Chương 936: Trở lại xào huyệt

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình chuyển niệm một cái liền hiểu, sợ là bởi vì sau khi tu sĩ này bị phong bế trong một thương, để duy trì sinh mạng tự thân, tu vi, tất cả mọi linh đan, linh thảo, các loại linh thạch có thể ăn được cùng với các đồ tu luyện có thể dùng được đều đã bị tu sĩ này dùng hết rồi. Nhưng kết quả cuối cùng y vẫn không thể trốn ra được, buộc phải vẫn lạc, và trong trữ vật pháp khí cũng chỉ còn thừa lại những thứ lẻ tẻ này mà thôi.

Lục Bình lấy tay khều một cái trong đống đồ này, một thanh âm leng keng vang lên. Lục Bình nhìn sang, phát hiện trên mặt đất không ngờ lại không có gì, vậy thanh âm này là từ đâu tới?

Một đạo thanh quang sáng lên trong hai mắt của Lục Bình. Hình dáng lờ mờ của một thanh phi kiếm như ẩn như hiện liên xuất hiện trước mặt hắn.

Vô hình phi kiếm sao?

Lục Bình mừng rỡ trong lòng, thì ra là còn có vận đạo như vậy!

Lục Bình đưa tay nhiếp một cái, phi kiếm nhất thời bay đến trong tay của hắn. Chân nguyên màu tím lam tràn vào trong phi kiếm, thanh phi kiếm này bị chân nguyên xâm nhiễm, lần nữa lộ ra nguyên hình trước mặt Lục Bình.

Đáng tiếc, chẳng qua là một thanh vô hình phi kiếm ngưng tụ bốn đạo bảo cấm, phẩm chất ngay cả so với Thủy U kiếm cũng không bằng!

Sự nóng bỏng trong lòng của Lục Bình khó tránh khỏi bị dập tắt đi không ít. Tuy nhiên, xem ra mấy cái ngọc giản trên mặt đất đang lăn lông lốc này lại lần nữa nhen nhóm lửa hy vọng trong lòng của Lục Bình.

Quả nhiên, sau khi Lục Bình bóp vỡ ba cái ngọc giản, rốt cục trong cái ngọc giản thứ tư phát hiện ra thứ mà mình muốn!

Vô hình kiếm thuật truyền thừa hoàn chỉnh! Bao gồm cả Vô Hình Kiếm Quyết cùng với phương thức luyện chế vô hình kiếm cùng cả chín đạo bảo cấm, chính là bảo vật Lục Bình cầu mong mấy chục năm rồi mà không thể được!

Lục Bình nhất thời vui mừng ra mặt, sau đó đè nén tâm tình xem qua hai cái ngọc giản còn dư lại, cuối cùng trên mặt lại lộ ra một tia sẻ kinh ngạc, lưu lại một cái ngọc giản cuối cùng.

Sau khi xem qua trữ vật pháp khí, Lục Bình lúc này mới lấy ra một cái bình nhỏ Thủy chúc tính bản nguyên tinh hoa lấy được trong sào huyệt của tu la.

Lục Bình trước đó trong Hàn Băng đảo đại chiến sau khi chém rụng một con huyết tu la đã từng dựa vào Linh Lung thu hút được một chút Thủy chúc tính bản nguyên tinh hoa, nhưng chỉ có một chút tinh hoa như vậy, đã tiết kiệm cơ hồ gần ba năm công tu luyện cho Lục Bình.

Bây giờ một bình nhỏ tràn đầy bản nguyên tinh hoa này có thể đem tu vi của Lục Bình một đường tăng lên tới cái cảnh giới nào?

Lục Bình đưa ngón tay ra thận trọng từ trong bình ngọc rót ra một cổ tinh hoa nguyên dịch thật nhỏ, cho rơi vào lòng bàn tay, rồi sau đó song chưởng của hắn hợp lại, giữa song chưởng nhất thời lóe lên lam quang, bắt đầu luyện hóa một cỗ tinh hoa nguyên dịch này.

