Chương 992: Thiên quân nhất phát

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu nói là lực hút của cái hòa mạch này đối với Trương Hi Di đó là không thể nghi ngờ, chẳng qua là lão ta như thế lại muốn tự mình đối mặt Liễu Thiên Linh. Đây chính là nhất phải chưởng môn tôn sư, tuy nói thực lực không hơn lão ta, những địa vị lại vượt xa trên lão ta. Nếu là mình thật đúng là xuất thủ cướp đoạt, như vậy Chân Linh phái tất nhiên sẽ coi là tuyên chiến, nguyên vốn tình cảnh của Thượng Hải tông bị động tất nhiên sẽ trở nên càng thêm tào.

Trương Hi Di quyền hành liên tục, cuối cùng vẫn quyết định vì vậy rút đi, lúc này tình cảnh của Thương Hải tông đã không cho phép lão ta làm tiếp ra chuyện gì không cách nào lường được hậu quả.

Dù vậy, sau khi mình thối lui ra nơi này, chỉ cần thả ra ngoài tin tức Chân Linh phái ở chỗ này, tin tưởng Bắc Hải không ít môn phái đối với chuyện này đều sẽ cảm thấy hứng thú. Nếu nói ích lợi đều dính nhưng Chân Linh phái nhà mình nói ra trước, bây giờ lấy gậy ông đập lưng ông, bọn họ chính là ghê tởm một phen.

Ngay tại lúc Trương Hi Di quyết định rút đi, Lục Bình dưới sự chỉ dẫn của Lục Cẩm nhi đang chờ đợi một tòa cự hình núi lửa kia vừa đúng vào lúc này phún phát. Địa động mãnh liệt lần nữa liên lụy phạm vi lớn, thậm chí trực tiếp làm động tới cái hòa mạch dưới chân của Liễu Thiên Linh, khiến hỏa mạch nguyên vốn bị phong ấn lần nữa rung chuyển, Liễu Thiên Linh không thể không phân thần đi trấn áp.

Trong hai mắt của Trương Hi Di lóe ra hàn quang, lúc này lão ta đột nhiên ý thức được hòa mạch dưới chân Liễu Thiên Linh trói buộc nhưng thủy chung không dẫn dắt, tất nhiên là cùng địa động lúc trước có quan hệ. Mà Liễu Thiên Linh muốn trấn áp hỏa mạch hiển nhiên không tinh lực lại đi tra xét tình huống mới vừa địa động. Như vậy nói cách khác tất nhiên còn có Chân Linh phái những pháp tướng tu sĩ khác ở bên kia điều tra, nếu không cũng không khiến cho đường đường Chân Linh phái chưởng môn tới trấn thủ một cái hòa mạch.

Như vậy rốt cuộc là cái gì làm động tới cái hỏa mạch này, khiến cho Chân Linh phái chẳng những không dẫn dắt hỏa mạc, hơn nữa nhìn biểu lộ của Liễu Thiên Linh tựa hồ còn hết sức nghiêm túc, phảng phất trong này tích chứa tuyệt đại nguy hiểm vậy.

Chính vào lúc này, Lục Bình chờ đợi ngọn núi lửa thật to kia bộc phát đã tiến vào cao phong, thậm chí theo nham tương phán trào, toàn bộ địa mạch mang thăng, khiến cho địa động trở nên càng thêm mãnh liệt. Mà hỏa mạch dưới chân Liễu Thiên Linh cũng càng lúc càng cuồng bạo, đánh vào trấn áp pháp trận do Huyền Vi chân nhân bày ra cũng càng ngày càng lợi hại.

Mà Liễu Thiên Linh như cũ không di du lực trấn áp hỏa mạch dưới chân, rốt cục khiến cho hàn quang trong ánh mắt của Trương Hi Di càng ngày càng thịnh. Một đầu khác của hỏa mạch rốt cuộc là cái gì, hơn nữa Liễu Thiên Linh tựa hồ đối với hỏa mạch dưới chân có một loại cảm giác hết sức kiêng kỵ, tựa hồ bà ta đang sợ cái gì!

