Chương 709: Thủ đoạn của trưởng lão (tục)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhìn đệ tử ở bốn phía thần sắc kích động, trong lòng Điền Việt không khỏi bĩu môi: chút ít đồ đạc này có là cái gì, ngay cả một cọng lông trong số ba bò chín trâu của Huyền Bình chân nhân cũng chưa tính. Nếu bọn họ biết được người trước mặt đây chính là kẻ có danh hiệu “Đa Bảo đồng tử” năm xưa, không biết bộ dáng sẽ kinh ngạc đến bực nào.

Lục Bình quả nhiên còn có thủ đoạn muốn phân phó, chỉ thấy hắn đem một cái linh thú đại cầm trong tay, đưa tay hướng linh thú đại đã bị phong cấm đánh ra mấy đạo ấn quyết, linh thú đại nhất thời bị khai mở ra.

Một trận “Ông ông” vang lên, trong sự chờ đợi của chúng đệ tử cùng với ánh mắt kinh ngạc của Điền Việt, mười tám con yêu ong to bằng quả đấm, toàn bộ phần đầu giống như một khối Tử Tinh từ trong linh thú đại bay ra. Hai cánh trong suốt cấp tốc phát ra tiếng vang chấn động, tản ra khí tức quanh người khiến cho chúng đệ tử cảm thấy e dè lo lắng.

Mười tám con phong yêu này mỗi một con đều có dung huyết tầng ba tu vi. Dưới sự chỉ huy của Lục Bình, mười tám con phong yêu nhất mực rơi vào trên vai mối đệ tử, trong ánh mắt kinh hãi khiếp đảm của bọn chúng.

Dĩ nhiên Lục Bình sẽ không đem danh hiệu Tử Tinh phong nói ra, mà hắn chỉ nói:

– Đây là yêu binh do ta tỉ mỉ bồi dục. Mười tám đầu yêu phong này mỗi một con đều có dung huyết tầng ba tu vi. Tuy nói thường thì yêu binh tu vi chân chính đều kém xa cùng cấp nhân tộc hoặc là yêu tộc tu sĩ, nhưng đối với bọn người mà nói cũng có trợ lực không nhỏ. Mấy con yêu phong này đối với vùng đất linh thảo, linh hoa mọc tập trung nhiều đều có một ít cảm ứng rất kỳ diệu. Đến lúc đó bọn ngươi có bản đồ làm vật tham khảo, có yêu phong làm kẻ chỉ dẫn, tin tưởng rằng thu hoạch tất nhiên sẽ không kém hơn so với hai phái khác.

Yêu binh nha!

Chúng đệ tử cẩn thận quan sát Tử Tinh phong ở trên bả vai mình, trong lòng đều dâng lên một niềm vui điên cuồng. Nếu nói lúc trước tiên viện đệ tử sau khi nhìn thấy hai phái khác đều có đệ tử đồng đều một loại dung huyết tầng ba tu vi, tâm tình có chút thấp thỏm bao nhiêu, thì bây giờ nhìn dung huyết tầng ba yêu phong trên vai, sự thấp thỏm lúc trước nhất thời bị chúng đệ tử quét sạch không còn gì.

Bởi vì phong vương Tử Lam lên cấp đoán đan kỳ, phẩm chất của bầy Tử Tinh phong trong tay Lục Bình cũng nhận được sự tăng trưởng cực lớn. Mấy ngàn con Tử Tinh phong hiện nay có một phần ba đều vượt qua và lên cấp dung huyết kỳ. Mặc dù những thứ dung huyết kỳ Tử Tinh phong này cho dù là ba con cũng chưa chắc so sánh được cùng với một tên cùng cấp tu sĩ hoặc là yêu tu, nhưng đối với tiên viện đệ tử mà nói đã là một cổ tuyệt đại trợ lực rồi, thậm chí so với việc ban tặng cho bọn chúng một thanh thượng cấp pháp khí còn thực tế hơn rất nhiều.

