Chương 686: Phá cấm phù lục

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bọn họ mặc dù không nghĩ ra Khương Thiên Lâm tại sao lại xuất thủ tương trợ bọn họ, nhưng lúc này cũng không còn kịp hoài nghi nữa, thời khắc đánh vỡ thế bị tu la vây đổ là vào lúc này cũng không chừng.

Nhưng mà kế tiếp một màn cũng khiến cho Vũ Văn Liệt thoáng lấy làm kinh hãi. Một đạo lôi quang màu tím lớn bằng thùng nước từ trên trời giáng xuống, nhất cử bổ vào trên đầu một con huyết ma bị cấm cố không cách nào nhúc nhích này.

Một tiếng gào thét thê thảm vô cùng phảng phất từng mũi phi châm, đâm về phía thần niệm của tất cả tu sĩ tại chỗ. Mọi người đều cảm giác được hàng loạt đau nhói truyền tới trong đầu óc, cũng may những người này cũng đã ngưng tụ pháp tướng, thần niệm vững chắc xác thật, cũng không tạo thành tổn thương quá lớn.

Vũ Văn Liệt ngơ ngác nhìn đạo lôi quang này, đột nhiên há mồm hỏi:

– Xin hỏi là một mạch huynh đệ nào của gia tộc ở chỗ này, Vũ Văn Liệt ở chỗ này xin có lễ!

Mọi người thấy uy năng của một đạo lôi quang kia nhất cử đem một con huyết ma nguyên vốn trọng thương lập tức đánh thoi thóp hơi tàn, lại vừa nghe đến Vũ Văn Liệt hỏi thăm, trong mắt đều sáng lên.

Lúc này Vũ Văn Liệt có tác dụng trong mọi người không thể thấy chút nào so với pháp tướng trung kỳ Cố Xương lão tổ. Nếu là lại có một tên Vũ Văn thế gia pháp tướng kỳ đệ tử gia nhập, dựa vào Vũ Văn thế gia có lối thuật thần thông nổi tiếng thiên hạ, tất nhiên có thể đánh vỡ những thứ tu la cùng tu ma này vây công, thậm chí ngược lại làm cho bị thương nặng cũng nói không chừng. ..

Nhưng đối phương ẩn giấu thân hình, tựa hồ cũng không muốn hiển lộ hành tích của mình. Huyết ma bị đánh gần chết đó đột nhiên ngay chỗ không khí gần cần cổ lộ ra chút ba động nhỏ nhỏ. Đầu lâu của huyết ma đột ngột phóng lên cao, rồi sau đó thi thể của huyết ma mất đi đầu lâu liền biến mất không thấy đâu nữa.

Sau khi đám người Cố Xương lão tổ đầy cõi lòng hy vọng pháp tướng tu sĩ núp trong bóng tối đánh chết con huyết ma này, sẽ xuất thủ cứu viện mọi người. Chờ trái chờ phải mãi, cũng không gặp lại pháp tướng tu sĩ núp trong bóng tối xuất thủ, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ vô cùng thất vọng. Chỉ có đám người Đông Quách lão tổ trên mặt lộ ra bình tĩnh vô cùng, tựa hồ đối với kết quả như thế đã sớm ngờ tới rồi vậy.

Cố Xương lão tổ có chút thất vọng nhìn một chút một bên Vũ Văn Liệt trầm mặc, nhỏ giọng hỏi:

– Vũ Văn huynh, vị mới vừa kia không phải là con em của gia tộc sao, sao lại thấy chết mà không cứu?

Vũ Văn Liệt trong tay liên tiếp bắn ra bảy tám đạo lôi thuật thần thông, giải vậy cho Ngũ Cát lão tổ một bên liên tục bị vây công, cười nói:

– Chuyện của Vũ Văn thế gia, ngay cả tại hạ cũng không nói rõ được!

Cổ xương lão tổ “a” xong một tiếng không hỏi tới nữa, trong lòng hiển nhiên sẽ không tin tưởng Vũ Văn Liệt giải thích, chẳng qua là nhìn sắc mặt của Vũ Văn Liệt bình tĩnh không chút bởi vì bản gia tộc tu sĩ không đưa tay cứu viện mà cảm thấy tức giận, nghi ngờ trong lòng cũng càng lúc càng sâu.

