Chương 1454: Tấn công ban đêm

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đêm khuya, sao trời trăng tròn treo cao, Thanh Minh Giang nhìn như bình tĩnh dưới đêm trăng lưu động, nhưng thực ra vẫn có thể nghe được nơi xa tiếng nước sông cọ rửa bờ sông mãnh liệt. Gió sông thổi tới, xa xa có thể nhìn thấy trên mặt sông rộng rãi, có một đạo bóng người ngồi treo trên sông lớn.

Vị trí cho Lục Bình chính là ở Thanh Minh Giang từ hướng đông tay đột nhiên chuyển hướng quẹo chảy ào ào về hướng đông nam, ngoài mấy dặm sau lưng Lục Bình, chính là chỗ tông môn của Cửu Huyền lâu.

Đột nhiên, một tiếng sáo trong suốt xa xa từ trong hư không xuyên thấu tới, chảy ào ào đầy trên mặt sông. Lục Bình treo đứng giữa không trung nghe tiếng sáo thần sắc chấn động cả lên, cả người chìm mất trong sông lớn.

Một trăm ba mươi tám trượng dưới nước Thanh Minh Giang, Lục Bình rõ ràng bắt được chủ mạch của Thanh Minh Giang thủy mạch. Lúc này thủy mạch bởi vì đến gần chỗ ở của Cửu Huyền lâu tông môn, mà Thanh Minh Giang thủy mạch lại có tương đối một phần cho Cửu Huyền lầu sử dụng.

Vì vậy, nơi này thủy mạch chấn động lộ ra kịch liệt dị thường.

Dưới tình cảnh như thế, nếu đổi thành năm đó Lục Bình dưới Lạc Tâm sơn, sợ rằng tư cách tiến vào thủy mạch đều không có. Hôm nay thủy mạch mặc dù nhìn như rung chuyển không dứt, nhưng đối với Lục Bình mà nói đã có thể tùy ý ra vào rồi.

Mặc dù như thế, thời điểm Lục Bình tiến vào trong thủy mạch còn có thể trong đó cảm nhận được tự thân nhỏ bé. Cái thủy mạch này nói trắng ra thì, đây chính là Bằng đạo nhân khi xưa tự tay khai ích ra. Hôm nay Lục Bình mặc dù thực lực có thể so với Thuần Dương, nhưng nếu muốn dao động cả Thanh Minh Giang thủy mạch, ít nhất ở người khác xem ra như cũ là lộ ra châu chấu đá xe.

Theo như lời muốn nói là phá hư, có lẽ còn có người tin tưởng. Dù sao hôm nay chuyện trong tay Lục Bình có Thuần Dương linh bảo Lưỡng Đoạn sớm đã bị thiên hạ biết. Đây chính là Hóa Thủy Phù do Thiền đạo nhân tự tay chế thành. Nếu đúng thật là một cây kéo cắt xuống, cho dù không cách nào cắt đứt hết cả cái thủy mạch, cũng tất mang đến bị thương nặng cho thủy mạch. Chỉ như vậy, tất nhiên chính là núi sông bằng bể, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, chính bản thân Lục Bình cũng chưa chắc có thể sống sót dưới thủy mạch cắn trả.

Trong thủy mạch, Lục Bình có thể rõ ràng nhận ra được lúc này Thanh Minh Giang thủy mạch mặc dù rung chuyển bất an, nhưng có một loại vận luật đặc hữu. Đây là bởi vì Cửu Huyền lâu lợi dụng Thanh Minh Giang thủy mạch tạo thành rung chuyển đặc hữu, càng gần tới Cửu Huyền lâu, loại rung chuyển đó càng rõ ràng.

Lâm Vũ lão tổ tiếng sáo mặc dù truyền tới, nhưng Cổ Duyệt lão tổ rõ ràng vẫn chưa từng phát động đại trận thông qua địa mạch tới rút kéo Cửu Huyền lâu linh mạch, chẳng qua là báo cho Lục Bình bắt đầu chuẩn bị thôi.

Lục Bình đảo hai tay, liên tiếp bấm ra mấy đạo pháp quyết. Linh Lung Tửu Đỉnh đã trôi trên bầu trời đỉnh đầu Lục Bình hơn nữa chậm rãi xoay tròn trong thủy mạch.

Ngăn chặn Thanh Minh Giang thủy mạch, mặc dù chỉ là thời gian chốc lát, nhưng trong đó hung hiểm cũng không thua gì Phùng Lục cùng Tiêu Bạch Vũ bắt đầu trước tiên đánh vào Cửu Huyền lâu đại trận.

