Chương 1026: Liên thủ chèn ép

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Thiên Khang đạo hữu, ngươi không nên kích động, bọn ta chỉ là dựa theo quy củ mà làm việc thôi, lẽ chỉ cần quý phái có thể ở Cách Tử đảo ngăn cản đợt công kích thứ nhất của ma la đại quân đối với đạo phòng tuyến thứ bảy, nhiệm vụ phòng thủ của Chân Linh phái ngày hôm sau lập tức có thể di chuyển lên trên những đảo tự khác. Cách Tử đảo sẽ luân phiên giao cho mấy phái bọn ta phòng ngự!

Người nói chuyện là Nam Hải Ngọc Lâm phái Toàn Ngọc lão tổ, cũng là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, Mà Nam Hải Ngọc Lâm phái còn là tồn tại xếp hàng thứ nhất trong hải ngoại hai mươi lăm nhà trung hình môn phái. Trong nhà môn phái này sớm đã có hai vị pháp tướng hậu kỳ tu sĩ, nhưng mà Ngọc Lâm phái lại vẫn thanh xưng trong đó một vị đại tu sĩ đã sớm tọa hóa.

Dù vậy, mười năm trước, Ngọc Lâm phái lại có một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ vượt qua lôi kiếp lần thứ hai, thành tựu pháp tướng hậu kỳ tu vi. Mặc dù mười năm này vị đại tu sĩ lão tổ đó một mực bởi vì lúc vượt qua lôi kiếp bị trọng thương mà bế quan dưỡng thương, nhưng điều này đã đủ trong Huyễn Linh thành đại hội mấy năm trước nhất cử chiếm cứ chiếc ghế thứ nhất của hai mươi lăm nhà môn phái.

Theo lý thuyết lấy thực lực của Ngọc Lâm phái như vậy, sớm đã có đầy đủ để uẩn cùng với thực lực để trở thành đệ lục đại môn phái của Nam Hải, mưu lấy lợi ích cùng với quyền phát biểu lớn hơn nữa trong tu luyện giới. Nhưng Ngọc Lâm phái lại thủy chung chưa từng sai phái bảo thuyền đi Trung Thổ, thậm chí ngay cả bảo thuyền đều cho tới bây giờ không kiến tạo qua.

Mặc dù Ngọc Lâm phái thấp như vậy, nhưng vô luận là hải ngoại còn là Trung Thổ các phái, chưa một nhà môn phái nào dám có điều khinh thị với Ngọc Lâm phái. Ngọc Lâm phái đệ tử bên ngoài du lịch, bình thường cũng đều có thể có được sự tôn trọng của các phái.

Chẳng qua là lần này Ngọc Lâm phái không thể không đứng dậy liên thủ ba nhà môn phái khác cũng thuộc về năm hàng đứng trước để làm áp lực với Chân Linh phái. Bởi vì những đại tu sĩ kia của Huyễn Linh thành truyền tới một tia rất rõ ràng, Cách Tử đảo làm trọng yếu nhất trong đạo phòng tuyến thứ bảy, minh xác yêu cầu thế lực thuộc năm hàng đứng trước của hai mươi lăm nhà môn phái thay phiên phòng thủ.

Mà cơ hồ tất cả mọi người đều biết, Cách Tử đảo làm toàn bộ phòng ngự đảo liền dọc theo trước nhất, thời điểm ma la đại quân công tới chịu lực trùng kích tất nhiên là lớn nhất. Hơn nữa loại áp lực này không thể nghi ngờ lại là thời điểm ma la đại quân lần đầu tiên đánh vào nên rất kịch liệt.

Nếu như lúc này không toàn lực đem Chân Linh phái mới vừa tấn cấp đứng hàng thứ năm đẩy ra ngoài ngăn cản tai ương, Toàn Ngọc lão tổ dám cam đoan tất cả môn phái lập tức sẽ hợp lực đem Ngọc Lâm phái xếp hàng thứ nhất đẩy ra ngoài ngăn cản tại ương. Cho nên lần này Ngọc Lâm phái luôn luôn lấy khiêm tốn kỳ nhân cũng không khỏi không làm ra cử động lấy thế đè người.

