Chương 1542: Hủy đàn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khoảnh khắc Lục Bình dẫn đầu đánh nát tế đàn khiến cho không gian bích lũy hai bên sụp đổ Thiên Mã tộc trưởng vừa đúng dịp nhìn thấy Lục Bình khi đối mặt hai con Chân Ma liền liều chết tạm tránh qua một bên. Phút chốc đó, Thiên Mã tộc trưởng nhận định thực lực của Lục Bình bất quá tương đương với ông ta mà thôi.

Nhưng ông ta không biết rằng trước đó, Lục Bình gặp phải là dưới tình huống ba con Chân Ma liên thủ đánh lén vẫn có thể phản kích hoàn toàn đánh rớt cảnh giới của một con Chân Ma trong đó.

Khi Thiên Mã tộc trưởng đánh tâm tư ngao cò tranh nhau đánh nát kiếm quang vách tường do Lục Bình bày ra xông vào trong đó chuẩn bị ngư ông đắc lợi, nhưng không biết hắn sớm đã tỉ mỉ bày ra một đạo bẫy rập phía sau ông ta.

Sau khi Thiên Mã tộc trưởng xông vào trong bích chướng do Lục Bình lấy kiếm quang biến thành không lâu, trong trận pháp không gian bị đánh phá bên kia, Chân Ma đang cùng nhân tộc tu sĩ đang giằng co yếu thế đột nhiên bộc phát, lấy phương thức lưỡng bại câu thương bắt đầu đánh vào sự thủ ngự của nhân tộc tu sĩ.

Nhân tộc tu sĩ dưới sự bất đắc dĩ tạm thời tránh lui, nhưng không ngờ Chân Ma lại có thể buông tha ông ta xoay người vọt tới trong chiến đoàn chỗ Lục Bình.

Nhân tộc tu sĩ sửng sờ một chút, hiển nhiên lúc này trang huống ngoài dự liệu của ông ta. Nhưng ông ta cũng hiểu được năm con Chân Ma vây công Lục Bình cùng Thiên Mã tộc trưởng hai người tất nhiên là tình thế đã bị hỏng đến cực hạn. Một khi hai người không đỡ được, lập tức gặp nạn chính là ông ta.

Nghĩ tới đây, vị Chân Linh tu sĩ cũng không khỏi không phóng tới phía quang cầu do Lục Bình lấy Chân Linh Chi Kiếm hóa thành kiếm tường cố gắng chia sẻ áp lực của hai người.

Không ngờ trong lúc người này sắp đụng vào chiến đoàn, ông ta lại đột nhiên cứng rắn giữa không trung giải trừ độn quang dưới chân, thiếu chút nữa ngay cả chính ông ta cũng không thể ổn định thân hình.

Rồi sau đó trên mặt người này cho thấy một đạo vẻ nghi hoặc. Theo sát chính là chần chờ không chừng trong chốc lát, tiếp theo phảng phất hạ quyết tâm vậy, đột nhiên xoay người nhìn về phía một tòa tế đàn thật to đứng vững vàng trong trận pháp không gian chỗ sau lưng ông ta.

Thiên Mã tộc trưởng họa thủy đông dẫn, mặc dù khiến cho Lục Bình tức giận, nhưng không làm hắn bất ngờ. Thiên Mã tộc trưởng muốn tính toán hắn, hắn làm sao không muốn hoàn toàn thanh trừ hết người uy hiếp tiềm ẩn này.

Mặc dù bị bốn con Chân Ma vây công, nhưng Lục Bình phút chốc nhấc lên kiếm quang bích lũy, dưới chân đã nở rộ cửu phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa. Trận pháp linh văn trên mỗi một cánh hoa hô ứng lẫn nhau, trong chớp mắt tạo thành một tờ hoàn chỉnh Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ, nhất cử toàn bộ ngăn cản thế công của bốn con Chân Ma.

Hôm nay Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ, trải qua Lục Bình hơn năm trăm năm dựng dưỡng, rõ ràng đã là một món Thuần Dương linh bảo vượt qua lần lôi kiến thứ ba, làm Lục Bình bản mệnh linh bảo. Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ vừa là phòng ngự chí bảo trong tay Lục Bình, đồng thời cũng là căn cơ của Lục Bình bản mệnh nguyên thần đại trận.

