Chương 1315: Chiến công tranh đoạt

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khánh Ly lão tổ trên mặt hiện lên một đạo về kinh dị, nói:

– Nếu Thái Huyền tông thật đúng là có dị thuật như thế cũng không thể không đề phòng. Tu luyện giới to lớn, kỳ công dị thuật đếm không xuể, ngay cả bọn ta kiến thức một thời gian cũng suy đoán không ra. Cũng may lần này bản phái phản công ma la đại quân trước mắt, đến lúc đó lão phu có thể vì tiểu hữu tiến cử với Thất Phiến lão tổ cùng với Tiêu Bạch Vũ đạo hữu của bản phái. Hai vị Thuần Dương bọn họ kiến thức rộng rãi, có lẽ có thể giải đáp nghi hoặc trong lòng của tiểu hữu cũng nói không chừng.

Khánh Ly lão tổ vừa dứt lời, hai vị đại tu sĩ cùng với Lục Bình không hẹn mà cùng đem ánh mắt nhìn về phía cửa vào sơn cốc. Một đạo độn quang rơi xuống đến trước mặt mọi người. Một vị Thiên Huyền tông pháp tướng trung kỳ tu sĩ hiển lộ ra thân hình, nhìn Lục Bình bên cạnh một cái, lúc này mới nói:

– Hai vị lão tổ, các ngài mau đi xem một chút đi! Tào sư tỷ tựa hồ, tựa hồ có chút hiểu lầm với sư đệ của Lục đạo hữu!

Mấy người trong lòng cả kinh, độn quang dưới chân lập lòe muốn chạy tới bên ngoài sơn cốc. Khi Lục Bình khi đi ngang qua thông linh ngọc bia đứng sững trong sơn cốc cố ý liếc mắt nhìn, phát hiện ngay cả đoạn thời gian này, bảng điểm chiến công của Tào Kiếm Bình đã đạt tới một trăm chín mươi chín điểm như Lục Bình vậy. Vị trí xếp hạng chiến công của Ân Thiên Sở phía dưới cũng đề thăng một hạng lên vị trí thứ bốn mươi lăm.

Một gốc bên ngoài sơn cốc, ma la còn thừa lại đã bị ép đến nơi đó. Chẳng qua là lúc này đông đảo tu sĩ của Thiên Huyền tông đem ma la còn dư lại không nhiều lắm vây vào giữa. Bên trong chỉ có hai người phảng phất giận dỗi đang không ngừng tàn sát ma la lớn nhỏ còn dư lại.

Nhưng chỗ sâu nhất của bầy ma la, một con Huyết Ma đứng một mình ở nơi đó đang hết sức thì thầm sai khiến một đám ma la lớn nhỏ thủ hạ tấn công hai người.

Mục tiêu của hai người ngay cả tranh đoạt một con Huyết Ma cuối cùng này. Những ma la lớn nhỏ không chút ảnh hưởng với bảng điểm chiến công của hai người.

Tuy nhiên dựa vào thực lực của hai người, đám ma la lớn nhỏ căn bản không thể nào ngăn trở bước chân của bọn họ chém chết Huyết Ma. Nhưng cái kỳ diệu ở đây là hai người hiện tại đều muốn cướp giết con Huyết Ma đó, và không muốn đối phương chiếm tiên cơ.

Vì vậy trên tràng đã xuất hiện một màn kỳ dị như vậy. Mỗi khi Tào Kiếm Bình cố gắng vọt vào chém chết con Huyết Ma, Ân Thiên Sở liền ngược lại xuất thủ hiệp trợ con Huyết Ma giáp công Tào Kiếm Bình; ngược lại, khi Ân Thiên Sở đột nhiên xuất thủ tập sát Huyết Ma, Tào Kiếm Bình giống vậy ném hồng tú cầu một cái. Thực lực của Ân Thiên Sở vốn cũng không cùng Tào Kiếm Bình, huống chi điểm mạnh của gã nguyên vốn cũng không phải là loại cường sát chính diện, hiển nhiên cũng không thể không lùi trở lại.

– Hồ nháo!