Bà ta rốt cuộc đang sợ cái gì?

Trương Hi Di cẩn thận đoán được mình tựa hồ đối với mưu tính của Chân Linh phái càng ngày càng gần, nhưng lão ta vẫn quyết định muốn đi dọc theo đại khái phương hướng một đầu kia của hỏa mạch nhìn một chút. Mà lúc này địa động không ngừng truyền tới, vì vậy đã chỉ dẫn ra phương hướng cho Trương Hi Di.

Dãy núi lửa dưới đáy biển, lại là dãy núi lửa dưới đáy biển!

Đúng rồi, trong tu luyện giới thường thường trong núi lửa mới vừa phún phát đều có thiên địa linh hỏa dựng dục. Mà một mảnh núi lửa dưới đáy biển này nhìn qua vô biên vô tận hội tụ không biết bao nhiêu núi lửa, nếu là để mặc cho Chân Linh phái tu sĩ ở trong đó từng chỗ từng chỗ tìm kiếm núi lửa sắp phun phát, sẽ có bao nhiêu thiên địa linh hỏa rơi vào trong tay của Chân Linh phái?

– Không được, nhất định không thể khiến cho tư nguyên khổng lồ này bị Chân Linh phải một nhà độc chiếm, thậm chí không thể khiến cho Chân Linh phái đối với tin tức độc hưởng này có thời gian quá dài. Như vậy cũng khiến cho Chân Linh phái mò sạch hết lợi ích trong dãy núi lửa này trước tiên.

Trương Hi Di xoay người muốn rời khỏi nơi đây, Chính vào lúc này, liên tục mấy đạo ngọc giản rơi vào trong tay của Liễu Thiên Linh. Đây là trước khi tiến vào trong dãy núi lửa mấy vị pháp tướng tu sĩ đưa tin báo bình an lẫn nhau.

Trương Hi Di trong lòng chợt động, thì ra là có ít nhất năm người đang trong dãy núi lửa này. Lấy loại thời khắc này bây giờ, Chân Linh phái vì giữ vững bí mật không tiết lộ, đồng thời có thể làm hết sức bảo đảm đến núi lửa gần phún phát, cũng chỉ có thể là pháp tướng tu sĩ tiến vào trong đó.

Nếu là ta đánh bất ngờ làm Liễu Thiên Linh bị thương nặng hoặc là giết chết bà ta, sau đó sẽ phá vỡ phong ấn của hỏa mạch, một khi dẫn động toàn bộ dãy núi lửa dưới đáy biển bộc phát, năm tên Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ bên trong còn có thể có mấy người sống được?

Cái ý nghĩ này từ lửa nóng trong đầu của Trương Hi Di toát ra. Lão ta cũng không cách nào khắc chế một cái ý niệm trong lòng này nữa, cái gì trước đó kiêng kỵ đối với thân phận của Liễu Thiên Linh chưởng môn. Nếu là lão ta một lần đánh bất ngờ đem đánh chết, dù là sau đó trọng thương sẽ đi đuổi giết, tu luyện giới lại có người nào sẽ biết là tự mình ra tay?

Lui một vạn bước để giảng, coi như mình không thể đánh chết Liễu Thiên Linh, chỉ cần đem hỏa mạch phong ấn kia lần nữa khai khai, một khi dãy núi lửa bộc phát, năm vị pháp tướng tu sĩ này vẫn lạc hai ba vị, còn dư lại coi như sống chỉ sợ cũng trọng thương. Đến khi đó Chân Linh phái nguyên khí tổn thương nặng nề, Thương Hải tông cần gì phải sợ hãi một con cọp bị thương nữa?

Về phần Liễu Thiên Linh không bị mình giết chết, hỏa mạch phong ấn cũng không thể bị đánh phá, Trương Hi Di căn bản cũng chưa có nghĩ tới.