Khoảnh khắc chắn bốn con Chân Ma, Lục Bình thậm chí đều không dùng tốn hao tinh lực tế lên nguyên thần đại trận. Hắn chỉ để ý lấy Chân Linh Chi Kiếm bày kiếm trận vây khốn chiến đoàn, đồng thời làm người ngoài không cách nào dòm ngó tình cảnh Lục Bình cùng Chân Ma đại chiến, trực tiếp một kiếm chém một con Chân Ma đường đột đột kích thành trọng thương.

Không có mối lo phía sau, Lục Bình bình tĩnh ung dung bày ra Nguyên Thần Đại Trận. Nếu như Thiên Mã tộc trưởng trong lòng còn lo cho đại cuộc thì cử chỉ này của Lục Bình coi như là giết gà mà dùng đao mổ bò. Nhưng nếu Thiên Mã tộc trưởng một nổi lên tâm tư không tốt, cũng không trách được Lục Bình lòng dạ độc ác.

Trên thực tế Lục Bình hiển nhiên coi trọng vị Thiên Mã tộc trưởng. Trong lúc Lục Bình mới vừa bày nguyên thần đại trận, kiếm quang bích lũy do hắn bày ra bên ngoài liền bị đánh vỡ. Thiên Mã tộc trưởng trong miệng gào lên muốn giúp Lục Bình một cánh tay lực, nhưng linh bảo trong tay văng thẳng qua phía hắn.

Mà trong ánh mắt sợ hãi của Thiên Mã tộc trưởng, bất đồng cùng cảnh tượng lưỡng bại câu thương của ông ta suy đoán mười hai viên ngũ sắc hào quang bay lên trời. Kiếm quang bích lũy trong nháy mắt bị mười hai viên ngũ sắc hào quang tản mát ra ánh sáng câu liên lẫn nhau hình thành một tòa trận pháp không gian thay thế.

Thiên Mã tộc trưởng đến lúc này làm sao không biết mình như cũ rơi vào trong sự tính toán của Lục Bình. Thậm chí lúc này Chân Ma trước mắt ông ta cũng từ bốn con biến thành ba con, hiển nhiên trong thời gian ngắn như vậy, Lục Bình không bị bốn con Chân Ma vây công bình yên vô sự, ngược lại chém giết một con trong đó.

Thiên Mã tộc trưởng há mồm thất thanh muốn gầm rống, nhưng không ngờ trận pháp hoàn toàn khép lại, hoàn toàn ngăn cách ông ta.

Thiên Mã tộc trưởng kinh hãi xoay người cố gắng đánh vỡ nguyên thần đại trận chạy ra khỏi. Bắc Hải Lục Thái Bình bản mệnh nguyên thần đại trận ở tu luyện giới uy danh hiển hách. Lục Bình năm đó đã từng lấy đấy vậy giết mấy vị cùng cấp tu sĩ, chấn động hết toàn bộ tu luyện giới. Cùng vào lúc đó, đại đa số tu sĩ mới ý thức tới Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên thì ra cũng không phải là một vị thuần túy kiếm tu.

Vì lý do thận trọng, Lục Bình còn cướp trước Thiên Mã tộc trưởng chém giết một con Chân Ma bị ông ta bị thương nặng. Lúc này Thiên Mã tộc trưởng tham gia đã không hề khiến cho Lục Bình chạy tới giật mình nữa. Duy nhất khiến cho Lục Bình hơi có băn khoăn chính là vị nhân tộc Chân Linh tu sĩ trong một bên không gian khác. Cũng may người nọ ít nhiều không khiến cho Lục Bình thất vọng, ít nhất hiểu được vào lúc này vẫn phải lấy đại cục làm trọng, không suy nghĩ thừa dịp cháy nhà hôi của.

Nhưng dù vậy, Chân Ma đang cùng người này giằng co qua lại đột nhiên bỏ đối thủ vọt ngược lại đến với hắn vẫn làm Lục Bình có chút chuẩn bị không kịp. Thậm chí suýt nữa bị con Chân Ma đó cùng Thiên Mã tộc trưởng trong ứng ngoài hợp xông phá nguyên thần đại trận.

