Chương 1215: Thủy mạch Củ Tử

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Ngũ Hành tông chia ra làm năm mạch là Phân Kim, Trảm Mộc, Đoạn Thủy, Dục Hỏa, Thổ Thổ, đích truyền thứ nhất của mỗi một mạch đều được gọi là ”Củ Tử”. Nhưng mà năm đó, từ sau khi Đoạn Thủy nhất mạch mất đi linh bảo Lưỡng Đoạn trấn mạch do một trong Ngũ Hành tông chế phái tổ sư lưu lại, Đoạn Thủy nhất mạch truyền thừa mất đi một ít thứ vô cùng trọng yếu, họ so với bốn mạch khác của Ngũ Hành tông càng ngày càng lộ ra suy thoái.

Tới sau đó, thậm chí Củ Tử của Đoạn Thủy nhất mạch mặc dù làm đệ nhất đích truyền, trên thực tế cùng so sánh với thứ hai, thứ ba đích truyền bốn mạch của họ có thể đều hơi có chút không bằng. Cho tới Đoạn Thủy nhất mạch đệ tử ở Ngũ Hành tông không ít người bị bốn mạch khác chê cười. Địa vị của Đoạn Thủy nhất mạch cũng một đường trợt xuống trong Ngũ Hành tông.

Nhưng Ngũ Hành tông Sở dĩ xưng là Ngũ Hành tông, tất nhiên bởi vì sự tồn tại trong năm mạch đó có rất nhiều cùng chung liên lạc, hơn nữa chút liên lạc đó thậm chí có thể ảnh hưởng đến căn cơ lập phái, gốc rễ chế phái của Ngũ Hành tông. Vì vậy, sự suy thoái của Đoạn Thủy nhất mạch cũng không thể đơn giản thông qua bốn mạch khác càng cường đại hơn để đền bù. Ngược lại, Đoạn Thủy nhất mạch suy vị sẽ tạo thành thiếu sót trí mạng đối với đề thăng toàn thể Ngũ Hành tông.

Ngũ Hành tông năm mạch tương hỗ y tồn, xúc tiến lẫn nhau, căn bản là một môn phái nhất vinh cầu vinh nhất tổn cầu tổn. Đệ tử của bốn mạch khác ở Ngũ Hành tông mặc dù rất có ý kiến đối với hiện trạng của Đoạn Thủy nhất mạch, nhưng Ngũ Hành tông cao tầng tu sĩ cũng hiểu đạo lý này. Cho nên tới nay, Ngũ Hành tông một mực không hề từ bỏ sự nâng đỡ đối với Đoạn Thủy nhất mạch thậm chí còn ý tưởng thiết pháp muốn đền bù Đoạn Thủy nhất mạch truyền thừa. Nếu không phải như vậy, Ngũ Hành tông sớm đã trở thành giảo giảo giả trong Trung Thổ Ngũ Đại Thánh Địa.

Trung Thổ Ngũ Đại Thánh Địa cộng thêm Đông Hải Thủy Tinh cung, nhân tộc Lục Đại Thánh Địa của tu luyện giới thật ra cũng có chia cao thấp. Thủy Tinh cung mấy vạn năm tới chế phách Đông Hải. Mặc dù Đông Hải không phồn hoa như Trung Thổ, nhưng dưới ưu thế một nhà độc quyền hiển nhiên cũng trở nên được hưởng lợi rất nhiều, trong Lục Đại Thánh Địa, thậm chí có danh xếp vào tiềm lực đệ nhất. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thủy Tinh cung cho tới nay đều mạo hiểm cùng Trung Thổ Thánh Địa là địch cũng phải đem thế lực của mình thấm vào Trung Thổ.

Mà trong Trung Thổ Ngũ Đại Thánh Địa, duy nhất có thể chống đỡ được cùng thực lực của Thủy Tinh cũng chỉ có Tử Dương cung. Tương tự như Thủy Tinh cung, Tử Dương cung đến gần Tây Hoang chi địa, mặc dù vị trí trong Ngũ Đại Thánh Địa cực kỳ dựa vào phía tây, ở Trung Thổ tu luyện giới cũng coi là cực kỳ vắng vẻ.

Những giống vậy, Tử Dương Cung cũng phải chiếm cứ một mảnh phạm vi thế lực bốn đại thánh địa khác không thể cùng so sánh, đặc biệt là ở Tây Hoang chi địa, Tử Dương cung thậm chí xem đó là hậu hoa viên của nhà mình.

