Chương 1207: Liên lô phân đan

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Làm sao có thể trong tình huống đào trộm linh thạch quáng mạch mà không để lại vết tích?

Tựa hồ “Thâu Thiên Hoán Nhật quyết” có thể giải quyết chỗ mấu chốt của vấn đề này, nhưng mà Đại Bảo mới vừa lấy được bộ pháp quyết này dường như cũng không kịp tu luyện nó. Tuy nhiên rất nhanh Lục Bình cùng đám người Thanh Hồ phát hiện bọn họ đoán sai thiên phú trên một phương diện này của Đại Bảo.

Thâu Thiên Hoán Nhật thần thông mặc dù là một hạng vô thượng thần thông truyền thừa, Đại Bảo đối với bộ thần thông này dường như cũng trời sinh quen thuộc, mặc dù hơn mười ngày ngắn ngủi căn bản không thể nào khiến hắn luyện thành dù cho một hạng cơ sở đại thần thông trong đó. Nhưng thiên phú triển hiện trên phương diện này cùng với thành tựu đạt được còn khiến cho đám người Lục Bình trợn mắt hốc mồm. Mà bản thân Đại Bảo tựa hồ hứng thú cực kỳ nồng hậu với một bộ thần thông này, tạo thành tiên minh đối lập với trong ngày thường trên một đường tu luyện lười nhác.

Hơn mười ngày, Đại Bảo đào hơn phân nửa cực phẩm linh thạch trong một cái chi mạch đó. Lại qua hơn mười ngày, Đại Bảo bắt tay thanh trừ vết tích trong quáng mạch, lập lại từng điểm từng điểm đạo động đã khai ích. Đạo động khai ích chưa luyện thành thần thông ngụy trang thành một cái linh mạch cằn cỗi.

– Làm tỳ vết như vậy vẫn không ít, nếu để cho một vị tầm quáng sư thấy nhất định sẽ nhận ra có người động vào quáng mạch của chỗ này. Nếu là tôi có thể luyện thành “Thậu Lương Hoán Trụ” đại thần thông, như vậy thậm chí có thể dẫn động vị trí linh thạch còn lại của bốn phía, làm cho linh thạch trên cả cái chi mạch phân bổ càng thêm hợp lý. Cho dù là tầm quáng sư thông thường trong lúc lơ đãng cũng không cách nào phát giác.

Đại Bảo rất tiếc nuối đem lĩnh mạch đạo động lấp lại hoàn tất, sau đó khôi phục hoàn chỉnh vách đá lại, lúc này mới nói:

– Hy vọng Cửu Huyền lâu tầm quáng sư sẽ không đi kiểm tra cái quáng mạch này.

Có cái gọi là “Người trong nghề nhìn thấy đường lối, người ngoài nghề chỉ xem náo nhiệt”, Đại Bảo vỗ tay một cái, thời điểm hắn đứng dậy mới nhìn thấy tất cả mọi người bao gồm đám Lục Bình trong đó là một bộ biểu tình trợn mắt hốc mồm.

Lục Bình thoáng một tia nghi hoặc, hỏi:

– Chỉ vậy thôi ah, căn bản là một cái linh mạch hoàn chỉnh sao, tầm quáng sư có thể nhìn ra không?

Những lời này nói chưa dứt, vừa nói Đại Bảo nhất thời đuôi vểnh lên trời, đáp:

– Các người biết cái gì, nếu để cho ta một đoạn thời gian chuyên môn chỉ tu luyện ” Thâu Lương Hoán Trụ thần thông”, một khi có chút thành tựu, giống như nửa bộ dạng tầm quáng sư của Huyền Vi kiên quyết không nhìn ra!

Mọi người đều như mổ thóc tự đặc gật đầu, nói: – Lợi hại lợi hại! Đại Bảo càng đắc ý lạ thường.

– Lợi hại lợi hại!

Tuy nhiên một chút xíu đắc ý của Đại Bảo chỉ duy trì chốc lát, lập tức thấy Lục Bình đem một đống nhỏ cực phẩm linh thạch trong di tàng chia ra, nói:

– Thanh Hồ cầm năm mươi khối, Thanh Hổ, Thanh Lang cầm ba mươi khối, còn lại tu vi đạt được đoán đan hậu kỳ phần mười khối.