Chẳng lẽ thật đúng là không phải là con em của Vũ Văn thế gia đi ngang qua sao? Nhưng một đạo lôi quang màu tím kia hiển nhiên so với uy lực của Ngũ Hành lôi thuật đại thần thông bình thường cùng Hàn Bằng Thần Lôi, Tốn Phong Thần Lôi phải lớn hơn nhiều lắm là chuyện gì xảy ra?

Vào lúc này, trong bầu trời phương nam đột nhiên dâng lên mười đạo độn quang mãnh liệt hơn, cấp tốc độn tới phương hướng đại chiến. Cố Xương lão tổ thần sắc mừng rỡ, nhất thời đem nghi ngờ vừa mới có ném sau ót, cao giọng nói:

– Viện binh đã đến, các vị, bọn ta bám lấy những thứ ma vật này, cùng chư vị chạy tới tăng viện đạo hữu cùng nhau trong ứng ngoài hợp. Hôm nay nhất định phải giải tỏa cái cơn bực tức rấm thối này mới được!

Đám người Đông Quách lão tổ đôi môi ngọa nguậy truyền âm lẫn nhau, không biết đang thương lượng cái gì.

Trong lúc phương nam độn quang sát đáo, tu la cùng tu ma một mảnh hỗn loạn chuẩn bị rút đi sát na. Đông Quách lão tổ cùng năm tên pháp tướng tu sĩ đột nhiên nhân cơ hội hợp lực xuất thủ, đem một con Huyết tu la trước người bị thương nặng, cũng bức lui xong một con Huyết tu la cùng một con huyết ma khác, nguyên vốn đem vòng vây khai ích một lỗ hổng, độn quang dưới chân năm người cùng nhau, cũng không quay đầu lại bỏ chạy về phương đông.

Đám người Cổ Xương lão tổ thật ra thì đối với đám người Đông Quách lão tổ sớm có phòng bị, nhưng tu sĩ tới tăng viện cũng không biết chuyện này, trong một đám hỗn loạn đó lại là cơ hội cho đám người Đông Quách lão tổ bỏ chạy. Mà đám người Cố Xương lão tổ lúc này lại không thể ra tay ngăn trở, một khi xuất thủ ngăn trở, đám người Đông Quách lão tổ thế tất phản kháng. Nguyên vốn bởi vì viện binh đến mà nghịch chuyện tình thế sợ rằng trong nháy mắt liền bị phiên chuyển.

Sau khi thu về Nạp Xuyên đỉnh, thuật luyện đan của Lục Bình đạt tới trình độ nào?

Lục Bình không dựa vào các loại Tử Tinh phong vương tương có thể dùng thiên tài địa bảo đề thăng thành đan suất của luyện đan, mà là đơn thuần dựa vào pháp bảo luyện đan lô Nạp Xuyên đỉnh cùng địa cấp thượng phẩm linh hỏa linh diễm, bắt đầu luyện chế Hoàn Hồn đan.

Sau một ngày, Khương Thiên Lâm lão tổ cầm một viên Hoàn Hồn đan duy nhất mà Lục Bình luyện chế ra, có chút hồ nghi nhìn viên đan dược không bắt mắt này, hỏi:

– Đây chính là Hoàn Hồn đan sao ? Lục Bình khẳng định gật đầu một cái, nói:

– Đây chính là Hoàn Hồn đan. Hồn tinh của huyết ma sau khi bể thành bụi phấn có thể chống đỡ luyện chế hai lò Hoàn Hồn đan, đáng tiếc lò thứ nhất của đệ tử cũng chỉ luyện thành một viên như vậy

Khương Thiên Lâm gật đầu một cái, nói:

