Chương 1465: Tự bạo

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Liên tục mai phục tập sát hại vị đại tu sĩ, tuy rằng Lục Bình không biết trước đó Hoàng Thần Kiều lão tổ trước khi chuyện xảy ra đã giữ lại hậu thủ để ngừa vạn nhất, nhưng lúc này tình cảnh trong đạo tràng khiến cho Lục Bình ý thức được chuyện mình lẻn vào đạo tràng sợ rằng đã bị người phát giác rôi.

Đã như vậy, cũng không cần thiết ẩn giấu nữa. Lục Bình tiện tay thu hồi trữ vật pháp khí trong tay của Hoàng Thân Kiều lão tổ, đáng tiếc chính là món Nhất kiếp linh bảo lão ta sử dụng trong tay, không ngờ lại vào thời khắc tối hậu lựa chọn tự hủy, xem ra nó đương nhiên là bản mệnh linh bảo tự thân của vị đại tu sĩ ấy.

Tiện tay thu hồi hài cốt của linh bảo, Lục Bình nhìn một chút Cửu Huyền điện, tạm thời bỏ qua thu lấy món động thiên pháp bảo trong Cửu Huyền điện. Một khi như vậy, thế tất kinh động toàn bộ Cửu Huyền đạo tràng. Lúc này mặc dù có Cửu Huyền tu sĩ ý thức được không ổn, nhưng hiển nhiên vẫn không biết được tính nghiêm trọng của sự tình. Khí tức của hai vị đại tu sĩ đột nhiên xuất hiện trong thần niệm của Lục Bình, nhưng Dương Hi lão tổ hiển nhiên cũng không bị kinh động.

Nếu chuyện đã đến mức độ như vậy, Lục Bình còn muốn ẩn giấu đi đã không cần thiết. Hắn chỉ cần trước khi Dương Hi lão tổ phản ứng kịp nhất cử giết chết hai vị đại tu sĩ thương thế chưa khỏi hẳn trong thần niệm cảm giác, như vậy cho dù Dương Hi lão tổ xuất quan cũng vô lực hồi thiên.

Lục Bình thấy rõ, ban đầu Chu Bát Tả sau lưng đánh lén Dương Hi lão tổ đây chính là dùng toàn lực. Thời gian ngắn ngủi hơn tháng, ngay cả trong Cửu Huyền lâu có Chân Linh tiên đan cũng không khả năng khỏi hẳn.

Hơn nữa Lục Bình lúc ấy cũng đã biết thực lực của Dương Hi lão tổ. Một Thuần Dương tu sĩ trọng thương hơn nữa mất đi khai thiên thần khí vẫn không đặt trong mắt Lục Bình.

Trước đó phục giết Hoàng Thân Kiều lần nữa đưa tới linh vũ khí rung chuyển, hai vị Cửu Huyền đại tu sĩ dù có ngốc đi nữa cũng biết xảy ra vấn đề, quả quyết sẽ không dễ dàng rơi vào trong mai phục của Lục Bình. Nếu đã như vậy, Lục Bình quyết định ẩn giấu thân hình trực tiếp nghênh đón phương hướng về phía hai người đang tới.

Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ trong nháy mắt khai rộng, trong lúc hai vị đại tu sĩ xông tới mặt chưa làm ra phản ứng liền đã đến dưới chân hai người.

– Ngươi là ai, làm sao vào được Cửu Huyền đạo tràng của ta chứ?

Một tiếng gầm lên chấn động hết toàn bộ Cửu Huyền đạo tràng.

– Là ngươi, Bắc…

Thủy U vô hình kiếm đột nhiên xuất hiện, một vị đại tu sĩ khác sợ đến sanh sanh đem ngôn ngữ trong miệng nuốt xuống.

Lục Bình trong đầu cười lạnh, mười hai Nguyên Thần châu lần này biến ảo hình dáng. Ngay sau đó nguyên thần đại trận thành hình, hai vị đại tu sĩ trọng thương chưa khỏi hẳn đã lại rơi vào bẫy rập của hắn.

– Là ngươi, Bắc Hải Lục Thiên Bình, người làm sao vào được Cửu Huyền đạo tràng của ta?