Thật ra thì Lục Bình cũng muốn ban cho bọn chúng nhiều hơn nữa, khiến cho mỗi một tu sĩ đều có thể nắm giữ đủ một nhóm đạo binh Tử Tinh phong. Nhưng những thứ đạo binh này dù sao đều là thủ hạ của Tử Lam, mà Tử Lam lại nhận Lục Bình làm chủ. Lục Bình cho dù có muốn cho bọn chúng, thần niệm của những đệ tử này cũng chưởng khống chúng không nổi.

Chi bằng bằng trực tiếp cho bọn chúng mỗi người một con. Như vậy dưới mệnh lệnh của Tử Lam, những đệ tử này thông qua thân thức của mình cũng có thể miễn cưỡng khống chế chúng ở trong tay, như vậy hình thành trợ lực cũng không phải là thấp.

Huống chi một khi đem bầy ong này giao cho đệ tử nắm trong tay, một khi tên đệ tử này vẫn lạc, bầy phong sẽ bị người khác đoạt được, tin tức Doanh Sơn Tiên Viện có Tử Tinh phong vì thế sẽ bại lộ. Như vậy lập tức mang tới cho tiền viện mới vừa thành lập sự áp chế từ đủ mọi thể lực ở khắp nơi, thậm chí nói không chừng tiên viện vì vậy mà tan thành mây khói.

Hơn nữa bầy ong cũng không thể thoát ly khỏi phong vương quá lâu. Nếu là thời gian dài, bầy ong hoặc là tự tiêu tán, hoặc là sẽ lần nữa sinh ra một con phong vương. Cho dù là loại tình huống nào đi nữa, Lục Bình đều không nguyện ý muốn thấy.

Nhưng nếu là chỉ có một con Tử Tinh phong ở trên người tu sĩ, vậy thì không cần phải lo lắng đến mức này, đó là chưa nói Tử Tinh phong biến mất trong tu luyện giới nhiều năm nay, có còn người nào sẽ có thể nhận biết loại kỳ phong này hay không. Hơn nữa Lục Bình cũng thông qua Tử Lam hạ cấm chế xuống mười tám con Tử Tinh phong này. Một khi khí tức trên người tu sĩ mà bọn chúng đi theo tiêu tán đi, thì bọn chúng cũng sẽ tự chết theo.

Lục Bình liếc mắt nhìn Đỗ Gia Lạc, trong ánh mắt cho thấy một tia trầm ngâm, ngay sau đó tựa hồ hạ quyết tâm, vì vậy ngẩng đầu lên nói:

– Những đệ tử khác tạm thời đi ra ngoài. Mấy đệ tử tu vi đạt tới dung huyết tầng ba thì lưu lại, ta còn có điều phân phó.

Những đệ tử khác nhìn tiên viện có chừng bốn tên dung huyết tầng ba đệ tử mặt đều lộ vẻ hâm mộ. Huyền Bình trưởng lão chọn mấy vị tu vi cao nhất trong bọn họ lưu lại dĩ nhiên là có chuyện phân phó. Như vậy có lẽ những người này sẽ còn nhận được nhiều lợi ích từ Huyền Bình trưởng lão cũng nói không chừng.

Chẳng qua là điều này cũng không trách người khác, ai bảo tu vi của mình không bằng người ta làm chi!

Lục Bình nhìn ba đệ tử trong đó trù trừ mãn chí, đua nhau dùng ánh mắt lấp lánh nhìn chăm chú Lục Bình, tựa hồ đang đợi hắn còn có phân phó nào khác hay không.

Lục Bình cười cười, ngược lại chuyển sang Điền Việt đang đứng suy nghĩ ở một bên hỏi:

– Ngươi đã nghĩ kỹ hay chưa? Ngươi vốn không giỏi về tranh đấu, hôm nay phong ấn tu vi tiến vào trong đó, một khi tự tiện xông phá phong ấn, vận dụng pháp lực vượt qua dung huyết tầng ba, phải chết ngay là điều không thể nghi ngờ.

