Chương 588: Trách mắng khó hiểu

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình đem Thiên Hoa lộ đưa đến trước mặt của Lục Cầm nhi, nói:

– Đây là Thiên Tượng sư bá tổ đưa cho ngươi một cuộc đại cơ duyên. Ngươi hãy hấp thu cẩn thận luyện hóa, lấy tu vi trước mắt của ngươi, nếu là luyện hóa hoàn toàn, sợ rằng trực tiếp sẽ chuẩn bị đột phá đoán đan trung kỳ rồi.

Lục Cầm nhi nghe xong hiển nhiên mừng rỡ, lúc này tu vi của nàng đã lên cấp đoán đan tầng ba mấy năm. Lục Câm nhi trên tu luyện tuy cũng một cô gắng, nhưng kiên nhẫn cũng không đủ, cũng may tư chất của nàng rất cao. Lục Bình đốc thúc lại nhanh, mới không lãng phí tư chất thượng hạng của nàng, nhưng trong lòng thật ra thì đã sớm đối với sự tu luyện năm này qua tháng khác mà mệt mỏi đến chán ghét. Lúc này nghe Lục Bình nói đạo ngân quang trước mắt này lại có thần hiệu như thế, lập tức lấy ngân quang từ trong tay của hắn, xoay người đã cám ơn Thiên Tượng lão tổ, không kịp chờ đợi bay trở lại bế quan trong Hoàng Kim ốc.

Thiên Tượng lão tổ đột nhiên ngẩng đầu nhìn phương hướng lúc trước Thiên Cầm lão tổ rời đi. Khi Lục Bình như có cảm giác, Thiên Cầm lão tổ đã ở chân trời hóa thành một đạo thất thải hồng quang rơi xuống trước người của hai người.

Thiên Cầm lão tổ sau khi rơi xuống đất liền cảm nhận được chân nguyên ba động của cả người Thiên Tượng lão tổ mênh mông vô cùng, lập tức tâm tình kích động nói:

– Chúc mừng sự bá trở thành pháp tướng đại tu sĩ, Chân Linh phái ta từ nay cũng muốn chân chính ở tu luyện giới có một chỗ để nói chuyện rồi!

Môn phái ở tu luyện giới mặc dù chia làm cự hình, đại hình, trung hình, tiểu hình bốn nhóm thế lực, nhưng chân chính lời nói có phần lượng ở tu luyện giới, ít nhất cũng phải là cái loại môn phái trong có pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Đôi khi, một ít trung hình môn phái không có đại tu sĩ trấn giữ ở tu luyện giới, phân lượng lời nói thậm chí còn không theo kịp một vị pháp tướng kỳ đại tu sĩ xuất thân từ tán tu.

Dĩ nhiên, một vị tán tu tu sĩ ra đời có thể đem tự thân tu vi đẩy lên tới cảnh giới pháp tướng hậu kỳ, ngoài tầm tính, trí khôn, thực lực, thậm chí cơ duyên, hiển nhiên đều là lựa chọn trên hết, có thể lấy một người địch một nhà môn phái cũng không ngoài ý.

Nhưng lúc này Chân Linh phải có đại tu sĩ nhà mình, ngoài uy thế lại là bất đồng, lại theo như lời của Tiêu Dao phái Tiêu Ngọc Hoàn lão tổ vậy, Chân Linh phái còn kém cũng chẳng qua là một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Một khi có đại tu sĩ ra đời ở Chân Linh phái, như vậy thực lực của Chân Linh phái sẽ trực tiếp tăng lên, thậm chí so sánh cùng đệ nhất đẳng ngũ gia môn phái trong hải ngoại tu luyện giới trung hình thế lực cũng không kém chút nào. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà Tiêu Dao phái hết sức lôi kéo Chân Linh phái.

Có pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ lĩnh hàm chín vị pháp tướng kỳ tu sĩ của Chân Linh phái, bực này thực lực đã đủ cho bất kỳ môn phái nào ở hải ngoại tu luyện giới trừ Thủy Tinh cung ra đều tăng thêm coi trọng.

Sau khi trở về Kinh Chập đảo, Thiên Tượng lão tổ cũng không đem tin tức thành tựu đại tu sĩ của mình bá tán ra phía ngoài, chỉ có hai vị chân nhân Huyền Sâm cùng Huyền Hư vội vã chạy tới chúc mừng. Nhưng sự tình Thiên Tượng lão tố thành tựu đại tu sĩ nếu sau khi lan rộng ra ngoài, không biết sẽ mang đến bao nhiêu vui mừng cho Chân Linh phái.