Phạm vi thế lực mênh mông mặc dù bởi vì cách xa Trung Thổ mà trên tu luyện tư nguyện lộ ra thoáng bần tích, nhưng trên tổng số tư nguyên cũng một chút đều không ít, thậm chí chiếm cứ còn nhiều hơn so với bốn đại thánh địa khác.

Từ khi Tử Dương cung sáng lập đến nay, Tử Dương cung trên dưới đều lấy người thừa kế của Giao đạo nhân mà tự cư, thậm chí được xưng đệ nhất thiên hạ kiếm phái. Phong quang như thế này thậm chí còn muốn hoàn toàn vượt qua xa Thủy Tinh cung. Nếu không phải mấy trăm năm trước, Liệt Thiên Kiếm Phái Tiêu Bạch Vũ ngang trời xuất thế, lấy pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ tu vị nhất cử chém chết Tử Dương cung Thuần Dương kiếm tiên Lữ Thái Thanh, khiến cho uy danh của Tử Dương cung bị nhục, trong Lục Đại Thánh Địa, Tử Dương cũng thậm chí có thể ổn áp Thủy Tinh cung một đầu, làm rơi đi chữ “Kiếm” của ”Đệ nhất thiên hạ kiếm phái”.

Mấy vạn năm qua, trong Lục Đại Thánh Địa, Tử Dương cung cùng Thủy Tinh cung một đông một tây cũng xứng ”Nhị cung”, là thật thật tại tại nổi bật chưa từng bị rơi xuống trong Lục Đại Thánh Địa!

Nhưng dưới hai nhà môn phái đó, Ngũ Hành tông, Cửu Huyền lâu, Trùng Thiên các, Lăng Vân cốc phải hơi kém một bậc. Mấy vạn năm tới đây, bốn nhà thánh địa này mặc dù vẫn đứng ở đỉnh của tu luyện giới, nhưng đều không tránh được có phập phồng, thủy chung không thể làm được tới sự ổn định giống như Tử Dương cung cùng Thủy Tinh cung.

Mà trên thực tế trước khi Ngũ Hành tông Đoạn Thủy nhất mạch năm đó đánh mất trấn mạch linh bảo, thanh thế của Ngũ Hành tông thật ra thì một mực không hề yếu đi so với Tử Dương cung cùng Thủy Tinh cung, thậm chí thời điểm Ngũ Hành tông cực thịnh nhất, ngay cả ”Nhị cung” đó cũng phải nhường ba phần.

Nhưng cũng bởi vì sau khi trấn mạch linh bảo bị đánh mất, mặc dù Ngũ Hành tông vẫn vững vàng chiếm cứ địa vị của Ngũ Đại Thánh Địa, nhưng thực lực lại không thể tránh khỏi xuất hiện trượt xuống, không còn cách nào cùng liệt vào với “Nhị cung”.

Tuy nhiên mấy trăm năm gần đây, Đoạn Thủy nhất mạch trừ vài nhân vật ghê gớm, bọn họ sớm đã không lệ thuộc vào môn phái nâng đỡ cùng với sự đền bù đối với Đoạn Thủy nhất mạch truyền thừa nữa, mà là muốn phương thiết pháp từ trên căn bản đem Đoạn Thủy nhất mạch hoàn toàn phục hưng, từ đó khiến cho Ngũ Hành tông tái hiện sự huy hoàng được liệt vào cùng ”Nhị cung” năm đó.

Đáng tiếc, Ngũ Hành tông ở hải ngoại mưu đồ mấy trăm năm, rốt cục sau khi biết tung tích trấn mạch linh bảo Lưỡng Đoạn của Đoạn Thủy nhất mạch năm đó, trấn mạch linh bảo cuối cùng lại rơi vào tay người khác mà không biết tung tích, làm Ngũ Hành tông trên dưới thất vọng.

Cũng may trời không tuyệt đường người, trong thời điểm Ngũ Hành tông vì sự mất tích của linh bảo Lưỡng Đoạn mà vô cùng thất vọng, đệ tử Hàn Diệp lão tổ được Ngũ Hành tổng năm đó bí mật bồi dưỡng trong Bắc Minh lần nữa phát hiện một món bảo vật đủ dùng để thay thế Đoạn Thủy nhất mạch, làm trên dưới Ngũ Hành tông mừng rỡ như điên.