Những nhà môn phái khác thuộc năm hàng đứng trước thấy Ngọc Lâm phái xuất đầu, hiển nhiên hiểu tâm tư của Toàn Ngọc lão tổ. Tuy nhiên họ nghĩ tới để uẩn cùng thực lực kinh khủng của Ngọc Lâm phái, các phái lão tổ hiển nhiên mừng rỡ nhặt trái hồng mềm bóp, đua nhau lên tiếng phụ họa, dù sao chuyện đắc tội Ngọc Lâm phái cũng đã làm rồi.

Sắc mặt của Thiên Khang lão tổ tái xanh, nhưng mà ông ta lại chỉ có thể hướng Ngọc Lâm phái phản kích. Hiện nay các phái khác đứng ở Ngọc Lâm phái nhất phương, Thiên Khang lão tổ hơi lơ là thì có thể khiến cho Chân Linh phái lâm vào cô lập, vì vậy cười lạnh nói:

– Lời đó của Toàn Ngọc đạo hữu không ổn rồi, thực lực của quý phái không thấp hơn hải ngoại các đại môn phái, làm người đứng đầu của hải ngoại hai mươi lăm nhà trung hình môn phái, thực lực trên bản phái xa. Lần này ma la thể tới hung hung, Cách Tử đảo là mấu chốt của cả phòng ngự đảo liền, lúc này quý phái động thân ra mới là đúng hơn. Nếu là giao cho bản phái, vạn nhất không đỡ được ma la đánh vào, vốn sợ tổn thương là ít, nếu là làm liên lụy tới sự an toàn phòng ngự của toàn bộ đảo liền, khiến cho ma la đại quân tiến sát đến dưới Huyễn Linh thành, bản phái lại không gánh nổi được trách nhiệm này!

Thiên Khang lão tổ nói xong, lão tổ của ba phái khác thuộc năm hàng đứng trước cũng không nói nữa. Năm hàng đứng trước của hải ngoại hai mươi lăm nhà môn phái thật ra thì trừ thực lực của Ngọc Lâm phái đều không kém nhiều, trong môn phái đều có một vị pháp tướng đại tu sĩ trấn giữ, nhưng chỉ có thực lực của Ngọc Lâm phái lại thật ra là xa xa vượt ra khỏi ba nhà môn phái khác.

Hơn nữa lần này Ngọc Lâm phái tới Huyễn Linh thành, trừ Toàn Ngọc lão tổ một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ ra, còn mang đến hai vị pháp tướng sơ kỳ đệ tử đời thứ ba khác. Vì vậy, nếu thật đúng là từ an nguy phòng ngự đi lên nói, Cách Tử đảo xem ra giao cho Ngọc Lâm phái phòng ngự mới là phương thức hợp lý nhất.

Chẳng qua là mặc dù đại địch trước mắt, nhưng các phải đấu tranh châm chích lẫn nhau không hề dừng lại. Mặc dù những người này đều không phải là không biết đại thế, nhưng làm sao có thể ở dưới tình huống không tổn thương đại cục làm hết sức để bảo tồn thực lực của mỗi bên, lấy điều này cũng đủ cho các vị lão tổ đang ngồi ở đây câu tâm đấu giác rồi.

Toàn Ngọc lão tổ cười ”ha ha” nói:

– Thiên Khang đạo hữu an tâm một chút chớ nóng, quý phái dù sao cũng là mới vừa tấn cấp môn phái, bọn ta chính là nhìn phân thượng quý phái mới vừa tấn cấp vào năm hàng trước, lúc này mới để cho quý phái chỉ kiên thủ ngày thứ nhất thôi. Sau đó mấy phái bọn ta cũng thay phiên kiên thủ hai ngày; lại nói trừ Cách Tử đảo, các phái bọn ta cũng có nhiệm vụ.

