Chương 1466: Trăm năm (thượng)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình thầm hận, một chiêu hồi mã thương tính toán quá tốt, nhưng bởi vì hai vị đại tu sĩ của Cửu Huyền Lâu coi cái chết như không tự bạo đã phá hỏng mọi chuyện. Vốn dĩ Lục Bình thừa dịp cháy nhà hôi của, không ngờ bị hai kẻ này tự bạo gây thương tích, đối mặt Dương Hi lão tổ đuổi giết chỉ đành phải tạm lánh phong mang.

Vào phút chốc thông qua Không Minh chi tinh xuyên qua cấm đoạn đại trận, Lục Bình trước sau thu hồi trong ngoài hai viên Không Minh chi tinh trên ngạch trận pháp hỗ trào phía trước, lối đi không gian theo hắn tiến vào cấp tốc co rúc lại.

Dương Hi lão tổ mắt thấy không cách nào đuổi theo địch, chỉ đành phải giá ngự một đạo thần thông xông thẳng vào trong cánh cửa không gian. Ngay sau đó cấm đoạn đại trận một trận kịch liệt rung chuyển. Dương Hi lão tổ đứng ở chỗ đại trận trước đó người nọ biến mất. Thần sắc cực kỳ tức giận, lập tức kịch liệt ho khan, cho đến khi phun ra toàn bộ biến thành huyết tinh lúc này mới hòa hoãn xuống, ngay sau đó thở dài một tiếng, giữa thần sắc chợt lộ ra một tia vẻ đau khổ.

– Sư bá tổ!

Sau lưng truyền tới thanh âm của một tên Cửu Huyền Lâu tu sĩ. Nếu như Lục Bình ở đây sẽ có thể nhận được người này chính là Lục lâu chú Tuần Lục Hợp trong Cửu Huyền Lâu đích truyền đời thứ ba.

Dương Hi lão tổ nhất thời thu liễm thần sắc trên mặt, xoay người lại trầm giọng hỏi:

– Sao rồi?

Từ trước đến giờ Tuần Lục Hợp không lúc nào nghiêm túc, thế mà bây giờ khuôn mặt nghiêm nghị và run giọng đáp:

– Dương sư thúc cùng với Hoàng sư bá hai người bọn họ đều, đều bỏ mình, ngoài ra còn có mấy tên đệ tử cùng hai vị pháp tướng sơ kỳ sư đệ cũng gặp bất trắc!

Dương Hi lão tổ nghe vậy thân thể chính là run lên, nhưng lão ta vẫn ổn định thanh âm của mình rất tốt, giọng bình tĩnh hỏi:

– Bên trong tông môn còn có người nào phát hiện người xâm lấn, có từng nhận biết người đến là ai không?

Tuần Lục Hợp cúi đầu, đáp:

– Không, không có ai, người nào cũng không phát hiện người đến làm sao tiến vào tràng. Người đó tựa hồ cố ý ẩn giấu thân hình, không ai đối mặt với hắn, không biết thân phận của hắn, cũng không biết tu vi của hắn như thế nào.

– Oa!

Dương Hi lão tổ không còn cách nào che giấu tức giận trong lòng, một hớp nghịch huyết lần nữa phun ra từ trong miệng.

– Sư bá tổ!

Tuần Lục Hợp hô lên một tiếng, liền vội vàng tiến lên vịn thân thể của Dương Hi lão tổ, nghe Dương Hi lão tổ giọng bị thảm nói:

– Cửu Huyền lâu ta từ khai thiên truyền thừa đến nay, từ trước đến giờ chấp pháp xử trí việc trong tu luyện giới, không ngờ lại gặp họa chen ngang này. Ngươi, ngươi nhất định phải nhớ, Tiêu Bạch Vũ, Thất Phiến, Mãn Nguyệt, Phùng Lục, Thạch Hoa, Lâm Vũ, Viên Phá Không, Dương Thọ Xương, Lục Thiên Bình, còn có, còn có Chu Bát Tả, bọn họ đều là cừu nhân sinh tử bất động đái thiên với Cửu Huyền lâu ta. Toàn thể Cửu Huyền lâu ta có một người vẫn còn, phải tồn ý niệm báo thù! Đặc biệt là Chu Bát Tả, phản bội môn đồ, so với chín người làm hỏng tông môn của ta còn phải ghê tởm hơn!