Cũng may Lục Bình sớm có hậu thủ, lấy “Vô Hình kiếm quyết” kịp thời bức lui Thiên Mã tộc trưởng, thậm chí còn lợi dụng con Chân Ma mạo hiểm xông vào mà đâm bị thương ông ta.

Tuy nhiên Lục Bình lập tức ý thức được đây xem ra có người đang âm thầm chĩa mũi dùi đối phó với mình. Mà có thể thực hiện sự thay đổi khiến cho thông đạo đại trận này nhằm đánh vào mình, chỉ sợ cũng chỉ có kẻ giấu mặt phía sau màn từ khi khai thiên đến bây giờ vốn là kẻ đã lừa hết tất cả Chân Linh của phương thế giới này.

Lục Bình tuy rằng đang toàn lực ngự sử nguyên thần đại trận kẹt giết bốn con Chân Ma, nhưng thần niệm của hắn lại tràn đầy ba tòa trận pháp không gian bị đánh thông. Thời khắc chú ý hết thảy chung quanh, mắt thấy nhân tộc tu sĩ kia chần chờ chốc lát muốn tiến lên giúp một tay, Lục Bình vội vàng âm thầm truyền âm.

Bởi vì vừa lúc đó, Lục Bình thấy trong tế đàn phía sau ông ta lóe ra ánh sáng màu trắng nhàn nhạt. Loại ánh sáng kia Lục Bình bất quá quen thuộc, trong quá trình tiêu trừ những ma quật dưới đất do Vũ Văn thế gia âm thầm thao túng, loại ánh sáng kia chính là tình cảnh có ma la bị dựng dục hoặc là bị đưa tới.

Lục Bình liên tiếp hai lần bị Chân Ma bỏ đối thủ đánh vào, lại thấy ánh sáng lóe lên trên tế đàn, trong lòng nhất thời có cảm giác xấu, vội vàng thuyết phục vị nhân tộc tu sĩ kia đi đánh nát tế đàn cao vút.

Cũng may người nọ rất có thấy được nghe Lục Bình giải thích hiển nhiên nghĩ tới điều gì, xoay người liền ngự sử một đạo thần thông đánh tan ánh sáng nhún nhảy trên tế đàn. Rồi sau đó lại một đạo thần thông đánh tan tành đỉnh của tế đàn, đợi đến sau khi đạo thần thông thứ ba xuất thủ, cả tòa tế đàn hoàn toàn sụp đổ.

Tế đàn bị phá hủy, một bên trận pháp bích lũy khác của đạo trận pháp không gian này nhất thời đổ sụp, lộ ra một tòa trận pháp không gian khác lân cận cùng đạo trận pháp không gian này.

Nhưng trong tòa trận pháp không gian trừ tế đàn cao vút ra, cũng không có những tu sĩ hoặc là Chân Mã khác tồn tại.

Thần sắc nghi hoặc mới vừa thoáng qua, ánh mắt của ông ta lập tức nhìn chằm chằm trên mấy miếng vật bị bể trôi lơ lửng dưới tế đàn.

Ngay sau đó thần sắc của ông ta biến đổi, trong miệng không khỏi cả kinh nói:

– Đây chẳng phải là Diệu đạo hữu bản mệnh linh bảo Nam Minh Xích Viêm Kỳ, bản mệnh linh bảo bể tan tành, Diệu đạo hữu…

Vị Chân Linh tu sĩ họ Diệu ấy chính là một vị nhân tộc Chân Linh tu sĩ sau khi thành tựu Chân Linh một mực ở Vẫn Lạc mật địa nương tựa giấu mình dưới Vạn Độc Thương Khung Bích của Long Hòe lão tố.

Hiển nhiên trong tòa trận pháp không gian cũng đã trải qua một cuộc đại chiến cùng Chân Ma. Từ bản mệnh linh bảo của tu sĩ họ Diệu bể tan tành mà xét, trận chiến này sợ rằng đã dữ nhiều lành ít. Mà Chân Ma cùng ông ta đối chiến không biết là một con hay hai con, lúc này cũng không thấy tung tích, xem ra thông qua tế đàn rời đi rồi.