Một vị đại tu sĩ khác rốt cục tránh thoát Thủy U vô hình kiểm ám sát, cao giọng quát lên.

Lục Bình cười khẩy đáp:

– Nói lớn tiếng như vậy làm gì, ngươi vào trong trận của tại hạ chính là kêu phá cổ họng cũng không nửa chút tiếng vang truyền ra ngoài trận!

Sắc mặt của hai vị Cửu Huyền đại tu sĩ nhất thời biến đổi, bọn họ sở dĩ lớn tiếng hô cùng chính là vì đem tin tức báo cho toàn bộ đạo tràng tu sĩ. Nếu Bắc Hải Lục Thiên Bình xuất hiện, như vậy cũng chỉ có đánh thức Dương Hi lão tổ trong bế quan mới có thể tương địch nổi. Nếu không hôm nay toàn thể Cửu Huyền lâu lập tức gặp phải chính là một cuộc vô tình tàn sát không đường trốn.

Nhưng trong nháy mắt nguyên thần đại trận thành hình cũng làm tâm thần của hai người lập tức chìm vào đáy cốc. Bởi vì duyên cớ trước đó Lục Bình cố ý ẩn giấu ngũ sắc hào quang trong nguyên thân đại trận, hai vị đại tu sĩ cũng không trước tiên gọi lên thân phận của Lục Bình. Mà trên thực tế Lục Bình muốn hiệu quả này, hắn không muốn cầu xin lừa gạt được những người khác, chỉ cần giấu giếm những tu sĩ khác trong đạo tràng cũng được.

Hai vị đại tu sĩ thời kỳ toàn thịnh đều chưa là đối thủ của Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên. Hôm nay hai người trọng thương chưa lành vậy thì càng không còn sức đánh trả.

Hai vị đại tu sĩ trong nháy mắt mặt lộ vẻ tuyệt vọng, nhưng theo sát đó một chuyện ngoài ý liệu của Lục Bình đã xảy ra!

Linh khí rung chuyển quỷ dị đột nhiên lộ ra từ trên người hai vị đại tu sĩ, cho dù bản thân Lục Bình lúc đó mặt cũng lộ vẻ kinh hãi:

– Tự bạo, các ngươi điên rồi!

Trong đó một vị đại tu sĩ mặt hiện vẻ giễu cợt, nói:

– Dù sao dưới tay của Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên người cũng một lần chết, nếu có thể kéo theo Thủy Kiếm Tiên người làm vật lận lưng, đối với bọn ta cũng coi là đáng giá rồi!

Lục Bình cười lạnh ra tiếng. Từng tầng một không gian chướng ngại bắt đầu chồng chất trước hắn cùng với hai vị Cửu Huyền đại tu sĩ, hỏi:

– Chỉ dựa vào hai người các ngươi tự bạo cũng muốn cùng Lục mỗ đồng quy vu tận sao?

Một vị đại tu sĩ liền nói:

– Hừ, dù sao cũng một lần chết, chỉ cần có thể bị thương nặng người, kinh động Dương Hi sư thúc cũng đáng giá!

Trong lòng Lục Bình thầm mắng, lần này coi như là thua rồi, trong lòng hắn tồn ảo tưởng, vẫn không nguyện ý bại lộ thân phận của mình. Vì vậy hắn không thể giải trừ nguyên thần đại trận, ít nhất không thể giải trừ trước khi hai người tự bạo, liền quyết định liền gọi ra Cửu Long Chung rũ xuống ánh sáng màu vàng bao phủ hơn, đồng thời đem Quải Vân Phàm bao lấy trên người, người liền độn tới ngoài trận.

– Vào lúc này muốn đi, chậm rồi! Lục Thiên Bình, mọi người cùng chết đi!

Hai vị đại tu sĩ trong nháy mắt dẫn đồng tâm hạch không gian. Nhưng giữa điện quang thạch hỏa đó, Thủy U kiếm đột nhiên xuất hiện sau lưng một vị đại tu sĩ trong đó, nhất cử đâm xuyên qua tâm hạch không gian của lão ta, phá hủy pháp tướng bên trong. Cùng lúc đó, Lục Tiểu Bình cũng xuất hiện bên người vị đại tu sĩ này, Thương Liễu tiểu kiếm chém một cái, chặt đứt đầu lâu. Vị đại tu sĩ tự bạo trong nháy mắt liền tiểu nhị.