Ngũ Liễu lão tổ giận dữ, chỉ một ngón tay, một đạo hàn quang lập lòe. Cái trán của Huyết Ma tức thì bị xuyên thủng. Lục Bình thấy rõ, đạo kim quang này ngay cả Định Phong kỳ mà lúc trước khi đại chiến cùng Thái Huyền tông một mực được Khánh Ly lão tổ dùng để ngăn cản Ngọc Ma La tiến công. Sau khi mặt cờ quấn quanh trên cột cờ lập tức giống như một cây đại thương.

Định Phong kỳ xem ra sớm đã truyền cho Ngũ Liễu lão tổ. Chẳng qua là lúc trước Ngũ Liễu lão tổ vẫn ẩn giấu tu vi tự thân, cho nên bị Khánh Ly lão tổ cầm món linh bảo này đối địch. Mà Khánh Ly lão tổ ẩn giấu Nhị kiếp linh bảo Định Linh bình càng thêm lợi hại. Trên thực tế Vương Huyền Thanh cùng Hàn Vô Nhai cũng đúng là vì vậy đánh giá sai tình thế, vừa lên tới suýt nữa bị thua thiệt nhiều.

– Sư thúc!

Mắt thấy bảng điểm chiến công lấy đến tay bị cướp đi, Tào Kiếm Bình nhất thời gắt giọng.

Ngũ Liễu lão tổ nổi giận nói:

– Bản phái lần này thoát khốn nhờ có Lục đạo hữu cùng Ân đạo hữu tương trợ. Ngươi không biết điều như vậy còn thể thống gì!

Tào Kiếm Bình giận dữ trợn mắt nhìn Ân Thiên Sở một cái, chỉ thấy Ân Thiên Sở mặt không thể hiện gì, chẳng qua là yên lặng đi tới đứng bất động sau Lục Bình. Nàng ta cảm giác một quyền lôi của mình đến chỗ trống, nhất thời xoay người tức giận quay trở về trong sơn cốc.

Lục Bình cười nói:

– Ngũ Liễu tiền bối bớt giận, chẳng qua là giữa vãn bối bọn ta giác kế lẫn nhau thôi, không có gì là quá nghiêm trọng cả!

Ngũ Liễu lão tổ bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nói:

– Sư điệt của ta đây tính tình rất quái đản kiêu ngạo, không rành thế thái nhân tình, để cho hai vị chê cười rồi.

Lục Bình không dám nói gì. Ân Thiên Sở cũng không nói một lời. Ngũ Liễu lão tổ cùng mọi người cũng không để ý cho lắm. Đoàn người liền trở về trong nơi đóng quân của sơn cốc.

Chỗ sơn cốc trú địa cách Thiên Huyền tông hơn ngàn dặm, Thủy Tinh cung đệ nhất đích truyền Tần Thế Quân đưa tay một chiêu tầng chót nhất của chín tầng Lưu Ly bảo tháp trôi lơ lửng ở bầu trời trên đỉnh đầu. Một ngọn đèn dầu nhìn qua tỏ ra cực kỳ rách nát bay xuống từ tầng chót của bảo tháp đến trong tay của hắn. Ánh lửa lớn chừng hạt đậu trên tâm đèn lão đảo muốn ngã, phảng phất tùy thời đều sẽ dập tắt vậy.

Ngọn đèn dầu là Nhị kiếp linh bảo. Hỏa diễm lớn chừng hạt đậu ngay cả thiên cấp thượng phẩm linh hỏa Tinh Tinh Chi Quang. Còn đèn dầu trong ngọn đèn cũng là thượng cấp thiên địa kỳ vật Mãnh Hỏa Linh Du!

Liền thấy Tần Thế Quân thổi một cái tới ngọn đèn dầu trong bàn tay. Hỏa diễm lớn chừng hạt đậu nhất thời từ trên ngọn đèn tách ra từng đóm một, trong phút chốc tràn ngập phạm vi diện tích hơn trăm trượng, nhìn qua phảng phất người đứng sững trong bầu trời đầy ngôi sao vậy.

Cùng lúc đó, theo Tần Thế Quân thổi lất phất, trong phạm vị hơn trăm trượng nhất thời nện xuống đầy rẫy giọt mưa, nhưng lại mang một chút khí vị của dầu.

Tinh tinh hỏa quang tức thì bị đốt, trong phạm vi diện tích trăm trượng dấy lên liệt hỏa hừng hực. Mấy chục con ma la đang vây công Tần Thế Quân kể cả một con Ngọc Tu La cùng ba con Huyết Ma La bên trong, đều bị Tinh Tinh Chi Quang đốt cháy.

