Chương 814: Mệnh treo một tuyến

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khác với “Dương Cực kiếm quyết” thần bí, “Tử Cực kiếm quyết” tu luyện hơi có chút chỗ kỳ lạ. Bộ kiếm quyết này cực kỳ khó luyện tới đại thành, hơn nữa nhất định phải trước khi tu sĩ tu vi lên cấp pháp tướng trung kỳ phải luyện thành, nếu không bị kiếm
quyết này vô duyên cùng người tập luyện.

Nhưng mỗi khi có người tài nghệ tuyệt luân của Tử Dương cung luyện thành bộ kiếm quyết này trước pháp tướng trung kỳ, rõ ràng phát hiện bộ kiếm quyết này chỉ tạo ra uy năng tương đương với đại thần thông.

Đây cũng chỗ kỳ diệu của bộ kiếm quyết này, mặc dù bộ kiếm quyết này sau khi luyện thành chỉ có tầm mức đại thần thông, nhưng sau đó uy năng của nó không cần tập luyện thêm nữa, mà là sẽ theo tu vi của tu sĩ lên cao mà uy năng từ từ trở nên mạnh mẽ, cho đến khi tu sĩ vượt qua lối kiếp lần đầu tiên, thuận lợi lên cấp pháp tướng trung kỳ. Như vậy “Tử Cực kiếm quyết” sẽ thuận lợi trở thành vô thượng thần thông mà không có chút bình cảnh nào ngăn cản.

Vô thượng thần thông thường thường được gọi là hậu hoa viên của đại tu sĩ, ý chỉ thành tựu vô thượng thần thông phần nhiều là khi tu sĩ lên cấp pháp tướng hậu kỳ, sau khi thành tựu đại tu sĩ mới có thể tu tập được.

Một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ mà đã có thể nắm giữ uy năng của vô thượng thần thông, cái này ý vị như thế nào?

Chỉ cần nhìn một chút Thiên Mã tộc tộc trưởng Mã Chấn thì có thể biết được, lấy pháp tướng trung kỳ thành tựu vô thượng thần thông, liền có ý nghĩa là tu sĩ đã có tư cách cùng đại tu sĩ trở mặt, thậm chí vượt qua đại tu sĩ cũng không phải là không có thể. Nếu không Thiên Mã tộc trưởng Mã Chấn như thế nào có thể lực áp Thiên Mã tộc ba vị đại tu sĩ trưởng lão mà ngồi vững vị trí tộc trưởng mấy trăm năm nay?

Lục Bình kiếm thuật thần thông uy lực không so được “Tử Cực kiếm quyết”, nhưng Tạ Thiên Dương cũng không dám có chút đắc ý. Bởi vì hắn thấy rõ, Lục Bình thi triển kiểm quyết uy lực cũng chỉ là kém một bậc so với “Tử Cực kiếm quyết” mà thôi.

Nhưng mấu chốt của vấn đề không phải là nơi này, mà là trong tay Lục Bình đã thi triển ra bốn năm loại chỉ kém một bậc so với đại thần thông kiếm thuật “Tử Cực kiêm quyết” này: “Đại Giang Đồng Khứ kiếm quyết”, “Sấm Thủy kiếm quyết”, Phi Toàn Liên Hoàn Sát vân vân. .

Những kiếm thuật thần thông có uy lực không kém gì đại thần thông bình thường khác thì càng nhiều hơn: ví dụ như “Thanh Giao Nháo Hải quyết”, “Loạn Thạch Xuyên Không kiếm quyết”, “Kinh Đào Phách Ngạn kiếm quyết”, “Chân Nguyên Nhất Khí kiếm”, “Thiên Đội Tuyết kiếm quyết”, “Phong Lưu kiếm quyết”, “Khoái Hoạt kiếm quyết” vân vân. Những thứ kiếm thuật thần thông này đều do Lục Bình trong ngày thường tập luyện không ngừng, hoặc là tu tập tham khảo thêm từ các môn các phái khác mà gia tăng uy lực, lúc này đều được Lục Bình thi triển ra.

