Chương 1329: Cửu Huyền chung chiến ( còn tục )

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình vốn còn đang tâm tư xấu là liệu có nên từ trên người của Lỗ gia tu sĩ lấy được cách điều chế để luyện chế Hóa Niệm Tán hay không, nhưng không ngờ tới trước đó hắn thử dò xét đã chọc giận Lỗ gia tu sĩ bày ra thần niệm bình chướng. Một cỗ thần niệm tương đương với cấp bậc đại tu sĩ mãnh liệt tuôn ra từ trong bình chướng, giống như hồng lưu vỡ đê đánh tới đám người Lục Bình.

Lục Bình mặt liền biến sắc, hô lên:

– Cẩn thận, không phải là Ngọc Ma, là Trung thổ Lỗ gia tu sĩ!

Mọi người như lâm đại địch, thân hình của Ân Thiên Sở một trận hoảng hốt sắp biến mất không thấy từ giữa lưng chừng trời, không ngờ Lục Bình cũng đã bắt được chính xác thân hình của gã, nói:

– Lỗ gia tu sĩ, Ẩn Nặc Thuật rất khó trốn được. Thần niệm của người đó đánh vào đã đem một đám kịch độc phát ra bốn phía của bình chướng.

Ân Thiên Sở ngẩn người, hỏi:

– Ngươi trúng độc rồi sao?

Lục Bình cười lắc đầu một cái. Trước đó thời điểm Lục Bình lấy thần niệm xâm lấn bình chướng đích xác trong bất tri bất giác dính loại độc tố vô hình vô sắc. Những loại độc tố này cũng không so với Hóa Niệm Tán làm tổn thương thần niệm. Nó càng giống như là một loại dấu hiệu vào bên trong thần niệm của tu sĩ, khiến cho Lô gia tu sĩ có thể truy tung cùng phân biệt sự tồn tại của những người này.

Tuy nhiên vào thời điểm Lục Bình lấy Bích Lân Hồn Hỏa hóa giải Hóa Niệm Tán ăn mòn thần niệm, cũng đã hóa giải loại độc tố vô thanh vô tức xâm nhập thần niệm. Đồng thời cũng mới để cho Lục Bình biết được vốn bản thân mình trong vô thanh vô tức đã trúng một ám toán năng khác.

Mắt nhìn thần niệm của đối phương đánh vào vọt tới chỗ phương hướng của bốn người, tuy rằng Lục Bình không sợ hãi, nhưng trong bụng lại kiêng kỵ những người khác có thể ngăn cản loại thần niệm thần thông quỷ dị đó hay không. Vì vậy Lục Bình lay động Quái Vân Phàm cầm trong tay. Vô số tường vẫn bay lên bốn phía, bảo vệ bốn người trong đó, đồng thời tay phải duỗi một cái. Một đóa hỏa diễm màu xanh chỉ có dùng thần niệm mới có thể phát giác được treo trên cao thiếu đốt, rồi sau đó bắn ra phía ngoài. Ngọn lửa bám trên tường vân lập tức khuếch trương, trong phút chốc khắp nơi đều dâng lên ngọn lửa màu xanh nhạt ở mặt ngoài của tường vân vây lượn quanh mọi người.

Một cổ thần niệm của đại tu sĩ đánh vào giống như hồng thủy mãnh thú vọt tới bốn người. Mà thời điểm ngọn lửa màu xanh biếc từ từ bay lên ở mặt ngoài tường vân, thần niệm mạnh mẽ đánh vào lại đột nhiên sẽ ngưng.

– Bích Lân Hồn Hỏa?

Ý niệm truyền tới trong thần niệm câu thông cùng Lục Bình, trong giọng nói đưa tới cũng không che giấu kinh nghi của lão ta thậm chí mang theo một tia tham lam mừng rỡ, nói:

– Mấy tên tiểu quỷ không biết gì hiển nhiên cũng dám trêu chọc lão phu. Linh hỏa kia lão phu coi như là bồi thường rồi!