Đón nhận sự chúc mừng của hai người Huyền Sâm cùng Huyền Hư, Thiên Tượng lão tố xoay người phân phó với Thiên Cầm bên cạnh, nói:

– Chuyện ở đây đã xong, người dẫn chư vị đệ tử trở về Thiên Linh sơn đi, liên quan tới chuyện ta lên cấp đại tu sĩ chỉ cần mấy vị lão tổ trong môn phái, còn có Huyền Sơn, Huyện Thành, Huyện Phong, Huyền Thuật, Huyền Hoa nhóm mấy người này là được, những người khác phải nghiêm khắc giữ bí mật.

Thiên Cầm lão tổ gật đầu nói phải. Thiên Tượng lão tố liên xoay người hướng về phía Lục Bình cười nói:

– Nguyên vốn chuẩn bị một phần đại lễ cho người, không ngờ lão phu cũng lại may mắn sống lại. Tiểu tử ngươi trong lòng sẽ không thất vọng chứ?

Lục Bình vội xung không dám, Thiên Tượng lão tổ thành công vượt qua kiếp số, hắn làm gì còn dám đem chuyện lúc trước lão nhân gia ông ta giao cho đồ đạc của mình chiếm lấy, đã sớm tại chỗ trao cho Thiên Tượng lão tổ. Lục Bình trong lòng mặc dù nhớ mãi không quên trận phẩm cất giấu trong trữ vật pháp khí của Thiên Tượng lão tổ, nhưng trên mặt lại nào dám hiển lộ chút nào!

Nghe Thiên Tượng lão tổ nói, Lục Bình vội vàng khoát tay, nói:

– Sư bá tổ, lời này đệ tử lại không chịu nỗi nha, nếu là truyền đến trong tại của lão sư, đệ tử không thể thiếu sẽ bị một trận no đòn.

Thiên Cầm lão tổ nghe Lục Bình nói Thiên Linh lão tổ, lập tức chính là cả đời hừ lạnh. Huyền Hư cùng Huyền Sâm tường nhìn nhau cười khổ một tiếng, chỉ có Lục Bình cùng Thiên Tượng lão tổ phảng phất không nghe được vậy.

Nhưng mà Thiên Tượng lão tổ chẳng biết tại sao, cũng lần nữa cười mắng:

– Người tiểu quỷ này cũng thật là lớn gan, thậm chí ngay cả lôi kiếp của lão phu cũng dám nhúng tay vào.

Thiên Cầm lão tổ cùng Huyền Sâm, Huyền Hư hai vị chân nhân nghe vậy đều sắc mặt đại biến, ánh mắt nhìn về phía Lục Bình cũng mang theo một tia trách cứ.

Bất quá Thiên Tượng lão tổ lại tiếp tục nói:

– Cũng may trời xui đất khiến, ngược lại làm cho người trong lúc vô tình suy yếu lôi kiếp, lão phu ít nhiều cũng được người trợ giúp, lần này coi như là công quá tương để rồi. Tuy nhiên sau này vạn không thể tùy ý can thiệp lôi kiếp của người khác, nếu không phải ngươi là bổn phái đệ tử, lúc ấy lão phu đã sớm đánh chết người. Tu sĩ độ lối kiếp, đối với mọi thứ có thể uy hiếp luôn luôn đều ôm nguyên tắc thà giết lầm chớ bỏ qua cho.

Thiên Tượng lão tổ nói với gương mặt đầy sát ý. Cỗ sát khí này mặc dù cũng không phải là nhằm vào Lục Bình, nhưng trong lòng hắn thì lại rất đỗi không phục, nguyên vốn muốn há mồm tranh luận, có thể xem ra Thiên Tượng lão tổ ánh mắt vẫn đang ngó chừng hắn, trong lòng chuyển niệm vừa nghĩ, từ trước đến sau, Thiên Tượng lão tổ lại không nói tới Thất Bảo Lôi Hồ chút nào, trong này tất nhiên có ẩn tình, vì vậy Lục Bình lựa chọn trầm mặc.