– Không ngờ đại kiếp đã đến trình độ như thế. Đêm qua ta lần nữa lẻn vào trong dãy núi Doanh Sơn, phát hiện ba phái tông môn Doanh Hà, Anh Sơn, Đạo Vũ kia đã thành một mảnh phế tích. Đệ tử trong môn phái chỉ sợ cũng chết hầu như không còn, không bao nhiêu người có thể đủ chạy ra khỏi thăng thiên. Thực lực của ba phái này tuy nói không kịp chín đại môn phái của Bắc Hải, nhưng so sánh cùng thể lực của Bắc Hải một ít có pháp tướng tu sĩ trấn giữ độc lập, thực lực là phải mạnh hơn không ít, nhưng thoáng qua giữa chính là hối phi yến diệt. Nếu là Bắc Hải tu luyện giới gặp phải kiếp số mạnh mẽ cũng giống như Trung Thổ vậy, sợ rằng Bắc Hải tu luyện giới cũng có thể vì vậy bị hủy trong chốc lát.

Một bên Huyền Câu chân nhân sau khi nhìn ra Lục Bình quả thật luyện thành Hoàn Hồn đan, tâm tình cũng hòa hoãn không ít, lên tiếng nói:

– Mấy ngày nay ta cũng xem không ít điển tịch mà Doanh Thiên phái lưu truyền xuống, trong đó thì có một ít ghi lại liên quan tới lịch thứ đại kiếp, tuy nhiên căn cứ những thứ ghi lại này mà xem, tựa hồ lần này đại kiếp so sánh cùng quá khứ có bất đồng rất lớn.

– Hả?

Khương Thiên Lâm lão tổ thần sắc ngưng trọng, hỏi:

– Sư muội, người phát hiện cái gì?

Huyền Câu chân nhân nói:

– Lịch đại đại kiếp cũng có sự phân chia mạnh yếu, có lúc chỉ có tu la tứ ngược, có lúc chỉ có tu ma tung hoành, khi tu la cùng tu ma liên mệ xuất hiện, như vậy đại kiếp đánh vào tu luyện giới không thể nghi ngờ là to lớn. Mỗi một lần đại kiếp đi qua, tu luyện giới phải nghỉ ngơi lấy sức mấy trăm năm mới có thể khôi phục nguyên khí.

Khương Thiên Lâm cùng Lục Bình gật đầu một cái, những chuyện này bọn họ cũng biết, nhưng mà nhìn Huyền Câu chân nhân biểu lộ, rõ ràng còn có điều nói tiếp.

Chỉ nghe Huyền Câu chân nhân nói tiếp:

– Vấn đề liền là trong lần đại kiếp này, tỷ lệ liên thủ giữa tu la cùng tu ma.

– Tỷ lệ?

Khương Thiên Lâm cùng Lục Bình đều có chút mê hoặc không hiểu.

– Đúng vậy!

Huyền Câu chân nhân đốc định nói:

– Từ quá trình các ngươi mới vừa nói mà nhìn, lần này tu la cùng tu ma triều phát sinh trong dãy núi Doanh Sơn, tu ma xen lẫn trong tu la tỷ lệ quá cao!

Khương Thiên Lâm cùng Lục Bình đều nghĩ tới điều gì, liên nghe được Huyền Câu chân nhân tiếp theo giải thích:

– Trong đại kiếp lúc xưa, số lượng tu la là muốn vượt xa tu ma, cho dù là hai người liên thủ, trong bảy tám con tu la có một hai con tu ma thì đã không tệ rồi. Nhưng hôm nay hai con tu la cấp bậc pháp tướng vây công bọn ngươi, tu ma có một con; sau vây công Trung Thổ tu sĩ cùng đám người Phùng Hư Đạo, Đông Quách thì tu la cấp bậc pháp tướng tổng cộng có mười một con. Mà tu ma càng thêm đạt tới sáu con kinh khủng, tỷ lệ như vậy cũng chưa từng xuất hiện qua trong những lần đại kiếp trước.

– Mà mỗi một lần đại kiếp phát sinh, trình độ phá hư hoại thường quyết định bởi số lượng tu ma nhiều hay ít. Nếu lần này đại kiếp số lượng tu ma thật đúng là đạt tới tỷ lệ hôm qua, như vậy lần này đại kiếp có lẽ là một lần hạo kiếp nghiêm trọng nhất của tu luyện giới từ Khai Thiên Thất Tổ tới nay cũng nói không chừng!