Chuyện nực cười, dựa vào thực lực của Trương Hi Di lão ta, toàn bộ Bắc Hải trừ Lục Thiên Bình toàn bộ yêu nghiệt ra, trong cùng cấp tu sĩ thì cũng chỉ có Khương Thiên Lâm có thể nói là địch thủ của mình. Liễu Thiên Linh kia chính là một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, tại sao có thể là đối thủ của mình?

Trương Hi Di cẩn thận cũng cuối cùng không cách nào ngăn cản cám dỗ có thể một khí khiến cho Chân Linh phái vẫn lạc mấy vị pháp tướng tu sĩ nữa. Huyết Chanh kiếm xuất thủ đánh lén, quả nhiên một kích đắc thủ, bị thương nặng Liễu Thiên Linh.

Nhưng chuyện phát triển đúng là vẫn ra khỏi bất ngờ, Trương Hi Di dĩ nhiên là ngờ tới trên người Liễu Thiên Linh có một món nhất kiếp linh bảo là vật truyền thừa của Chân Linh phải làm chưởng môn, nhưng lại không muốn lúc này tu vi của Liễu Thiên Linh đã đạt đến pháp tướng sơ kỳ điên phong!

Nhưng so với tu vi của Liễu Thiên Linh càng làm Trương Hi Di hết ý là thực lực của Liễu Thiên Linh. Liễu Thiên Linh bất ngờ gặp tập kích đột nhiên quay đầu lại bỏ qua một cái lôi tiên. Dấu vết của điện quang lóe lên theo lời tiên xẹt qua nhộn nhạo lên trong nước biển, tạo thành một lôi điện chi cầu to lớn, đột nhiên nổ lên về phía Trương Hi Di.

Quỳ Thủy Thần Lôi, lại là Quỳ Thủy Thần Lôi!

Hơn nữa uy lực như thế này hiển nhiên chính là bản mệnh đại thần thông, không muốn Liễu Thiên Linh này không muốn cùng ngưng tụ hoàn thành bản mệnh đại thần thông.

Điều này cũng chưa tính cái gì, chân chính làm Trương Hi Di kiêng kỵ là một cái lôi tiên kia trong tay của Liễu Thiên Linh!

Cùng Huyết Chanh kiếm trong tay Trương Hi Di có được từ bạn sinh linh bảo của huyết tu la, sau khi trải qua cải tạo thành tựu linh bảo bất đồng. Cái lôi tiên này trong tay của Liễu Thiên Linh là nhất kiếp linh bảo thứ thiệt, phẩm chất tự thân trên xa Huyết Chanh kiếm.

Khi thời điểm Liễu Thiên Linh quỳ thủy thần thông bản mệnh thần thông thông qua linh bảo lôi tiên này thi triển ra, uy lực phát huy đã không phải là đơn giản hai người tương gia rồi.

Trương Hi Di hú lên quái dị cấp tốc lui về phía sau khi, cho dù là lão ta có pháp tướng trung kỳ tu vi cũng nhận định một chiêu này không thể địch lại được!

Nhưng chính là trong khắc thời gian này, Liễu Thiên Linh đã phục hồi tinh thần, ánh mắt lại nhìn về Trương Hi Di giống như là đang nhìn một người chết:

– Trương Hi Di, ngươi thật là to gan!

Nhưng lúc này Trương Hi Di đã tên đã lắp vào cung, chuyện đi ngang hành đang ngang này cũng đã làm ra rồi, không cho phép Trương Hi Di có chút hối tiếc nữa. Huyết Chanh kiếm một hoành, lần này không hề hướng Liễu Thiên Linh kêu nữa, mà là đánh tới phong ấn đại trận dưới chân của Liễu Thiên Linh.

– Ngươi dám!