Trong lúc Lục Bình nói chuyện, Điền Việt trong nháy mắt sinh ra chút do dự, nhưng trong phút chốc ánh mắt liền khôi phục vẻ thanh minh trở lại, hướng Lục Bình gật đầu nói:

– Sư thúc yên tâm! Đệ tử nếu đã quyết định, đó chính là sinh tử có mệnh.

Lục Bình cười cười không nói nhiều, trong ánh mắt đối với Điền Việt lại có nhiều tia tán thưởng.

Lục Bình nhìn bốn người trước mắt một chút, từ trong trữ vật pháp khí lần nữa lấy ra bốn cái ngọc giản, nói:

– Thật ra thì lúc trước bản đồ đưa cho bọn ngươi cũng không hoàn toàn. Bên trong bốn cái ngọc giản này ở đây còn chia ra bốn tấm bản đồ khác, ghi lại những khu vực có thể là những lần trước lúc không gian khai mở, tu sĩ tiến vào trong đó chưa hề tham quan tra xét tới. Mà những khu vực ở nơi này có lẽ tồn tại rất nhiều linh thảo có phẩm chất cao hơn.

Ánh mắt của Điền Việt sáng lên, hắn là luyện đan sư một trăm phần trăm, Lục Bình mặc dù nói có vẻ hàm hồ, nhưng có thể được một vị đại tông sư như vậy nói ra câu “Linh thảo phẩm chất cao hơn” này, thì bên trong kia rõ ràng sẽ sinh trưởng những linh thảo đã đủ ba ngàn năm dược linh.

– Một khi gặp phải những linh thảo này, bọn ngươi dĩ nhiên là không cần có bất kỳ do dự nào, chỉ để ý hái nhanh hái mạnh cho ta. Bất quá trong này cũng có hai mươi mấy loại linh thảo ta muốn bọn người đặc biệt chú ý. Nếu là đụng phải những linh thảo này, bọn ngươi nhất định phải đào cho cẩn thận một chút, rồi đem chúng bảo tồn ở trong hộp ngọc phong linh đặc chế.

Lục Bình dĩ nhiên sẽ không chỉ đem mấy loại ba ngàn năm linh thảo quý trọng cần để luyện chế Đoán Linh đan báo cho mấy người, mà là cùng hơn mười loại ba ngàn năm linh thảo khác quý trọng giống vậy rồi làm rối loạn thứ tự ra xếp chung một chỗ. Như vậy cho dù là có người nhìn thấy những linh thảo này, cũng không liên tưởng đến chuyện Đoán Linh đan.

Lục Bình đem mấy cái hộp phong linh dùng ngọc tinh luyện chế thành cho mấy tên đệ tử, sau đó lại đem bốn con cái linh thú đại ra.

Bốn người nhìn thấy thủ đoạn xuất ra không ngừng của Lục Bình mà cảm thấy tê tái chết lặng. Họ không chỉ có vui mừng suông, mà còn nghĩ hôm nay có thể nhìn thấy Huyền Bình trưởng lão, cho dù là không đi Quyền Cốc không gian kia một lần, trở về cũng đủ bọn họ ở trước mặt mọi người mở mặt nở mày rồi.

Lục Bình đem bốn cái linh sủng đại cầm trong tay giao cho bốn người, sau đó lại đem một bộ pháp quyết truyền cho bọn họ, rồi mới lên tiếng:

– Bốn cái trữ vật đại này mỗi một cái bên trong đều có chứa năm mươi con luyện huyết trung hậu kỳ yêu phong. Những thứ yêu phong này dùng thứ pháp quyết ta mới vừa truyền cho các ngươi là có thể tạo thành yêu binh đại trận. Có yêu binh trận pháp này, ít nhất cũng tương đương với một tên dung huyết kỳ tu sĩ.