Đảo mắt lại đã mất nửa ngày, Lục Bình mới luyện hóa xong một cỗ bản nguyên tinh hoa này, và hắn có thể rõ ràng nhận ra tu vi tự thân đã tăng trưởng rất rõ ràng.

Chính vào lúc này, trước người của Lục Bình nứt ra một lỗ hổng. Một tờ truyền âm phù từ trong lỗ hổng xuất hiện. Lục Bình nhận lấy truyền âm phù lắng nghe, rồi nhanh chóng đi ra ngoài mật thất.

– Tiểu tử, ngươi gấp gáp gọi chúng ta trở về như vậy là có chuyện gì?

Trong băng cung, Thiên Phàm, Thiên Tuyết, Thiên Khang ba vị Chân Linh phái pháp tướng trung kỳ lão tổ thấy Lục Bình vội đi vào, Thiên Khang lão tổ đầu tiên há mồm hỏi:

– Chúng ta ở mấy ngàn dặm bên ngoài thật vất vả lắm mới phát hiện tung tích một con huyết tu la, đang muốn truy đuổi theo, nhưng bị một tờ truyền âm phù lục của Thiên Thuật gọi trở lại. Con huyết tu la này có ý nghĩa là một món bạn sinh linh bảo có thể tới tay đấy!

Hàn Băng đảo đại chiên cùng với trong quá trình nhân yêu hai phái đang đuổi giết ma la mấy ngày sau, đầu tiên là Hải Diễm môn chém chết một con huyết tu la lấy được một món bạn sinh linh bảo. Sau đó nghe nói pháp tướng lão tổ của bốn trong mười hai nhà tiểu hình thể lực liên thủ vẫy giết được một con huyết tu la, cũng lấy được một món bạn sinh linh bảo, tuy nhiên trong đó hai nhà pháp tướng lão tổ cũng bị tu la lúc sắp chết tự bạo làm trọng thương.

Chân Linh phái trước sau đại chiến bao gồm cả con huyết tu la do Lục Bình chém chết kia, tổng cộng có một con Ngọc tu la, hai con huyết tu la cùng một con huyết ma bị mất mạng trong tay Chân Linh phái. Chiến tích huy hoàng có thể nói là đứng thứ nhất trong Bắc Hải chư phái, ngay cả trong yêu tộc, chỉ sợ cũng chỉ có Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc có thể tương đương cùng Chân Linh phái.

Nhưng điều làm Thiên Khang lão tổ giận dữ bất bình ngay cả, Chân Linh phái lại không lấy được một món bạn sinh linh bảo hoàn hảo nào, bao gồm cả một con Ngọc tu la do đám ba vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ Thiên Khang lão tổ vây giết kia, sau khi đánh chết những con ma la này, bạn sinh linh bảo của bọn chúng đều theo đó vỡ nát, nhiều nhất bất quá lấy được một ít mảnh vụn linh bảo dùng để thăng cấp phẩm chất của Dưỡng Linh pháp bảo mà thôi.

Lục Bình khẽ mỉm cười, nói:

– Sư thúc tổ, tin về tung tích của một con Ngọc tu la thì như thế nào?

Thiên Khang lão tổ nghe vậy sửng sốt, ngay cả Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ cũng kinh ngạc nhìn lại Lục Bình.

– Người phát hiện tung tích của Ngọc tu la, cho nên trước đó mới có thể yêu cầu Thiên Thuật triệu hồi mấy người chúng ta về sao?

Lục Bình lắc đầu một cái, nói:

– Lần này sợ rằng còn phải có Thiên Tượng sư bá tổ mới được. Đầu Ngọc tu la kia bất quá là phụ! Đáng tiếc Thiên Lâm sư bá không có ở đây, nếu không thêm Thiên Lâm sư bá như vậy mới là vạn vô nhất thất rồi!

Khẩu khí thật là lớn, ba vị lão tổ nghe vậy đều nhíu chân mày. Dựa theo lời Lục Bình nói, hiển nhiên là muốn hợp lại toàn bộ chiến lực mạnh nhất của Chân Linh phái. Chẳng lẽ Lục Bình tìm được không chỉ là tung tích của một đầu Ngọc tu la, mà là hai đầu sao?