Thiên Tượng lão tổ vừa dứt lời, trong động phủ hoàn toàn yên tĩnh. Huyền Sâm chân nhân có chút kinh ngạc nhìn Thiên Cầm lão tổ một bên im lặng không lên tiếng, không biết nàng luôn luôn cùng Thiên Linh lão tố không hợp nhau vì sao lần này cũng không làm khó Lục Bình. Đây chính là một lần cơ hội đả kích ngàn năm một thuở Liễu Thiên Linh, can thiệp lôi kiếp của người khác, đây chính là kiêng kỵ lớn của tu luyện giới.

Huyền Sâm chân nhân hiển nhiên là không muốn Lục Bình bị trách phạt, đặc biệt là lúc nghe Lục Bình mặc dù lỗ mãng, nhưng cũng trong lúc vô tình trợ giúp Thiên Tượng lão tổ vượt qua lối kiếp, vì vậy cần nhắc một chút, liền nói:

– Sư bá, Huyện Bình sư điệt này tuy là lỗ mãng, nhưng cũng may chưa chú thành sai lầm lớn, hơn nữa ngoài dụng tâm cũng hy vọng có thể trợ giúp sư bá vượt qua lối kiếp. Hôm nay sự bá bình yên vô sự, bồn phái sinh ra một vị đại tu sĩ trấn giữ, chính là lúc cả phái cùng ăn mừng, mong rằng sự bá có thể từ đó mà xử lý nhẹ được không?

Huyền Hư chân nhân là đệ tử thần truyền của Thiên Tượng lão tổ, lúc nghe lão sư nói, hảo cảm lúc trước đối với Lục Bình lập tức giảm đi hơn phân nửa, nghe được Huyền Sâm chân nhân vì Lục Bình thuyết tình, hắn ngồi ở một bên không nói một câu, rõ ràng đối với Lục Bình có bất mãn.

Thiên Tượng lão tổ khoát tay cười nói:

– Chuyện này lão phu tự có tính toán, bọn ngươi không cần hỏi tới. Chuyện của Đông hải kết thúc ở đây, lão phu tiếp tục trấn giữ Kinh Chập đảo một khoảng thời gian. Bọn người đi trước trở về trong phái, mấy đệ tử đời thứ ba được thiên địa linh vật, lúc này sợ rằng đã sớm không kịp chờ đợi muốn luyện hóa rồi.

Đám người Thiên Cầm lão tổ thối lui ra sau động phủ của Thiên Tượng lão tổ. Lục Bình lại bị Thiên Tượng lão tổ đơn độc lưu lại trong động phủ mật đàm nửa ngày.

Sau nửa ngày, Thiên Cầm lão tổ cùng Huyền Sâm chân nhân dẫn đám người Huyền Điền, Huyền Tuệ, Huyền Như, Huyền Vũ, Huyền Bối đã sớm ở trước Truyền Tống trận chờ. Đám người Huyền Hư chân nhân vẫn như cũ đi cùng Thiên Tượng lão tổ ở lại giữ Kinh Chập đảo, tuy nhiên lúc này cũng đều chạy tới đưa tiễn.

Lục Bình vội vã chạy tới, cáo lỗi cùng hai người Thiên Cầm lão tổ cùng Huyền Sâm chân nhân. Thiên Cầm lão tổ từ chối cho ý kiến. Huyền Sâm chân nhân như có điều suy nghĩ. Huyền Hư chân nhân chỉ là nhàn nhạt nhìn Lục Bình một cái, mấy vị sư huynh sự tỷ khác nhìn Lục Bình cũng khuôn mặt vẻ kỳ quái.

Lục Bình trấn định như thường, căn bản không vì thần sắc của mọi người sở động, sau khi từ giã cùng Cơ Huyền Hoàn, Vệ Huyền Bằng, Truyền Tống trận khai ra, không biết qua bao lâu, một đạo ánh sáng thoáng qua, đám người Lục Bình đã trở về Bắc Hải xa cách gần một năm.

Lục Bình mới vừa đứng vững vàng gót chân ở Truyền Tống trận, ngay sau đó bên người liền dâng lên một đạo khí thế thật lớn.

Thiên Cầm lão tổ từ trên Truyền Tống trận chậm rãi bay lên trời, một cổ não khí thế của pháp tướng kỳ bay lên, tựa hồ tuyến cáo với toàn bộ Chân Linh phái bà ta đã trở về!