Nhưng trong khi đó một vị đại tu sĩ khác tự bạo Lục Bình cũng không cơ hội ngăn cản nữa. Bởi vì Lục Bình đem phần lớn uy năng của nguyên thần đại trận đều dùng để thủ hộ tự thân, cho nên khoảnh khắc đại tu sĩ tự bạo, nguyên thần đại trận bắt đầu tan vỡ.

Không gian chướng ngại chồng chất trước người Lục Bình trong nháy mắt bị uy năng mạnh mẽ của đại tu sĩ tự bạo xóa sạch. Cửu Long Chung theo sát đó một tiếng vang thật lớn, ánh sáng màu vàng rũ xuống nhất thời bể tan tành. Cùng lúc đó, tiếng nổ to lớn liên tiếp nổ vang trong đạo tràng. Cửu Huyền tu sĩ tới tiếp ứng liền cảm thấy trong đầu óc một trận đau nhức, thậm chí bao gồm mấy tên tu sĩ mới vừa tiến cấp pháp tướng sơ kỳ vào lúc bên trong nhất thời cảm thấy thiên toàn địa chuyển, rốt cuộc ngất xỉu đi. Những áp thấp tu sĩ khác thì càng thêm không chịu nổi..

Lục Bình mặc dù vẫn có Quải Vân Phàm cùng hộ thân cương khí thủ hộ, nhưng dưới sự uy hiếp của một vị đại tu sĩ khoảng cách gần tự bạo vẫn lực bất tòng tâm. Hơn nữa nguyên thần đại trận trong nháy mắt bị phá, Lục Bình tâm hạch không gian cũng chấn động mạnh cả lên, ngay sau đó cổ họng có vị ngọt, một hớp nghịch huyết tràn ra từ trong miệng.

– Khinh thường rồi!

Trong đầu Lục Bình mới vừa dâng lên ý niệm này, liền cảm thấy một cổ thần niệm tuyệt mạnh từ một chỗ vắng vẻ của đạo tràng trong nháy mắt quét ngang tới. Cường độ của nó không ngờ lại không dưới thần niệm tu vi của Lục Bình.

Là Dương Hi lão tổ!

Cửu Huyền đại tu sĩ tự bạo rốt cục kinh động Dương Hi lão tổ đang bế quan.

Trong lòng Lục Bình âm thầm đáng tiếc. Lần này hắn vốn định cho dù không hoàn toàn tiêu diệt toàn bộ Cửu Huyền lâu, cũng muốn phá hủy toàn bộ Cửu Huyền lâu cao cấp chiến lực. Nhưng hắn chưa từng nghĩ hai vị Cửu Huyền lâu đại tu sĩ không ngờ sẽ quyết tuyệt vừa lên tới liền lựa chọn tự bạo như vậy.

Hôm nay Lục Bình như cũ bị trọng thương, lúc này nếu mạnh mẽ cùng Dương Hi lão tố quyết chiến, cho dù cuối cùng thắng chỉ sợ cũng phải không thường thất.

Tính rồi, trước tiên lui đi rồi tính sau, ngày sau, ngày sau sợ cũng không cơ hội!

Lục Bình tiện tay đem đồ tán lạc chung quanh của hai vị đại tu sĩ bởi vì tự bạo phá hủy trữ vật pháp khí một cổ não thu vào Hoàng Kim ốc, thần niệm lần thứ hai của Dương Hi lão tổ quét ngang đã tới đây.

Lục Bình không muốn bại lộ thân phận của mình, chỉ đành phải nhìn một chỗ không gian pháp bảo trong Cửu Huyền điện gần trong gang tấc mà thở dài. Ngay sau đó thân hóa lưu quang trong nháy mắt đi tới chỗ trước đó tiến vào đạo tràng, trong tay nắm Không Minh chi tinh đã lại lần nữa lập lòe, đợi đến cánh cửa không gian xuất hiện chớp mắt cắm đầu đi vào.

Sau lưng, độn quang của Dương Hi lão tổ đã đuổi theo, một tiếng cực kỳ tức giận quát lên truyền tới:

– Bọn chuột nhắt, ngươi trốn đâu?