Có kiếm thuật thần thông có lẽ uy năng chưa đủ, nhưng Lục Bình thi triển cầm nắm thời cơ cực tốt, đạt tới hiệu quả thậm chí không kém gì loại chân chính thần thông dùng để chém giết Phi Toàn Liên Hoàn Sát này.

Từ khi ba người cùng Mã Lập lão tổ tiếp chiến đến giờ, từ trong tay Lục Bình thi triển ra kiếm thuật đều không thấp hơn cấp bậc đại thần thông. Điều này cần hao phí bao nhiêu chân nguyên pháp lực? Chẳng lẽ lúc đại thần thông liên tiếp thi triển, hắn không cần ngơi nghỉ để khôi phục chân nguyên hay sao?

Tạ Thiên Dương chẳng qua là thi triển một lần “Tử Cực kiếm quyết”, mặc dù đối với Mã Lập lão tổ tạo thành trùng kích cực lớn, nhưng hắn sau khi thi triển xong lại cần Lục Bình kiềm chế để bình phục chân nguyên trong cơ thể, mới có thể có sức tái chiến.

Mặc dù khe hở này quá ngắn, nhưng đánh nhau tranh đấy nguyên tranh chính là tranh một chút một ly này. Mà một chút một ly này thường thường chính là thứ quyết định thắng bại trong nháy mắt.

Người này chân nguyên rốt cuộc hùng hồn đến trình độ nào, làm sao có thể chống đỡ nhiều thần thông liên tục không ngừng thi triển như vậy?

Tạ Thiên Dương cùng Tang Du là một nhóm đoán đan hậu kỳ tu sĩ đứng đầu nhất của Trung Thổ tu luyện giới, trong mắt tuyệt đại đa số đoán đan kỳ tu sĩ, chân nguyên của bọn họ sớm đã hùng hồn làm người ta phát sợ rồi. Nhưng hiện nay đối mặt với chuyện Lục Bình không chút ngừng nghỉ thi triển liên tiếp các đại thần thông kiếm thuật, hai người cơ hồ khiếp sợ đến chết lặng!

Ba người mặc dù hiệp lực cùng chống chọi với Mã Lập lão tổ, nhưng vô luận là Tạ Thiên Dương hay là Tang Du, trong lòng của hai người đều ngầm giấu tâm lý so tài. Vô luận là “Tử Cực kiếm quyết” hay là Nguyên Thủy Hung Ngạc xuất hiện, ở ngay từ đầu đều tạo thành khốn nhiễu đối với Mã Lập trưởng lão, thậm chí một lần khiến cho lão ta cũng không khỏi không thận trọng đối đãi thủ đoạn của hai người.

Nhưng đây cũng chính là “một lần” thôi, thủy chung không thể kéo dài. Chẳng qua là công phu trong chốc lát, Mã Lập lão tổ liền lần nữa đem hơn phân nửa tinh lực đặt trên người của Lục Bình, Lục Bình kiếm thuật tựu như lưu thủy không có lồ nào mà không nhập, có thể sau khi thi triển thủ đoạn áp đáy rương của hai người tạo thành khe hở chân nguyên bù lấp vào hoàn toàn, vừa có thể luôn trước hai người một bước nhận ra được chỗ sơ hở của Mã Lập lão tổ trong lúc giở tay nhấc chân thi triển thần thông, đem hơn phân nửa áp lực nhận lên trên người của mình.

Có thể nói Lục Bình từ đầu tới cuối đều không thi triển ra đại uy lực thần thông giống như gió từ dưới núi bốc lên, nhưng hắn lại thủy chung giống như biển rộng không sợ hãi chút gợn sóng nào, hơn nữa một người dám sao lãng bỏ qua sự hiện hữu của hắn. Ngược lại vô luận là địch hay là bạn, lúc này cũng đã biết được dưới kiếm thuật thần thông gợn sóng không biết sợ hãi này ẩn giấu là dòng nước ngầm sát cơ tứ phía. Lục Bình tồn tại mới là mấu chốt thắng bại cho trận đấu pháp này.

