Chương 771: Tứ đại cao thủ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lý Thông đoán đan chín tầng tu vi này cũng đã nắm giữ “Thiên Môn Kiếm Trận” tứ đại kiếm thuật thần thông. Có thể nói Cẩm Lý nhất tộc không thể có nhiều kiếm thuật thiên tài, tin đồn chỉ cần hắn có thể vào lúc lên cấp pháp tướng kỳ, đem bốn đại thần
thông này toàn bộ ngưng luyện thành thần thông chủng tử, thành tựu bản mệnh thần thông. Như vậy thời điểm Lý Thông vượt qua lần lôi kiếp đầu tiên, thành tựu pháp tướng trung kỳ, vô cùng có thể thành tựu một vô thượng kiếm thuật thần thông “Thiên Môn Kiếm Trận”này!

– Dựa theo suy đoán của những lão bất tử trong tộc, nơi đây khoảng cách Lạc Thánh hồ xem ra đã không xa! Nhưng nhiều hồ nước như vậy, cũng không biết cái nào là chỗ có chứ Lạc Thánh hồ không gian! Lần này hai tộc tựa hồ gây huyên náo quá lớn, ngay cả Tử Dương cung cũng bắt đầu nhúng tay vào, không biết có lộng khéo thành vụng hay không.

Lý Thông nhìn ao đầm chằng chịt cách đó không xa, không khỏi thở dài một cái. Mặc dù hắn là Cẩm Lý nhất tộc, trời sanh gần nước, nhưng nếu muốn tìm đến Lạc Thánh hồ cũng không phải một chuyện dễ dàng.

Tạ Dương Minh nguyên vốn tự tin chỉ cần có ba năm, mình lại có thể thành công luyện hóa thiên cấp thượng phẩm Thái Dương Chân Hỏa, thành tựu cửu phẩm kim đan, nhưng môn phái lại vừa khéo muốn phái hắn đến Hà Nguyên chi địa điều tra âm mưu của Thiên Mã, Cẩm Lý nhất tộc.

Có thể có âm mưu gì, phái người ở bên ngoài vụ trận tăng cường cảnh giới coi như là âm mưu rồi sao?

Nhà ai coi chừng một chỗ bảo địa không muốn tìm được nhiều lợi ích hơn, chuyện này nếu là đặt trên người Tử Dương cung, đã sớm tìm cách chiếm trọn một mình rồi, làm gì còn đến phiên người ngoài tới đây giành phần!

Một kiếm chém chết một tu sĩ ẩn giấu trong bóng tối, tu sĩ vẫn lạc ngay cả một thi thể cũng không để lại, trực tiếp biến thành bụi bậm.

Một trận tiếng kinh hô vang lên: – Tạ Dương Minh, hắn là Tạ Dương Minh, đi mau!

Mấy đạo thân ảnh chật vật bỏ chạy thục mạng, chỉ sợ bay đi chậm bị Tạ Dương Minh dùng Ly Hỏa Thiên Dương kiếm tiện tay chém chết.

Tạ Dương Minh khinh thường hai mắt liếc người chạy trốn, lần này hắn vẫn là tuân theo môn phái an bài đi tới Hà Nguyên chi địa này, trừ môn phái ra lệnh ra, hứng thú lớn nhất là hướng về phía Mã Thần Hi cùng Lý Thông.

Nếu như nói ở Trung Thổ tây bộ, bao gồm Tây Hoang chi địa bên trong, thì trong cùng cấp tu sĩ còn có ai có thể đưa tới hứng thú cho Tạ Dương Minh?

Câu trả lời là chỉ có hai người Mã Thần Hi cùng Lý Thông này.

Tuy nhiên, gần đây cũng nghe nói có một tên kiếm khách từ Bắc Hải tới không ngờ lại từ dưới tay của Mã Thần Quang không bị thương chút nào trốn thoát, bây giờ cũng ở trong Hà Nguyên chi địa.

– Bắc Hải Lục Huyền Bình!

Tạ Dương Minh trong tay cầm một thanh tiêu kiếm thật nhỏ, phảng phất giống như con cá đu động trong tay mừng rỡ vậy, đây cũng là một niềm vui bất ngờ.

Người khác có lẽ không biết, nhưng Tạ Dương Minh cũng biết, năm đó Mã Thần Quang đã từng cùng Ngũ sư huynh Thiểu Trùng Kiếm trong Tử Dương lục kiếm đánh nhau một trận. Hai người cuối cùng bất phân thắng phụ, nhưng Tạ Dương Minh đối với thực lực của Ngũ sư huynh Thiểu Trùng Kiếm cũng biết gốc biết rễ, hiểu rằng có thể dưới tay của người này toàn thân trở lui như vậy đối với một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ ý vị như thế nào.

Lục Bình tay phải ở ngực điểm một chút rồi dẫn ra, Trường Lưu kiếm phảng phất như một đạo tế thủy, đem độc giác phi thứ quấn quanh mấy vòng, rồi sau đó đem phi thứ chợt hướng lên trên. Phi thứ nhất thời mất đi phương hướng, nhưng uy lực của thần thông kèm theo trên phi thứ vẫn bộc phát ra khí thế mãnh liệt, sau đó đem toàn bộ dòng lưu thủy nổ thành một đám giọt mưa. Độc giác phi thứ thần thông bị phá, Trường Lưu kiếm cũng bị uy năng của thần thông bộc phát ép cho quay tròn quay về.

