Chương 1029: Chém Ngọc Tu La

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thiên Khang lão tổ có Khai Sơn việt nơi tay, Ngọc Tu La mặc dù mạnh hơn Thiên Khang lão tổ một bậc, nhưng cũng có hạn. Nếu không Ngọc Tu La cũng không dùng thời gian nửa ngày mà không thể từ trên tay Thiên Khang lão tổ đòi được nửa điểm tiện nghi.

Tuy nhiên sau khi hai đầu Huyết Tu La chạy tới tăng viện, Thiên Khang lão tổ cũng lập tức bị áp lực tăng nhiều. Mặc dù đám người Huyền Hư chân nhận ra sức quấn lấy một con Huyết Tu La, nhưng dưới Ngọc Tu La cùng một đầu Huyết Tu La giáp công, dù Thiên Khang lão tổ một thân Mậu Thổ Kim Thân đại thần thông đã sớm vô hạn lên cấp bậc vô thượng thần thông, nhưng vẫn là bị đánh phải kim thân bằng liệt, chỉ còn lại có chiều giá công.

Mắt thấy Ngọc Tu La cùng với Huyết Tu La lại thêm một chút lực, nhân tộc lão đầu này trước mắt coi như không bị bọn chúng đánh chết cũng phải bị mệt chết, một chiếc cự chu không ngờ lại tránh khỏi ma la đại quân tầng tầng tuần tra, thoáng cái xuất hiện phía sau bọn họ.

Từ trên cự chu bắn tán loạn ra một đội kiếm quang chưa tới trước người của Ngọc Tu La, kiếm ý sâm sầm lại đã sớm vượt qua hư không tác dụng trên hậu tâm của Ngọc Tu La, khiến cho Ngọc Tu La sắp đem bạn sinh linh bảo trong tay đánh ra không khỏi run lên, bị Thiên Khang lão tổ dễ dàng hóa giải.

Sau Ngọc Tu La cũng không thể không nhanh chóng thu hồi bạn sinh linh bảo, dùng để ứng đối tập sát đến từ sau lưng. Bởi vì trong cảm giác của Ngọc Tu La, một đôi phi kiếm sau lưng thậm chí nếu so với Nhị kiếp linh bảo trong tay của lão đầu đối diện còn phải có uy hiếp hơn!

Những Ngọc Tu La đúng là vẫn còn chậm chút, hoặc nói Lục Bình đột nhiên xuất thủ là quá mức ngoài ý liệu của nó. Hơn nữa Lục Bình lần này xuất thủ cơ hồ là dùng toàn lực, chính là Ngọc Tu La sớm có chuẩn bị cũng chưa chắc có thể dễ dàng đón lấy, huống chi là bây giờ!

Tế Thủy Trường Lưu kiếm trước mặc dù bởi vì liên tiếp chống đỡ mạnh mẽ cùng bạn sinh linh bảo mà khiến cho phẩm chất tự thân thoáng bị tổn thương, nhưng sau khi Lục Bình dùng chân nguyên ân cần săn sóc cùng với cấp thủ bản nguyên tinh hoa của bạn sinh pháp bảo, phẩm chất của Tế Thủy Trường Lưu kiểm đã lấy được khôi phục cực lớn.

Một đôi phi kiếm sau khi từ trong Việt Dương chu bắn ra, hai đạo phi kiếm nhất thời hóa thành hai con cự giao màu xanh, lẩn quẩn lẫn nhau mạnh mẽ nhào tới Ngọc Tu La, uy năng tích chứa trong chính là Ngọc Tu La cũng sắc mặt đại biến!

Ngọc Tu La cầm trong tay một món bạn sinh linh bảo ở giữa không trung hóa thành một cây đại thụ che trời. Cây khô tráng kiện cùng với cành lá sum xuê toàn bộ chặn chết đường đi của kiếm giao nhào tới. Vô số cành lá con từ trên thân cây bắn ra, chập chờn bay lượn giữa không trung, quấn quanh tới trên người của kiếm giao.

Mỗi một bộ vị trên người hai con kiếm giao đều bắn ra kiếm ý vô cùng những thứ như dây leo quấn quanh lên đó bị cắt từng tầng nát bấy. Nhưng ngay lập tức có nhiều cành lá con từ trên đại thụ bắn ra, phảng phất đan thành một tấm lưới lớn ở trên trời, không ngừng hóa giải uy năng của hai con kiếm giao.