Nếu vị Lỗ gia tu sĩ phát giác Bích Lân Hồn Hỏa, đương nhiên sẽ không đưa lên thần niệm của bản thân để bị đối phương đốt nữa. Nhìn từ tình huống nào đó, Bích Lân Hồn Hỏa ngược lại cùng Hóa Niệm Tán có chút chỗ giống nhau. Chẳng qua là uy lực của Bích Lân Hồn Hỏa thường thường tăng lên theo thần niệm tu vi của tu sĩ luyện hóa nó. Còn Hóa Niệm Tán tổn thương lên thần niệm vẫn là một lượng cố định. Hơn nữa trước mặt Bích Lân Hồn Hỏa, Hóa Niệm Tán hiển nhiên phải bị nó khắc chế.

Lỗ gia tu sĩ thu hồi thần niệm cũng không khiến cho Lục Bình cảm giác được dễ dàng, ngược lại thần sắc càng lúc càng ngưng trọng. Bởi vì vào phút chốc người nọ thu hồi thần niệm, Lục Bình đã rõ ràng nhận ra được thần niệm của vị đại tu sĩ trước mắt cũng cực cao, không phân cao thấp so với hắn.

Vào lúc người nọ từ bỏ thần niệm đánh vào, hắc vụ bao phủ bên ngoài ba dặm lúc trước đột nhiên một đường tăng vọt. Trong chớp mắt bên bốn người Lục Bình toàn bộ bị bao phủ trong hắc vụ.

Vẻ mặt Lục Bình không thay đổi vẫn ở chỗ cũ đem bốn người vây vào giữa Quải Vân Phàm. Mà trải qua đoạn đường đại chiến rèn luyện, Thanh Hồ cùng Lưu Thiên Viễn thời điểm đối mặt đại tu sĩ không có loại kinh sợ trước kia nữa, lộ ra ung dung rất nhiều, hai người đều đã làm xong chuẩn bị cùng tu sĩ khai chiến, dĩ nhiên trọng yếu hơn chính là bên người bọn họ có một đồng bạn vài lần lấy thực lực tuyến đối áp chế đại tu sĩ.

Quả nhiên, Lục Bình vào thời điểm bị mây mù màu đen của lão ta tăng vọt vây quanh chẳng những không lộ ra vẻ ngưng trọng chút nào, mà còn như trút được gánh nặng cười mấy tiếng “ha ha”, sau đó càng thêm tiếng huýt gió ”hà hà” liên tiếp vọt tới, thậm chí tiếng cười trở nên liên miên không dứt.

Lần này ngược lại thì làm đám người Ân Thiên Sở có chút không nghĩ ra được. Từng người một hai mặt nhìn nhau nhìn Lục Bình, lại thấy hắn đưa tay vẽ một nửa vòng tròn trước mặt. Một lối đi không gian từ từ bắt đầu thành hình, cuối lối đi không gian, dường như cũng có một mảnh ba quang lập lòe.

Thanh Hồ cuối cùng có chút không nên được tức giận hỏi:

– Lục huynh, đây là, đây là thế nào?

Không nén được tức giận không chỉ Thanh Hồ, còn có vị Lỗ gia đại tu sĩ đem hắc vụ bao vây đám người Lục Bình, đã bị cảm giác mình nắm chắc phần thắng.

– Tiểu tử, chết đến trước mắt ngươi cười cái gì?

Lục Bình nhìn một chút hắc vụ càng lúc càng phát ra nồng đậm bốn phía, thậm chí những hắc vụ đó lúc tiếp xúc cùng Bích Lân Hồn Hỏa thiêu đốt bên ngoài bốn người phát ra tiếng vang “xì xì”. Bởi vì Bích Lân Hồn Hỏa chỉ có thần niệm mới có thể phát hiện, vì vậy lúc này nhìn qua tường vân do Quải Vân Phàm biến thành và hắc vụ giữ vững khoảng cách dày ba tấc. Âm thanh “xì xì” quỷ dị chính là truyền tới từ trong khoảng cách dày ba tấc đó.

– Tiểu tử, tốt nhất người nên thu hồi Bích Lân Hồn Hỏa của người đi. Phệ hồn khói độc của lão phu tuy nói là bắt chước theo phệ hồn độc vụ của tu ma luyện chế mà thành, nhưng bản chất cũng không phải là hồn niệm tạo thành. Bích Lân Hồn Hỏa của người nhiều nhất chính là tiêu hao một ít độc vụ thôi. Ngược lại, độc vụ của lão phu thì khắc chế linh hỏa của ngươi. Nếu ngươi không muốn làm hư hại hoàn toàn linh hỏa kia tốt nhất hãy thu hồi đi. Lão phu có thể mở một góc lưới tha các ngươi một con đường sống!