Về phần còn dư lại đều bị Lục Bình huy tụ thu vào, Đại Bảo nhất thời vội vàng giơ chân, nói:

– Tôi nữa, tôi nữa làm chi, không chịu mọi người ăn hiếp người ta như vậy, linh thạch này đều là do tôi đào lên đó.

Lục Bình háy hắn một cái, hỏi:

– Chỉ mình ngươi sao? Một tiểu tu đoán đan bốn tầng tu vi, cực phẩm linh thạch có thể là người dùng sao? Muốn cực phẩm linh thạch cũng được, mang tu vi của mình để thăng tới đoán đan hậu kỳ đi rồi hãy nói.

Đại Bảo đối với linh thạch chỉ là đơn thuần yêu thích mà thôi, ngược lại cũng không bởi vì Lục Bình phân phối có gì bất mãn. Trên thực tế số lượng cực phẩm linh thạch cất giấu trong tay Đại Bảo chưa chắc ít hơn so với Thanh Lang, Thanh Hồ những pháp tướng tư sĩ. Chẳng qua là đối với linh thạch loại vật này, Đại Bảo yêu thích chưa từng có hạn mức cao nhất, dù cho chỉ là một khối hạ phẩm linh thạch, điều đó có thể là đặc tính của Tâm Linh Thử nhất tộc.

Đại Bảo khai quật cái linh thạch quáng mạch này chỉ là chi mạch của một cái đại hình quáng mạch, không so được trước đây Lục Bình ở Nguyên Linh đảo đạo sắc cực phẩm linh thạch đoạt được. Thời điểm đó, Lục Bình đạo sắc chính là chủ mạch, tỉ lệ của cực phẩm linh thạch cao hơn không ít so với cái chi mạch này, nhưng số lượng hơn ba trăm khối cực phẩm linh thạch cũng có thể nói là cự ngạch linh thạch.

Kết thúc xong tra xét Đạo Thiên di tàng, Thanh Hồ có chút lo lắng hỏi:

– Ngài dự định làm sao rời khỏi nơi này?

Lần trước tiến vào di tàng là bởi vì Thanh Hồ cùng Lục Bình liên tục lôi kéo toàn thể lực chú ý của Cửu Huyền lâu, cuối cùng lúc này mới khiến cho Đại Bảo tiến vào di tàng lợi dụng Không Minh chi tinh thành công truyền tống mọi người đến nơi này. )

Nhưng mà bây giờ muốn rời khỏi kỳ thực cũng dễ dàng, như cũ dùng Không Minh chi tinh là được rồi. Chẳng qua như vậy, một viên Không Minh chi tinh lại tất nhiên không có cách nào thu hồi, một khi bị Cửu Huyền lâu sục sạo dò tìm kỳ từng chút để tìm cho được chỗ của Khổng Minh di tàng, như vậy Không Minh chi tinh tất nhiên cũng bại lộ.

Một khi Không Minh chi tinh bại lộ, đối với Lục Bình mà nói hậu quả nhất định là khủng khiếp, không thể nghi ngờ!

Nguyên Linh đảo linh thạch quáng mạch bị trộm, Vũ Văn Thế Gia trận pháp tông sư Văn tiên sinh bị chết. Thiên tượng cực lớn ở bầu trời Không Minh di trận, Khai Thiên Di Vật đưa tới thiên hạ hưởng ứng, Ngọc Lâm phái đại tu sĩ bị chết, ở những đáp án đó đều muốn nhất nhất vạch trần. Cho nên một viên Không Minh chi tinh này Lục Bình vô luận như thế nào cũng sẽ không mạo hiểm phiêu lưu giữ lại chỗ này.

– Các ngươi rời đi, sau khi lẻn ra khỏi phạm vị thế lực của Cửu Huyền lâu, lập tức một đường hướng bắc trở về Doanh Thiên biệt viện. Đúng lúc này tu vi của Tử Lam đến thời kỳ mấu chốt đột phá, ta còn phải dừng lại một khoảng thời gian ở chỗ này. Hơn nữa đã không có các ngươi bên người, ta đột phá vòng vây cũng càng thêm tùy ý một chút!