Sắc mặt của Khương Thiên Lâm lão tổ cùng Lục Bình đều trở nên có chút khó coi, hiển nhiên Huyền Câu chân nhân phát hiện cùng suy đoán lộ ra vô cùng có thể.

– Dĩ nhiên.

Huyền Câu chân nhân hiển nhiên đã thấy biểu lộ trên mặt của hai người, vì vậy nói tiếp:

– Đây chỉ là phát sinh một lần kiếp số trong dãy núi Doanh Thiên thôi, cũng không thể đủ đại diện toàn bộ tu la cùng tu ma xuất hiện trong tu luyện giới là số lượng cùng tỷ lệ như vậy. Có lẽ đây chỉ là một lần sự kiện độc lập của hai tộc tu la cùng tu ma thôi.

Mặc dù Huyên Câu chân nhân nói như thế, nhưng vô luận là Khương Thiên Lâm hay còn là Lục Bình, đều chỉ có thể đem chuyện này tính toán tới khả năng xấu nhất.

Khương Thiên Lâm lão tổ nhìn Lục Bình một chút, nói:

– Sợ rằng Hoàn Hồn đan này người phải luyện chế phải nhiều hơn một chút rồi.

Lục Bình thần sắc ngưng trọng nói:

– Cũng nên như vậy, chẳng qua là Hoàn Hồn đan này luyện chế không dễ, nhưng cũng chưa có gì, mấu chốt là khó có được phệ hồn tinh. Luyện chế Hoàn Hồn đang phải dùng đến phệ hồn tinh của huyết ma cấp bậc pháp tướng, mà huyết ma khó đeo bám xem ra sự bá ngài cũng thấy qua. Nhưng trọng yếu hơn là, tu ma ở tu luyện giới rất ít xuất hiện đơn độc, thường thường bên người một con tu ma luôn là đi theo một hai con, thậm chí nhiều tu la cùng cấp bậc với nó hơn.

Một con huyết ma đã là khó dây dưa như vậy, hơn nữa một hai con Huyết tu la có tu vi giống nhau, đây cũng không phải đơn giản như là chuyện một cộng một bằng hai vậy.

Khương Thiên Lâm lão tổ nghe lời của Lục Bình, trên mặt cũng lộ ra có chút âm úc, sau khi kiếp số khai ích tất nhiên sẽ liên lụy đến Bắc Hải. Nếu thật đúng là lần này kiếp số lại tới sau đó giống theo như lời của Huyền Câu chân nhân lúc trước, tất nhiên sẽ có không ít tu sĩ vì tu ma phệ hồn thần thông làm hại.

Nếu là Chân Linh phái trước tiên chuẩn bị xong đầy đủ Hoàn Hồn đan, như vậy lần này đại kiếp Chân Linh phái tất nhiên sẽ cất giữ càng nhiều nguyên khí hơn. Bất đắc dĩ nghe Lục Bình vừa nói như vậy, Khương Thiên Lâm mới ý thức tới mình có một ít muốn dĩ nhiên rồi.

Sau khi nghe Huyền Câu chân nhân suy đoán, Lục Bình không dám có chút lãng phí. Còn dư lại một nửa phệ hồn tinh, Lục Bình vào thời điểm ngày hôm sau luyện chế Hoàn Hồn đan, dùng tới Tử Tinh phong vương tương do Tử Tinh phong vương Tử Lam chế riêng cho sau khi lên cấp đoán đan kỳ, đợi đến sau khi khai ích luyện đan lô, Lục Bình lấy được ba viên Hoàn Hồn đan.

Mấy ngày sau, Huyền Sâm chân nhân phục dụng Hoàn Hồn đan cuối cùng tỉnh lại, mặc dù nhìn qua sắc mặt vẫn như cũ có chút tái nhợt, nhưng thương thể trên thần niệm thật ra thì đã tốt lắm hơn phân nửa.

Một thân thực lực đã khôi phục tám chín phần mười, chỉ cần tỉ mỉ điều dưỡng mấy tháng nữa, Huyện Sâm chân nhân tu vi sẽ trở lại điên phong.

