Chương 952: Xui rủi cả đám

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tuy nhiên Vương Kỳ lại là có thể nhận ra được, mặc dù tầng tử vụ kia trong tâm hạch không gian đoàn đoàn vây lượn quanh kim đan, khiến cho tự thân tu vi hoàn toàn bị phong ấn. Nhưng phong ấn này, cũng không lao cố, hơn nữa cũng không đoạn tuyệt liên lạc giữa thần niệm cùng kim đan, chỉ cần bản thân Vương Kỳ có lòng, chân nguyên trong kim đan dũng động, tử vụ bên ngoài sẽ lập tức trả lại linh khí thành tinh thuần như cũ. Chẳng những tu vi lập phục, hơn nữa linh khí tinh thuần này đối với sự tăng trưởng tu vi của Vương Kỳ có nhiều chỗ tốt.

Vương Kỳ cùng mấy tên đệ tử khác còn chưa có cảm giác, nhưng một bên Lôi lão lục cũng là người thức hóa. Hắn thấy Lục Bình giữa hời hợt liền đem tu vi của Vương Kỳ đoán đan tầng ba đệ tử một đường phong ấn đến dung huyết điên phong như vậy. Thủ đoạn như thế này cũng không phải là không có, mà là muốn làm được tùy ý giống như Lục Bình cũng cơ hồ không thể như vậy.

Lôi lão lục tinh thông ám sát thuật, đối với tu vi che giấu, các loại thủ đoạn giả trang heo ăn cọp hiển nhiên giá khinh tựu thục. Như vậy đối với thủ đoạn của Lục Bình hiểu rõ cũng càng sâu khắc, trong lòng ý kiêng kỵ cũng nặng hơn.

Sau khi Lục Bình phong ấn tu vi của Vương Kỳ, hắn lại xuất thủ đem tu vi của ba người Phương Uy, Phương Hà, Tăng Vũ cũng đồng thời phong ấn đến dung huyết điên phong, cuối cùng lúc hắn đi tới trước người Đỗ Gia Lạc, bàn tay đảo một cái. Một đóa độc hỏa nhất thời bay lên trong lòng bàn tay.

Lục Bình đem độc hóa giao cho Đỗ Gia Lạc, nhưng đối với mấy tên đệ tử nói:

– Lửa này gọi là ‘Hắc ngục độc hỏa’ là một loại thiên địa kỳ hỏa cực kỳ kỳ lạ. Những năm này dưới ta tỉ mỉ bồi dục, uy lực coi như cùng địa cấp thượng phẩm thiên địa linh hỏa so sánh cũng không tốt rơi xuống hạ phong. Có một đóa độc hỏa này trong người, bảo bọn ngươi vạn độc bất xâm!

Sau khi đem “Hắc ngục độc hỏa” giao cho Đỗ Gia Lạc cẩn thận thu giữ xong, Lục Bình lại lấy ra một cái linh thú đại rung lên. Tử Tinh phong vương liền từ trong túi bay ra.

Lục Bình tùy ý bấm một đạo pháp quyết, đem Tử Tinh phong vương đã đoán đan tầng ba tu vi giống vậy phong ấn đến dung huyết điên phong, rồi sau đó đem linh thú đại giao cho Vương Kỳ, nói:

– Một bầy Tử Tinh phong lớn này không phải chuyện đùa, nếu không phải đến biển hoa trong Thất Tinh động thiên vạn vạn không thể đem linh thú đại bại lộ với bên ngoài. Một khi bị người phát giác đuổi giết, thà bị buông những chuyện khác xé phong ấn chạy ra bên ngoài Thất Tinh động thiên, cũng không thể đem một con Tử Tinh phong rơi vào trong tay của người.

Câu nói sau cùng của Lục Bình cũng hướng về phía Vương Kỳ nói, thấy Vương Kỳ trịnh trọng gật đầu một cái, lúc này mới yên lòng lại.

Lục Bình đem một cái ngọc giản giao cho Vương Kỳ, nói:

– Sau khi tiến vào động thiện, hết thảy chuyện lấy Vương Kỳ làm chủ. Ta phân phó việc làm cho mấy người các ngươi đều chú thích hết trong ngọc giản đây, phải đặc biệt chú ý một ít hành tung của tu sĩ ngoại lai xa lạ. Trong Thất Tinh động thiên là bảo địa cũng là sân của tu la, có thể đều phải nhìn thực lực của các ngươi hay không, cũng phải xem trí khôn cùng vận khí của các ngươi.

Lục Bình lại đem mấy món bảo vật hộ thân giao cho mấy người, lúc này mới đưa bọn họ đại phát ra, một bên Lôi lão lục cười nói:

– Lục huynh, là còn có chuyện muốn phân phó hay không?

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Đúng là có chuyện muốn phiền toái Lôi huynh. Lôi huynh mới vừa cũng đã nghe nói, gần đây Bắc Hải có rất nhiều ngoại lai thế lực tham gia. Lôi huynh Trung Thổ lâu kiến thức rộng rãi, lại tinh thông thuật che giấu, còn phải xin phiền Lôi huynh đi ra ngoài điều tra một phen, rốt cuộc là mấy phe thế lực nhúng tay chuyện Bắc Hải.

Lục Bình tiễn Lôi lão lục đi mới vừa muốn trở về động phủ, thân thể dừng lại ngẩng đầu nhìn, liên thấy một đạo ngân quang bắn thẳng đến hắn.