Ngay vào lúc này, một thanh phủ việt to lớn từ trên trời giáng xuống, một đường chém nát bấy cành lá dây leo ngăn trở, dư thế không ngừng, thẳng thừng vụt thẳng tới đại thụ che trời kia. Toàn bộ thân cây khổng lồ cơ hồ bị chém đứt một nửa, giống như một cây dù bị phá hết tán vậy, thành thành thứ mưa dột tứ tung.

Bạn sinh linh bảo cùng Ngọc Tu La liên kết qua lại khá sâu, bạn sinh linh bảo bị thương nặng, Ngọc Tu La cũng bị thương không nhẹ. Dưới một tiếng kêu đau, đầu Ngọc Tu La này cũng đã biết được song phương trước sau vây công, mình nhất định không phải là đối thủ. Mà lúc này phụ cận vừa không có viện thủ chạy tới, vì vậy Ngọc Tu La này lập tức nổi lên ý niệm bỏ chạy.

Lục Bình từ trên cự chu nhào ra, ở giữa không trung cũng đã thấy rõ ràng tính toán trong lòng của Ngọc Tu La, lạnh lùng nói:

– Muốn chạy trốn sao? cũng phải xem bản lĩnh của ngươi!

Quanh người hai con cự giao nhất thời dâng lên hồng thủy ngập trời. Một viên minh châu ngũ sắc hào quang lóe lên trên hồng thủy, tựa hồ đang hấp dẫn hai con cự giao vui đùa trong hồng thủy.

Hai con cự giao thấy ngũ sắc minh châu nhất thời tề đầu tịnh tiến nhào tới minh châu, giữa lật người cổn động, hồng thủy phập phồng càng thêm tăng vọt, mang theo tín niệm trùng khoa hết thảy trở ngại. Dòng nước đỏ ngầu cuồn cuộn trong nháy mắt vén lật cây đại thụ đứng sững ở giữa không trung, đương đầu đánh tới Ngọc Tu La.

“Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết”!

Hơn nữa một bộ “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết” này cũng không phải là Lục Bình bản mệnh thần thông, mà là Lục Bình đã từng ở đáy của Lạc Thánh hồ bắt đầu thôi diễn, sau khi tới du ngoạn ở Ngọc Lan hà mới có chút thành tựu. Hơn nữa tương lai “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết toàn tân rất có thể lên cao làm vô thượng thần thông kiếm thuật.

Bộ kiếm quyết này Lục Bình sau khi thành hình cũng không ngưng tụ thần thông phụ lục thậm chí thành tựu bản mệnh thần thông, mà là đem khắc trên một viên Nguyên Thần châu, cuối cùng Nguyên Thần châu dung hợp khiến cho oai lực đề thăng gấp bội, uy lực đã sớm vượt qua nguyên bản “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết” trong “Bắc Hải Thính Đào quyết”.

Lúc này Ngọc Tu La dưới Lục Bình đánh bất ngờ cùng với Thiên Khang lão tổ giáp công đã sớm cố thử thất bị. Mắt thấy hai đạo hồng thủy kia tăng vọt, trực tiếp lật ngược bạn sinh linh bảo của nó, giữa thần sắc lộ vẻ hốt hoảng hơn, trong lúc vội vàng thu hồi bạn sinh linh bảo của mình muốn chạy trốn.

Nhưng không đợi nó xoay người, Khai Sơn việt của Thiên Khang lão tổ lần nữa bổ tới ngực. Ngọc Tu La không thể không dùng bạn sinh linh bảo đã bị tổn thương lần nữa đón đỡ, nhưng nó không nghĩ Thiên Khang lão tổ cũng thi triển ra hạng nhất bản mệnh đại thần thông: Nguyên Từ Kim Cương thuật.

Hạng nhất bản mệnh đại thần thông này nguyên vốn là hạng nhất cơ sở đại thần thông lúc “Mậu Thổ Kim Thân quyết” tu luyện tới vô thượng thần thông. Khi hạng thần thông này được toàn lực thi triển, có thể gia tăng gấp trăm lần toàn bộ sức nặng hết thảy sự vật trong vòng diện tích mười trượng quanh người Thiên Khang lão tổ, bên trong phạm vi năm mươi trượng gia tăng năm mươi lần, bên trong phạm vi trăm trượng gia tăng gấp mười lần.