Tuy nhiên ba người cũng biết Lục Bình cũng không phải là người buông miệng nói suông, lập tức Thiên Khang lão tổ khoát tay chặn lại, nói:

– Tiểu tử, rốt cuộc là chuyện gì, không cần ấp a ấp úng treo khẩu vị của người ta!

Lục Bình cười nhẹ một cái, lúc này mới nghiêm mặt nói:

– Đệ tử phát hiện bảo thuyền hài cốt của Phi Linh phái năm đó chìm ở đáy biển!

Phốc!

Thiên Phàm lão tổ mới vừa uống vào trong miệng một hớp trà nóng ngay cả nuốt xuống cũng không kịp, gấp giọng nói:

– Cái gì? Ở đâu? Thế nào phát hiện?

Bên cạnh Thiên Tuyết lão tổ không vui nhìn Thiên Phàm lão tổ bên cạnh một cái, nói:

– Nếu thật đúng là như vậy, xem ra phải mời Thiên Tượng sư huynh trở lại chủ trì đại cục!

Lúc này Thiên Phàm lão tổ cũng tỉnh táo lại, gật gật đầu nói:

– Không sai, nếu thật là bảo thuyền, chỉ một là đem từ đáy biển đánh mò lên, nhất định phải là đại tu sĩ xuất thủ mới có thể. Điểm này nếu là Thiên Tuyết sư muội cùng lão phu liên thủ ngược cũng miễn cưỡng làm được, nhưng nếu muốn lừa gạt được tầm mắt của Bắc Hải các phái cùng với yêu tộc, đem một chiếc bảo thuyền này bí mật áp vận đến Thiên Linh sơn, vậy thì không phải là Thiên Tượng sư huynh xuất thủ thì không thể rồi!

Thiên Khang lão tổ đã sớm khó dằn nổi, cổ tay đảo một cái, một cái pháp kiếm màu tím xuất hiện trong tay ông ta, nói:

– Vậy còn chờ gì, lão phu liền phát ra pháp kiếm này, ngay cả triệu hồi Thiên Tượng sư huynh!

Thiên Phàm lão tổ giơ tay ngắn Thiên Khang lão tổ, nói:

– Bây giờ không vội, Thiên Tượng sư huynh hôm nay đang cùng những ba vị đại tu sĩ khác liên thủ vây giết A tu la đến bây giờ đều không tin tức truyền tới, xem A tu la kia vẫn ở chỗ cũ cùng bọn chúng chu toàn. Lúc này nếu là Thiên Tượng sư huynh đột nhiên thu tay lại, chẳng những mấy vị đại tu sĩ khác sẽ không đáp ứng, hơn nữa còn có có thể nghiệm bị A tu la kia ngược lại kích phá. Đất mà bảo thuyền kia chìm có thể bốn ngàn năm không bị người phát giác, xem ra tất nhiên là một chỗ đất cực kỳ bí ẩn. Bọn ta cũng không vội nhất thời, để tránh đưa tới những môn phái khác cảnh giác!

Thật ra thì Thiên Phàm lão tổ còn có một tầng ý tứ không thể nói ra. A tu la kia dù sao cũng là tội khôi họa thủ của tai ương ma la đối với Hàn Băng đảo lần này. Nếu không thể đem nó giết chết hoặc là bị thương nặng, ngày sau tất nhiên sẽ quyển thổ trọng lai, lần nữa nguy hại Bắc Hải tu luyện giới.

Thiên Khang lão tổ bất đắc dĩ buông pháp kiếm trong tay xuống, ngay sau đó lại nhớ ra cái gì đó, nói:

– Vậy nếu không chúng ta trước tiên liên thủ tiêu diệt đầu Ngọc tu la kia trước, như thế nào?

Thiên Khang lão tổ vẫn đối với chuyện không thể lấy được bạn sinh linh bảo từ trong tay ma la mà bức rúc mãi không thôi.