Tuần Lục Hợp thấy Dương Hi lão tổ lúc này tâm thần đã loạn, vội vàng nói:

– Sư bá tổ, đệ tử đều nhờ kỹ, ngày sau đợi đến đệ tử tu vi thành, tất nhiên nên vì bổn phái báo thù!

– Báo thù?

Dương Hi lão tổ dù sao cũng đứng đầu Thuần Dương tu sĩ, chẳng qua là mới vừa phút chốc vội nóng giận công tâm mà rối loạn phương tấc, lúc này vừa nghe Tuần Lục Hợp nói như vậy nhất thời tỉnh lại, vội vàng lắc đầu nói:

– Không không không, trước tiên không vội báo thù, không vội báo thù. Lúc này bổn phái đang đứng trước mắt sinh tử tồn vong, mấu chốt là truyền thừa. Đúng, chính là truyền thừa, nhất định phải bảo đảm bổn phái truyền thừa sẽ không đoạn tuyệt trước rồi sau đó sẽ báo thù. Những tên hủy tông môn của ta không một người nào không phải là nhân vật đứng đầu nhất của tu luyện giới hiện nay. Hôm nay bổn phái tiểu thiên thế giới bị cướp, Chân Linh truyền thừa đã đứt, khai thiên thần khí đã mất, lúc này chúng ta chính là muốn trả thù cũng lực chưa như mong đợi. Trước tiên phải tự vệ tự cường, rồi sau đó lại thừa cơ nhi động đúng, chính là như vậy.

Đường đường Thuần Dương lão tổ thời điểm này tỏ ra lời nói không mạch lạc, nhưng cũng may tâm trí cũng không hồ đồ, vẫn có thể thấy rõ ràng thực tế đối mặt của mọi người Cửu Huyền lâu còn sót lại hôm nay.

Dương Hi lão tổ dừng một chút, thu liễm tâm thần, lúc này mới nhìn một chút về phía Tuần Lục Hợp, trong lòng thầm thở dài một cái, nói:

– Kế tiếp khoảng thời gian này người đi theo lão phu tu hành đi. Bổn phái chín đại truyền thừa, trừ Nhất Nguyên lâu chủ, Tam Tài lâu chủ, Ngũ Hành lâu chủ ba người sau khi tiến cấp pháp tướng hậu kỳ được tông môn bí mật phái ra du lịch, Lưỡng Nghi lâu chủ tử trận trong đại chiến cùng ma la đại quân. Tứ Tượng lâu chủ bị Tiêu Bạch Vũ, Thạch Hoa giết chết trong đại chiến hủy phái lúc trước, hôm nay người gánh vác trong đạo tràng chỉ còn dư lại ngươi.

Tuần Lục Hợp trong lòng kích động, nhưng trên mặt vẫn kềm chế rất tốt, khom người nói:

– Tạ sư bá tổ đề huề, đệ tử nhất định tận tâm tận lực!

Lục Bình chạy ra khỏi Cửu Huyền đạo tràng sau đó liền ẩn nặc hành tung lần nữa trốn vào trong Thanh Minh Giang thủy mạch tu luyện khôi phục thương thế trong cơ thể. Tuy nhiên hắn cũng thường xuyên lấy “Man Thiên Quá Hải quyết” biến đổi dung mạo đi lại tu luyện giới, tùy thời hiểu rõ động tĩnh của tu luyện giới.

Không ngoài Lục Bình dự đoán, sau khi Cửu Huyền lâu đạo tràng trốn vào khe hở hư không chấn động hết toàn bộ tu luyện giới, mười một vị Thuần Dương tu sĩ tham dự chuyện này bao gồm Chu Bát Tả trong đó tất cả đều che giấu không xuất hiện ở tu luyện giới. Ngũ đại thánh địa còn lại mặc dù khiển trách loại hành kính này, thậm chí tuyên bố muốn chỗ tông môn của những Thuần Dương tu sĩ trả giá thật lớn, nhưng cuối cùng hành động phó chư thực tiễn cũng là tiếng sấm mưa to chút ít.

