Chương 1128: Phản sát chạy trốn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Văn tiên sinh lúc này mới phát hiện, không biết từ khi nào mình đã bị lọt vào một thứ trận pháp không gian chớp lóe mười hai đạo ngũ sắc hào quang giữa không trung.

Văn tiên sinh hít một hơi thật sâu. Lục Bình cảm giác được thần niệm của Văn tiên sinh trong nháy mắt quét qua toàn bộ trận pháp không gian, không khỏi cười cười một tiếng, trong tai nghe được ngôn ngữ của Văn tiên sinh, nói:

– Trận pháp thật tinh diệu! Đây cũng là một lá bài tẩy mà ngươi ẩn giấu đúng không?

Độn quang dưới chân nhất thời tiêu tán. Văn tiên sinh sửa lại áo quần, chậm rãi xoay người lại, nhìn về phía Lục Bình đột nhiên cười một tiếng, nói:

– Xem ra chính các hạ là người ẩn giấu sâu nhất trong lớp tu sĩ đời thứ ba của tu luyện giới. Mặc dù các hạ đã biểu hiện rất ưu tú, ưu tú đến mức toàn bộ tu luyện giới đều bắt đầu chú ý đến người là vị tân tú xuất thân từ Bắc Hải này, nhưng tất cả mọi người vẫn bị ngươi lừa. Người còn ưu tú hơn so với bọn họ tưởng tượng!

Lục Bình sắc mặt bình tĩnh, nghe xong những lời của Văn tiên sinh, lúc này mới mỉm cười nói:

– Thừa ơn tiên sinh khích lệ, vãn bối thẹn không dám nhận. Chẳng qua là vãn bối có một chuyện không hiểu, hôm nay tiền bối xuất thủ bởi vì lệnh của Vũ Văn huynh sao?

Văn tiên sinh cười hỏi lại:

– Nếu như lão phu nói là bởi vì thèm thuồng di hài của trận pháp sư mà các ngươi tìm được, ngươi có tin không?

Lục Bình gật đầu đáp:

– Từ cách bố trí của trận pháp tầng thứ tư mà xét, tiền bối hiển nhiên có chuẩn bị, căn bản vì vãn bối mà tới. Tuy nhiên chỗ đạo trận pháp thứ năm tiền bối tựa hồ xuất thủ hấp tấp một chút, có lẽ bởi vì là do có trận pháp di hài. Nhưng đây chẳng qua là tạm thời khởi ý thôi, tiền bối đúng là vẫn vì vẫn bối mà tới.

Văn tiên sinh gật đầu nói:

– Ngươi nói tuy không đúng hoàn toàn nhưng cũng chênh lệch không xa. Tuy nhiên xuất thủ cướp đoạt di hài đó là tạm thời khởi ý, nhưng lòng chứa ý giết người làm sao cũng không phải là tạm thời khởi ý?

– Vậy sao?

Lục Bình có vẻ tò mò về phía Văn tiên sinh, hỏi:

– Chẳng qua là tạm thời khởi ý thôi sao?

Văn tiên sinh cười, lắc đầu đáp:

– Tâm tư giết ngươi dĩ nhiên đã sớm có, không chỉ lão phu, mà là tinh anh trong đời thứ ba của các ngươi, nếu không phải có quan hệ cực tốt, nếu ai không cẩn thận lọt vào hiểm địa, có mấy người sẽ nhịn không ném đá giấu tay, lão phu đương nhiên cũng có tâm tự như thế.

Lục Bình ”ồ” lên một tiếng, nói:

– Đúng vậy, Không Minh di trận đối với vãn bối mà nói đích xác là hiểm địa, đối với tiền bối mà nói lại chính là địa lợi lớn nhất. Một tăng một giảm như thế, đừng bảo là tiền bối, đổi lại thành vãn bối chỉ sợ cũng không nhịn được phải xuất thủ. Tâm tư lần này của tiền bối, cũng coi là chia nỗi lo âu cho chủ.