Đông đảo ma la xoay người muốn chạy trốn. Nhưng ngọn đèn dầu lúc này trôi thật cao ở bầu trời của Tần Thế Quân, bên trong diện tích hơn trăm trượng phảng phất đều bị cầm giữ vậy. Mặc cho những ma la chạy đông chạy tây, nhưng mãi không thể thoát ra khỏi phạm vi trăm trượng đó.

Cuối cùng, mấy chục con ma la bị Tần Thế Quân mượn Nhị kiếp linh bảo lấy một người mấy lực đốt giết. Bảng điểm chiến công của hắn nhất cử đề thăng hai mươi mốt điểm, nhưng mà trong quá trình này Tần Thế Quân tiêu hao hiển nhiên cũng không ít. Dù sao trước đó, đối mặt là mấy chục con ma la vây công, sự tiêu hao chân nguyên của hắn cũng quá mức kịch liệt.

Ngọn đèn dầu nhìn như một món linh bảo hỏa chúc tính, thực ra cũng mượn đèn đầu tới thi triển. Món linh bảo này thực chất lại có thể làm được tới nước lửa tương tế, cũng mượn phương thức chuyển đổi xảo diệu của ngọn đèn dầu.

Ngọn đèn dầu vẫn bị thu hồi trong chín tầng Lưu Ly bảo tháp, rồi sau đó bảo tháp cũng thu nhỏ lại vào sau lưng Tần Thế Quân không thấy nữa. Hai viên cực phẩm linh thạch bị Tần Thế Quân chưởng khống nắm chắc thời gian khôi phục chân nguyên trong cơ thể hao tốn. Chân trời đã có mấy đạo độn quang chạy tới.

Độn quang rơi xuống, mấy tên pháp tướng kỳ tu sĩ tuổi tương đương hiển lộ ra thân hình. Tần Thế Quân giương đôi mắt cười hỏi:

– Chư vị sư đệ chiến quả như thế nào?

Mấy vị tu sĩ nhìn nhau một cái, trong đó một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ mở miệng trước đáp:

– Đại sư huynh thần thông vô địch, nếu không phải đại sư huynh lấy một mình mấy lực đối kháng một phần ba của một cỗ ma la đội ngũ này, sợ rằng chỉ dựa vào nhóm mấy người bọn ta căn bản không thể nào đạt được bảng điểm chiến công trên người một cỗ ma la đội ngũ này!

Tần Thế Quân cười ha ha nói:

– Mấy vị sư đệ quá khiêm nhường, nếu không có mấy vị sư đệ phối hợp, một mình vi huynh cũng không dám khiêu khích một nhóm nhiều ma la như vậy.

Một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ mở miệng hỏi:
– Đại sư huynh lần này tính điểm trên chiến công bảng tất nhiên tăng mạnh. Hôm nay vị trí đại sư huynh đứng đầu bảng cũng càng ngày càng ổn!

Khóe miệng của Tần Thế Quân lộ ra vẻ đắc ý, trong miệng lại nói:

– Chà, điều này cũng không dám nói chắc, Tử Dương cung Phiền Minh Kiệt, Trùng Thiên các Nam Cung Tiểu Kiếm đều không phải là nhân vật đơn giản. Hơn nữa Bắc Hải Lục Thiên Bình, Vũ Văn thế gia Vũ Văn Phi Tường cùng với Tử Dương cung Tạ Thiên Dương cũng đều không phải là người yếu. Nếu không phải khoảng thời gian này hai người đều không từng xuất thủ săn giết ma la, hai người trên chiến công bảng cũng không nhúc nhích đến nay.

Nói tới chỗ này, Tần Thế Quân thở dài một cái, nói:

– Đáng tiếc lần này hai người Nhị sư đệ, Tam sư đệ đều không đi tới đây. Tu vị thực lực của Tổ sư đệ cùng với Ngũ sư đệ đúng là vẫn kém một ít, không cách nào đem chiến công đứng hàng chen đến trước hai mươi tên, nếu không mười tên trước chiến công bảng thì làm sao sẽ chỉ có một mình ta!