Về phần hai người Huyền Thần chân nhân cùng Huyền Hư chân nhân, có Lục Bình vị luyện đan tông sư này ở bên, thương thế trên người cũng khôi phục cực nhanh.

Sau mấy ngày nay khôi phục, đám người Khương Thiên Lâm lão tổ cũng không nóng lòng trở về Bắc Hải, mà là mỗi người cũng bắt đầu vùi đầu sửa sang lại thu hoạch trong Doanh Thiên đạo tràng của mỗi người, đắm chìm không thể tự kềm chế trong thiên địa tu luyện.

Một ngày nọ, trong động phủ nham thạch đột nhiên lóe lên một đạo quang hoa năm màu, bao trùm trận pháp cấm chế trong cả tòa trong động phủ đột nhiên dưới ngũ sắc quang hoa quét ngang bắt đầu hỏng mất.

– Không được!

Lục Bình đang tu luyện trong thạch thất củng cố tu vi bản thân bởi vì dung luyện thuần dương chi hồn mà đạt tới đoán đan tầng bảy điên phong, đột nhiên phát hiện trong động phủ biến đổi, vội vàng đem một cổ chân nguyên đánh tiến vào lò hương bằng đá khống chế trận pháp cấm chế khống chế cả tòa động phủ ở bên người, khiến cho trận pháp cấm chế đang tan vỡ chậm lại.

Đang lúc này, trong một tòa thạch thất khác phát ra ngũ quang sắc hoa. Huyền Câu chân nhân vội vàng đánh ra mấy đạo thủ quyết, đem ngũ quang sắc hoa lần nữa phong ấn. Mà Huyền Thần chân nhân từ trong một tòa động phủ khác đi tới, từ trong trữ vật pháp khí tìm ra mấy món món đồ, phất tay đánh vào trong vách đá, rồi sau đó lại ngắt nhéo mấy đạo pháp quyết, hướng trận pháp trong vách đá đánh ra một đạo hồ quang. Nguyên vốn trận pháp động phủ đã bị ngũ quang sắc hoa hóa giải lại lần nữa khôi phục lại.

– Động tĩnh trong thạch thất của Huyền Câu chân nhân khiến cho tất cả mọi người đi ra tra xét, lại thấy mặt của Huyền Câu chân nhân hưng phấn đi ra thạch thất, trong tay đang bưng một tờ ngũ sắc phù dài khoảng nửa thước.

– Ahh, đây là…

Mọi người thấy tờ phù trong tay của Huyền Câu chân nhân cũng hít một hơi khí lạnh.

Ngũ sắc phá cấm phù!

Huyền Câu chân nhân trong tay cầm rõ ràng là một tờ ngũ sắc phá cẩm phù! Hơn nữa nhìn chân nguyên ba động mặt ngoài tờ phù chưa thở bình thường, hiển nhiên từ ngũ sắc phá cẩm phù này mới vừa hoàn thành.

Tờ phù này nguyên vốn ở Chân Linh phái chỉ có Thiên Tuyết lão tổ dựa vào pháp tướng trung kỳ tu vi mới có thể miễn cưỡng luyện chế thành công, bây giờ trong tay Huyền Câu chân nhân một vị đoán đan tầng tám điên phong tu sĩ cũng luyện chế thành công!

Lục Bình mặt kinh ngạc hỏi:

– Sư thúc, một bộ truyền thừa này liên quan tới chế luyện phá cẩm phù với thời gian ngắn như vậy ngài liền đạt tới trình độ như vậy rồi sao?

Lục Bình không phải không thừa nhận, Huyền Câu chân nhân có lẽ ở thực lực cùng với năng lực ứng biến chưa đủ, nên không cách nào làm tu sĩ có thể thống lĩnh một mặt của Chân Linh phái, nhưng nàng có thiên phú luyện chế phù thật sự là cao, khó trách năm đó Thiên Tuyết lão tổ lại đem Huyền Câu chân nhân có tu vi bình thường thu làm đệ tử thần truyền, cũng bồi dưỡng thành là Chân Linh phái Chế Phù các phó Các chủ, trong này quả nhiên là đạo lý của nó.