Chương 566: Bí truyền linh đào thụ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Long Hòe lão tổ chi chỉ một khối thổ địa bằng phăng trước mắt, nói:

– Trước tiên đem tiểu Đào thụ di dời ra chỗ này, lão phu muốn bí truyền cho tiểu Đào thụ tu luyện pháp quyết, nhưng cũng cần hoàn cảnh nơi đây để làm vững chắc tu luyện căn cơ của nó.

Lục Bình chần chờ nói:

– Tiền bối, không biết truyện pháp tiến vào không gian pháp khí của vãn bối vì tiểu Đào thụ như thế nào? Tiểu Đào thụ chưa hóa hình, nếu bản thể di động qua lại, đối với sinh trưởng sẽ bất lợi.

Long Hòe lão tổ cười”Ha ha” một tiếng, nói:

– Tiểu hữu không cần lo ngại, chỉ cần dời tiểu Đào thụ để ở chỗ này là được.

Lục Bình còn muốn nói gì, liền thấy Long Hòe lão tổ đưa tay chỉ một cái về phía khối đất bằng phẳng kia. Thổ nhưỡng bề mặt của đất bằng đột nhiên dâng lên, một tầng thổ nhưỡng đen xì từ dưới đất dâng lên, tựa hồ có thể từ trong thổ nhưỡng nặn ra dầu mỡ vậy.

Hai mắt của Lục Bình co rúc lại, lẩm bẩm nói:

– Đây là, tức nhưỡng sao ?

Long Hòe lão tổ cười nói:

– Lục tiểu hữu quả nhiên kiến thức rộng rãi, bất quá nghiêm chỉnh mà nói tầng thổ nhưỡng này cũng không phải là tức nhưỡng, mà là một tầng thổ nhưỡng hội tụ tinh hoa hỗn hợp của tức nhưỡng, trong đó còn mang theo một tầng bụi Tức thổ, trừ cái đó ra còn có một khối thông linh thạch. Lão phu từng nghe tiểu Đào thụ nói qua, nó sở dĩ thức tính linh thức, cùng trên người nó đã từng xuất hiện một khối thông linh mộc có quan hệ rất lớn. Lão phu định đưa nó một khối thông linh thạch nữa, tuy nói cùng chúc tính của nó không hợp, nhưng đối với tiểu Đào thụ khai ích linh trí, khải địch trí tuệ lại có không ít tác dụng có lợi.

Động tác của Long Hòe lão tổ còn chưa xong, hai tay ở trước ngực ngưng kết một đạo pháp ấn, một đạo gió nhẹ đột nhiên thổi tới, mùi thơm ngát nhàn nhạt theo gió tới, chính là Thiên Hương Lộ mà lúc trước Loan Ngọc cùng Lục Bình đã nói.

Từng giọt nước phảng phất như châm nhỏ trực tiếp đâm vào trong thổ nhưỡng, Long Hòe lão tổ nói:

– Thiên Hương Lộ này là Thanh Loan bằng hữu của Lục tiêu hữu lúc nãy đã nói qua, có vật này ở đây, hơn nữa có tinh hoa của tức nhưỡng cùng bụi bậm Tức thổ, tiểu Đào thụ dời để ra ở chỗ này bảo đảm không hề bị sao cả.

Lục Bình không nói hai lời, Hoàng Kim ốc lại một lần nữa phồng lớn, môn hộ màu vàng trực tiếp trên không trung ánh bắn ra không gian lối đi cao mười mấy trượng cao, trong tiếng vang “hoa lạp lạp”, Lục Bình tựa hồ nghe tiểu Đào thụ từ trên mặt đất cả gốc lẫn rễ kêu lên đau đớn vậy.

Địa phương sinh trưởng lúc trước của Đào thụ yêu Hoàng Kim ốc biến thành một cái hố lớn, bên trong thỉnh thoảng có linh khí nhè nhẹ toát ra. Đây là Lục Bình lấy tiểu cô sơn tồn trữ linh khí đặc tính mà đặc biệt khai ích một cái chi mạch trong lòng đất, dùng thâu tổng linh khí của Đào thụ yêu.

– Di, Lục tiểu hữu trong tay không ngờ lại cũng có tức thổ sao?