Bạn sinh linh bảo trong tay Ngọc Tu La mặc dù miễn cưỡng cầm giữ một kích toàn lực của Khai Sơn việt, nhưng thân thể lại bị Nguyên Từ Kim Cương thuật ép tới hơi chậm lại, muốn tiến về trước một bước không thể không tốn hao lực lượng khổng lồ.

Chính là trong một chút thời gian này, kiếm thuật dòng nước đỏ ngầu sau lưng Ngọc Tu La đã cuốn tới, vỗ đầu che mặt ép xuống nó.

Đợi đến lúc Ngọc Tu La từ trong dòng nước đỏ ngầu lần nữa lộ ra thân hình, toàn bộ thân thể lại giống như bị cắt đều ra hết vậy, toàn bộ bị thu nhỏ một vòng, rồi sau đầu sóng thứ hai ngay sau lần nữa nhào tới. Thân thể của Ngọc Tu La lần nữa thu nhỏ lại, phản phục mấy lần như vậy, Ngọc Tu La cũng đã dưới Lục Bình “Đại Giang Đồng Khứ kiểm quyết” gặp phải phương thức vẫn lạc so với lăng trì còn phải triệt để hơn.

Vào lúc Ngọc Tu La muốn chạy trốn, Huyết Tu La mới vừa bị Vinh Thành lão tổ cùng với Phong Hành Liệt liên thủ cuốn lấy thấy tình thế không ổn cũng hóa thành một đạo thủy quang bỏ chạy.

Phong Hành Liệt hét lớn một tiếng:

– Chạy đi đâu!

Hai đạo đại đạo giống như cánh chim được ông ta chưởng khống đột nhiên quạt cánh, cả người nhất thời thoát ra, lúc dừng lại đã chắn trước độn quang của Huyết Tu La.

Phong Hành Liệt chính là xuất thân thanh loan, thanh loan chính là địa địa đạo đạo Phong Loan điểu, một thân công phu phi độn xuất thần nhập hóa. Mặc dù Huyết Tu La kia thi triển thủy độn thần thông trên mặt biển, lại như cũ vẫn bị Phong Hành Liệt sớm có đề phòng chắn trước mặt.

Vừa lúc đó, đầu Ngọc Tu La đã hoàn toàn bị Lục Bình “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết” vây trong kiếm thuật dòng nước đỏ ngầu phản phục cọ rửa. Thiên Khang lão tổ thấy Ngọc Tu La không thể nghi ngờ chắc chắn phải chết, ông ta quay người lại Khai Sơn việt trong tay liền cản yêu chém tới đầu Huyết Tu La bị Phong Hành Liệt ngăn lại.

Huyết Tu La kia vẻ kinh hãi, trong miệng gào lên đem bạn sinh linh bảo cầm trong tay chặn lại Khai Sơn việt, lại bị Khai Sơn việt bổ một cái chặt đứt.

Huyết Tu La thừa dịp bỏ chạy lần nữa, nhưng không nghĩ một đạo ngân liên từ phía sau bay cuốn tới, siết thật chặc cổ của Huyết Tu La. Hai cánh phi đao của Phong Hành Liệt bày ra, đầu của Huyết Tu La bay lên thật cao, đã chết không thể chết lại rồi.

Ba người xoay người muốn công tới đầu Huyết Tu La khổ chiến với bốn người Huyền Hư chân nhân, nhưng không nghĩ đầu Huyết Tu La đã sớm thoát được không thấy bóng dáng.

Lúc này mấy trăm tu la bên ngoài Cách Tử đạo cơ hồ bị Chân Linh phái cùng các phái tu sĩ may mắn còn sống sót do Lục Bình dẫn tới trước sau giáp công nhất cử chém giết một phần ba.

Sau khi mọi người phá vòng vây Cách Tử đạo thừa dịp lần nữa phản giết, ma la còn thừa lại đã sớm tinh thần đại lạc, mọi người lần nữa công ra Cách Tử đảo. Ma la một đường bại lui, đợi đến lúc Ngọc Tu La, Huyết Tu La cùng với các vị pháp tướng lão tổ đại chiến trong bầu trời phân ra thắng bại, ma la đại quân còn thừa lại nhất thời bắt đầu trốn thoát.