Toàn Ngọc lão tổ nói tới chỗ này ngừng lại một chút, sắc mặt không khỏi lạnh lẽo, nói tiếp:

– Còn về cái thứ ba, thì sau khi Huyễn Linh thành phù chiếu phát ra, các phái đua nhau sai phái tu sĩ tới, duy chỉ có đạo hữu cũng chậm chạp không tới. Bảy đạo phòng tuyến của Vẫn Lạc bí cảnh liên tiếp bị phá, các phái môn hạ đều có đệ tử chết, thậm chí cũng có pháp tướng đạo hữu vẫn lạc. Chẳng lẽ là quý phái chỉ muốn từ Tụ Linh đảo phân lấy linh thạch, cũng không muốn vì chống đỡ ma la đại quân xuất lực sao?

Lời này của Toàn Ngọc lão tổ cũng chữ chữ đâm chém vào tâm, chẳng những dằn chết thân phận mới vừa tấn cấp môn phái của Chân Linh phái, còn muốn lợi dụng sự thực Thiên Khang lão tổ là tới trễ để khơi dật tâm tình đối lập của các phái.

Không đợi Thiên Khang lão tổ hừ lạnh một tiếng, đang muốn há mồm lên tiếng, thì lại nghe một bên có người đột nhiên chen miệng nói:

– Toàn Ngọc tiền bối nói không sai, Chân Linh phái chính là Bắc Hải đệ nhất đại phái ta, trong tay Thiên Khang tiền bối càng thêm có hai kiếp linh bảo. Lần này đệ tử mang tới Huyễn Linh thành đều là giảo giảo giả trong tu sĩ đời thứ ba, còn có lời đồn đại nói Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình cũng đi tới Bắc Hải. Có thực lực như thế, xem ra Chân Linh phái tất nhiên sẽ làm xong biểu suất cho Bắc Hải các phái ta!

Ánh mắt của Thiên Khang lão tổ như giết người vậy bắn tới người nói chuyện, lại thấy người nọ không phải là Trương Hi Di thì là người nào!

– Nói thật hay!

Toàn Ngọc lão tổ không ngờ Bắc Hải tu luyện giới ngược lại tự mình nội hồng trước, việc tự hủy đài này tới quả thật là quá kịp thời:

– Vị này là Thượng Hải tông đạo hữu sao? Đúng như đạo hữu nói, Chân Linh phái làm Bắc Hải đệ nhất đại phái, bọn ta cũng vô cùng muốn hiểu biết một phen phong thái của quý phái, hãy để cho bọn ta lau mắt mà đợi đi!

Toàn Ngọc lão tổ vừa dứt lời, lập tức liền lấy được hai nhà môn phái lão tổ khác phụ họa. Thiên Khang lão tổ nhìn lại nhận rõ, hai nhà môn phái này chính là đứng hàng thứ sáu thứ bảy, ở trong đại hội lần trước của Huyễn Linh thành, chính là Chân Linh phái cùng ba nhà môn phái tranh đoạt vị trí thứ năm. Cuối cùng Chân Linh phái lực áp hai phái, nhất cử tiến vào vị trí năm hàng đầu.

Đặc biệt là môn phái hiện giờ đứng hàng thứ sáu, nguyên vốn trước đó đứng hàng thứ năm, trên Huyễn Linh thành đại hội lại bị Chân Linh phái chen đến thứ sáu. Vị tu sĩ trước mắt đã từng bị thua thiệt nhiều dưới tay của Khương Thiên Lâm, lần này dĩ nhiên là không kịp chờ đợi muốn ngầm tính với Chân Linh phái một phen.

Thiên Khang lão tổ tức giận lên, phất tay áo đi.

Trên mặt biển xa mười mấy dặm bên ngoài Huyễn Linh thành, có mười mấy ngọn tiểu hình, vì hình đảo tự bất quy tắc, vừa đúng tạo thành một cái đảo liên hệ hi lạp lạp, đem Huyễn Linh ngũ đảo bao vây hơn phân nửa. Cách Tử đảo chính là một tòa vi hình đảo tự trung ương nhất trên cái đảo liên này, sau lưng Cách Tử đảo chính là Huyễn Linh thành. Vì vậy, nhằm vào đạo phòng tuyến thứ bảy bố trí trên cả cái đảo liên mà tới, Cách Tử đảo được xưng là viên ngọc đầu cầu của Huyễn Linh thành cũng không quá.

