Chương 1124: Liên thủ phá trận

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình không nói tiếng nào. Đặng Minh tựa hồ vẫn không yên lòng, áp lên trên hộ tráo lấy chân nguyên tràn ngập ra tạo thành một mặt vụ bích, đầy rẫy không biết là đang tính toán cái gì đó, chỉ chốc lát sau vui vẻ nói:

– Hai nơi này quả thật chính là chỗ mấu chốt của trận pháp, vãn bối sao cũng không ngờ tới “Tam Thanh Chân Đồng” quả thật là đồng thuật thần thông nổi danh nhất của tu luyện giới, khó trách những danh môn đại bài trận tu có nhiều tu luyện, nghiên cứu trận pháp quả thật có nhiều lợi ích.

– Có thể khai mở được không?

– Ách, cái đó vẫn còn chưa được, ít nhất cần phải tìm được tiết điểm của tám chỗ linh khí hội tụ trên trận pháp, mới có thể trên cơ sở không làm hư hại trận pháp căn cơ mà khai mở trận pháp. Để sau đó cũng có thể dễ dàng khôi phục lại như cũ.

– Thật ra thì ngươi bây giờ lấy sáu chỗ tiết điểm tận lực là suy yếu cường độ của trận pháp, ta có thể dễ dàng đánh vỡ chỗ trận pháp này.

Đặng Minh mặt liền biến sắc, nói:

– Không được!

– Vì sao? Phải biết như thế so với cứ tiếp tục như thế này không biết là tiết kiệm được bao nhiêu thời gian. Hơn nữa ngươi còn có thể dễ dàng lấy được truyền thừa trong di hài của trận pháp sư ấy.

Đặng Minh vẫn cố chấp lắc đầu nói:

– Không được! Đây là di tích của đời trước, chính là chỗ thánh địa của trận pháp sư, không được làm hư hại nó!

Lục Bình bắt đầu nổi đóa, nhưng lại không thể làm gì, hồi lâu mới hỏi:

– Nếu bây giờ làm hư hại nó trước, ngày sau người chữa trị được không?

Đặng Minh dứt khoát dừng lại việc tính toán, đáp:

– Tiền bối không phải là trận tu, có lẽ không cho rằng nên kiên trì như trận tu nhất mạch bọn ta. Vãn bối xin nói một ít chuyện của những phương diện khác, kể từ sau khi Không Minh phái bị hải ngoại các phái liên thủ diệt phái, nơi trận pháp này thật ra thì đã lấy một loại phương thức kỳ quái liên kết cùng nhau, giống như dây leo quấn quít đeo bám chung một chỗ. Mặc dù nó là tàn trận, trên thực tế so với Không Minh phái hộ phái đại trận hoàn hảo càng khó phá giải hơn.

– Vậy thì thế nào?

– Đó chính là nói phàm là tiền bối lấy thủ đoạn cường lực đánh vỡ trận pháp, tất nhiên sẽ dẫn tới toàn bộ trận pháp rung chuyển, tiến tới sẽ kinh động trận pháp sư tiềm tu trong Không Minh di trận vào giờ khắc này. Mà trận pháp sư tức giận lập tức sẽ men theo dấu vết tìm tới nơi đây, sau đó tiền bối sẽ bị tất cả trận pháp sư tiềm tu trong di trận lúc này vây giết!

Đặng Minh dùng một chút, nhấn mạnh ngữ khí nói:

– Sự vây giết của trận pháp sư!

– Nơi này chính là thiên đường của trận pháp sư, năm đó trận pháp sư nơi này vì duy trì sự đầy đủ của di trận, không biết hợp lực vây giết bao nhiêu tu sĩ cố gắng lấy bạo lực phá trận. Trong đó không thiếu thiên tài tấn tú, lão bài cao thủ của các đại môn phái. Theo vãn bối biết, chính là nhân vật cấp bậc đại tu sĩ đều trước sau có hai người bởi vì tự cho là thân phận bất phàm, thủ đoạn cao tuyệt, vì chọc chúng giận, mà bị trận pháp sư hợp nhau tấn công, cuối cùng nuốt hận nơi này.