Lục Bình nhìn bốn người một chút, nói tiếp:

– Dù sao ta cũng không hy vọng bọn người dùng đến yêu binh đại trận này tranh phong cùng người, ta đã thiết trí một ít thứ ở trong linh thú đại. Các ngươi sau mỗi lúc phát hiện một mảnh linh thảo địa, đầu tiên là đem thả yêu phong này ra ngoài thu hái hoa mật. Đồng thời, những thứ yêu phong này cũng có thể giúp các ngươi tuần tra dự cảnh, sau đó các ngươi mới bắt đầu đào linh thảo. Các người nghe rõ chưa?!

Thấy bốn người người nào cũng đều gật đầu, lúc này Lục Bình mới nói:

– Nhóm mấy người các ngươi lần này nếu là trở về, ta sẽ tưởng thưởng cho bọn người mỗi người nửa cân hoa mật do yêu phong nhưỡng chế, đồng thời chuẩn bị bế quan, mỗi người các ngươi đột phá dung huyết trung kỳ cùng với dung huyết hậu kỳ.

Lời của Lục Bình làm cho bốn người đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó chính là mừng rỡ. Ý tứ trong lời lẽ của Lục Bình đương nhiên là rõ ràng không còn gì bằng nữa. Bất đồng chính là ba tên dung huyết tầng ba đệ tử khác hưng phấn vì Lục Bình hiển nhiên ra khỏi giúp bọn họ lên cấp dung huyết trung kỳ, còn Điền Việt thì hưng phấn vì nửa cân hoa mật kia.

Điền Việt dĩ nhiên là biết được lại lịch yêu phong mà Lục Bình lấy ra này. Những thứ này là một trong những bảo bối căn bản áp đáy rương của Huyền Bình chân nhân: Bầy ong Tử Tinh trong tu luyện giới đã sớm tuyệt diệt từ lâu.

Nửa cân hoa mật do Tử Tinh phong nhưỡng chế ra! Tin tức này nếu mà truyền đi ra, cũng đủ cho bất kỳ một vị luyện đan sư nào, thậm chí là luyện đan đại sự điên cuồng. Có được nửa cân Tử Tinh phong hoa mật này nơi tay, bao nhiêu tu luyện từ nguyên giúp cho tu sĩ lên cấp dung huyết hậu kỳ không mua được chứ? Huống chi bản thân hoa mật chính là vật rất cần thiết để luyện chế nhiều loại đan dược.

Sau khi bốn người ghi nhớ bản đồ mà Lục Bình truyền lại cùng với pháp quyết thao túng Tử Tinh phong quần xong, liền đem ngọc giản lần nữa bóp vỡ.

Lục Bình gật đầu một cái, nghiêm giọng nói:

– Mọi chuyện chính là như thế. Bọn người sau khi tiến vào không gian, mỗi người phải thật cẩn thận.

Lời ta nói hôm nay bọn người chỉ cần ghi nhớ trong lòng, nhất thiết không thể có chút tiết lộ, nếu không sẽ mang đến cho tiên viện một chút phiền toái, ngay cả tánh mạng của các ngươi vì vậy cũng sẽ liên lụy.

Lục Bình nói xong cũng không chờ mọi người đáp ứng, liền đưa tay nắm chặt, ngũ sắc vân hà bốn phía nhanh chóng hướng vào trong tay của hắn co rúc lại, chỉ chốc lát sau ở trong tay Lục Bình hóa thành một trang phục ngũ sắc mờ ảo.

Bàn tay của Lục Bình nắm chặt, trang phục trong đó liền không thấy tung tích đâu. Đồng thời lúc mọi người hướng nhìn bốn phía, đúng dịp thấy đám người Sơn Vũ tông cùng Cố gia tu sĩ, kể cả Lưu Huyền Viễn chân nhân cũng đều hướng Lục Bình cùng với bốn tên dung huyết tầng ba tu sĩ cuối cùng mà nhìn.