Thanh Hồ hiểu Lục Bình nói chỉ là tùy ý, nhưng trên thực tế có bọn họ ở chung với nhau ngược lại thành liên lụy tới hắn. Mặc dù bản thân Thanh Hồ cũng không dám nói có thể giúp được bận rộn gì vào lúc đối chiến cùng Cửu Huyền lâu đích truyền.

Dù cho lúc này Thanh Hồ đã có Đạo Thiên Thần Phủ món linh bảo này nơi tay. Uy lực của món linh bảo này cũng trên xa bản mệnh linh bảo của nàng, món Dưỡng linh điên phong Tuyên Hoa Đại Phủ, những đặc tính bản thân cả món linh bảo Đạo Thiên Thần Phủ này cũng không trên chỗ tiến công bén nhọn. Điểm này cũng rất không hợp cùng đặc điểm tu vi tự thân của Thanh Hồ, Đạo Thiên Thần Phủ ở trong tay nàng nhiều nhất cũng chỉ có thể là một kiện linh bảo cho thời kỳ quá độ mà thôi.

Nhưng mà nguyên nhân khiến cho Lục Bình cam tâm ở lại một đoạn thời gian trong Đạo Thiên di tàng, ngoại trừ đại hình linh thạch quáng mạch ra, còn có vào lúc này là thời kỳ mấu chốt tấn thăng tu vi của Tử Tinh phong nữ vương trong Hoàng Kim ốc.

Đoán đan trung kỳ Tử Tinh phong nữ vương có ai gặp qua chưa?

Chí ít bản thân Lục Bình ngay cả nghe cũng không nghe nói qua.

Nhưng trên thực tế sau khi đi ra từ trong Trường Sinh Động Thiên Tử Tinh phong nữ vương từ chỗ này của Lục ở Bình cần một khối địa cấp hạ phẩm Mộc chúc tính linh vật, sau đó liền bế quan nhưỡng chế phong vương tương.

Lần này bầy Tử Tinh phong mặc dù đang có nhiều thu hoạch trong Trường Sinh Động Thiên, nhưng do Tử Tinh phong nữ vương lúc này đây tiến cấp. Lục Bình vốn còn muốn thu hoạch không ít Tử Tinh phong vương tương cũng nhất định phải thất vọng, phần lớn phong vương tương đều bị phong vương dùng trên mặt đề thăng tu vi.

Hơn nửa tháng cũng không đủ để chống đỡ Tử Tinh phong nữ vương tiến cấp, cũng không đủ để chống đỡ nàng vượt qua thời kì gian nan nhất. Mà từ một cái linh mạch chi mạch của Cửu Huyền lâu dẫn dắt đến trong Đạo Thiên di tàng lại đủ làm cho Tử Tinh phong nữ vương vượt qua thời kì gian nan nhất đề thăng tu vi.

Thanh Hồ cùng mọi người thông qua Không Minh chi tinh tiếp ứng, từng người một rời khỏi Đạo Thiên di tàng. Thời điểm đó Lục Bình rãnh tay chân dự định ở chỗ này tiến hành một phen chuẩn bị tỉ mỉ.

Sau khi vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp, thân thể của Lục Bình lại một lần nữa có sự đề thăng rõ ràng, nhưng hôm nay cũng bất quá là tương đương với cường độ của một kiện thông linh pháp bảo mà thôi. Mặc dù cường độ thân thể như vậy đã đủ cường tráng trong đồng cấp tu sĩ, thậm chí so sánh với tu sĩ vượt qua lần thứ hai lôi kiếp cũng không chịu kém gì, nhưng lúc này đã có kỳ ngộ tiến hơn một bước cường hóa thân thể, đương nhiên Lục Bình sẽ không bỏ qua.

Nhưng mà vô luận là Thất Khiếu Lê còn là Lưu Tiên Căn, phương thức sử dụng hoàn thiện nhất của bản thân nó nhằm vào cũng không phải là Lục Bình pháp tướng tu sĩ như vậy.

Thất Khiếu Lê cùng Lưu Tiên Căn trừ có thể tăng cường cường độ thân thể của tu sĩ ra, còn có một tác dụng vô cùng trọng yếu. Đó chính là đối với tư chất tự thân của tu sĩ có một ít đề thăng rõ rệt, nói trên một điểm này, giá trị của Thất Khiếu Lê cùng Lưu Tiên Căn vẫn là muốn thoáng cao hơn Thương Mộc Ngọc Thanh Quả.