Chúng tu lần nữa áp sát chém giết, lại là một phần ba ma la bị chém chết, cuối cùng chỉ có một phần ba ma la thảm hại chạy thục mạng.

Lúc này Thiên Khang lão tổ cùng với đám người Lục Bình đã thấy từ hai bên trên mặt biển liên tiếp dâng lên mấy đạo độn quang phi độn tới bên này. Sau khi chú ý đạo độn quang một chút, có một nhóm điểm sáng ở góc nhỏ dâng lên, theo sau phía xa xa ít độn quang đó.

Thiên Khang lão tổ hét lớn một tiếng, nói:

– Tất cả tu sĩ nhanh chóng trở về thủ, ma la đại quân lần nữa nhào tới rồi!

Đám tu sĩ giết được cao hứng bị Thiên Khang lão tổ cất tiếng hét lớn này chấn cho cho lỗ tai mọi cười vang lên ông ông, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, cuống quít bay trở về trên Cách Tử đảo.

Thiên Khang lão tổ hướng Lục Bình nói:

– Tiểu tử, Phục Linh đan, thứ tốt nhất ấy!

Lục Bình cười “ha ha” một tiếng, không nói hai lời, đem ba viên Phục Linh đan lấy thịt quả của linh yêu đào làm chủ dược luyện chế mà thành chia ra cho Thiên Khang, Vinh Thành, Phòng Hành Liệt mỗi người một viên.

Thiên Khang lão tổ cũng không thèm nhìn tới, trực tiếp đem linh đan nuốt vào hết trong bụng bắt đầu nắm chắc thời gian hồi phục chân nguyên tổn thất trong quyết chiến. Riêng Vinh Thành, Phong Hành Liệt hại vị lão tổ đã sớm biết Lục Bình chính là luyện đan tông sư, linh đan trong tay vào lúc này lấy ra tất nhiên là không giống bình thường. Lúc này đại chiến cũng chưa kết thúc, hai người cũng không từ chối, sau khi cảm tạ Lục Bình, họ cũng cẩn thận đem linh đan cất cẩn thận đi, để phòng thời khắc mấu chốt sử dụng.

Thiên Khang lão tổ chắp tay về phía hai người Vinh Thành, Phòng Hành Liệt, nói:

– Lần này đa tạ hai vị viện thủ tương trợ, Chân Linh phái Thiên Khang ở chỗ này xin cám ơn!

Hai người liền không dám xứng, đua nhau nói tánh mạng của mỗi người đều do Lục Bình cứu, lần này tương trợ quả thật chuyện đương nhiên.

Lục Bình thấy tình huống lúc này của Thiên Khang lão tổ cũng không im, vì vậy nói:

– Sư thúc tổ, ma la mặc dù tạm lui, nhưng lập tức sẽ lần nữa tổ chức tấn công, không bằng bọn ta trở về trên đảo trước. Lúc này thực lực trên Cách Tử đảo tăng mạnh, nhưng vẫn là phải tạm thời điều chỉnh một phen mới có thể phát huy chiến lực lớn nhất!

Thiên Khang lão tổ vừa nhìn độn quang phía chân trời, suy đoán cũng thời gian một chun trà, ma la chạy tới tăng viện sẽ lần nữa phát khởi đánh vào, vì vậy gật đầu, nói:

– Cũng tốt!

Bốn vị pháp tướng tu sĩ phủ xuống Cách Tử đảo khiến cho gần trăm đoán đan kỳ chân nhân trên đảo tất cả đều hoan hô lên. Chân Linh phái đệ tử hoan hô đánh lui ma la đại quân, hoan hộ Lục Bình kịp thời trợ giúp đồng thời cũng hoan hô hắn mang đến sinh lực quân khổng lồ như vậy.

Mà tu sĩ được Lục Bình từ trong Vẫn Lạc bí cảnh cứu ra ngoài là hoan hô bọn họ rốt cục xông phá ma la trùng vây, đi tới Huyền Linh đảo, mặc dù nơi này không coi là Huyền Linh đảo, nhưng rốt cuộc là địa vực do nhân yêu hai tộc liên hiệp khống chế.

Còn có dĩ nhiên là họ đang hoan hô hai tay liên thủ chém chết mấy trăm con ma la, trong càng thêm có một con Ngọc Tu La cùng với một con Huyết Tu La bỏ mạng trong tay bốn vị pháp tướng tu sĩ trước mặt.