Trong lòng tu sĩ lập tức hiểu được, Lục Bình dặn dò ông ta tế ra thần thông phá hủy tế đàn chẳng những là để ngăn cách những Chân Mã khác có thể thông qua tế đàn truyền tống mà đến, đồng thời cũng là vì đả thông lối đi của những trận pháp không gian khác, hội hợp cùng các tu sĩ kẹt ở trong những trận pháp không gian khác, tụ tập sức mạnh cộng đồng.

Tu sĩ tế lên linh bảo đang muốn phá hủy tòa tế đàn trước mắt, nhưng không ngờ tòa tế đàn trước mắt cùng tế đàn của trận pháp không gian cho Thiên Mã tộc trưởng trước đó đồng thời lóe lên ánh sáng nhạt truyền tống.

Tu sĩ sửng sốt, lúc này lấy thực lực của ông ta nhiều nhất chỉ có thể tới kịp phá hủy một tòa trong đó, trong khi đó một tòa khác cũng không còn cách nào bận tâm. Huống chi một khi phá hủy một tòa trong đó, như vậy lập tức sẽ khai ích một tòa trận pháp không gian lân cận khác. Nơi đó tình cảnh như thế nào vẫn không biết. Nếu giống như tòa không gian chỗ người lúc này cũng đã đành, nhưng nếu gặp một chỗ trận pháp không gian đang loạn chiến, đến lúc đó tình thế chẳng phải là càng thêm hỗn loạn hay sao?

Nhưng nếu không phá hủy tế đàn, hai tòa tế đàn dưới mắt chí ít cũng đưa tới hai con Chân Ma. Lấy thực lực của ông ta nhiều nhất kiềm chế một con Chân Ma đã đỉnh thiên rồi, hai con Chân Ma đủ để đưa ông ta vào chỗ chết.

Tu sĩ trong lòng hung ác, đụng phải hai con Chân Ma hắn phải chết không thể nghi ngờ, còn không nếu đánh nát một tòa tế đàn nhìn xem vận khí ít nhất còn có thể gửi hy vọng vào sự trợ giúp của tu sĩ ở trận pháp không gian lân cận.

Sau một trận sơn bằng địa liệt, tế đàn trước người tu sĩ bị phá hủy. Truyền tống ánh sáng trên tế đàn mẫn diệt. Trận pháp bích lũy lân cận đổ sụp, lộ ra một tòa trận pháp không gian không một bóng người,

Trong lòng tu sĩ vui mừng, bất chấp linh bảo bể tan tành, áo quần, thậm chí thi hài tan nát phiếu tán trong cho tòa trận pháp không gian lân cận, ít nhất lúc này ông ta chỉ cần đơn độc đối phó Chân Ma của một tòa tế đàn truyền tống đến, vận khí này đã bị thật không tệ.

Nhưng không chờ tới lúc sự vui sướng trên mặt tu sĩ dừng lại thời gian bao lâu, vốn ánh sáng nhạt trên tế đàn của tòa trận pháp không gian kẹt thủ Thiên Mã tộc trưởng dần dần tiêu tán. Hai tiếng kêu gào liều lượng làm cho tu sĩ trong nháy mắt tâm như tro tàn, lại có hai con Chân Ma đưa tới!

Tu sĩ nhìn một chút Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên cùng Thiên Mã tộc trưởng đang bị bốn con “Chân Ma vây giết”. Tình cảnh trong chiến đoàn mặc dù không biết được, nhưng nghĩ tới mình đối phó một con Chân Ma đều lực không hề đủ, hai vị kia cho dù thực lực so với mình mạnh thì có thể mạnh tới đâu?

Mà hai con Chân Ma đối với tu sĩ nhìn cũng không nhìn một cái, chớp mắt truyền tống đến lập tức nhào tới chiến đoàn của Lục Bình cùng Thiên Mã tộc trưởng.

Tu sĩ rất rõ ràng hậu quả nếu hai con Chân Ma gia nhập chiến đoàn. Một khi Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên cùng Thiên Mã tộc trưởng hai người vẫn lạc, lấy mình còn không bằng thực lực của bọn họ, nhất định chết thảm hại hơn.

