Huyền tông chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng trước, một nhóm ma la đó cũng sẽ không tạo thành bất lợi quá lớn với Thái Huyền tông trú địa.

Vậy mà hết lần này tới lần khác khi đó bởi vì túc địch Thiên Huyền tông phản công ma la đại quân, Thái Huyền tông tu sĩ trong nơi đóng quân đã rời đi một nửa. Một nửa còn dư ở lại giữ cũng bởi vì Ân Thiên Sở cùng Tào Kiếm Bình hai nhân sự quét sạch nhãn tuyến của trú địa phụ cận trước mà không thể kịp thời phát hiện ma la đại quân đến.

Thái Huyền tông tu sĩ không phòng bị trước đối mặt ma la đội ngũ đột nhiên xuất hiện nhất thời lọt vào trong hỗn loạn. A Tu La trước đó bị đám người Lục Bình đánh cho thảm hại không ngờ lần này cũng là đại phát thần uy. Khi nó công vào Thái Huyền tông trú địa liền nhất cử bị thương nặng một tên nhân tộc tu sĩ, sau đó càng liên tục chém giết hại vị tu sĩ gồm một vị pháp tướng trung kỳ cùng với một tên pháp tướng sơ kỳ.

Tang Du cùng mấy vị Ngự Thú Linh tông tu sĩ cũng không tham dự trận chiến này. Nhưng đối với Thiên Huyền thông cùng Chân Linh phái mà nói cũng không băn khoăn như vậy. Thái Huyền tông đã kết tử thù với bọn họ, loại chuyện đánh chó rớt xuống nước làm không có chút xíu do dự.

Lúc này có ba vị đại tu sĩ ở lại giữ Thái Huyền tông trú địa, trong hai người có một người trọng thương chưa lành, một người cũng bị thương nhẹ. Hai người này không là người nào khác, chính là Thái Huyền tông đại danh đỉnh đỉnh Phong Vũ Song Tiên Hàn Vô Nhai cùng với Hoắc Vô Ngân.

Hoắc Vô Ngân kể từ sau khi Chân Linh phái trú địa đánh một trận bị Lục Bình tự tay phá hủy bản nguyên, một thân tu vị thực lực sớm đã bị tổn thất bảy tám phần mười. Còn Hàn Vô Nhai lại vào thời điểm đánh bất ngờ Thiên Huyền tông bí mật trú địa bị Nhị kiếp linh bảo của Khánh Ly lão tổ gây thương tích.

Lúc này hai người đang cùng một vị lão giả liên thủ ngăn cản A Tu La tấn công. Nhưng bởi vì thực lực của hai người họ giảm bớt nhiều, vì vậy ngăn cản A Tu La cũng hết sức miễn cưỡng.

Trừ con A Tu La này đỡ được ba vị đại tu sĩ của nơi đóng quân ra, ma la đội ngũ còn sót lại mặc dù vọt vào trong nơi đóng quân mang đến thương vong cực lớn cho Thái Huyền tông tu sĩ, nhưng theo sự cố gắng của Thái Huyền tông tu sĩ, lúc này thế cục đã dần dần chuyển biến tốt, càng ngày càng nhiều ma la bị chém chết.

Nếu không có đám người Lục Bình, Thái Huyền tông cố nhiên bỏ ra cái giá rất lớn, nhưng đúng là vẫn còn có thể đánh lui tập kích lần này của ma la, điều đáng tiếc chính là hết thảy mọi điều đều làm người khác hưởng cả.

– Bác Thượng lão quỷ, hừ!

Khánh Ly lão tổ nhìn lão giả nọ một cái, Định Linh Bình đã bày trong tay. Sau khi ông ta gật đầu ra hiệu với Ngũ Liễu lão tổ, hai người đột nhiên lao ra từ trong hư không, liên thủ đánh lén đi về phía sau lưng lão giả đang dây dưa cùng A Tu La.