– Ba người các ngươi đích xác là làm lão phu kinh thán, không ngờ lại có thể kiên trì dưới sự chèn ép của lão phu với thời gian dài như vậy. Trong tu sĩ chưa tu tiến vào pháp tướng kỳ của Trung Thổ, không người nào có thể vượt qua ba người các ngươi, đáng tiếc là ba người các ngươi đều phải chết, nếu không ngày sau làm gì còn có đường sống cho lão phu!

Mã Lập lão tổ nói xong hai tay đây về hai phía trái phải, trong mỗi bàn tay đều dậy lên hai đạo tuyền qua thật nhỏ. Hai cổ cuồng lan đột nhiên từ song chưởng đẩy ra. Tạ Thiên Dương cùng Tang Du hai người bị hai cổ cuồng lan thổi trúng thân hình điều động. Mặc dù họ hết sức muốn ổn định lại thân thể, nhưng vào lúc này, hai cánh của Thiên Mã pháp tướng sau lưng Mã Lập lão tổ phất một cái, hai người Tạ Thiên Dương cùng Tang Du không cách nào đứng thẳng được nữa, lập tức bị quạt bay ra ngoài mấy trăm trượng.

Lục Bình ở thời điểm Mã Lập lão tổ đánh lui hai người Tạ Thiên Dương cùng Tang Du, liên biết được không ổn, độn quang dưới chân lóe lên cũng muốn lui về phía sau, nhưng Thiên Mã pháp tướng to lớn kia lại không cho Lục Bình có đường sống hòa hoãn chút nào. Trong lúc hai cánh quạt bay hai người kia, trong nháy mắt pháp tướng đã xuất hiện ở đỉnh đầu của Lục Bình.

Tốc độ như thế này căn bản không cho Lục Bình chút thời gian phản ứng nào. Hai vó ngựa to lớn đã một trước một sau đạp xuống định đầu của Lục Bình.

Lục Bình trơ mắt nhìn một cái vó ngựa cực lớn vào khoảng ba trượng rơi xuống, tựa hồ lập tức bị sợ ngây người vậy. Sau khi đó tiếng vang hoa lạp lạp dậy lên, chính là tiếng vó ngựa to lớn đạp xuống đất, Lục Bình đã lần nữa xuất hiện ở bên ngoài mười mấy trượng, mà thân hình của hắn lúc trước lưu lại bất quá là ảo ảnh của “Man Thiên Quá Hải quyết” mà thôi.

Ai ngờ Mã Lập lão tổ tựa hồ đã sớm xem thấu thần thống pháp thuật của Lục Bình. Ngay lúc Lục Bình lần nữa hiển lộ thân hình, vó ngựa thứ hai theo sát phía sau, đương đầu liền đạp xuống, hiển nhiên đã sớm nhìn thấu thủ đoạn của hắn.

Chạy đã không còn kịp nữa, Lục Bình chỉ đành phải dùng tới toàn bộ thủ đoạn của mình, nghiên cứu muôn đón đỡ một kích này của Mã Lập lão tổ.

Tiếng rít truyền tới, một cái đuôi cá sấu to lớn quất vào trên vó ngựa, không ngờ là sau khi Tạ Thiên Dương cùng Tang Du bị quạt bay, Nguyên Thủy Hung Ngạc bởi vì thân thể khổng lồ, ngược lại cũng không bị quạt xa như thế. Lục Bình thông qua “Man Thiên Quá Hải quyết” tranh thoát kích thứ nhất của Thiên Mã pháp tướng, ngược lại rơi vào chỗ rất gần hung ngạc.

Tang Du mắt thấy cứu viện không kịp, chỉ đành phải ngự sử hung ngạc dùng đuôi lớn vút ra chặn vó ngựa, hy vọng có thể vì Lục Bình đôi lấy một đường sinh co.