Cũng không phải là bởi vì chiến tích của bốn người chém chết Ngọc Tu La cùng với Huyết Tu La quá mức huy hoàng, mà là kể từ khi ma la bắc tiến tới nay, đầu tiên là Bắc Minh bị quét ngang một phần ba phạm vi thế lực. Ngay sau nhân yêu hai tộc mặc dù rất nhanh ở Vẫn Lạc bí cảnh bày ra bảy đạo phòng tuyến, nhưng bị ma la đại quân thế như chẻ tre liên phá sáu đạo, nhân yêu hai tộc tu sĩ tử thương vô số, chỉ pháp tướng tu sĩ cũng đã có hơn mười người chết.

Cho tới nay, nhân yêu hai tộc đều bị bại tích liên tục không ngừng, tin dữ, số lượng chất hành hạ, Cách Tử đảo trận chiến này mặc dù chỉ là một cảnh tượng trong tư mạc của cá nhân yêu hai tộc Đông Hải đại quy mô hội chiến nhưng không nghi ngờ chút nào đây cũng một trận thắng lợi hàm sướng lâm ly!

Không sai, chính là thắng lợi!

Lúc này chẳng những là tu sĩ trên Cách Tử đảo, thậm chí toàn bộ nhân yêu hai tộc tu sĩ hội tụ trong Vân Lạc bí cảnh đều quá cần một cuộc thắng lợi!

Hoan hô chỉ ngắn ngủi, tất cả mọi người đều biết kế tiếp sẽ còn có một cuộc chạm tráng mạnh mẽ, thậm chí bởi vì một cuộc thắng lợi trước có thể nghiệm đưa tới ma la đại quân sau càng thêm điên cuồng trả thù. Vì vậy Thiên Khang lão tổ vừa vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, thông qua linh yêu đào Phục Linh đan của Lục Bình luyện hóa, vừa bắt đầu đem các phái tu sĩ này tạm thời hợp lại, tranh thủ trong thời gian ngắn ngưng tụ thành sức chiến đấu, mà Cách Tử đảo ở kẽ hở đại chiến cũng có vô số sự tình cần ông ta đi xử lý.

Rất nhanh, Huyền Bằng chân nhân thở hổn hển từ chỗ hộ đảo trận bán chạy tới, hỏi:

– Sư thúc tổ, trên người của ngài có còn cực phẩm linh thạch hay không?

Thiên Khang lão tổ ngớ ngẩn, hỏi lại: – Thế nào, nhanh như vậy đã dùng hết rồi sao?

Huyền Bằng chân nhân lắc đầu một cái, đáp:

– Không phải là hoàn toàn dùng hết, nhưng cũng sắp không sai biệt lắm rồi, kế tiếp đại chiến chỉ sợ càng thêm kịch liệt. Huống chi lại thêm nhiều tu sĩ như vậy, một khi cần ra đảo tác chiến, Tử Mẫu Khiên Dẫn Trận tiêu hao tất nhiên tăng hơn nữa. Mà lúc trước gặp ma la công kích thời gian dài như vậy, trong trận pháp cũng có nhiều chỗ cần tu bổ, linh thạch tiêu hao sẽ lớn hơn!

Tử Mẫu Khiển Dẫn Trận dĩ nhiên là cực tốt, Chân Linh phái tu sĩ đại chiến đến nay, mặc dù mấy lần tình cảnh vô cùng tràn ngập, nhưng chết lại không nghiêm trọng lắm, hoàn toàn cũng bởi vì Tử Mâu Khiên Dân đại trận có thể thông qua hộ đảo đại trận cung cấp một phần uy năng cho tu sĩ trong phạm vi nhất định ở khoảng cách bên ngoài đại trận, tạo thành một hộ thân pháp tráo.

Cũng chính vì vậy, trận bàn của Tử Mẫu Khiên Dẫn đại trận tiêu hao đối với linh thạch hiển nhiên cũng vượt qua xa những đại trận khác.

Thiên Khang lão tổ lúng túng sờ sờ trữ vật pháp khí của mình, từ bên trong lấy ra ba viên cực phẩm linh thạch, ném tới trong tay Huyền Bằng chân nhân, tức giận nói:

– Chỉ còn ba viên này, người dùng tiết kiệm đi, bây giờ không được sẽ dùng đống thượng phẩm linh thạch!