Lục Bình ra hiệu Ân Thiên Sở, người sau đó nhất thời ẩn độn biến mất. Lục Bình dùng sức lay động Quải Vân Phàm đang cầm trong tay. Một đạo thân niệm sóng gợn lóe ra ngọn lửa giống như thủy triều hướng đang đi về phía ba vị đại tu sĩ đối chiến cùng A Tu La.

– Không xong rồi, có người đánh lén!

Người phát hiện trước nhất chính là vị lão giả được Khánh Ly lão tổ gọi là Bác Thượng. Sự nhắc nhở của lão ta mặc dù kịp thời, nhưng ba người bị A Tu La đang áp chế lúc này có thể rút ra bao nhiêu thực lực tới ứng đối cục thế phải chết do Thiên Huyền tông cùng với Chân Linh phái bày ra!

Khi bị người phát hiện, Khánh Ly lão tổ cùng với Ngũ Liễu lão tổ hai người định không hề che giấu thân hình nữa, hai tay liên thủ đánh tới Bác Thượng lão tổ. Nhưng không chờ tới lúc song phương nhận chiến, thần niệm của Lục Bình đánh vào đã đi trước tới.

Hoắc Vô Ngân có thực lực yếu nhất lúc này phát ra một tiếng kêu thảm bị A Tu La bắt được thời cơ một kích chém chết. Hàn Vô Nhai rên lên một tiếng, liên tiếp lui về sau mấy bước giữa không trung, ngay sau đó mặt liền biến sắc, thân thể hết sức né tránh về bên trái, nhưng một đạo nhận quang thoáng qua. Ân Thiên Sở Thái Huyền Chi Thứ đã đâm xuyên qua bờ vai của lão ta.

– Đây là… Thái Huyền Chi Thứ, làm sao có thể trên tay của ngươi? Ngươi, ngươi là Chân Linh phái tu sĩ đó!

Ân Thiên Sở không để ý tới chút nào tiếng la hét của Hoắc Vô Ngân. Sau khi một kích không trúng gã lập tức phi độn thoát khỏi. Mà lúc này Bác Thượng lão tổ cũng bị Khánh Ly, Ngũ Liễu hai vị lão tổ liên thủ bị thương nặng. Nhưng A Tu La hiển nhiên bị ba vị đại tu sĩ đại chiến chấn nhiếp hơi thở, cũng không nhúng tay vào chiến cuộc của ba vị đại tu sĩ, ngược lại thì chuyển một tay vọt tới Hàn Vô Nhai bị Ân Thiên Sở xuyên thủng bả vai.

Hai tay của Lục Bình bắn ra, Tế Thủy Trường Lưu kiếm song kiếm đều xuất hiện. Lục Bình nói với mọi người sau lưng:

– Thái Huyền tông trú địa xong rồi, tốc chiến tốc thắng!

Nơi này mặc dù chỉ là Thái Huyền tông trú địa, nhưng xem ra việc tích lũy tư nguyên dùng cho tu luyện cũng không ít. Thái Huyền tông cùng Chân Linh phái muốn tiêu diệt hết chỗ đóng quân này, từ nguyên tu luyện bên trong hiển nhiên cũng là đối tượng phân chia.

Lục Bình nhìn thấy trước chính là Phong Vũ Song Tiên hai món linh bảo đó. Phút chốc Hoắc Vô Ngân vẫn lạc, Ân Thiên Sở đánh lén đả thương Hàn Vô Nhai đã âm thầm lấy đi linh bảo trường tiên cùng với trữ vật pháp khí của Hoắc Vô Ngân.

Lục Bình song kiếm nhân cơ hội đánh lén, cùng A Tu La giáp công Hàn Vô Nhai cũng chém chết lão ta sạch sẽ lưu loát, cướp đoạt lại một cái trường tiên cùng với trữ vật pháp khí khác trước khi xé nát thân thể của Hàn Vô Nhai.

Hai phái tu sĩ gào thét tiến vào chỗ đóng quân. Thái Huyền tông tu sĩ mới vừa chiếm cứ thượng phong không còn lực ngăn cản lần thứ hai tập kích nữa. Thế cục của chỗ đóng quân thay đổi nhanh. Thái Huyền tông trú địa không thể tránh khỏi bị tiêu diệt.