Ngay tại lúc đuôi cá sấu quất vào trên vó ngựa, Nguyên Thủy Hung Ngạc khổng lồ đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm thê lương. Lục Bình thấy địa phương của ngạc vĩ cùng vó ngựa tiếp xúc, vô luận là máu tươi hay là da thịt đều nhanh chóng tan rã, trong chốc lát chính là một hố rộng sau một thước.

Thuần Dương chi khí!

Chỉ có trong tay của pháp tướng tu sĩ, uy năng của Thuần dương chi khí mới có thể được phát huy đến hạn độ lớn nhất!

Mã Lập lão tổ chính là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, vượt qua lần lôi kiếp đầu tiên, trong Thiên Mã pháp tướng đã ngưng tụ xong Thuần dương chi khí tương đối. Cái đuôi của Nguyên Thủy Hung Ngạc quất vào trên vó ngựa, ngược lại bị Thuần dương chi khí gây thương tích, thiếu chút nữa bị đứt luôn cả đuôi!

Mặc dù như thế, vó ngựa to lớn vẫn bị Nguyên Thủy Cự Ngạc này quật một cái khiến cho cú đạp xuống bị lệch đi một chút, kết quả khiến cho Lục Bình may mắn trốn qua khỏi bị vó ngựa đạp thành thịt nát.

Ngay tại lúc vó ngựa đạp trên đất, chân trước của thiên mã trong lúc điện quang thạch hỏa chợt đá về phía trước một cái. Mặc dù lúc này thiên mã đạp một cái đã tiêu hao hơn phân nửa lực lượng tích góp lúc trước, nhưng cái đá đột nhiên này mặc dù ngoài dự
liệu Lục Bình, nhưng cũng có ba bốn phần uy lực lúc thường rồi. Lục Bình lập tức cảm giác mình phảng phất như bị một tòa ngọn núi trôi lơ lửng ở giữa không trung đụng vào vậy, cả người thân bất do kỷ ném bay đi về phía sau.

Quang mạc màu tím của Khống Thủy kỳ bị đánh vỡ dễ dàng. Khống Thủy kỳ từ đỉnh đầu của Lục Bình rơi xuống; tầng tám hộ thân cương khí cùng Bạch Ngọc liên Hoa hình thành hệ thân thần quang bị rách toạc. Nội phủ của Lục Bình chấn động, một hớp nghịch huyết phun bắn ra khắp người.

Mắt thấy thân thể của Lục Bình lại sắp bị vó ngựa đá trúng, một cái cổ đông sắc cự đỉnh ở trước người của hắn chợt lóe lên rồi biến mất, liền nghe đến một tiếng nổ rung trời. Hai lỗ tai của Lục Bình nhất thời điếc đặc, cả người cũng giống như đằng vẫn giá vũ bay đi về phía sau, trong lúc nhất thời không ngờ lại rơi vào trong cơn bất tỉnh.

Tuy nhiên, Lục Bình dù sao cũng có thần niệm mạnh mẽ gần như pháp tướng trung kỳ, chẳng qua là chốc lát thất thần lại rất nhanh khôi phục lại. Mới vừa rồi nếu không phải là Linh Lung tửu đỉnh ở thời khắc tối hậu đỡ được vó ngựa, Lục Bình sợ rằng đã sớm bị đá bể nát tâm hạch không gian rồi.

Biết được lúc này là thời khắc sinh tử du quan, Lục Bình cố để lấy chân nguyên, đồng thời chấn động kim đan trong cơ thể, chín con quái giao tự khạc ra một hớp nguyên khí màu tím vàng. Bạch Ngọc liên Hoa dưới chân Lục Bình ánh sáng tăng mạnh. Mười hai viên Nguyên Thần châu bồng bột muốn bay ra.

Linh Lung tửu đỉnh trong tâm hạch không gian xoay tròn trên không, tùy thời bảo vệ thân thể Lục Bình. Thất Bảo Lôi Hồ lúc này Lục Bình cũng không ẩn giấu được nữa, đợi Mã Lập lão tổ tiến lên lần nữa nhất định sẽ lập tức đánh ra đòn cho lão trở tay không kịp.