Long Hòe lão tổ thấy phần gốc của tiểu Đào thụ mang theo khối bùn đất to lớn, tự nhiên rất dễ dàng phát hiện trong thổ nhưỡng mang theo bụi bậm của Tức thổ.

Lục Bình cười nói:

– Đây chỉ là vãn bối may mắn lấy được chút ít Tức thổ, làm gì có thể so sánh cùng tiền bối.

Tiểu Đào thụ rơi vào trong đất bằng phẳng, hệ rễ khổng lồ của nó nhanh chóng đâm vào trong hỗn hợp tất cả thổ nhưỡng và linh vật tinh hoa. Lúc trước lá của Đào thụ yêu lộ ra vẻ uể oải, hiện giờ nhất thời nổi lên lượng sắc xanh biếc.

Động tác trong tay của Long Hòe lão tổ cũng không dừng chút nào, từng đạo ấn quyết bấm ra. Trong cái hồ cạn sau lưng của Long Hòe lão tố đột nhiên dâng lên một trận mây mù, bao phủ bầu trời trên tiểu Đào thụ, chỉ chốc lát sau liền rắc rắc rơi xuống một trận mưa nhỏ.

Lục Bình ở trong lúc hồ cạn dâng lên mây mù cũng đã cảm giác được khí tức của Vạn Diệu Ngọc Lộ.

Mà trong đóa mây mù này cũng tựa hồ lẫn vào không ít tinh hoa của Vạn Diệu Ngọc Lộ. Lúc này Lục Bình mới chú ý tới trong cái hồ cạn trước mắt chỗ ngồi này không ngờ lại toàn bộ đều chứa Thiên Hương Lộ. Mà Vạn Diệu Ngọc Lộ sợ rằng cùng tồn tại trong Vạn Độc Tương, cũng đã lẻn vào đến đáy của hồ nhỏ rồi.

Mưa nhỏ hàm chứa Thiên Hương Lộ cùng Vạn Diệu Ngọc Lộ khiến cho cành là của tiểu Đào thụ lộ ra càng lúc càng xanh biếc. Lục Bình thậm chí ở cành lá của tiểu đào thụ phát giác mấy cái nụ hoa nhú ra còn chưa quá rõ ràng.

Long Hòe lão tổ hướng Lục Bình gật đầu một cái, đột nhiên quát to một tiếng, một cổ sinh cơ nhất thời từ trong thân thể của Thần Ngoại Hóa Thân tràn ra, cùng bản thân sinh cơ của tiểu Đào thụ nhất thời liên tiếp chung một chỗ.

Long Hòe lão tổ ngay sau đó chỉ một cái về phía Thông Thiên đại thụ, bùn đất dưới chân của thông thiên Long Hòe thụ nhất thời khuấy động. Lục Bình hai mắt ngưng trọng, liền thấy một khối bia đá đỏ như màu máu dài khoảng ba thước từ trong bùn đất chậm rãi dâng lên. Xem ra đây cũng là truyền thừa bia đá mà lúc trước Long Hòe lão tổ có nhắc tới kia rồi.

Nhưng mà khi Lục Bình nhìn đến tấm bia đá này, vẻ mặt cũng đột nhiên ngẩn ra. Chất liệu của tấm bia đá này đối với Lục Bình ấn tượng bây giờ quá mức sâu sắc. Bởi vì trong tay Lục Bình có một khối huyết thạch cùng chất liệu như vậy. Đó chính là lúc trước sau khi liên hiệp Thiên Nguyệt tông, Tiêu Dao phái cùng Vũ Văn thế gia chia nhau bảo vật, Lục Bình cố ý thỉnh cầu Thiên Cầm lão tổ từ trong một đống lớn linh vật linh tài kia chọn lựa ra món bảo vật ấy.

Một đạo ánh sáng màu đỏ máu toát ra từ trong bia đá, sau khi đi ngang qua được Long Hòe lão tổ tiếp dẫn, khí tức nhờ sự kết nối của hai bên, đã trực tiếp rót vào đến trong thân cành chủ của tiểu Đào thụ.