Lục Bình cười cười, nói:

– Thật là ngại quá, có một số việc muốn cùng các đệ tử giao phó, đã trì hoãn thời gian của mọi người.

Cố hồn chân nhân cười nói:

– Không sao! Dù gì không gian khai mở đến những ba tháng thời gian, chút điểm trì hoãn này coi là cái gì? Dù sao nhìn Huyền Bình đạo hữu phân phó cẩn thận như vậy, tựa hồ đối với Quyền Cốc không gian giống như là dưỡng từ rất quen thuộc. Chẳng lẽ là
Huyền Bình chân nhân đã sớm có hiểu biết đối với Quyền Cốc không gian này?!

Lục Bình bây giờ cũng coi như là người ở trong tu luyện giới nói dối không biết đỏ mặt, “A a” cười nói:

– Cố đạo hữu nói đùa! Quyền Cốc không gian này tại hạ trước đây chưa từng nghe nói tới. Chẳng qua là tại hạ đã từng có ý thu thập quá một ít điển tịch truyền lưu ở đất Hà Bắc có liên quan đến Doanh Thiên phái, trong đó miêu tả không ít bí cảnh của Doanh Thiên phái di lưu lại đã từng bị phát hiện. Tại hạ cho là Doanh Thiên phái ở trong Quyền Cốc không gian này có lẽ là bố cục giông giống như những thứ trước cũng nói không chừng, vì vậy liền dặn dò môn hạ đệ tử một phen.

Đỗ Gia Lạc ở mới vừa theo cùng tất cả dung huyết một tầng tầng hai đệ tử đi ra khỏi ngũ sắc vân hà, đột nhiên cảm giác được cái phương hướng mà mình đi có vân hà so với lúc trước hơi có chút dây hơn, không ngờ lại bước không ra khỏi ngũ sắc vân quang.

Ngay vào lúc này, con dung huyết tâng ba yêu phong kia đã sớm chui vào ống tay áo của Đỗ Gia Lạc đột nhiên động một cái. Đỗ Gia Lạc kinh ngạc trong lòng, đang muốn nâng ống tay áo lên tra xét, liền thấy trên mặt đất đột nhiên chui ra một người to lớn.

Đỗ Gia Lạc sợ hết hồn, đang muốn há mồm quát hỏi, lại thấy người trước mắt đặt ngón trỏ ở trước miệng làm một động tác cẩm thanh. Đỗ Gia Lạc lúc này mới nhìn rõ người trước mặt chính là Đại Bảo chân nhân.

Đỗ Gia Lạc đang muốn thấp giọng hỏi thăm duyên cớ, lại thấy quanh thân Đại Bảo chân nhân chợt bốc lên một cổ khói mù màu vàng đất. Khói mù tản đi, một con con chuột mập bự tận lực đem bản thân mình co rụt lại thành một quả cầu thịt dài ngắn chỉ có nửa thước, rồi sau đó liền nhảy chui rúc vào trong ống tay áo của Đỗ Gia Lạc.

Đỗ Gia Lạc trong lòng tuy không hiểu, nhưng lập tức còn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, dáng vẻ ung dung lần nữa bước một bước về phía trước, cuối cùng cũng theo những tu sĩ khác đi ra khỏi phạm vi bao phủ của Vân Quang Ngũ Hành y.

Bất quá trong lòng Đỗ Gia Lạc vô cùng rung động: chính là trong lúc Đại Bảo chân nhân mới vừa hóa thành nguyên hình yêu thú tiến vào ống tay áo của hắn, thần thức mới vừa hình thành không lâu của hắn cũng rõ ràng phát hiện tu vi của Đại Bảo chân nhân lúc này không ngờ lại chỉ có dung huyết tầng ba, điều này rốt cuộc là như thế nào chứ?