Sau khi Thiên Khang lão tổ đi ra khỏi Huyễn Linh thành sắc mặt không một tia tốt hơn nữa. Sử Huyền Linh nhìn khuôn mặt của tổ phụ mấy năm gần đây già nua càng lúc càng nhanh, trong lòng không khỏi buồn bã, đi lên phía trước, nhẹ giọng nói:

– Gia gia!

Thiên Khang lão tổ xoay người lại thấy là Huyền Linh, trên mặt nhất thời nở một nụ cười, hỏi:

– Như thế nào, trận pháp trên đảo lại có chỗ gì sơ hở sao?

Huyền Linh lắc đầu một cái, đáp:

– Không có chỗ nào sơ hở, chúng ta đã tăng cường. Gia gia, ma la đại quân sắp đến, lúc này ngài nên dưỡng tinh súc duệ mới phải!

Thiên Khang lão tổ âu yếm vỗ vỗ bả vai của Huyền Linh chân nhân, nói:

– Ngươi đứa nhỏ này, lần này đại chiến hung hiểm dị thường, chính là gia gia cũng không nắm chắc mấy phần. Lúc trước đem người ở lại Huyễn Linh thành, nói gì ngươi cũng không chịu, nếu là chiến sự bất lợi, người nhất định phải cùng Huyền Dũng, Huyền Phong mấy người đệ tử đời thứ ba bọn họ trở về Huyễn Linh thành!

Huyền Linh mặt liền biến sắc, nói:

– Gia gia…

Thiên Khang lão tổ giơ tay ngắn lời của Liễu Huyền Linh chân nhân, nói:

– Nghe gia gia nói xong, Huyền Dũng, Huyền Phong, Huyền Bằng, Huyền Hằng còn người nữa, mấy người các ngươi đều là giảo giáo giả trong bản phái đời thứ ba tu sĩ. Đặc biệt là Huyền Dũng, Huyền Phong cùng ngươi, tuy nói so ra kém Thiên Bình, nhưng cũng là bản phái địa địa đạo đạo đích truyền tu sĩ, là chỗ hy vọng của bản phái. Cho nên một khi chiến sự bất lợi, các ngươi nhất định phải thoát được tánh mạng, chỉ cần có thể sống sót, tương lai bản phái lại có hy vọng!

Lời của Thiên Khang lão tổ nói đến trình độ như thế, Huyền Linh chân nhân làm sao không biết trận chiến này đối với Chân Linh phái mà nói là dữ nhiều lành ít.

Huyền Linh chân nhân cũng không biết nên nói gì, suy nghĩ một chút cũng lo lắng hỏi:

– Cũng không biết Thiên Bình sư đệ hôm nay ở đâu nữa? Nếu là có hắn tương trợ gia gia ngài, xem ra Cách Tử đảo tất nhiên có thể thủ được, lúc này nghe nói ma la đại quân trong Vẫn Lạc bí cảnh cổ động tiễu trừ tu sĩ chạy trốn trong sáu đạo phòng tuyến trước, cũng không biết hắn có thể tránh khỏi tiêu trừ hay không.

Trên mặt của Thiên Khang lão tổ thoáng qua một tia vẻ buồn rầu, nhưng mà ngay sau đó liền cười nói:

– Tiểu tử kia xem ra không sao, chỉ cần hắn không phải là ngu hổ hổ độn trong bẫy rập của ma la, hay lỗ hoặc là có ma la cấp bậc A tu la xuất thủ, Ngọc tu la tầm thường căn bản là không làm gì được hắn!

Đoàn người Lục Bình bởi vì mục tiêu quá lớn, dọc theo đường đi không thể không cẩn thận một chút, vì vậy tốc độ chậm quá nhiều. Dù vậy, bọn họ còn là gặp phải ma la tuần tra mấy lần trên mặt biên, cũng may Lục Bình chỉ huy thích đáng, tiêu diệt toàn bộ hết những ma la này, còn từ trong tay ma la lần nữa cứu hơn mười người nhân yêu hai tộc tu sĩ.

Trong đó còn gặp được một pháp tướng kỳ yêu tu đang bị hai con huyết ma đuổi giết. Bởi vì trước tiên thần niệm của Lục Bình đã phát hiện, sau đó cùng Vinh Thành lão tổ hai người lặn xuống gần đại chiến đột nhiên xuất thủ, cùng tên pháp tướng yêu tu kia trong ứng ngoài hợp, nhất cử chém giết một con tu la, một đầu khác cũng trọng thương chạy thục mạng.