Lục Bình đứng xa xa một bên quan sát, trong lúc ánh sáng rót vào đến trong thân cành chủ của Đào thụ yêu, hắn trong nháy mắt mất đi liên lạc với khí tức của Đào thụ yêu. Lục Bình trong lòng căng thẳng, liền thấy cành lá của tiểu Đào thụ lại một lần nữa vang lên “hoa lạp lạp”, tựa hồ là nhận chịu tuyệt đại thống khổ, toàn thân trên dưới đều run lẩy bẩy vậy.

Huyết sắc quang trụ đại khái kéo dài nửa canh giờ, Long Hòe lão tổ rốt cục đem linh yêu tu luyện truyền thừa dạy cho Đào thụ yêu. Đào thụ yêu vào giờ khắc này lại phảng phất dừng lại vậy, không nhúc nhích đứng im trong đó, nhưng linh khí ba động vây lượn bốn phía Đào thụ yêu cũng lộ ra càng lúc càng rõ ràng. Đào thụ yêu phun ra nuốt vào linh khí tiết tấu cùng kích thước cũng lộ ra vẻ quy phạm hơn và càng lúc càng tăng lớn hơn.

Long Hòe lão tổ hài lòng nhìn vào thụ yêu một chút, nói:

– Thật là không tệ, không ngờ lại trong thời gian ngắn ngủi ở nơi này liền bước đầu nắm giữ linh yêu tu luyện căn cơ. Chưa tới ba bốn năm sau, nó có thể đem linh khí chứa đựng trong cơ thể mà không biết làm như thế nào chuyên hóa, sẽ chuyển hóa toàn bộ thành pháp lực. Tu vi xem ra rất nhanh chóng sẽ đột phá đến dung huyết kỳ điên phong, vượt qua đoán đan kỳ, thành tựu hóa hình linh yêu cũng là một ngày không xa nữa thôi.

Lục Bình chỉ vào bia đá màu máu đỏ chậm chạp rơi xuống mặt đất đó, hỏi:

– Tiền bối, khối bia đá màu máu đỏ này chẳng lẽ chính là tiền bối năm đó lúc mới vừa thức tỉnh linh thức tiếp nhận truyền thừa? Không biết tấm bia đá này là làm bằng vật liệu gì, có diệu dụng gì? Vãn bối tu luyện giới cũng chưa từng nghe nói có một loại đồ như vậy.

Long Hòe lão tổ đem bia đá sắp rơi xuống mặt đất đưa tay ngoắc một cái, bia đá nhất thời rơi vào trong tay của Long Hòe lão tổ, hóa thành một khối thạch phiến lớn chừng bàn tay.

Long Hòe lão tổ đem thạch phiến cầm trong tay lắc lắc một cái, nói:

– Khối thạch phiến này bản thân chẳng những là một khối truyền thừa bảo vật, hơn nữa chất liệu bản thân của thạch phiến cũng không dưới tam đẳng linh tài, đã được lão phu luyện hóa làm tự thân bản mệnh pháp bảo. Khối huyết thạch này có lẽ lại lịch rất bất phàm, trong đó có không ít diệu dụng, lão phu không tiện nói nữa.

Lục Bình gật đầu một cái, đang muốn nói chuyện, lại thấy trong thần sắc của Long Hòe lão tổ lại hơi lạ, nói:

– Con linh sủng thử yêu kia của ngươi quả nhiên có bản lãnh tụ bảo, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, không ngờ lại ở chỗ này phát hiện nhiều bảo vật như vậy, hơn nữa trong quá trình tìm kiếm còn đơn giản nhanh gọn dị thường, tựa hồ sớm có chuẩn bị vậy.

Lục Bình vội vàng xin lỗi, nói:

– Con thử yêu của tôi trong ngày thường kiêu căng quen rồi, cũng lộ ra càng lúc càng không biết lớn nhỏ, lại dám tự mình đào linh thảo do tiền bối bồi thực cùng với bảo vật ẩn giấu dưới đất này.

Long Hòe lão tố cười nói:

– Không sao, lúc trước cũng đã nói cùng hắn rồi, chỉ cần hắn phát giác bảo vật có thể nói rõ chúc tính cùng cách dùng, lão phu liền đem món bảo vật ấy tặng cho hắn. Lão phu hiển nhiên sẽ không nuốt lời.