Thiên Tuyết lão tổ lắc đầu, nói:

– Nghe Lục sư điệt nói, đầu Ngọc tu la kia xem ra là Thủy tu la bắt đầu chạy trốn dưới đám người Phùng Hư Đạo vây công. Con tu la kia nhìn thấy thời cơ rất sớm, cơ hồ không bị thương gì liền trốn đi. Đám ba người ta hợp lực có lẽ có thể đánh bại nó, nhưng thế tất sẽ gây ra động tĩnh vô cùng lớn, đưa tới sự chú ý của các phái cùng với yêu tộc tu sĩ khác. Đến lúc đó bất luận Ngọc tu la có thể chết bởi trong tay bọn ta hay không, nếu là bại lộ vị trí bảo thuyền hài cốt, vậy thì phải không thường thất rồi!

Thiên Khang lão tổ nghe rất thất vọng, lúc này toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới đều hành động sưu tầm tung tích ma la, nếu là đi chậm, đầu Ngọc tu la kia còn trốn trong sào huyệt hay không cũng chưa biết chừng, phải biết Lục Bình trước đó lẻn vào trong sao huyệt là đã sớm đã thảo kinh và rồi.

Cuối cùng vẫn là Thiên Tuyết lão tổ nói:

– Bất kể nói thế nào, chuyện này hay là phải khiến cho Thiên Tượng sư huynh biết trước, đồng thời đem ý tưởng của bọn ta cũng nói cùng sư huynh biết được, có lập tức trở về hay không hãy xem bản thân ông ta quyết định đi!

Thiên Khang lão tổ nghe xong mừng rỡ, trong tay pháp kiếm đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đẩy thăng về phía trước. Pháp kiếm đâm xuyên qua hư không biến mất không thấy.

Lục Bình trở về trong mật thất tiếp tục bế quan luyện hóa bản nguyên tinh hoa. Trong lúc Thiên Lô lão tổ đã từng tới một lần, nhưng hai người đối với Thiên Thành lão tổ bị tổn thương bản nguyên đều cảm thấy thúc thủ vô sách, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.

Một tháng sau khi, một tin tức rung động cuốn ùa toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới!

Từ trong biển sâu yêu vực truyền tới tin tức, trước đó một vị cự kình yêu vương Khổng Kinh lão tổ chưa từng lộ diện trong nhân yêu hai tộc liên thủ đại chiến ma la thành công vượt qua những hai lần lôi kiếp, trở thành toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới vị pháp tướng đại tu sĩ thứ năm, đồng thời cũng vị yêu tộc thứ ba, trừ vị pháp tướng đại tu sĩ thứ nhất Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc ra!

Lúc này nhân yêu hai tộc liên thủ vẫy giết ma la, tin tức bốn vị pháp tướng đại tu sĩ đuổi giết A tu la cũng truyền đến trong tai Khổng Kinh yêu vương. Sau đó Khổng Kinh yêu vương liền cao giọng tuyên bố muốn giúp bốn vị đại tu sĩ khác đuổi giết A tu la, , cũng không biết Khổng Kinh yêu vương từ đâu biết được hành tung của bốn vị pháp tướng đại tu sĩ, đơn thân độc mã liền chạy tới.

Một pháp tướng đại tu sĩ sinh ra, đủ để khuấy động toàn bộ thế cục của Bắc Hải tu luyện giới. Kể từ sau khi Thiên Tượng lão tổ lên cấp pháp tướng hậu kỳ, trong Bắc Hải tu luyện giới mặc dù nhân yêu hai tộc vẫn đại khái thuộc về trạng thái ngang tài ngang sức, nhưng nhân tộc tu sĩ đã sớm chiếm cứ chủ động trên toàn bộ cục diện.

Đặc biệt là Chân Linh phái quật khởi, sau khi Hoàng Ly đảo kia bị Chân Linh phái chiếm cứ, yêu tộc tu sĩ lũ công không được ngay cả minh chứng.