Lục Bình nghe xong trợn mắt há mồm. Đặng Minh một bên biết được nói gì cũng không có hiệu quả, chỉ có lời nói này mới thật sự hữu hiệu, không khỏi lắc đầu một cái. Lục Bình quả thật cũng không lên tiến thúc giục muốn tăng nhanh tốc độ mà dùng bạo lực phá trận nữa rồi, thậm chí giờ phút này hắn đều có chút hối hận khi tới Không Minh hải rồi. Lúc này tu vi của hắn đã đạt đến cực hạn của pháp tướng sơ kỳ, nếu không phải hắn lấy bí thuật phong ấn tu vi, sợ rằng lập tức sẽ có thể gọi tới lôi kiếp lần đầu tiên.

Mặc dù Đặng Minh không biết mục đích của Lục Bình tới Không Minh hải là gì, nhưng sơ lược cũng có thể đoán được chút ít, vì vậy nhìn thấy Lục Bình có chút tâm phiền ý loạn, hắn nói:

– Vãn bối hiện tại sẽ lấy sáu chỗ tiết điểm phát hiện được lấy các phương thức bất đồng chấn động toàn bộ trận pháp. Tiền bối xem một chút có thể vào thời điểm trận pháp bị chấn động lần nữa tìm được tiết điểm mới hay không?

Vẻ mặt Lục Bình đang lúc có chút chần chờ, hỏi:

– Chấn động trận pháp sao? Sẽ không dẫn tới những người khác hoài nghi chứ?

Đặng Minh cười lắc đầu, đáp:

– Không đâu, vãn bối nơi này có phần tấc, chấn động trình độ bực này căn bản sẽ không đánh vỡ bất kỳ một loại trận pháp nào bên trong Không Minh di trận, cũng không đưa tới sự chú của những tu sĩ khác.

Lục Bình vốn cho là loại phương pháp thử dò xét này rất nhanh sẽ hoàn thành, không ngờ Đặng Minh nói phương pháp bất đồng chẳng những bao gồm tập trung bí thuật dò tìm, đồng thời còn bao gồm khảo nghiệm và dò xét sự sắp xếp và tổ hợp của các loại tiết điểm bất đồng. Hơn nữa thời điểm tổ hợp bất đồng xuất hiện, một ít khí cụ bày trận đều phải lần nữa thay đổi sự bố trí. Lục Bình vì tăng nhanh thời gian, chỉ đành phải xuất thủ tương trợ. Toàn bộ quá trình trôi qua suốt thời gian hơn một tháng, dưới sự giúp đỡ của Lục Bình rốt cuộc tìm được hai tiết điểm khác. Lục Bình còn thu hoạch rất nhiều kiến thức phong phú đối với trận pháp.

– Ha ha, xem ra tốc độ của chúng ta vẫn rất nhanh, đồng thuật thần thông của tiền bối quả thật lợi hại!

Lục Bình không có lời gì để nói. Hắn đợi hơn một tháng sớm đã không nhịn được phiền. Tuy nhiên, hắn ngược lại nghĩ, Đặng Minh trước vì tìm được tiết điểm của bốn trận pháp đã hao tốn bốn năm. Tuy nói phá giải trận pháp thường thường đều lúc bắt đầu thì khó khăn nhất, càng về sau bởi vì tìm được những tiết điểm mấu chốt càng nhiều, thì có thể lấy đó đoán ra nhiều thứ hơn. Nhưng hiện nay chỉ dùng một tháng lại tìm được bốn tiết điểm, đúng thật là cực nhanh rồi, cuối cùng Lục Bình bất đắc dĩ nói:

– Ngươi nhanh lên một chút đi, hiện tại tám tiết điểm đủ rồi, mau khai mở trận pháp này đi!

Đặng Minh biết Lục Bình nóng lòng, nhưng khí cụ bố trí phá trận vẫn như cũ bày ra không nhanh không chậm, cầu sao cho làm lần này là hoàn thành, một lần thành công luôn.