Lục Bình nghe vậy thấy buồn cười, nói:

– Vị tiền bối này nói trước sau có vẻ vô cùng mâu thuẫn rồi. Theo như lời của tiền bối, bọn ta dù sao cũng phải chết, Bích Lân Hồn Hỏa có thu hồi lại hay không thì có gì khác biệt chứ?

Chỗ sâu hắc vụ truyền tới một tiếng hừ lạnh. Lục Bình mở ra đạo cửa không gian trước người càng lúc càng ổn định, trong miệng lại không thèm để ý chút nào hỏi:

– Tiền bối muốn cướp Bích Lân Hồn Hỏa của tại hạ chứ gì?

Đang nói chuyện, Lục Bình quả thật thu hồi Bích Lân Hồn Hỏa lại. Lục Bình đã phát giác được, Bích Lân Hồn Hỏa lúc luyện hóa vết cháy nhè nhẹ của độc vụ này, uy lực của Bích Lân Hồn Hỏa cũng đang chậm rãi giảm xuống dưới uy lực của hắc vụ trước nối theo sau đánh vào. Lô gia lão tổ núp trong hắc vụ nói cũng không sai.

Nguyên vốn Lỗ gia tu sĩ đã bị Lục Bình khám phá cũng không nghĩ tới Lục Bình lại có thể sẽ làm như vậy, nhưng trong miệng vẫn nói:

– Rất tốt, nếu là người có thể dâng lên Bích Lân Hồn Hỏa, lão phu có thể chước tình tha các ngươi một con đường!

Chẳng qua vào thời điểm Bích Lân Hồn Hỏa đột nhiên biến mất bên ngoài tường vân, hắc vụ bên ngoài đột nhiên co rút nhanh, toàn bộ đặt ở tường vân do Quải Vân Phàm biến thành. Lần này Bích Lân Hồn Hỏa bị hắc vụ ăn mòn phát ra tiếng “xì xì” thậm chí còn phải kịch liệt hơn so với trước đó.

Lục Bình ngoạn vị liếc mắt nhìn chỗ sâu hắc vụ, ánh sáng màu xanh tựa hồ có thể đâm thủng độc vụ thấy rõ ràng Lỗ gia tu sĩ núp ở chỗ sâu của độc vụ, nói:

– Quả thật không hổ là người của Lỗ gia, hắc vụ tích chứa độc tố nghĩ đến cực kỳ lợi hại!

Trong hắc vụ lần nữa truyền tới tiếng cười đắc ý của đại tu sĩ, thậm chí không nhịn được huyền diệu nói:

– Tiểu tử ngươi biết thì tốt rồi, lão phu chính là Lỗ gia thủ lĩnh đại luyện độc sư. Lỗ gia của ta luyện đan thuật truyền thừa tới Quy đạo nhân, có thể nói là nguyên viễn lưu trường. Những chế độc thuật cùng thuật luyện đan cũng bất quá là một giấy hai mặt thôi, có thể nói mỗi một luyện đan sư cao cấp cũng có thể dễ dàng trở thành một luyện độc sự ưu tú. Mà lão phu chính là luyện độc sự ưu tú nhất của Lỗ gia. Nếu các ngươi không muốn rơi vào từng người chết không toàn thây, tốt nhất hãy giao Bích Lân Hồn Hỏa ra đây!

– Ha, vốn là luyện độc sư, không nghĩ tới đường đường Trung Thổ đệ nhất luyện đan thế gia lại còn có cao thủ đã biệt tinh tu độc thuật, nhưng thật là vui mừng ngoài ý muốn rồi!

– Vui mừng ngoài ý muốn gì chứ?

Học vụ sôi trào một trận. Lỗ gia đại tu sĩ rốt cục nhận ra được giọng của Lục Bình một mực không ổn, lạnh giọng hỏi:

– Tiểu tử, ngươi có ý gì?

Lục Bình cười một tiếng “ha ha”, cửa không gian trước người chợt bị một chưởng của hắn đẩy ra bên ngoài tường vân. Rồi sau đó độc vụ đầy trời tựu như cùng phi nga dập lửa hội tụ đi về phía cửa không gian.