Chương 1039: Vô vọng tai ương

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình mặt liền biến sắc, thần niệm quét mắt nhìn qua bốn phía, không một bóng người. Sắc mặt của Lục Bình nhất thời đại biến, thần niệm nhanh chóng ngưng tụ trong tâm hạch không gian, lúc phủ xuống trên pháp tướng, phát hiện nhục thể của mình đã trúng kịch độc. Nếu không phải nhục thể của mình mạnh mẽ hơn nữa được Vạn độc Vẫn nguyên cương ngưng tụ trong thân thể ngăn cản, sợ rằng bây giờ Lục Bình đã sớm hóa thành một vũng máu.

Sau khi thần niệm của Lục Bình phủ xuống trên Long chi pháp tướng, cảm giác được trên thân thể sau lưng của mình đã rịn ra mồ hôi lạnh tận tân.

Trong tâm hạch không gian, trong một đoàn khánh vân đen nhánh như mực, một con độc giao lưng mọc hai cánh đang mang theo một tia vẻ sợ hãi nhìn pháp tướng núp trong pháp tướng khánh vân màu vàng, chỉ có thể thấy một chút xíu bóng dáng, thủy chung không cách nào thấy toàn diện mạo. Đồng thời dư quang của khóe mắt mang theo một tia vẻ rung động còn nhìn về phía những pháp bảo linh bảo quanh quẩn ở bốn phía Long chi pháp tướng.

Chốc lát trước đó, sau khi đầu Độc giao pháp tướng này dùng hết toàn lực thi triển ra một cú thần niệm trùng kích, nhân cơ hội xông vào tâm hạch không gian của Lục Bình muốn cắn nát cũng như thôn phệ pháp tướng của hắn, sau đó lại nghĩ biện pháp đem thân thể của hắn chiếm làm sở hữu.

Phương pháp như vậy mặc dù mạo nguy hiểm cực lớn, nhưng trong lòng của Độc giao pháp tướng này, nếu nói nguy hiểm chẳng qua là chỉ bản thân trong quá trình đoạt xá gặp phải khó khăn. Sự lựa chọn này nguyên vốn chính là cửu tử nhất sanh, cho dù là thành công, dưới tình huống may mắn nhất ngày sau tu vi nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục lại cảnh giới hiện nay, nếu muốn tiến hơn một bước đó là không cần phải nghĩ rồi.

Về phần bản năng ngăn cản của tu sĩ trước mắt cũng không bị nó để trong mắt. Nó thấy, mặc dù Lục Bình có pháp tướng sơ kỳ tu vi, nhưng dưới bản thân pháp tướng hậu kỳ điên phong tu vị của nó đánh vào, rất dễ dàng sẽ có thể phá hủy sự chống cự của hắn.

Nhưng trên thực tế, Độc giao pháp tướng lúc ngay từ đầu lại gặp phải bản năng ngăn cản vượt ra khỏi dự liệu của nó rất xa, thậm chí ngoài sự chịu đựng.

Đầu tiên là thần niệm của nó đánh vào gặp phải ngăn cản mạnh mẽ. Mặc dù Lục Bình chẳng qua là vội vàng ứng chiến, nhưng hắn cũng không bị sự đánh vào đó đánh sụp, thần niệm tài lực hùng hậu khiến cho Lục Bình liền thanh tỉnh lại.

Vào lúc Độc giao pháp tướng trong quá trình xâm nhập tâm hạch không gian của Lục Bình, phát hiện từ chất thân thể của hắn tốt đến bất ngờ, âm thầm mừng rỡ vô cùng, nhưng cũng cảm giác được sau khi tiến vào tâm hạch không gian liền phảng phất bị một con thần linh cao quý tới từ viễn cổ nhìn chăm chú. Trong lúc nhất thời, Độc giao pháp tướng không ngờ trong lòng lại sinh ra một loại thuyết pháp cực kỳ hoang đường, tựa hồ mình rất là: nhỏ bé!?

Không đợi Độc giao pháp tướng đem ý tưởng này ném sau ót, ánh mắt liền bị pháp bảo linh bảo hoàng hoa mắt chung quanh pháp tướng vòng quanh trước mắt này cho mình cảm giác kỳ dị.

Có lẽ đối tượng mà mình lần này đoạt xá là một nhân vật vô cùng không phải!

Nghĩ tới lúc trước mình xâm nhập trong tâm hạch không gian phát giác đến tư chất thân thể của tu sĩ này, Độc giao pháp tướng không khỏi nhớ lại.

Nhưng ngay sau đó pháp bảo linh bảo vòng quanh bốn phía Long chi pháp tướng nhất thời đều động, rất nhanh liền chứng minh loại ý nghĩ này của nó không phải là sai rồi, mà là hoàn toàn không đủ chính xác.

Đầu tiên là Thất Bảo Lôi Hồ nhảy ra ngoài trước. Loại này kể từ sau khi tấn thăng làm Dưỡng Linh pháp bảo linh tính khai ích, không hổ là sự tồn tại năm đó có thể làm khai thiên đệ nhất thần khí.

– Thất Bao Lôi Hồ!

Trong tiếng hô kinh ngạc của Độc giao pháp tướng, một đạo thất sắc thần lôi từ miệng hồ lô phún ra, không đợi Độc giao pháp tướng tránh né liền bổ vào trên người của nó.