Văn tiên sinh nhìn thấy Lục Bình một mực đổ tội lên trên người của Vũ Văn Phi Tường, chỉ liên tục cười khổ. Tuy nhiên lão cũng lười phản bác, dù sao Lục Bình cũng sẽ không tin, huống chi lão đúng thật chính là có tâm tư này.

Lục Bình dùng bản mệnh nguyên thần đại trận vây khốn Văn tiên sinh bên ngoài đạo trận pháp thứ ba, nhưng không phát hiện liên tục có hai đạo trận pháp bị đánh vỡ sau khi Lục Bình dùng Phá Cấm Phù cùng với thần thông mạnh mẽ hủy diệt tính, dần dần, mấy đạo trận pháp phụ cận liên kết qua lại với trận pháp đã chậm rãi biến đổi màu sắc.

– Tiền bối, ngài sao rồi, đi mau a! Trận pháp bị đánh phá đã kinh động trận pháp sư tiềm tu trong di trận, bọn họ đã chạy tới về phía đây. Màu sắc trận pháp bên ngoài đã bị sửa đổi, đây là bọn họ đã cố gắng thông qua trận pháp thế hệ liên kết qua lại tăng thêm ảnh hưởng bên phía chúng ta, hiện tại phía ngoài nhất tất nhiên đã bị phong tỏa.

Trong bản mệnh nguyên thần đại trận, Văn tiên sinh đương nhiên là không nghe được tiếng thét của Đặng Minh, nhưng bản thân Lục Bình lại nghe rất rõ ràng, nhất thời hiểu ra lúc này Văn tiên sinh đang trì hoãn thời gian. Một tên trận pháp tông sư lúc trước thiếu chút nữa là khiến cho mình lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục, nếu kéo tới mấy người giống như Văn tiên sinh, trong tay hắn hiện giờ không còn nhiều Phá Cấm Phù để lãng phí như vậy.

Một đóa ngũ quang sắc hoa đột nhiên rơi xuống từ bầu trời của trận pháp không gian, từ phía sau lưng đánh tới Văn tiên sinh.

Văn tiên sinh lúc này đã âm thầm tránh thoát sự trói buộc của trận pháp lúc trước. Dẫu sao y cũng là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, sau khi trải qua chuyến đi Ngũ hành quy tàng, tu vi tự thân lấy được củng cố và tiến một bước, thực lực không thấp. Bản mệnh nguyên thần đại trận mặc dù tinh diệu vượt xa ngoài ý liệu của y, nhưng trong lúc cấp thiết có thể thoát khỏi trận pháp trói buộc đã là đáng quý, muốn tránh khỏi đòn công kích của Lục Bình thì căn bản không làm được.

Văn tiên sinh lấy một loại tư thái cực kỳ thảm hại tránh thoát một kích sau lưng đó, lúc này mới phát hiện trong trận pháp không gian có một loại lực lượng cực kỳ quỷ dị vào thời khắc đó ảnh hưởng các loại động tác của y. Nếu không phải như vậy, một kích của ngũ quang sắc hoa trước đó làm sao lại khiến cho lão đường đường là pháp tướng trung kỳ tu sĩ thảm hại như vậy.

Trận đồ, đúng rồi! Trận pháp như vậy thi triển ra từ một tu sĩ không phải là trận pháp sư, đó nhất định phải có trận đồ mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực trong tay tu sĩ bình thường.

Văn tiên sinh không hổ là một trong mấy vị trận pháp tổng sư hàng đầu của tu luyện giới, rất nhanh sau đó nghĩ rõ chỗ của vấn đề, lập tức nhớ lại một đóa Bạch Ngọc Liên Hoa dưới chân Lục Bình lúc trước, trong miệng không khỏi hô:

– Bạch Ngọc Liên Hoa, cửu phẩm Bạch Ngọc Liên, một cái trận đồ rất tuyệt, các hạ có khí vận tốt thật!