Một món Khai Thiên Di Vật có dính nước mắt của Loan đạo nhân!

Lục Bình cùng mọi người xem ra, Khai Thiên Di Vật đó chân chính có giá trị đương nhiên là mấy câu từ thư tay của Giao đạo nhân lưu ở phía trên. Nhưng Ngũ Hành tông cũng không nhận định như vậy. Thủ thư của Giao đạo nhân cố ở nhiên là thiên hạ trân bảo, bọn họ thà muốn có mấy giọt nước mắt của Loan đạo nhân tích chứa trong Khai Thiên Di Vật đó còn hơn.

Mà khi Ngũ Hành tông mưu đồ nhất cử phá hủy Bắc Minh cũng làm cho Hàn Diệp lão tổ mang món đó Khai Thiên Di Vật kể cả một nửa gia sản của Bắc Minh trở về Trung Thổ, chẳng những cuối cùng không thể thành được, còn hi sinh kèm một vị đại tu sĩ bí mật bồi dưỡng nhiều năm hơn nữa rất có tiềm lực, thật đúng với câu vừa mất phu nhân lại tổn binh.

Bất đắc dĩ, Ngũ Hành tông chỉ đành phải chọn lựa loại phương thức cực đoan như hiện tại, thậm chí không tiếc mạo nguy hiểm hoàn toàn trở mặt cùng Cửu Huyền lâu.

Ngay thời khắc mưu đồ cuối cùng của Ngũ Hành tông sắp triển khai, làm sao họ cũng không ngờ rằng lại có thể bị ba con Bích Hải Linh Xà phá vỡ. Hơn nữa nhìn ba con Bích Hải Linh Xà sao giống như là ba con Bích Hải Linh Xà người theo đuổi thủ hạ của Bắc Hải tu sĩ Lục Thiên Bình danh tiếng chánh kính ở Trung Thổ gần đây.

Nói cách khác vị Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên đó lúc này vô cùng có thể ở phụ cận nếu là chuyện mưu đồ của Ngũ Hành tông bị người này tiết lộ ra ngoài thì…

Trong lòng của Thủy Chí Nhu đột nhiên trầm xuống. Chuyện này nếu là sau khi thành mới bị người biết được, dưới ván đã đóng thuyền các đại thánh địa, môn phái cũng chỉ có nắm lỗ mũi chấp nhận mà thôi. Nhưng nếu lúc này bị người thọt phá, Ngũ Hành tông tuyệt đối chính là đối tượng bị đã kích. Xem như Ngũ Hành tông là một trong Lục Đại Thánh Địa, đối mặt liên thủ làm áp lực của các đại môn phái, thánh địa ở tu luyện giới, chỉ sợ cũng chỉ có ngoan ngoãn chịu phép.

Tuyệt đối không thể để cho Lục Thiên Bình đó sống sót trời đi!

Sau khi Thủy Chí Nhu nghe được tin tức ba con Bích Hải Linh Xà xuất hiện cũng bị bắt được, lập tức nghĩ tới Lục Thiên Bình đó tất nhiên sẽ đuổi theo giải cứu người theo đuổi thủ hạ của hắn. Có tin tức liên quan người theo đuổi của Lục Thiên Bình thủ hạ cùng Bích Hải Linh Xà nhất tộc quan hệ trước đây ở tu luyện giới cũng huyên náo phí phí dương dương. Thủy Chí Nhu đoán chừng Lục Bình không dám từ bỏ người theo đuổi thủ hạ của hắn, nếu không Đông Hải Bích Hải Linh Xà nhất tộc tất nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn.

Vì vậy Thủy Chí Nhu lập tức gọi đến Đoạn Thủy nhất mạch mấy vị pháp tướng kỳ đích truyền cùng với đích truyền tu sĩ của các mạch khác, ở chỗ này bày ra mai phục trùng trùng, chờ Lục Thiên Bình đó bước vào tới lập tức hợp nhau tấn công.

Đồng thời vị Đoạn Thủy nhất mạch đệ nhất đích truyền đó còn là một người cực kỳ cẩn thận. Ả biết được Lục Thiên Bình đó chính là một vị tồn tại ngay cả đại tu sĩ đều có thể chiến thắng, vì vậy sau khi bày ra mai phục vẫn không yên lòng, còn thông báo kế hoạch cho mấy vị đại tu sĩ đời thứ hai đang khẩn trương áp dụng kế hoạch ngắt mạch đoạn thủy biết. Một khi triển khai mai phục và đấu pháp với Lục Thiên Bình, sẽ có hai vị Ngũ Hành tông đại tu sĩ nhín chút thời gian chạy tới, trước tiên diệt sát con người có thể làm bại lộ mưu đồ của Ngũ Hành tông rồi tính sau.