Ngay cả Độc giác pháp tướng dựng dưỡng khánh vân nhiều năm đen ngòm như mực suýt nữa bị thất sắc thần lôi đánh tan. Ngay sau đó một con bằng điểu màu vàng từ trong khánh vân màu vàng của Lục Bình đột nhiên lao ra, đáp xuống Độc giao pháp tướng, lại bị Độc giác pháp tướng một cánh đánh bay, nhưng không chú ý tới Lục Tiểu Bình cỡi trên lưng bằng điểu.

Lục Tiểu Bình nhảy xuống từ trên lưng của bằng điểu. Đào mộc sau lưng lập tức đâm xuyên qua một cái cánh của Độc giao pháp tướng, rồi sau đó đầu lâu của Độc giao pháp tướng bắn ra lưỡi dài như lưỡi rắn đâm về phía hắn, không thể không tung người nhảy lùi lại.

– Thân ngoại hóa thân!

Cảm giác của Độc giao pháp tướng càng ngày càng không tốt:

– Ghê tởm! Nếu không phải lão phu mất thân thể, dựa vào một mình ngươi thân ngoại hóa thân nho nhỏ cũng có thể làm bị thương đến lão phu sao?

Độc giao pháp tướng vừa dứt lời, một cái tửu đỉnh giống vậy lao ra khánh vân, tuy nhiên lại là hoàn toàn dừng lại trước Độc giao pháp tướng. Linh Lung đột nhiên đứng dậy từ trong tửu đỉnh, vô số linh dịch ngọc lộ theo lương thân của Linh Lung rơi xuống về phía Độc giao pháp tướng.

– Ngọc lộ linh dịch!

Độc giao pháp tướng hú lên quái dị, một thân tu vi thực lực của nó trong một chữ ”Độc”. Các loại linh dịch ngọc lộ mặc dù không phải vật khắc chế đặc biệt của nó, nhưng đối với thần thông thực lực của nó vẫn có ảnh hưởng tiêu cực rất lớn.

– Đáng chết! Đáng chết!

Độc giao pháp tướng mặc dù có tu vi cực cao, nhưng lại mất đi thân thể làm chỗ dựa, lúc này lại ở trên địa bàn của người khác. Mặc dù ý thức của chủ nhân cơ thể này bị nó tạm thời đánh ngất đi, nhưng muốn làm con chim tước chiếm ổ của cú thì cũng không dễ dàng chút nào, ít nhất sự tránh né trong tâm hạch không gian lộ ra cực kỳ miễn cưỡng.

Mảng lớn linh dịch rơi vào trên hắc vụ khánh vân của giao pháp tướng, trong tiếng vang “xì xì” bốc lên sương trắng nhè nhẹ, hắc vụ khánh vân không ngừng tan rã. Thân thể của Độc giao pháp tướng đã lộ ra càng lúc càng rõ ràng.

Độc giao pháp tướng nổi giận gầm lên một tiếng, từ trong miệng bắn ra một vật. Vật này phồng lên giữa không trung, nhất thời hiện ra thân hình, cũng là một thanh cây kéo to lớn.

Cây kéo phồng lớn kéo một cái về phía Linh Lung tửu đỉnh. Hai đạo ánh sáng sắc bén tựu như cùng hai đạo nhận khẩu của cây kéo, khép lại tới trên thân của Linh Lung tử đỉnh.

Cái này lại là một món linh bảo, hơn nữa còn là Nhị linh bảo!

Linh Lung quát to một tiếng ông định, tửu đỉnh nhất thời xoay tròn muốn chạy trốn trở về trong khánh vân. Nàng chẳng qua là một món phụ trợ Nhất kiếp linh bảo, làm sao có thể là đối thủ của loại Nhị kiếp linh bảo chuyên sát phạt này!

Chính là bằng điểu quanh quẩn ở đỉnh đầu độc giác thừa cơ nhi động lúc thấy cây kéo đó cũng sợ hãi, hoảng hốt chạy thục mạng trong khánh vân. Nó tuy nói là phòng ngự linh bảo, đồng thời kiếm hữu khả năng thần niệm công phòng, nhưng chất liệu của bản thân cũng là một mặt buồm, nó sợ nhất chính là các loại linh bảo ví dụ như cây kéo có lưỡi dao sắc bén.

Linh Lung mặc dù thoát được cực nhanh, thế nhưng hai đạo nhận quang cũng đuổi theo rất sát phía sau, hiển nhiên chính là một cục diện thề không bỏ qua.

Mắt thấy Linh Lung một kích này là ai định, Tế Thủy Trường Lưu kiểm trước sau thoát ra, chia ra một trái một phải bổ ra hai đạo kiếm khí, nhưng chẳng qua là làm hai đạo nhận quang đó lộ ra thoáng hôi ám một ít, vẫn theo sát không nghỉ sau lưng Linh Lung.

Linh Lung nằm dọc theo định cũng nhanh chóng muốn khóc lên. Bản thân nàng có thể rõ ràng cảm nhận được bản thể một khi bị hai đạo nhận quang đó chém trúng rồi, coi như không tan rã cũng rơi vào một cục diện bị tổn thương nặng.