Nhưng đợi đến lúc Lục Bình tung ra thần niệm, thần sắc không chút huyết sắc của hắn cũng đột nhiên sửng sốt. Mã Lập lão tổ cũng không đuổi theo hắn, ngược lại ở hai bên mình tự sinh ra hai đạo khí tức vô cùng kỳ dị!

Lục Bình thần niệm bén nhạy như thế nào, sau khi phát hiện sau lưng sinh ra hai cỗ khí tức xa lạ, hắn lập tức liền nhận ra được hai cổ khí tức này vô luận là cổ nào đều mang theo uy áp không dưới Thiên Mã tộc Tứ trưởng lão trước mặt.

Khó trách mới vừa rồi mình bị Thiên Mã pháp tướng một cước đá bay ngược đi, lúc ấy hắn đã không chút thủ đoạn nào chống đỡ, nhưng Mã Lập lão tổ lại cũng không thừa thắng truy kích, thì ra là ném chuột sợ vỡ đồ.

Tuy nhiên sau khi Lục Bình bị đá trúng, đột nhiên đứng lên, vẫn vượt ngoài dự liệu của Mã Lập trưởng lão cùng với hai cổ khí tức xa lạ sau lưng kia. Chẳng những Mã Lập lão tổ nhìn về phía hắn với ánh mắt bất khả tư nghị, chính là Lục Bình cũng cảm nhận được hai cổ ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm trên lưng mình, chẳng lẽ đây cũng là cảm giác như có gai lưng sao?

Lục Bình vội vàng áp chế Thất Bảo Lôi Hồ cùng với Linh Lung tửu đỉnh xuân xuân dục động xuống. Tình huống bây giờ không rõ, nếu là mình lấy ra Thất Bảo Lôi Hồ cùng với một cái linh bảo tửu đỉnh, sợ rằng người chết thứ nhất chính là mình.

Lục Bình hơi xoay người, đúng dịp thấy Tang Du khom lưng vừa làm lễ ra mắt xong, lúc nâng người lên liếc mắt nhìn mình, sắc mặt bình tĩnh.

Lục Bình thở phào nhẹ nhõm, xem ra người tới tất nhiên có Ngự Thú Linh tông tu sĩ, xem ra là viện binh do Vũ Anh Lan kia gọi tới. Lần này mình coi như là tránh được một kiếp rồi, nhớ tới mới vừa thủ đoạn của pháp tướng trung kỳ lão tổ, Lục Bình đến bây giờ còn có chút không rét mà run. Trên tu vi bực này chênh lệch tuyệt đối không là pháp bảo phù khí gì có thể bù đắp.

Lục Bình xoay người nhìn một bên khác, vừa đúng nghe được Tạ Thiên Dương cười hướng Lục Bình giới thiệu:

– Lục huynh, vị này là Tiết Tam Nghĩa sư thúc của bản phái. Sư thúc, đây là Lục Huyện Bình Lục huynh tới từ Bắc Hải, lần này nhờ có Lục huynh tương trợ, nếu không đệ tử sợ là phải bị vị Thiên Mã tộc trưởng lão này đuổi dồn tới trong bầy ma la rồi chết mất xác trong đó rồi.

Tiết Tam Nghĩa lão tổ là một lão giả vừa cao mà lại vừa mập, hiển nhiên cũng là một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ. Lục Bình vội vàng tiến lên chào hỏi, lại nghe Tiết Tam Nghĩa lão tổ cười nói:

– Vừa vào Tây Hoang liền nghe nói có Bắc Hải tu sĩ Lục Huyền Bình ở Hà Nguyên chi địa đại triển thần uy, cùng Mã Thần Hi, Tạ Thiên Dương, Lý Thông bốn người hỗn chiến lại không rơi xuống hạ phong, tu luyện giới từ nay lại thêm một hậu khởi chi tú. Nguyên vốn còn tưởng rằng là nghe sai đồn bậy, hôm nay thấy, không ngờ cũng so với tin đồn càng sâu hơn một bậc. Thiên Dương chất tôn của ta đây sợ còn không phải là đối thủ của các hạ.