Nhưng chính vì nguy hiểm đại thu hoạch cũng lớn, trong mười một vị tu sĩ tham dự kế hoạch chỉ có Lục Bình tinh tu thủy chúc tính công pháp, đối với chuyện dẫn dắt thủy mạch có lòng nhất, cũng có nắm chắc nhất. Huống chi Lục Bình trong quá trình ngăn chặn Thanh Minh Giang thủy mạch còn có thể danh chánh ngôn thuận thu thập thủy mạch tinh hoa, đây mới là chỗ Lục Bình chân chính xem trọng.

Trước đó Lục Bình theo tinh hoa tích chứa trong nửa cái Thanh Minh Giang thủy mạch chi mạch, khiến cho tu vị của hắn trong mấy chục năm ngắn ngủi từ pháp tướng trung kỳ đột nhiên tăng mạnh tiến cấp pháp tướng hậu kỳ. Căn cơ vững chắc, chân nguyên hùng hồn, không chút bởi vì tu vi tăng trưởng quá nhanh mà đưa đến tài lực chưa đủ.

Đó chẳng qua chỉ là một cái chi mạch thôi, lần này từ cơ hội này có thể dành chánh ngôn thuận thu thập tinh hoa của cả cái Thanh Minh Giang thủy mạch, mặc dù nguy hiểm cực lớn, nhưng đối với Lục Bình mà nói không thua gì cướp bóc nửa tòa Trường Sinh Động Thiên, tương đối nguy hiểm, vô luận như thế nào đều đáng giá. Vì thế Lục Bình thậm chí bỏ tư cách trước hết công vào Cửu Huyền lâu sẽ có thể đạt được càng nhiều lợi ích hơn.

Đột nhiên, trong nước của Thanh Minh Giang truyền tới tiếng nổ trầm muộn ầm ầm, từ phần đáy nước sông đột nhiên dâng lên từng mảnh một vẩn đục. Bùn cát bị thủy mạch cuốn ùa, vọt lên cao về phía hạ du, rất nhanh, bốn phía thủy mạch liền bị nước sông vẩn đục tràn ngập.

Cổ Duyệt lão tổ rốt cục bắt đầu dẫn động địa mạch, chẳng qua là nếu muốn thông qua địa mạch kéo rút Cửu Huyền lâu linh mạch cung ứng, động tĩnh này dĩ nhiên cực lớn. Lúc này bởi vì Lục Bình người vẫn trong thủy mạch, nếu ở bầu trời Thanh Minh Giang, sẽ có thể phát hiện toàn bộ Thanh Minh Giang hai bờ sông diện tích mười mấy dặm lấy Cửu Huyền lâu làm trung tâm đều thuộc về đất rung núi chuyển. Nước của Thanh Minh Giang cũng bắt đầu trở nên rung chuyển, nước sông mãnh liệt không ngừng vỗ đánh hai bờ sông.

Trong Linh Lung Tửu Đỉnh trôi lơ lửng đỉnh đầu Lục Bình, khí linh Linh Lung nằm định dọc theo định nói:

– Ca ca, xem ra bắt đầu rồi. Linh Lung đã có thể cảm giác được lúc này ba động của địa mạch đã vững vàng. Xem ra những người đó làm động địa mạch đã đạt đến cực hạn. Nếu xuất thủ chậm, Cửu Huyền lâu phản chế chỉ sợ cũng theo đó mà tới.

Lục Bình gật đầu một cái, hít một hơi thật sâu, thân hình run lên. Mười hai viên Nguyên Thần châu đột nhiên bạo phát ra từ trong thân thể Lục Bình, trong vòng mười trượng diện tích quanh người tạo thành một đạo vòng sáng ngũ sắc.

Rồi sau đó một đóa Bạch Ngọc Liên Hoa nở rộ dưới chân Lục Bình, phù văn lập lòe đầy rẫy trên cánh hoa luyện hóa, cùng mười hai viên Nguyên Thần châu diêu tương hộ ứng. Nguyên thần đại trận thành hình.

Rồi sau đó thần niệm của Lục Bình phố khai. Nguyên thần đại trận vận chuyển, theo thần niệm ba động dần dần cùng vấn luật của thủy mạch ba động cùng bước. Toàn bộ nguyên thần đại trận đột nhiên bắt đầu trở nên hư ảo trong Thanh Minh Giang thủy mạch, phòng ngự muốn hòa vào trong thủy mạch vậy.