Lúc này đám người Lục Bình sau khi hơn nửa ngày rốt cục chạy tới trên một chỗ hoang tiều cách ngoài Huyễn Linh thành chỉ có ba trăm dặm, lúc này ma la đại quân đã sớm đẩy đến thứ phòng tuyến thứ bảy, nhân yêu hai tộc liên thủ trên đạo phòng tuyến thứ bảy triển khai đánh giết như kẻ tử thù. Tiếng sấm rung trời cùng với linh khí ba động mãnh liệt mặc dù lúc này đám người Lục Bình ở ba trăm dặm bên ngoài đều cảm thụ rõ ràng.

– Ma la tuần tra bốn phía đã càng ngày càng dày đặc, trốn ở chỗ này không phải là biện pháp. Nếu chúng ta không nghĩ biện pháp vọt tới Huyễn Linh thành, sớm muộn sẽ bị ma la phát hiện cũng như bị vây giết không còn!

Người nói chuyện là một vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ mặc áo đỏ, người này chính là Phong Loan nhất tộc yêu tu Phong Hành Liệt mà trước đó Lục Bình cùng Vinh Thành lão tổ cứu được.

Lục Bình gật đầu một cái, xoay người hỏi Vinh Thành lão tổ:

– Tiền bối ngài thấy thế nào?

Vinh Thành lão tổ đáp:

– Đột phá ma la bao vây cũng không dễ dàng, huống chi coi như bọn ta xuất kỳ bất ý từ phía sau đột phá ma la đại quân, đến lúc đó tu sĩ kiến thủ đạo phòng tuyến thứ bảy không để chúng ta đi vào, vậy thì chúng ta những người này coi như là hoàn toàn bị từ bỏ rồi.

Ý tưởng của Vinh Thành lão tổ cùng Lục Bình bất mưu nhi hợp, hơn nữa Lục Bình tin tưởng nếu là một đám người mình tùy tiện xông trận, tu sĩ của đạo phòng tuyên thứ bảy tám chín phần mười chắc là sẽ không để bọn họ đi vào, trừ phi là người rất quen thuộc tiếp ứng, hơn nữa đến lúc đó sợ rằng còn sẽ phải chịu khiển trách.

Thần sắc trên mặt của Lục Bình lưu chuyển, nhìn tất cả mọi người một chút, nói:

– Tự ta sẽ lặn đi xem một chút trước!

Công phòng chiến của đạo phòng tuyến thứ bảy từ vừa lúc mới bắt đầu liền tiến vào bạch nhiệt hóa. Ma la đại quân khổng lồ cũng không lấy phương thức trước kia là ngay từ đầu chẳng qua là đem cấp thấp ma la làm tấn công tiền đạo, dùng để tiêu hao lực lượng của nhân yêu hai tộc liên quân, mà là từ vừa mới bắt đầu bọn nó đã hội tụ đại lượng huyết ma la trực tiếp đánh vào hộ đảo đại trận của các đảo tự, bức bách nhân yêu hai tộc pháp tướng tu sĩ trên đảo đi ra ngoài ứng chiến, thậm chí còn có Ngọc Tu La chung một chỗ bắt đầu gia nhập vào trong tấn công.

Mà trong việc công phòng của tất cả các đảo tự, lại lấy Cách Tử đảo nằm ở vị trí đột xuất nhất của khắp cả phòng tuyến liên đảo là diễn ra trận đánh kịch liệt nhất. Ma la đại quân ngay từ đầu đánh vào phòng tuyến của Cách Tử đảo, chính là mấy trăm đại tiểu ma la dưới sự hướng dẫn của một con Ngọc Tu La.

Thiên Khang lão tổ lấy Khai Sơn việt ứng chiến, lôi kéo đầu Ngọc Tu La trùng kích đó. Còn đám tu sĩ Chân Linh phái thì dựa theo phòng thủ đại trận bày ở Cách Tử đảo ngăn cản mấy trăm đầu ma la khác tiến công.