Mặc dù Thủy Chí Nhu đã bày ra thiên la địa võng, tự tin chỉ cần một khi Lục Thiên Bình đó tới là tất nhiên sẽ rơi vào trong mai phục của ả chắp cánh khó bay. Nhưng trong lòng của Thủy Chí Nhu như cũ có một tia nghi ngờ: Lục Thiên Bình này làm sao có thể tránh được ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu, xuất hiện ở chỗ của bọn họ cùng phụ cận của Thanh Minh Giang giữa Cửu Huyền lâu?

Phải biết Ngũ Hành tông vốn chính là thừa dịp sau khi ma la đại quân tụ họp chỗ này đi vây khốn Cửu Huyền lâu, làm đất quá cảnh của ma la, lúc này mới có thể xác nhận nơi này tuyệt không khả năng có tu sĩ tồn tại, từ đó yên tâm to gan bắt đầu áp dụng kế hoạch của bọn họ.

Nhưng Lục Thiên Bình sao lại xuất hiện ở chỗ này? Làm sao hắn sống sót sau khi ma la đại quân quá cảnh từ trước đó, sao trước đây ở phạm vi mấy ngàn dặm này bổn phái bày ra gác chìm gác nổi đều không từng phát giác tung tích của người này?

Trong lúc Thủy Chí Nhu suy nghĩ lung tung, ả đột nhiên cả kinh, ý thức được thời gian dài như vậy trôi qua, nếu nói là Lục Thiên Bình đó ở không xa phụ cận nơi này, như vậy lúc này hắn xem ra sớm đã tới rồi mới phải. Mà đến hiện tại Lục Thiên Bình đó thủy chung đều không từng xuất hiện, như vậy thì chỉ có một nguyên nhân, hắn đã đến nơi đây, hơn nữa đã phát hiện mai phục do Ngũ Hành tông bày ra!

Điều này sao có thể? Phải biết lần này mai phục của Thủy Chí Nhu bố cục tuyệt đối là cực kỳ tinh xảo, cho dù là đại tu sĩ cũng không thể nào trước khi bước vào mai phục phát hiện bố cục của ả.

Mặc dù trong lòng của Thủy Chí Nhu không muốn tin tưởng Lục Bình đã phát hiện bố cục của ả, nhưng Thủy Chí Nhu còn nghĩ tới điều gì đó, gõ vang lên Vũ Lâm Linh đang cầm trong tay. Hai đạo ánh sáng vô hình nổ bắn ra trong hai mắt, theo sát Thủy Chí Nhu liền phát ra một tiếng thét kinh hãi. Một đạo nhân ảnh lúc này không ngờ lại ẩn giấu bên trong thủy mạch, hơn nữa đã một đường xuyên qua mai phục do ả bày ra, địa điểm lúc này đã không còn xa với khoảng cách Ngũ Hành tông mưu đồ!

Thủy Chí Nhu giật mình, mặc dù đã khẳng định người ẩn giấu bên trong thủy mạch nhất định chính là Lục Thiên Bình, nhưng dưới tình huống không cách nào thấy rõ dung mạo của người ẩn giấu trong thủy mạch, Thủy Chí Nhu quyết định tốt hơn là kỳ cảnh trước.

– Là người nào?

Một giọng nói làm Ngũ Hành tông tu sĩ phụ cận như rừng đại địch, dưới tiếng vang giòn của Vũ Lâm Linh trong tay Thủy Chí Nhu theo sát thân hình của Lục Bình, hắn bị hoàn toàn ép đi ra từ trong thủy mạch.

Lục Thiên Bình không ngờ lại có thể ẩn giấu trong thủy mạch, hơn nữa ở cách địa phương bọn họ mưu đồ gần như vậy mới bởi vì gánh không được ba động kịch liệt càng lúc càng mạnh trong thủy mạch mà bị ả phát hiện. Sao hắn làm được như vậy chứ?

Mang một tia nghi ngờ, Thủy Chí Nhu dẫn đầu xuất thủ về phía Lục Thiên Bình. Vì tương lai của Ngũ Hành tông quật khởi cùng Đoạn Thủy nhất mạch, ả nhất định phải hoàn toàn lưu lại người trước mắt!