Ngay vào lúc này, Lục Bình đưa tay chỉ một cái phía đình đầu, Linh Lung Tửu Đỉnh một tiếng “ông”, bắt đầu chậm rãi xoay tròn trong thủy mạch.

Thanh Minh Giang thủy mạch tinh hoa bị nguyên thần đại trận lặng lẽ đồng hóa ngưng tụ, rồi sau đó cuồn cuộn nhập vào trong Linh Lung Tửu Đỉnh, nhưng chưa hề đưa tới cả cái thủy mạch rung chuyển.

Hư không bên ngoài Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận, Tam Thần lão tổ cùng Dương Thọ Xương đứng sóng vai. Đôi mắt của hai người hiển nhiên cũng tu luyện có đồng thuật thần thông đặc thù, trong đêm tối diệu diệu rực rỡ nhưng chưa hề dụ cho người chú ý.

– Động thủ sao? Cổ Duyệt hiển nhiên đã lấy địa mạch ba động dẫn động Cửu Huyền lâu linh mạch, hơn nữa lực của Thanh Minh Giang thủy mạch dường như cũng có điều yếu bớt.

Dương Thọ Xương hiển nhiên có chút không nắm được chủ ý, lúc này Khổng Tước Vương đệ một xâu hài hước ranh mãnh cũng lộ ra trịnh trọng rất nhiều.

– Chờ một chút, lực của thủy mạch giảm bớt cực kỳ yếu ớt, nhưng tuần tự tiệm tiến như vậy, cũng không đưa tới cả Thanh Minh Giang thủy mạch rung chuyển.

Tam Thần lão tổ thần sắc ngưng trọng nhìn chăm chú vào cả vùng đất cùng nước sông dưới chân, tựa hồ có thể quan sát được gì từ trong một ít chỗ nhỏ đó.

Dương Thọ Xương trầm ngâm một chút, hỏi:

– Ý của ngươi là nói, Lục Thiên Bình này còn có nắm chắc tiếp tục suy nhược thủy mạch sao?

Tam Thần lão tổ trầm giọng đáp:
– Không sai, tuy nhiên không biết hắn dùng phương pháp gì, nhưng hiển nhiên là thần hồ kỳ kỹ, không hổ danh xưng Thủy Kiếm Tiên. Xem ra đề nghị trước đó của Tiêu đạo hữu rất có đạo lý.

Dương Thọ Xương có chút không kịp đợi, nói:

– Động tĩnh lớn như vậy, Cửu Huyền lâu chỉ sợ cũng đã phát giác được không ổn, nếu chờ thời gian dài, sợ rằng sẽ phải có phản chế đến lúc đó ngược lại phiền toái!

Tam Thần lão tổ hai mắt lập lòe, nói:

– Chờ một chút, chờ một chút!

Ngay vào lúc đó, Thanh Minh Giang thủy mạch lần nữa bị suy yếu. Thủy mạch tinh hoa cuồn cuộn không dứt sau khi bị Lục Bình bày nguyên thần đại trận cắt lấy xong rót vào đến trong Linh Lung Tửu Đỉnh, thậm chí xâm nhiễm toàn bộ Nhị kiếp linh bảo biến nó thành màu lam.

Theo Lục Bình gia tăng việc lấy cắp thủy mạch tinh hoa, mặc dù có nguyên thần đại trận bảo vệ, Thanh Minh Giang thủy mạch vẫn không thể tránh khỏi xuất hiện rung chuyển.

Nhưng thời điểm trung chuyển mới đầu cũng không kịch liệt, Lục Bình vừa âm thầm thiết thủ thủy mạch tinh hoa, vừa lợi dụng Linh Lung Tửu Đỉnh trôi ở đỉnh đầu liều mạng đè nén bởi vì thủy mạch tinh hoa tổn thất mà đưa tới Thanh Minh Giang thủy mạch rung chuyển.

Nhưng quá trình này kéo dài thời gian cũng không quá dài. Thanh Minh Giang thủy mạch rung chuyển càng lúc càng kịch liệt, cho đến khi Lục Bình đã không cách nào thông qua Linh Lung Tửu Đỉnh tới áp chế. Thủy mạch chấn động kịch liệt chẳng những tránh thoát Lục Bình trói buộc, thậm chí truyền bá đi ra xa xa trực tiếp ảnh hưởng đến đại trận của Cửu Huyền lâu thu lấy thủy mạch tinh hoa.