Thần sắc của Liễu Thiên Linh hoảng hốt, vội vàng hợp thân lôi tiên toàn lực ngăn cản, không biết sao tu vi thực lực tự thân đều không kịp Trương Hi Di. Mặc dù bà ta may mắn đỡ được công kích lần này, cả người cũng đã bị đánh lui mười mấy trượng.

Liễu Thiên Linh hất tay đánh ra một cái ngọc giản đi về phía chỗ phương hướng của dãy núi lửa. Cả người cấp tốc tiến lên ý đồ lần nữa ngăn cản Trương Hi Di công kích, nhưng lúc này đã muộn.

Trương Hi Di Huyết Chanh kiếm đã đâm tới một đạo linh khí thằng tác do phong ấn đại trận hiển lộ ra.

Mắt thấy phong ấn đại trận sẽ bị Trương Hi Di phá hư, Liễu Thiên Linh trong lúc nhất thời thậm chí đều có chút tuyệt vọng, nhưng không muốn một tiếng vang ”phốc”, linh khí thăng tác bị đứt đoạn, nhưng hỏa mạch vẫn không thoát khỏi trói buộc.

Oa!

Huyền Vi chân nhân trốn ở một góc khác của phong ấn đại trận hiện ra thân hình. Sắc mặt của cả người biến thành tím bầm sắc, một miệng máu to từ trong miệng khạc ra, nhưng trong tay lại kéo một linh khí thằng tác khác, hướng Trương Hi Di cười đắc ý.

Trương Hi Di nhất định phải được một kiếm không muốn lại bị một đoán đan trung kỳ tu sĩ hóa giải, điều này đủ Trương Hi Di thẹn quá thành giận!

– Muốn chết!

Trương Hi Di lúc này cũng coi là đã nhìn ra, toàn bộ phong ấn đại trận quái dị vô cùng, chỉ sợ sẽ là xuất từ trong tay của đoán đan trung kỳ tu sĩ trước mắt này, chỉ cần đánh chết người này, như vậy toàn bộ hỏa mạch tất nhiên bạo động.

Ngay tại lúc lúc này, một tiếng kiều xích xa xa truyền tới:

– Trương Hi Di, là ngươi!

Một đóa Thất Sắc hỏa diễm đột nhiên nở rộ trước mắt Huyền Vi chân nhân, lần nữa đỡ được một kiếm tất sát của Trương Hi Di!

– Mai Thiên Cầm!

Thiên Cầm lão tổ mới vừa từ Trung Thổ trở về liền vội vàng rốt cục cũng kịp thời chạy tới tây Bắc Hải vực, cùng Liễu Thiên Linh liên thủ đối chiến Trương Hi Di. Lòng của Trương Hi Di không khỏi trầm xuống phía dưới chìm nữa.

Ngay vào lúc này, một tiếng gầm gừ làm Trương Hi Di kinh hãi đắm chiến rốt cục truyền tới:

– Trương Hi Di, ngươi muốn chết!

Một đôi trường kiếm quen thuộc phá vỡ nước biển nặng nề trở cách, bắn thẳng đến Trương Hi Di.

Nghe được thanh âm của Lục Bình chạy tới, tinh thần của Mai Thiên Cầm cùng Liễu Thiên Linh đại chấn. Hai người hợp lực từ một bên khác kiềm chế Trương Hi Di, phối hợp Lục Bình công kích.

Nhưng Trương Hi Di kia lúc này lại là không chút ý chí chiến đấu, lúc một tiếng gầm thét kia của Lục Bình truyền tới liền xoay người phi độn đi về phía chỗ sâu của đáy biển.

Trong nước biển đột nhiên nứt ra một đạo không gian môn hộ, đáy biển sâu mấy ngàn trượng mặc dù có áp lực thực lớn, nhưng vẫn không cách nào khiến cho Lục Bình thi triển không gian thần thông có trì trệ chút nào.

