Chương 884: Thiên Lâm độ kiếp

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình mặc dù không biết Thiên Tuyết lão tổ hỏi tới những thứ này, nhưng vẫn là hàm hồ đáp:

– Đệ tử muốn thử một lần, dù sao thì cũng có mấy phần nắm chắc.

Thiên Tuyết lão tổ vốn không so đo Lục Bình cố ý giấu giếm, mà là gật đầu một cái, lấy ra một cái ngọc tủy bình dán dụng linh phù, nói:

– Trong này là bốn giọt Lôi Kiếp Chi Thủy, chính là năm đó ta với Thiên Phàm sư thúc tổ của người lúc vượt qua lối kiếp ngưng tụ mà thành. Bản phái ra một đệ tử có hy vọng ngưng tụ cửu phẩm kim đan không dễ dàng. Những thứ Lôi Kiếp Chi Thủy này ngươi nêu là phải dùng tới, làm thành là môn phái tưởng thưởng đi!

Lục Bình mừng rỡ dị thường nhận lấy Lôi Kiếp Chi Thủy, đã cám ơn Thiên Tuyết lão tổ đang muốn cáo từ rời đi, rồi lại nghe Thiên Tuyết lão tổ nói:

– Sau khi trở lại Thiên Linh sơn ngươi hãy đi Chế Phù các xem một chút, có lẽ chỗ của Huyền Câu còn có dư thừa ngũ thải phá cấm phù.

Lục Bình trong lòng chợt động, đã cám ơn Thiên Tuyết lão tổ, không ngờ lại nghe Thiên Tuyết lão tổ nói:

– Huyền Câu sư thúc của người tu vi đã đến mức sắp dung luyện loại linh vật thứ ba, lấy tình huống của nàng chỉ sợ là không cách nào ngưng kết kim đan phẩm cấp cao. Ngươi hãy nghĩ biện pháp, dù sao Huyền Câu chế phù thiên phú có thể nói bản phái đệ nhất, nếu không phải có thể lên cấp pháp tướng kỳ, bây giờ quá mức đáng tiếc!

Sau khi Lục Bình trở lại Thiên Linh sơn lập tức đi tới Chế Phù các.

Huyền Câu chân nhân mặc dù tu vị không được, nhưng thật thật tại tại chế phù thiên tài. Mặc dù ngại vì tu vi, Huyền Câu chân nhân chỉ có thể đủ chế thành ngũ thải phá cẩm phù, nhưng ít ra Lục Bình trước mắt tu vi cũng không dưới Huyền Câu chân nhân nữa, cũng trên luyện chế phá cấm phù thủy chung dừng lại ở ngay cửa tứ thải phá cẩm phù, không cách nào luyện chế thành công ngũ thải phá cấm phù.

Hơn nữa theo Lục Bình biết, trước mắt Huyền Câu chân nhân luyện chế ngũ thải phá cẩm phù tỷ lệ thành công thậm chí đã không dưới Thiên Tuyết lão tổ đây, đáng tiếc duy nhất chính là tu vi căn cơ của Huyền Câu chân nhận bây giờ quá kém. Theo Thiên Tuyết lão tổ suy đoán, cho dù là mạnh mẽ dung luyện loại thiên địa linh vật thứ ba, Huyền Câu chân nhân giỏi lắm cũng ngưng kết thành một kim đan từ ngũ phẩm, muốn lên cấp pháp tướng kỳ cơ hồ không có bất cứ hy vọng nào.

Chuyến đi Hàn Băng đảo lần này, Thiên Tuyết lão tổ đã từng hỏi riêng Lục Bình xem có biện pháp đem tu vi của Huyền Câu chân nhấn mạnh mẽ đề thăng tới pháp tướng kỳ hay không, dụng ý cũng rất rõ ràng, chính là hỏi thăm Lục Bình có thể thông qua Đoán Linh đan khiến cho Huyền Câu chân nhân lưu lại một đường hy vọng lên cấp pháp tướng kỳ hay không.

Đây cũng là điều khiến cho Lục Bình cảm thấy khó khăn, lấy tình huống của Huyền Câu chân nhân như thế, coi như là ba viên Đoán Linh đan toàn bộ dùng hết, có thể kết thành lục phẩm kim đan được hay không cũng còn chưa chắc, về phần thất phẩm kim đan có nghĩ cũng đừng hừng nghĩ tới.

Đoán Linh đan mặc dù có thể đề thăng phẩm cấp của kim đan, nhưng cũng không phải không hạn chế tăng lên. Ba viên Đoán Linh đan có thể đem kim đan phẩm cấp của tu sĩ nguyên vấn đề tháng một hai nấc thang đã là đạt tới cực hạn, muốn khiến cho Huyền Câu chân nhân có một tia hy vọng lên cấp pháp tướng kỳ, cơ hồ là không thể nào.

Huống chi Lục Bình mặc dù nắm giữ phương pháp luyện chế Đoán Linh đan, nhưng luyện chế một lò Đoán Linh đan hao phí linh thảo bây giờ quá mức cực lớn, trong đó mấy dạng ba ngàn năm linh thảo cực kỳ trân quý là cả Chân Linh phái cũng không mấy bụi, thành đan suất cũng thấp. Hơn nữa dựa theo Huyền Câu chân nhân như vậy, sợ rằng lập tức phải dùng ba viên Đoán Linh đan, hơn nữa còn không thể thành tựu thất phẩm kim đan, nếu là chỉ vì một người nàng thật sự là không đáng giá.