Hắn xuất thân từ tán tu, các loại từ nguyên tu luyện khan hiếm, đều phải dựa vào chính hắn thu thập được mà tu luyện, vì vậy đối với bố trí trận pháp đều khám xét cực kỳ tỉ mỉ, cầu làm sao cho không xuất hiện bất cứ điểm sai sót nào. Cho dù khoảng thời gian này Lục Bình trợ giúp hắn không ít các loại linh tài có thể dùng để chế tác bày trận khí cụ, Đặng Minh vẫn không dám có chút sơ xài.

Nhưng kết quả lại khiến cho Lục Bình thất vọng, sau khi Đặng Minh cầu thông tám tiết điểm vẫn bị thất bại, trận pháp này vẫn không thể mở ra.

Nhìn thấy gương mặt thất vọng của Lục Bình, Đặng Minh cười nói:

– Thật ra thì tiền bối không cần thất vọng, vãn bối lúc trước cũng đã nói, cầu thông tám tiết điểm chẳng qua là có thể khai mở. Nhưng bây giờ không cách nào mở ra, chỉ có thể nói rõ trận pháp này bố trí cực kỳ tinh diệu, thậm chí vượt xa những trận pháp khác trong di trận, cần phải tìm được càng nhiều tiết điểm hơn mới có thể mở được.

Lục Bình tức giận:

– Ngươi nói người ở nơi này nghiên cứu trận pháp cũng không phải là mục đích phá giải bảy đạo trận pháp thành tựu trận pháp tông sư, như vậy ngươi đi nghiên cứu những trận pháp khác tốt hơn nhiều, sao lại cứ bám chết gặm nhắm tòa trận pháp này không thả ra vậy? Hiện tại ngươi đem các loại phương pháp cùng với tổ hợp dùng một lần, cũng chỉ có thể tìm được tám tiết điểm thôi, còn dư lại phải tốn phí thời gian bao lâu?

Đặng Minh cũng không bị ảnh hưởng chút nào bởi sự tức giận của Lục Bình, ngược lại lấy nhiệt tình lớn hơn đầu nhập vào trong nghiên cứu đối với trận pháp. Tựa hồ tòa trận pháp này tinh diệu ngoài dự liệu của hắn, lại làm cho hắn càng thêm hưng phấn.

Nghe những lời nói của Lục Bình, Đặng Minh cười đáp:

– Không hao phí thời gian bao lâu đâu. Tiền bồi quên chúng ta tìm được các tiết điểm thứ bảy, thứ tám sẽ có thể tổ hợp thành càng nhiều phương thức hơn sao?

Lục Bình bất đắc dĩ trợn một cái liếc mắt, hơn một tháng chẳng thu hoạch được gì, tựa hồ vận dụng Tam Thanh Chân Đồng cũng càng thêm thuần thục, uy năng cũng có thể toàn bộ phát huy.

Lần này cũng đúng thật không hao tốn nhiều thời gian hơn, bảy ngày sau, hai người hợp lực lần nữa tìm ra bốn tiết điểm. Đặng Minh sau khi liên đồng hết mười hai tiết điểm, rốt cục khai mở một cánh cửa trên hộ tráo, hai người trước sau tiến vào trong đó, sau đó cánh cửa chậm rãi hợp lại.

Trong lúc hai người tiến vào bên trong đạo trận pháp thứ tư không lâu, nguyên vốn đạo trận pháp thứ ba sau khi bị Đặng Minh khai mở lại lần nữa thay đổi, cũng đột nhiên bị người từ phía sau khai mở ra một cánh cửa. Văn tiên sinh bước ra từ trong môn hộ, nhìn một chút về bốn phía, cuối cùng đưa mắt nhìn chằm chằm trên hộ bích của đạo trận pháp thứ tự trước mắt, cười khẩy nói:

– Chút tài mọn thôi, chẳng qua thật là đáng tiếc cho một trận pháp sư có chút thiên phú như vậy.