Lục Bình nhảy ra một bước, liếc mắt nhìn về phía hai người Liễu Thiên Linh cùng với Mai Thiên Cầm, xoay người muốn khu trục, lại nghe Liễu Thiên Linh nói:

– Không nên đuổi, lão ta một lòng muốn chạy trốn, coi như thực lực người trên lão ta cũng bắt lão ta không được, tin tức của dãy núi lửa lòng đất sợ là không dối gạt được, nhiều nhất hai canh giờ, tin tức này tất đem dụ dỗ truyện toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới. Đến lúc đó nhóm lớn Bắc Hải lão tổ sẽ phủ xuống, trước tiên dọn sạch sẽ đồ trong chén của mình rồi nói sau!

Lục Bình nghe vậy chỉ đành phải xoay người mà quay về, đi tới trước người Liễu Thiên Linh tra xét thương thế của bà ta.

Này vừa nhìn cũng khiến cho chân mày của Lục Bình không khỏi nhíu lại. Một kiếm này của Trương Hi Di cực kỳ ác độc, hiển nhiên là muốn lấy mạng của Liễu Thiên Linh. Thương thế như thế này tựa hồ còn cùng thanh Huyết Chanh kiếm quái dị này trong tay của lão ta có liên quan, Liễu Thiên Linh một vị không ngừng chảy máu.

Lục Bình trong trữ vật pháp khí trên tay lộn một cái, lấy ra một viên Chung Đỉnh đan, trực tiếp giao cho Liễu Thiên Linh ăn vào. Rồi sau đó trong tay của hắn liên tiếp đổi mấy loại pháp quyết, rốt cục sau đó thi triển ra một đạo chữa thương pháp quyết có được từ trên ngọc giản màu tím của Phi Linh phái bí truyền, để át chế xong vết thương ra máu của Liễu Thiên Linh.

Lục Bình sau đó lại trong trữ vật pháp khí lấy ra một cái ngọc tủy bình, từ bên trong đổ ra một cố chất lỏng sệnh sệch rồi lại không màu. Một cổ kỳ hương nhất thời tràn ngập ra, một bên khóe mắt của Mai Thiên Cầm trực nhảy. Loại chất lỏng này hiển nhiên chính là một loại linh dịch lấy Tử Tinh phong vương tương làm chủ mà điều chế ra được.

Hơn nữa Lục Bình lúc này bất kể sử dụng tiền vốn, không biết có thể dùng Tử Tinh phong vương tương để luyện chế bao nhiêu lò pháp tướng đan dược liền như vậy xức trên vết thương của Liễu Thiên Linh.

Đây là Lục Bình lấy Tử Tinh phong vương tương làm chủ, rồi sau đó sảm vào mấy loại linh dịch do Linh Lung tửu đỉnh nhưỡng chế cho, cuối cùng điều hợp ra một loại ngoại thương linh dược, đối với các loại thần thông pháp thuật tạo thành bị thương trên người tu sĩ đều có hiệu quả.

Một cố uy áp phô thiên cái địa đột nhiên phủ xuống, Thiên Tượng lão tổ chạy tới theo sát sau Lục Bình. Sau khi ông ta nhìn thấy Lục Bình cùng Mai Thiên Cầm hiển nhiên sửng sốt, rồi nhìn Thiên Linh bởi vì mất máu quá nhiều mà sắc mặt tái nhợt lại là giận dữ, nói:

– Nhưng thấy rõ ràng rồi, thật là Thượng Hải tông Trương Hi Di chứ?

– Nhất định không sai, chính là lão ta!

Cũng Lục Bình trả lời, hắn cùng với Trương Hi Di đã giao thủ, đối với khí tức của lão ta rất tinh tường, huống chi Lục Bình có Tam Thanh Chân Đồng thần thông trong người, quyết không thể nào nhận lầm.

– Được lắm một Thương Hải tông, được lắm một Trương Hi Di!

Thiên Tượng lão tổ giận dữ mà cười!