Tuy nhiên ngũ đại thánh địa dù không động, nhưng cũng không nghĩa là không có những tông môn khác hưởng ứng thánh địa hiệu triệu làm con ngựa đi trước thừa dịp cháy nhà hôi của. Đầu tiên là Thiên Huyền tông, Liệt Thiên Kiếm phái đều bị bất đồng trình độ chèn ép. Đặc biệt là trước đây ngũ đại tông môn hợp lực đối kháng Thủy Tinh cung, hôm nay Thiên Huyền tông, Thiên Nguyệt tông đều bị đánh vào cực lớn, Liệt Thiên Kiếm phái cũng bị ảnh hưởng không nhỏ. Chân Linh phải tình thế tốt nhất, nhưng cũng không phải không người đối phó bọn họ. Vì vậy chỉ đành đem thế lực xâm nhập Đông Hải toàn bộ rút về Vẫn Lạc bí cảnh.

Theo sát đó lại là một đại sự phát sinh chấn động toàn bộ tu luyện giới. Đại hình tông môn Thất Hiển tông ở Hà Tây địa vực truyền thừa hơn vạn năm trong một đêm bị người diệt môn. Thất Hiển tông đạo tràng thậm chí đều chưa kịp khởi động cấm đoạn đại trận, lý lý ngoại ngoại bị người giết sạch sẽ, hết thảy trong tông môn đều bị cướp bóc không còn.

Lục Bình biết, đây là bởi vì duyên cớ Tam Thần lão tổ cùng mọi người trong quá trình công hàm Cửu Huyền lâu vẫn lạc. Kết cục của Thất Hiển tông trên thực tế sớm đã thành Lục Bình cùng mọi người biết trước rồi, không biết sao được bọn họ chỉ có thể mắt thấy Thất Hiển tông tan biến mà than dài không dứt.

Ngược lại không phải là bọn họ bất cận nhân tình, mà lúc này tu luyện giới không biết có bao nhiêu người đang ngoài sáng trong tối truy tung tung tích của bọn họ. Thất Hiển tông bị diệt phái đối với bọn họ mà nói không thể nghi ngờ chính là một bẫy rập. Một khi có bất cứ người nào trong bọn họ xuất hiện, theo đó mà đến chỉ sợ sẽ là sự đuổi giết không ngừng nghỉ. Cho đến sau khi bọn họ vẫn lạc, tông môn sau lưng bọn họ lập tức cũng đối mặt kết cục giống như Thất Hiển tông vậy.

Hôm nay Lục Bình cùng mọi người duy nhất có thể làm cũng chỉ có thể là ẩn giấu tốt tung tích của mình. Chỉ có như vậy, tu sĩ của các phái mới có thể đối với bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ, mới có thể không dám đuổi tận giết tuyệt với tông môn sau lưng bọn họ.

Dù vậy, Lục Bình cảm giác mình còn phải làm một ít gì, tốt nhất có thể khiến những người này có thể có chỗ cố kỵ, ít nhất đối với mấy nhà tông môn chèn ép Chân Linh phái có điều thu liễm.

Tin tức Tam Thần lão tổ vẫn lạc hoặc hiện giờ tu luyện giới đã biết được, nhưng lúc ấy Tam Thần lão tổ cũng không trực tiếp tham dự tấn công Cửu Huyền lâu, mà là bên ngoài Cửu Huyền lâu đại trận sau đó bị Vũ Văn thế gia tu sĩ chạy tới tập sát. Như vậy cũng chỉ có Vũ Văn thế gia trước hết biết được tin tức Tam Thần lão tổ vẫn lạc, mới có thể trong một tháng ngắn ngủi liền chuẩn bị sẵn sàng, dám ngang nhiên phát động cuộc chiến diệt phái đối với Thất Hiển tông.

Xem ra nhất định phải cho Vũ Văn thế gia một bài học rồi!

Mà nghĩ tới một chút đó dường như cũng không chỉ có một mình Lục Bình.

Sau đó ba ngày, Vũ Văn thế gia đại tu sĩ Vũ Văn Tình Thiên ở Thanh Minh Giang Giang Tây tu luyện giới mất tích, hai ngày sau phát hiện ở Hà Tây chi địa bị người ta quăng xác nơi hoang dã.