Trung Thổ Tu Luyện Giới hai thủy mạch lớn, một cái là thủy mạch của Ngọc Lan Hà, một cái dĩ nhiên là là thủy mạch của Thanh Minh Giang.

Hai thủy mạch này ở tu luyện giới chỉ có mấy nhà thế lực có thể sử dụng được, trong đó thủy mạch của Ngọc Lan Hà chủ yếu chưởng khống trong tay của Cẩm Lý nhất tộc cùng với Ngũ Hành tông. Tục truyền nói rằng Thiên Huyền tông dường như cũng đã tìm được và cố định xong một phần thủy mạch của Ngọc Lan Hà dự tính sử dụng. Chẳng qua là dưới sự chèn ép của Ngũ Hành tông cùng với Cẩm Lý nhất tộc vẫn một mực phủ định thái độ với điều đó.

Một cái thủy mạch khác của Thanh Minh Giang, cái thủy mạch còn lại bị Cửu Huyền lâu, Trùng Thiên các liên thủ nắm giữ. Nhưng mà Lăng Vân cốc ở trung gian nguyên vốn ủng hộ xây dựng một cái vận hà giữa Tường Vân thành cùng Thanh Minh Giang, cũng hiệp trợ bọn họ trao đổi bộ phận thủy mạch của Thanh Minh Giang, dùng để chống đỡ sự phát triển của Tường Vân thành, chưa từng nghĩ hiện giờ lại là tiện nghi cho yêu tộc trong Vô Tận sơn.

Trung gian đó có lẽ có một ít người đại thần thông của tu luyện giới giống vậy có thể tìm được thủy mạch của hai con sông lớn và trốn bên trong tu luyện, nhưng rốt cuộc không thể giống như mấy nhà môn phái kia đem cả cái thủy mạch làm sử dụng vô cùng khuê tú như vậy.

Hơn nữa cường thế của mấy nhà môn phái đó, khu vực mà hai con sông lớn đó chảy qua phàm là trong phạm vi thế lực của mấy nhà môn phái này, cũng không có một người đại thần thông tránh tu luyện bên trong thủy mạch. Bởi vì duyên cớ mấy nhà môn phái lũng đoạn thủy mạch của hai con sông lớn, nhưng phàm có đại thần thông trong phạm vi thế lực của bọn họ lẻn vào trong thủy mạch, như vậy rất nhanh cũng bị mấy thế lực lớn đó phát hiện, cảnh cáo, khu cách, thậm chí mạt sát!

Ngũ Hành tông chính là nắm đúng quy luật ấy, thừa dịp ngay lúc này Cửu Huyền lâu bị ma la đại cử vây công, tới khai tạc kể cả vận hà của Thanh Minh Giang cùng Ngọc Lan Hà, lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang. Hơn nữa vừa khéo Ngũ Hành tông lựa chọn lấy chỗ vị trí khai tạc vận hà chính là dãy đất lằn ranh thuộc phạm vị thế lực của Cửu Huyền lâu.

Lúc này ở nơi ấy khai tạc vận hà, thứ nhất do ma la đang vậy công Cửu Huyền lâu, chính là phát giác có người đang ngã xuống thủy mạch của Thanh Minh Giang cũng không rảnh để ý. Thứ hai, nơi này khoảng cách Cửu Huyền lâu gần như thế, Ngũ Hành tông hoàn toàn có thể xác nhận trong khoảng cách giữa vận hà cùng Cửu Huyền lâu sẽ không thể tồn tại người đại thần thông lẻn vào tu luyện trong thủy mạch.

Thứ ba cũng trọng yếu nhất chính là, lúc này Cửu Huyền lâu đã bị ma là đại quân vây khốn mấy năm, vì chống đỡ sự vây công của ma la đại quân, Cửu Huyền lâu sớm đã vận dụng lực lượng thủy mạch của Thanh Minh Giang tới tăng cường phòng ngự nhà mình. Toàn bộ thủy mạch của Thanh Minh Giang vẫn luôn thuộc về trong rung chuyển, chuyện này cả tu luyện giới đều biết được.

Chẳng qua là Cửu Huyền lâu dù tài lực thâm hậu, tuy nói vận dụng thủy mạch, nhưng lực độ vận dụng cũng không mãnh liệt, hiển nhiên đối với ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu vẫn có thể làm được tới mức thoải mái có thừa.