Nhưng đấy cũng chưa hết, mặc dù Lục Bình lúc này đã không cách nào ngăn trở thủy mạch rung chuyển, nhưng hôm nay ngầm trộm không được bèn quyết định cướp trắng trợn luôn. Lấy nguyên thần đại trận phụ giúp, Lục Bình trực tiếp phát động ”Tụ linh thần thông”, hiệp trợ Linh Lung Tửu Đỉnh bắt đầu cướp đoạt Thanh Minh Giang thủy mạch tinh hoa.

Thủy mạch tinh hoa khổng lồ thậm chí đem toàn bộ nguyên thần đại trận cho tới Linh Lung Tửu Đỉnh toàn bộ xâm nhiễm thành một đoàn quang đoàn màu lam đậm. Linh Lung Tửu Đỉnh bởi vì độn tích thủy mạch tinh hoa không kịp, thậm chí khiến cho một đoàn màu lam đậm càng lúc càng bành trướng.

Động tác của Lục Bình như vậy rốt cục dẫn động cả con Thanh Minh Giang thủy mạch cắn trả. Thanh Minh Giang thủy mạch chính là vật đầu tiên khai ích của Bằng đạo nhân sau khi hạ xuống phương thế giới này. Nó ẩn chứa thiên địa vĩ lực của phương thế giới này. Lục Bình tứ vô kiêng kỵ cướp đoạt như vậy cuối cùng dẫn động cả nước sông phản pháo.

Hư không bên ngoài Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận, Tam Thần lão tổ cùng với Dương Thọ Xương nhìn Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận dưới chân lúc sáng lúc tối, hiển nhiên là bởi vì linh mạch cùng với Thanh Minh Giang thủy mạch ủng hộ đại trận vận chuyển bị át chế mới có hiện tượng này.

– Động thủ đi, Cửu Huyền lâu hiển nhiên đã kịp phản ứng, bọn họ đang cố gắng thông qua linh mạch cùng thủy mạch cắt tỉa địa mạch và Thanh Minh Giang thủy mạch bốn phía, hiển nhiên đã ý thức được có người muốn đối phó bọn họ.

Dương Thọ Xương lúc này hiển nhiên không nên được tức giận, khuyên giải nói:

– Nếu không động thử nữa, Tiêu đạo hữu cùng Phùng Lục đó mới đánh giết chỉ sợ cũng phải thận tới đây hỏi thăm.

Dương Thọ Xương tiếng nói vừa dứt, liền thấy bốn phía của Tam Thần lão tổ đột nhiên ánh sáng đại thịnh, chỉ nơi xa nói:

– Ngươi xem kìa!

Dương Thọ Xương không biết cho nên, theo phương hướng Tam Thần lão tổ chỉ thị, nhất thời cũng hít một hơi khí lạnh, nói:

– Thanh Minh Giang hồng phong chợt nổi lên. Đây, đây con mẹ nó là thiên địa vũ lực. Tiểu tử kia không ngờ lại quả thật ngăn chặn hết cả Thanh Minh Giang thủy mạch, dẫn động thiên địa vũ lực. Hắn không muốn sống nữa, cắn trả như thế này chính là Chân Linh lão tổ cũng không chịu nổi.

Tam Thần lão tổ khuôn mặt thần sắc than thở:

– Không dậy nổi, không dậy nổi, lần này Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận tất phá!

Dương Thọ Xương hô to hỏi:

– Tiểu tử đó làm sao bây giờ?

Tam Thần lão tổ giương lên tay, ba mươi sáu tờ Thất Sắc Phá Cấm Phù giữa không trung giống như ba mươi sáu viên thất sắc tinh tú rơi xuống. Tam Thần lão tổ cũng không quay đầu lại đáp:

– Đường là chính hắn chọn, hãy nghe theo thiên mệnh!

Ba mươi sáu tờ thất sắc tinh tú giữa sắp xếp có trật tự trực tiếp phá vỡ hư không rơi trên Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận, tạo thành một tòa đại trận huyền ảo. Đây là một loại thủ đoạn “Lấy trận phá trận” cực kỳ cao minh trong trận pháp sư.

Dương Thọ Xương nhìn lại Thanh Minh Giang sau lưng, hồng phong rơi từ thượng du lúc này đã xông phá bờ để hai bên Thanh Minh Giang Hồng phong mãnh liệt tuyến tiết ra, đem một mảnh bình nguyên mười mấy dặm bờ phía nam Thanh Minh Giang toàn bộ biến thành đầm nước.

– Chỉ mong tiểu từ đó có thể chạy thoát được!