Nhưng mà lý do Thiên Tuyết lão tổ nói Lục Bình cũng công nhận, dù sao Huyền Câu chân nhân là chế phù thiên tài mà Chân Linh phái khó gặp. Nếu là có thể để cho lên cấp pháp tướng kỳ, sợ rằng luyện chế Thất Sắc Phá Cấm phù tỷ lệ thành công còn phải trên Thiên Tuyết lão tổ.

Huống chi chế phù một đạo bác đại tinh thâm, Lệ Huyền Câu chân nhân có thể thành tựu pháp tướng, Chân Linh phái chế phù thuật lấy được toàn thân đề lỗ thăng cũng không chỉ có chẳng qua là một loại phù của phá cấm phù.

Lục Bình đi tới Chế Phù các ngược lại làm Huyền Câu chân nhân rất ngoài ý muốn. Dưới tình huống Thiên Tuyết lão tổ trấn thủ Hàn Băng đảo hơn nữa cùng chư vị lão tổ đời thứ nhất như vậy, dần dần đạm ra sự vật của Chân Linh phái, người chủ sự thực tế của Chế Phù các chính là Huyền Câu chân nhân.

Nghe nói Lục Bình là muốn đổi lấy một ít ngũ thải phá cấm phù, Huyền Câu chân nhân trầm ngâm chốc lát, nói:

– Phù này theo lý thuyết trong tư hạ là không thể đủ trả lại cho sư điệt người. Tuy nhiên sư điệt nếu phải dùng thiên địa linh vật để đổi, sư thúc ta liền phá lệ một lần, nhưng mà lại chỉ có thể đủ quân cho sư điệt hai tờ. Không biết sư điệt có thể trả lại cho ta một món địa cấp thượng phẩm linh vật hay không?

Cái giá này mặc dù so với Thiên Tuyết lão tổ cao một ít, nhưng lại cũng vẫn còn bên trong phạm vi Lục Bình chịu đựng. Lục Bình đem một món địa cấp thượng phẩm linh vật giao cho Huyền Câu chân nhân, nói:

– Sư thúc này là chuẩn bị dung luyện linh vật rồi đúng không?

Huyền Câu chân nhân cười khổ, nói:

– Còn sớm, nếu là bây giờ dung luyện linh vật, địa cấp thượng phẩm sư thúc ta lại không dùng được, nhiều lắm chính là một tứ phẩm kim đan. Tuy nói hy vọng mong manh, nhưng cuối cùng cũng muốn liều đánh thử một trận, chỉ có thể ngưng tụ lục phẩm kim đan, ít nhất mới có một cơ hội liều mình lên cấp pháp tướng kỳ đúng không?

Lục Bình nhận lấy phá cấm phù, thuận miệng hỏi:

– Sao đệ tử sau khi trở về Thiên Linh sơn một mực không nhìn thấy Huyền Châu sư tỷ?

Huyền Châu chân nhân là Huyền Câu chân nhân môn hạ đệ tử, cũng là tu sĩ có chế phù thuật cao nhất trong Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba. Mặc dù Huyền Châu chân nhân chế phù thiên phú có lẽ không so được lão sư Huyền Câu chân nhân, nhưng Huyên Châu chân nhân tu vi nếu so với Huyền Câu chân nhân còn vững chắc hơn nhiều, là một trong mầm non pháp tướng trong tương lai mà Chân Linh phái tập trung bồi dưỡng.

Lục Bình vốn chỉ là thuận miệng hỏi, không ngờ Huyện Châu chân nhân lại nói:

– Sự tình bên ngoài Hoàn Vũ đảo người biết rồi đó, gần đây nơi đó tựa hồ càng ngày càng không bình tĩnh rồi. Yêu tộc cùng Thương Hải tông tu vi đã mấy lần phát sinh xung đột. Bản phái mặc dù không trực tiếp tham gia, nhưng chuyện trước làm rõ ràng tình huống cũng cần thiết. Bản phái không ít đệ tử đời thứ ba bị phái đi ra ngoài giám thị động tĩnh của song phương, Huyền Châu sư tỷ của ngươi cũng đi.

Lục Bình kinh ngạc nói:

– Nơi đó thật đúng là có di tàng của Thượng Hải tông lão tổ hay sao?

Huyền Câu chân nhân lắc đầu một cái, nói:

– Điều này ai nói rõ ràng được, tu nhiên nhìn bộ dáng như vậy cũng khó nói. Nguyên vốn có lời đồn đãi nói một chỗ bí tàng kia cần Tế Thủy Trường Lưu kiếm song kiếm hợp bích của Thượng Hải tông lão tổ để lại mới có thể khai ra. Mà Thương Hải tông hiện nay cũng chỉ có Tế Thủy kiếm, Trường Lưu kiếm một mực chưa từng tìm được. Chẳng qua là lần này Thương Hải tông trong Doanh Thiên đạo tràng tựa hồ lấy được bảo vật gì đó, có thể làm đại phẩm thay thế Trường Lưu kiếm khai ích bảo tàng.

Lục Bình như có điều suy nghĩ gật đầu một cái, sau khi thỉnh giáo Huyền Câu chân nhân một ít yếu thuật của chế phù, ngay sau đó cáo từ rời đi.

Lục Bình trở về Thiên Linh sơn động phủ, ba ngày sau, một đạo truyền âm phù của Thiên Lâm lão tổ gọi Lục Bình qua.

Lục Bình biết được, Khương Thiên Lâm lão tổ lúc này gọi mình qua, tất nhiên đã chuẩn bị kỹ càng, chuẩn bị đi ra ngoài tìm kiếm địa điểm độ lần đầu tiên lôi kiếp.