Một tên đệ tử lập tức nịnh hót nói:

– Chỉ cần một mình sư huynh đã đủ rồi. Nhị sư huynh cùng Tam sư huynh tới, ba vị sư huynh độc bá hết ba người đầu tiên của bảng danh sách, còn có mặt mũi của những môn phái khác nữa chứ!

Mọi người cười to ầm ầm, kêu lớn:

– Phải rồi, phải rồi! Thủy Tinh cung ta đại nhân đại lượng, dù sao cũng phải lưu chút mặt mũi cho những thánh địa đích truyền khác chứ!

Tần Thế Quân đương nhiên sẽ không so thật cùng các sư huynh đệ này. Đừng nói là mạnh miệng độc bá ba hàng đầu như thế, ngay cả Thủy Tinh cung tam đại đích truyền mà đến có thể toàn bộ tiến vào trước mười đều cực kỳ không dễ dàng.

Ánh mắt của Tần Thế Quần lóe lóe, nhìn về một vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ sau lưng mọi người, giơ tay ngắn mọi người cười ầm lên, hướng về vị tu sĩ phía sau hỏi:

– Âu Dương sư đệ, bảng điểm chiến công của người gần đây tăng trưởng như thế nào rồi?

Không ít Thủy Tinh cung đệ tử thấy Tần Thế Quân quan tâm người nọ như vậy, trên mặt không khỏi đều lộ ra thần sắc hâm mộ cùng với phẫn hận.

Thần sắc của vị tu sĩ nọ cũng không thay đổi, nghe vậy đáp:

– Hồi bẩm sử huynh, mấy ngày nay nhờ có sư huynh chiếu cố, đệ tử hôm nay trên bảng điểm chiến công của pháp tướng sơ kỳ đã được đưa lên đến bậc thứ hai mươi bốn, tin tưởng mấy ngày tới có thể vọt tới nằm trong hai mươi vị trí đầu.

Tần Thế Quân gật đầu một cái, nhìn hắn cười nói:

– Không tệ, kiếm thuật của Âu Dương sư đệ cực kỳ lợi hại. Hôm nay tu vi đã pháp tướng sơ kỳ điên phong, nhìn dáng dấp tùy thời đều có thể cho gọi lôi kiếp lên cấp pháp tướng trung kỳ rồi.

Âu Dương sư đệ bị Tần Thế Quân nhìn một cái thấy toàn thân dựng cả lông tóc lên, miễn cưỡng đè nén sự kinh dị trong lòng, nói:

– Sư huynh tuệ nhân như đuốc, sư đệ ta đúng là đã cách pháp tướng trung kỳ chỉ còn dư lại một bước không xa rồi. Tuy nhiên ta còn muốn đem căn cơ ghim phải bền chắc hơn một ít, vì vậy trước khi Cửu Huyền lâu cuộc chiến kết thúc, chắc sẽ không lên cấp pháp tướng trung kỳ.

Tần Thế Quân gật đầu khen ngợi:

– Không sai, sư đệ ngươi có ý nghĩ này rất tốt. Lấy pháp tướng sơ kỳ tu vi ngươi còn có thể chiếm cứ bảng tính điểm của pháp tướng sơ kỳ, lấy được cơ hội tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn. Nếu lúc này ngươi cho gọi lôi kiếp, coi như bảng điểm chiến công giống vậy có thể đổi, ngươi cũng là sự tồn tại dựa vào sau thể lực của pháp tướng trung kỳ tu sĩ, tất nhiên không cách nào lên chiến công bảng.

Âu Dương sư đệ cúi đầu nói:

– Sư huynh nói phải!

Tần Thế Quân có vẻ thú vị cười cợt nhìn hắn một cái, nói:

– Nghe nói Âu Dương sư đệ cùng Lục Thiên Bình đó có chút thù oán đúng không? Nhưng ta khuyên sư đệ ngươi bây giờ không nên trêu chọc hắn. Hắn hiện tại hoàn toàn không phải là người có thể đối phó. Những năm này ngươi ở Thủy Tinh cung học cũng không tính là ít, có thể tưởng tượng muốn địch nổi Lục Thiên Bình, tốt nhất vẫn dựa vào lực lượng của mình người. Thủy Tinh cung chắc là sẽ không nhúng tay vào giữa ân oán riêng tư của tu sĩ.