Nhưng mà bên trong còn có một tính toán, đó chính là muốn phát huy ra hiệu dụng đề thăng tư chất, như vậy đối tượng tu sĩ nhất định phải là luyện huyết tiểu tu trước khi tiến cấp dung huyết kỳ. Lớn tuổi đều không được, tu vi cao cũng không được, huống chi tu vi đến pháp tướng kỳ rồi, ai còn sẽ đề thăng trên chút tư chất đó!

Có thể có bảo vật này, ngoại trừ vận khí nghịch thiên của các loại luyện huyết tiểu tu ra, một pháp tướng đại tu sĩ không phải là tu vi thông thiên, nếu nói bảo vật có thể gặp mà không thể cầu kỳ thực cũng phải dùng thực lực tới làm chăn đệm.

Mà pháp tướng tu sĩ lấy được loại bảo vật bực này, trừ phi là đối mặt người chí thân, bằng không ai sẽ cam lòng mang loại bảo vật này để lại cho luyện huyết tiểu tu đi hoàn thiện chút xíu năng lực đề thăng tư chất, mà không phải thẳng thắn dùng hết đề thăng cường độ thân thể của mình chứ?

Kỳ thực cũng là việc không thể tránh được, kỳ trân dị bảo nguyên vốn rất hiếm hoi, mà pháp tướng tu sĩ gặp phải thường thường từng bước lựa chọn sinh tử, để đề thăng cường độ thân thể mà bỏ qua thậm chí lãng phí hết công hiệu khác của linh quả cũng không tiếc.

Nhưng mà Lục Bình châm chước nửa ngày, vẫn tạm thời quyết định dùng hết Thất Khiếu Lê trước, bởi vì quả Thất Khiếu Lê đó cũng đã thành thục, trong hạt có lẽ sẽ có tồn tại hạt giống.

Nhưng trên thực tế Lục Bình suy đoán cũng không sai, trong Thất Khiếu Lê quả thực thì có hai hạt giống màu xanh đen, được hắn thận trọng lấy ra sau đó liền giao cho Lục Đào Hoa. Bồi dục linh thảo, linh quả, linh mộc cũng không phải là chỉ có Mộc Loan nhất tộc am hiểu, Lục Đào Hoa sinh ra trong Linh Yêu nhất tộc cũng có ưu thế trời sanh ở phương diện đó.

Mặc dù trong tay Lục Bình lại thêm một cái pháp tướng luyện đan lô luyện hóa, nhưng dù sao hắn cũng không quen thuộc với Đạo Thiên lô. Huống chi Nạp Xuyên đỉnh hôm nay đã ngưng luyện xong hai đạo bảo cấm, lại được chân nguyên của Lục Bình dựng dưỡng hơn trăm năm, sớm đã được quen thuộc không thể quen hơn nữa.

Tuy nhiên có một cái luyện đan lô cấp bậc pháp bảo làm đồ dự bị, đối với Lục Bình luyện đan tông sư như vậy mà nói ngược lại có thể dùng để nếm thử một loại phương thức luyện đan kiểu mới, đó chính là “Liên lô phân đan” bí thuật.

Nói ngắn gọn, vẫn lấy Nạp Xuyên định làm chủ trong quá trình luyện đan, Đạo Thiên lô là phụ. Hai cái luyện đan lô phối hợp lẫn nhau, lấy Đạo Thiên lô tới chia sẻ độ khó luyện đan của Nạp Xuyên đỉnh, cuối cùng lấy được phương thức đề thăng hiệu suất cùng với thành đan suất của luyện đan.

Mà loại phương thức luyện đan bí thuật này là chỉ có nhân vật cấp bậc luyện đan tông sư mới có thể tiếp xúc được. Đối với thuật luyện đan mà nói không thể nghi ngờ là một loại khiêu chiến nghiêm túc nhưng cũng phải có đối mặt, đồng thời còn nhằm vào luyện chế kỷ trân dị thảo cực kỳ khó được của đan dược cấp bậc pháp tướng, hơn nữa hiệu suất luyện đan rất thấp. Tỷ lệ thành đan thấp chính là một thứ vô cùng đắc dĩ!