Lục Bình không để ý tới, giữa không trung lần nữa rơi xuống hai đạo ngũ quang sắc hoa. Lúc này Văn tiên sinh mới nhìn rõ trong ánh sáng là một viên hạt châu tròn trịa lớn chừng quả đấm, trước sau ba viên Nguyên thần châu giáp công tới Văn tiên sinh, bốn phía đều dâng lên mông quang màu trắng. Văn tiên sinh cả người nhất thời cảm giác vô luận đi phương hướng nào đều nửa bước khó đi, giống như chìm vào đáy nước vẫn muốn nghịch lưu mà đi vậy.

Nhưng Văn tiên sinh dĩ nhiên sẽ không bó tay chờ chết, trong tay của y đột nhiên xuất hiện một cái dù, đột nhiên chống đỡ ra phía ngoài, lấy cán dù làm trung tâm, tám chi tán cốt đẩy mặt tán khai mở ra phía ngoài. Một đạo trận pháp nhất thời thành hình, hơn nữa mạnh mẽ khảm vào trong bản mệnh nguyên thần đại trận của Lục Bình. Ba viên Nguyên thần châu trước sau giáp công tức thì bị một cỗ lực lượng quái dị đột nhiên xuất hiện lôi kéo, chia ra từ hai bên tán ra gào thét bay vụt qua, không đánh trúng Văn tiên sinh.

Trận pháp thuật thật cao minh, không ngờ lại có thể trong nháy mắt đã mạnh mẽ phá vỡ nguyên thần đại trận mà mình chưởng khống như vậy, lại đem trận pháp trên tán dung nhập vào trong nguyên thần đại trận, tránh khỏi Nguyên thần châu tập sát!

Tuy rằng loại lấy tán làm thành trận này mặc dù tinh diệu, nhưng nguyên thần đại trận dù sao cũng là bản mệnh pháp trận của Lục Bình, hơn nữa pháp trận bản thân chính là một thứ hạng nhất nhất trong tu luyện giới. Văn tiên sinh có thể xuất kỳ bất ý bổ vào bên trong trận pháp, nhưng Lục Bình toàn lực phản kích cũng chỉ có thời gian trong phút chốc là lập tức đánh đại tán đẩy dạt từ bên trong trận pháp ra.

Lục Bình chỉ một cái về phía Bạch Ngọc Liên Hoa dưới chân, một chùm ánh sáng màu trắng nhất thời bốc lên từ trong trận đồ. Văn tiên sinh không thể quấy nhiễu hay mượn đến lực vận chuyển của bản mệnh nguyên thần đại trận nữa, chỉ đành phải lấy bản mệnh pháp bảo trong tay mạnh bạo ngăn cản Nguyên thần châu công kích.

Đinh! Đinh! Đinh!

Văn tiên sinh rốt cục lần nữa đỡ được ba viên Nguyên thần châu công kích. Y lại thấy không biết vì sao khi đó từ giữa không trung của trận pháp không gian lần nữa rơi mất ba viên Nguyên thần châu, khiến cho Nguyên thần châu vậy công Văn tiên sinh đạt tới sáu viên.

– Ngươi thật coi trọng lão phu quá rồi, nhưng người cho rằng mình bây giờ còn có thể đi ra khỏi Không Minh di trận sao? Ngươi sớm muộn gì cũng phải chết bồi cùng lão phu thôi!

Sau khi làm bị thương nặng Văn tiên sinh, và ngăn lại hành động tự bạo của y, Lục Bình nhìn về trận pháp bốn phía, quả thật phát hiện toàn bộ tầng một, hai, ba của Không Minh di trận đã nổi lên hồng quang lập lòe, hơn nữa còn bắt đầu lan tràn về phía tầng trận pháp bên trong, tựa hồ muốn tạo thành một vòng vây vậy.