Lục Bình đưa tay nhận lấy truyền âm pháp kiếm, trong đầu nhất thời trầm xuống, xoay người liền đi tới Truyền tống trận.

Trên Thiên Linh sơn, Lục Bình từ Truyền tống trận liền vội vã đi tới Trùng Hoa điện.

Lục Bình thấy xa xa ngoài Trùng Hoa điện, Liễu Thiên Linh lão tổ phụng bồi một người trung niên nữ tu từ trong điện đi ra, tựa hồ đang muốn tiễn khách vậy.

Tới gần trước, Lục Bình thấy người nữ tu kia chính là sửng sốt. Vị nữ tu này không là người khác, chính là Tiêu Dao phái pháp tướng trung kỳ tu sĩ Tiêu Ngọc Hoàn lão tổ mà Lục Bình trong Đông Hải Vẫn Lạc bí cảnh đã gặp qua.

Thấy Lục Bình đến, một bên Liễu Thiên Linh lão tổ đang muốn giới thiệu với Tiêu Ngọc Hoàn lão tổ bên cạnh, lại nghe Tiêu lão tổ cười “ha ha” nói:

– Đây không phải là Thiên Cầm muội tử sư điệt Lục Huyền Bình chân nhân sao? Mấy chục năm không gặp, một thân tu vi này cũng đã đến đoán đan điên phong, vẫn còn ở Trung Thổ xông xuống danh tiếng lớn như thế, chính là lão thân ở Đông Hải đều từng nghe nói qua danh hiệu của Lục sư điệt.

Liễu Thiên Linh lão tổ liếc mắt nhìn Lục Bình, cười nói:

– Thì ra là Tiêu đạo hữu nhận biết tiểu đồ sao?

Tiêu Ngọc Hoàn lão tổ kinh ngạc nhìn Liễu Thiên Linh lão tổ một cái, nói:

– Nguyên vốn Liễu đạo hữu cao chân, khó trách, thì ra là cũng danh sư cao đồ!

Lục Bình trong lòng nhất định, pháp tướng trung kỳ tu sĩ quả thật cũng không cách nào khám phá tu vi của mình ẩn giấu, vì vậy liền vội vàng tiến lên hướng hai vị lão tổ hành lễ, nói:

– Đệ tử ra mắt lão sư, ra mắt Tiêu lão tổ!

Tiêu lão tổ hướng Lục Bình gật đầu ra hiệu, lúc này mới xoay người nói:

– Như vậy sẽ phải phiền toái đạo hữu, ngày sau nếu là Thiên Cầm muội tử trở về quý phái, còn phải phiền xin báo cho nàng nếu có hạ cố, là tới Tiêu Dao phái làm khách. Năm đó trong ‘Khuê các’, bản phái môn hạ không ít đệ tử lại không ít được Thiên Cầm muội tử vị luyện đan đại tông sư này chiếu cố.

Liễu Thiên Linh lão tổ cười nói:

– Tiêu đạo hữu chính là hãy yên tâm, nếu Thiên Cầm sư muội trở về, tiểu muội nhất định báo cho.

Tiêu lão tổ quay đầu lại hướng Lục Bình cười nói:

– Lục tiểu hữu, không biết người tuổi tác bao nhiêu, có hôn phối hay không nha? Tiêu Dao cái khác ta chưa nói tới, nữ đệ tử đợi chữ khuê trung lại không thiếu. Ngươi nếu có tâm, lão thân liền vì người bảo một thung đại môi như thế nào?

Lục Bình bị một phen lời nói hung mãnh này của Tiêu lão tổ chẩn đắc trợn mắt há mồm nói không ra lời, một bên Liễu Thiên Linh lão tổ thấy Lục Bình mặt mũi quần thái, nói:

– Tiểu đạo hữu có lòng rồi, chẳng qua là tiểu tử này đã cùng đệ tử của bản phái Huyền Thần sư muội kết làm đạo lữ.

Tiêu lão tố trên mặt hơi lộ ra vẻ thất vọng, nói:

– Ha, kia thật sự là đáng tiếc!

Liễu Thiên Linh lão tổ lúc này lại ở một bên nói:

– Tuy nhiên bản phái cũng không thiếu thanh niên tuấn kiệt, nếu là Tiêu đạo hữu có ý, cũng không bằng để cho hai phái đệ tử đi lại nhiều hơn, kéo gần quan hệ lẫn nhau. Nếu là có thể ngọc thành một hai chuyện tốt, không cũng là mỹ sự đúng không?

Trên mặt của Tiêu lão tổ cũng lộ ra vẻ hiểu ý, nói:

– Liễu đạo hữu đề nghị này ngược lại không sai, đợi đến sau khi lão thân trở về Đông Hải cũng cùng chưởng phái sư tỷ đề nghị một phen, đến lúc đó chính là do hai vị chưởng môn thương nghị.

Tiễn Tiêu lão tổ đi, Lục Bình lúc này mới có chút tò mò hỏi:

– Tiêu Dao phái này cũng ngay cả thủ đoạn cưới hỏi đều đem ra dùng luôn rồi?

Liễu Thiên Linh lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

– Ngươi hãy đi theo ta!

Lục Bình bất đắc dĩ chỉ đành phải theo Liễu Thiên Linh lão tổ tiến vào Trùng Hoa điện.

Trong Trùng Hoa điện, Liễu Thiên Linh lão tổ gương mặt lạnh lùng, thấy Lục Bình đi vào vỗ đầu liền hỏi:

– Lữ Hư Hằng là người giết đúng không?