Đối với luyện đan tông sự mà nói, ”Liên lô phân đan” là một hạng luyện đan bí thuật mà bọn họ phải khiêu chiến. Nguyên nhân chủ yếu là linh thảo cần vào lúc luyện chế mỗi một loại đan dược cấp bậc pháp tướng hầu như có thể cũng coi là thiên tài địa bảo. Đặc biệt một ít linh đan hiệu quả kỳ lạ càng cần linh thảo như vậy.

Nhưng mà so với trước đoán đan kỳ đan dược mỗi một lô đều định lượng mười viên đan dược khác nhau. Trong đan dược cấp bậc pháp tướng một bộ phận lớn cũng không phải như vậy, trăm phần trăm thành đan suất được luyện chế thành công, có thể ra lò cũng bất quá là ba viên, năm viên, trân quý một chút thậm chí chỉ có thể luyện chế ra một viên cũng nói không chừng.

Mà linh đan có thể dùng để đề thăng cường độ thân thể thường thường cũng đều cực kỳ trân quý đồng thời cũng là đan dược rất khó luyện chế thành công. Thương Mộc Ngọc Thanh quả trong tay Lục Bình chỉ luyện chế được một viên, hơn nữa còn dùng Linh Thủy Dựng Đan thuật.

Linh Thủy Dựng Thể Đan luyện chế Huyết Khô Lâu hoa mặc dù có thể đủ luyện thành ba viên, cũng bởi vì niên phân hỏa hầu của một đóa Huyết Khô Lâu hoa cũng đủ, dược hiệu mạnh vượt ra khỏi ngoài dự liệu của Lục Bình. Mà một quả Thất Khiếu Lê trong tay của Lục Bình vẫn chưa đủ để lấy một hơi luyện chế ra trên hai viên, nhưng nếu là nếm thử sử dụng Liên lô phân đan bí thuật, có thể vẫn có thể luyện chế ra nhiều hơn một viên.

Liên lô phân đan hiển nhiên cũng có chứa nhiều ý tứ, chí ít phẩm chất của phụ trợ đan dược cùng chủ luyện đan lô kém không nhiều lắm, nếu không cũng sẽ suy yếu phẩm chất của đan dược.

Về phần linh hỏa cần cho luyện đan, dưới Nạp Xuyên đỉnh đương nhiên là Ngân Đô Linh Diễm. Còn đoàn linh hỏa sử dụng dưới Đạo Thiên lô lại có chút đặc biệt, chính là một đóa địa cấp thượng phẩm linh hỏa dài sáu tấc. Đây là một đóa linh hỏa đặc biệt năm đó Lục Bình tìm được trong dãy núi lửa ở Bắc Hải, lúc đó, nó chỉ dài có bốn tấc, được gọi là Tứ Thốn Linh Diễm. Hôm nay trải qua trong khoảng thời gian dài, Tứ Thốn Linh Diễm đã bị một đóa địa cấp trung phẩm và địa cấp thượng phẩm linh hóa trong tay Lục Bình trước sau thôn phệ, thành công tấn thăng làm Lục Thốn Linh Diễm.

Loại linh diễm này lấy thủ đoạn thôn phệ linh hỏa thứ nó mà trưởng thành đồng dạng là một loại thiên địa linh hỏa cực kỳ hiếm thấy trong thiên địa, thành tựu một đường với luyện đan cực kỳ sâu.

Chỉ là loại hỏa diễm này có một loại chúc tính vô cùng kỳ lạ, đó chính là linh hỏa mỗi khi tấn thăng một cấp, cũng chỉ có thể luyện chế linh đan đối ứng với tu vi. Lúc này linh hỏa dài sáu tấc, cũng chỉ có thể dùng để luyện chế đoán đan hậu kỳ đan dược. Muốn luyện chế pháp tướng sơ kỳ đan dược còn lại là tuyệt đối không thể nào, trừ phi có thể đem Lục Thốn Linh Diễm đề thăng một cấp, đạt đến Thất Thốn Linh Diễm mới có thể luyện chế pháp tướng đan dược.