Dù sao thì cũng chết, liều mạng thôi!

Tu sĩ cắn mạnh răng, thân hóa thành một con cự quy Chân Linh ngăn trước người hai con Chân Ma, chỉ mong mình có thể trì hoãn nhất thời nửa khắc khiến cho chuyện xuất hiện chuyển cơ, nếu không mọi người chỉ có cùng chết.

Chưa từng nghĩ tụ tập mười tám vị Chân Linh tu sĩ đồng thời xông thông đạo đại trận còn rơi đến trình độ này, cũng không biết những người khác lúc này ra sao?

Tu sĩ mang ý niệm cuối cùng đánh tới hai con Chân Ma, trong giây lát nghe một tiếng vang thật lớn bên người. Không gian chấn động mạnh mẽ thậm chí ném bay Chân Linh chi khu của tu sĩ đánh về phía hai con Chân Ma. Rồi sau đó trước mắt tu sĩ liền bị ngũ sắc hào quang che giấu đầy trời.

Một đạo lực lượng nhu hòa đột nhiên vọt tới từ một bên khác. Thân thể của tu sĩ bị ném bay được cử lực lượng này chậm rãi tiếp ứng xuống, cũng không bị lực lượng mạnh mẽ mới vừa bộc phát làm chấn thương.

Mà khoảnh khắc tu sĩ bị ném bay, ông ta cũng nghe được hai con Chân Ma mới vừa xuất hiện sợ hãi kêu rên. “Phí Phản Doanh Thiên kiếm quyết” mất đi nguyên thần đại trận cấm cố trong phút chốc bạo phát ra uy năng kinh thiên động địa. Kiếm khí vô cùng đắt lực bộc phát mạnh mẽ nhất cử bị thương nặng hai con Chân Ma đưa tới cửa.

Một vị tu sĩ tướng mạo trẻ tuổi tuấn lãng, mang trên mặt một tia mỉm cười lạnh nhạt xuất hiện trước mặt của ông ta, không phải là Chân Linh tu sĩ trẻ tuổi nhất, Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên Lục Thái Bình thì là người nào!

– Đa tạ Lục đạo hữu cứu giúp!

Lục Bình khoát tay áo một cái cười nói:

– Thật ra là Mễ đạo hữu tương trợ tại hạ mới đúng!

Chân Linh tu sĩ họ Mễ cười cười. Khoảnh khắc Lục Bình nhất cử bộc phát ông ta đã biết được thực lực của hai bên chênh lệch, đương nhiên hiểu được ý tưởng tính toán trước đó của mình có điều sai lầm. Bất quá cũng may ông ta không kèm theo những tâm tư gì khác, ít nhiều gì cũng coi là khiến cho đối phương nhận một ân tình của mình.

Tu sĩ họ Mễ nháy mắt một cái, nhìn chung quanh một chút, khi đó mới hỏi:

– Xin hỏi Lục đạo hữu, vị Thiên Mã tộc trường lúc này…

– Thiên Mã tộc trưởng a…

Trên mặt Lục Bình vốn mỉm cười dần dần bình tĩnh lại, bình tĩnh thậm chí làm tu sĩ họ Mễ trong lòng tràn đầy đè nén.

– Thiên Mã tộc trưởng cùng tại hạ liên thủ lực chiến Chân Ma, cuối cùng lại là cùng một con Chân Ma đồng quy vu tận, ngược lại tại hạ may mắn còn sống.

Lục Bình với ánh mắt nhàn nhạt kể kết cục của Thiên Mã tộc trưởng, ánh mắt lẳng lặng nhìn tu sĩ họ Mễ, thần sắc thậm chí còn mang một tia tiếc hận cùng hối tiếc.

Tu sĩ họ Mễ chẳng biết sao cũng bị ánh mắt thâm u của Lục Bình nhìn chằm chằm sợ hãi trong lòng, trong miệng không tự chủ được nói:

– Thiên Mã tộc trưởng đại nghĩa, cũng đáng tiếc!

– Đúng vậy, thật là đáng tiếc!