Nếu không Bắc Hải các phái khác lòng có băn khoăn, nhân tộc trên dưới không thể một lòng, yêu tộc đã sớm bị nhân tộc tu sĩ ép tới không ngốc đầu lên được.

Nhưng sau khi trải qua cuộc chiến Hàn Băng đảo, nhân tộc tu sĩ tổn thất thảm trọng, mà yêu tộc cũng dĩ dật đãi lao. Mặc dù yêu tộc có tổn thất cũng đang cùng nhân tộc tu sĩ liên thủ đuổi diệt ma la. Cùng nhân tộc so sánh, tổn thất của yêu tộc không thể nghi ngờ là nhỏ hơn rất nhiều.

Cũng may yêu tộc cũng không như một khối thiết bản. Cự Kình yêu tộc làm Bắc Hải có chừng hai đỉnh cấp yêu tộc bộ lạc, trước đó một vị bị Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc áp chế. Nhưng trong mắt Cự Kinh yêu tộc, Nguyên Thủy Cự Ngạc thủy chung đều ngoại lai hộ, là chó nhà có tang sau khi từ Đông Hải bị Bích Hải linh xà đánh bại chạy trốn đặt chân tới Bắc Hải!

Thương Hải di tàng đánh một trận, Khổng Kinh yêu vương tình nguyện cùng Chân Linh phải liên thủ cũng không nguyện giúp Nguyên Thủy Cự Ngạc Ngao Điển lão tổ một cánh tay lực, ngay cả minh chứng.

Khổng Kinh yêu vương thành tựu pháp tướng đại tu sĩ, nhân tộc hiển nhiên sẽ có động tác. Nhưng yêu tộc giống vậy sẽ trải qua một lần phân phối thế lực cách cục lần nữa, chân chính thức đầu phải là Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc.

Lại là một tháng đi qua, năm vị pháp tướng đại tu sĩ lục tục trở về môn phái, tộc quần của mỗi người. Đầu A tu la kia cuối cùng vẫn còn trốn ra sanh thiên, tuy nhiên bạn sinh linh bảo tự thân cũng bị năm vị pháp tướng đại tu sĩ đánh nát. Con A tu la sau khi bị trọng thương thân trốn vào trong Phong bạo dương. Năm đại lão tổ cuối cùng không thể không từ bỏ đuổi giết đối với con tu la này.

Nhưng đầu A tu la này trước khi trốn vào Phong bạo dương cũng bởi vì bản nguyên tự thân bị năm đại lão tổ đánh cho bị thương trở lui hóa trở thành Ngọc tu la. Cho dù là lần nữa nó trở về Bắc Hải, một con Ngọc tu la không bạn sinh linh bảo cũng vén không dậy nổi sóng lớn gì.

Hàn Băng đảo đại chiến đến đây coi như là cáo một đoạn rơi. Trận chiến này bởi vì nhân yêu hai tộc liên thủ, trước sau tổng cộng có một con A tu la bị thương nặng sau đó hàng cấp. Hai đầu Ngọc tu la vẫn diệt, vượt qua mười đầu huyết ma la bị nhân yêu hai tộc chém chết, về phần những đại quân ma la khác chết lại là đếm không hết.

Mà Bắc Hải tu luyện giới trừ nhân tộc tu sĩ tổn thất cực lớn ra, yêu tộc tổn thương nguyên vốn vị hỗ kỳ vi. Nhưng trước lúc mấy vị đại tu sĩ mỗi người trở về, một vị Hải Tượng tộc pháp tướng tu sĩ lúc bên ngoài diệt giết ma la cũng trúng mai phục, bị một con huyết tu la cùng một đầu huyết ma liên thủ vây giết, cùng hơn mười vị Hải Tượng tộc đoán đan kỳ tu sĩ cùng với hơn trăm vị dung huyết kỳ yêu thú đồng hành bị tàn sát không còn. Toàn bộ Hải Tượng nhất tộc cơ hồ bị đả kích mang tính hủy diệt, khiến cho yêu tộc lần này đại thắng bị một tầng bóng ma che lấp.