Cùng lúc đó, Lục Bình tay trái hướng ánh đao chém tới một cái, miệng quát:

– Trá!

Một đạo lôi quang màu lửa đỏ hạ xuống, ở bốn phía lôi quang, nhiều tia lửa nổ tung trong không khí, ánh đao màu trắng lập tức liền bị tiêu ma gần phân nửa khí thế sắc bén, ngay sau đó từng đạo Bính Hỏa Âm Lôi không ngừng hạ xuống, cho đến khi đem đạo ánh đạo này tiêu ma hóa thành vô hình.

Vừa lúc đó, Lục Bình xem ra tựa hồ đã đem thủ đoạn ra hết, thực lực đã phát huy đến cực hạn. Hai tên Thiên Mã tộc tu sĩ núi phía sau chợt xuất thủ, đánh tới sau lưng Lục Bình, ý đồ nhất cử đem Lục Bình đánh chết lập công.

Mắt thấy Lục Bình sẽ phải nuốt hận với tay của hai người, hai tên Thiên Mã tộc tu sĩ này ngày thường cực kỳ am hiểu cách đánh lén, tựa hồ đã thấy Lục Bình thân thể bị đánh xuyên. Kim đan không đợi chạy ra khỏi tâm hạch không gian liền bị hai người bóp vỡ, trên mặt không khỏi lộ ra từng tia khoái ý cười gần.

Nhưng trên mặt dữ tợn của hai người lập tức liền đọng lại trên mặt, dưới chân của Lục Bình không biết khi nào xuất hiện một đóa Bạch Ngọc liên hoa to lớn Ánh sáng chói phát tán ra bốn phía. Hai tên Thiên Mã tu sĩ dùng thần thông đánh tới, bị quang mang toát ra từ phía trên hoa sen khiến không thể nào kích phá.

Cửu phẩm Bạch Ngọc liên mặc dù chỉ là ngưng luyện xong sáu đạo bảo cấm, chưa đạt tới cấp bậc Dưỡng Linh pháp bảo, nhưng Bạch Ngọc liên bản thân phẩm chất cực cao. Mặc dù chẳng qua là thông linh điển phong pháp bảo, chân thật lực phòng ngự mạnh hơn so với Dưỡng Linh pháp bảo ngưng luyện xong bảy tám đạo.

– Không được ham chiến, mau lui!

Năm tên Thiên Mã tu sĩ thấy tình thế không ổn, tu sĩ lúc trước ở ngay phía trước ngăn trở Lục Bình vội vàng hét lớn một tiếng. Năm người nhanh chóng tụ tập chung một chỗ, thối lui về phía chỗ sâu của Hà Nguyên chi địa.

Lục Bình tự dưng bị người đánh trộm một lần, hơn nữa người đánh lén thực lực mạnh mẽ như thế, suýt nữa chịu ám khuy. Hắn hiển nhiên không phải từ bỏ ý đồ, mà lúc thấy năm người kết thành trận thế, khi lui về phía sau không loạn chút nào. Lục Bình hung hăng nện một quyền lên trên bàn tay của mình, chỉ đành phải mặc cho bọn chúng rời đi.

Lục Bình lúc này nếu là đuổi theo, tốn hao một ít thời gian tinh lực, cuối cùng hiển nhiên có thể kích phá năm người này, nhưng mấu chốt của vấn đề lại là vào lúc này Lục Bình không có thời gian để đi lãng phí.

– Thiên Mã nhất tộc, rất tốt, ta còn không đi tìm các ngươi, các ngươi liền tìm tới cửa trước. Món nợ này tạm thời ghi nhớ, đợi đến chuyện Hà Nguyên chi địa hoàn thành, nhất định phải để cho các ngươi trả giá thật lớn!

Thân thể của Lục Bình chuyển một cái. Cả người hóa thành một đoàn lưu thủy rót vào trong ao nước lớn nhỏ của Hà Nguyên chi địa. Lần này Lục Bình quyết định trực tiếp bỏ chạy trong nước, tìm kiếm chỗ ở chân chính của Lạc Thánh hồ.

Nơi này được gọi là Hà Nguyên chi địa, chính là đầu nguồn sông Ngọc Lan lớn thứ hai của Trung Thổ, tất cả hồ to hồ nhỏ dù khiến cho người ta khó phân thiệt giả, nhưng có một chút không đổi chính là Lạc Thánh hồ mới là chân chính ngọn nguồn của hết thảy thứ này.

Nhưng nếu muốn tìm đến toàn bộ nguồn gốc thủy lưu trong Hà Nguyên chi địa cũng cực kỳ khó khăn. Hà Nguyên chi địa thần kỳ che giấu hết thảy, chính là Cẩm Lý nhất tộc tu sĩ trong nước cũng không cách nào làm được, nhưng Lục Bình bây giờ lại có phương pháp.

Bích Thủy Nguyệt Minh Châu là thiên địa kỳ trân dựng dục ra từ tinh hoa của thủy nguyên trong thiên địa, cho dù là trong Hà Nguyên chi địa do Giao đạo nhân lưu lại chỗ đất thần kỳ này, cũng có thể dựa vào thiên phú lực lượng để tìm đến ngọn nguồn chân chính của Hà Nguyên chi địa.