Sau một hôm Vũ Văn Tình Thiên mất tích, ba tên Vũ Văn thế gia pháp tướng sơ kỳ tu sĩ đồng thời bị người đánh chết ở Trung Nguyên tu luyện giới, bên trong phạm vi thế lực của Vũ Văn thế gia. Vũ Văn Thế gia ngay sau đó sai phái Thuần Dương tu sĩ một đường truy xét, cuối cùng không thu hoạch được gì.

Hai ngày sau, một tên đích truyền con em của Vũ Văn thế gia ở Giang Nam tu luyện giới du lịch mất đi liên lạc, gia tộc hồn đăng tắt. Nhóm lớn Vũ Văn thế gia cao thủ chạy tới Giang Nam, cuối cùng chẳng qua là tìm về một cổ thi hài.

Lại qua mấy ngày, trong Trung Nguyên tu luyện giới bắc bộ một mảnh quần sơn, một cỗ cự phong đột nhiên phủ xuống Vũ Văn thế gia gia tộc trú địa phụ cận. Rất rõ ràng có người thi triển vô thượng thần thông. Mặc dù không tạo thành nhiều tổn thất lớn cho Vũ Văn thế gia, nhưng làm Vũ Văn thế gia trên dưới trong lúc nhất thời lòng người bàng hoàng. Có lời đồn đãi nói, trước khi cự phong tới, có người ở sâu bên sơn tây thấy một thanh vũ phiến to lớn trôi giữa không trung chậm rãi rơi xuống.

Một đợt quấy rầy công kích này nhằm vào Vũ Văn thế gia trước sau ước chừng kéo dài ba tháng. Vũ Văn thế gia trước sau tổn thất hơn mười vị pháp tướng tu sĩ, trong đó bao gồm ba vị đại tu sĩ. Loại tổn thất này đã đủ Vũ Văn thế gia tức giận lại không thể làm gì.

Người xuất thủ thực lực mạnh mẽ, cơ hồ không lúc nào thất thủ, hơn nữa thường thường một kích mà đi, không ham chiến. Địa điểm công kích cơ hổ trải rộng hết toàn bộ Trung Thổ tu luyện giới. Thủy chung không cách nào để cho người ta suy nghĩ tung tích của bọn họ, càng không cách nào biết được rốt cuộc là người nào gây nên, đương nhiên cũng không cách nào tiến hành phản chế.

Thật ra thì lúc này tu luyện giới phàm người có chút đầu óc đều biết được người xuất thủ sợ rằng chính là các phái Thuần Dương lão tổ công hãm Cửu Huyền lâu rồi. Bọn họ thông qua loại phương thức này vừa hả giận vì Thất Hiển tông tiêu diệt, đồng thời cũng đang cảnh cáo toàn bộ tu luyện giới không nên đùa với lửa.

Những trận chiến này còn đưa tới một sự biến hóa không ngờ tới, đó chính là cho tới bây giờ không ai đi chú ý dấu chân của Vũ Văn thế gia tu sĩ không ngờ lại trải rộng hết toàn bộ tu luyện giới. Lần này công kích nhằm vào Vũ Văn thế gia phát sinh ở các ngõ ngách của tu luyện giới, dường như ở đâu đều có thể tìm được tu sĩ trọng yếu của Vũ Văn thế gia.

Liên tưởng đến tu luyện giới từ trước đến giờ đều có tin đồn, thời điểm ma la tai ương bộc phát, nơi nào xuất hiện Vũ Văn thế gia tu sĩ, nơi đó sẽ có ma la tai ương phát sinh.

Như tu luyện giới hiện nay ma la tai ương đã ngày càng tiêu nhị, Vũ Văn thế gia tu sĩ vẫn dừng lại ở các ngõ ngách của tu luyện giới, rốt cuộc có mưu đồ gì?

Tu luyện giới bởi vì những thứ đại thần thông giả cấp bậc Thuần Dương không biết che giấu ẩn mình ở nơi đâu này uy hiếp, cho nên sự chèn ép nhằm vào tông môn sau lưng của những bậc đại thần thông này dĩ nhiên là lỏng lẻo đi rất nhiều.

Như vậy ước chừng qua ba bốn mươi năm, tu luyện giới gió êm sóng lặng tựa hồ khiến cho người ta quên mất những Thuần Dương đó uy hiếp, nhưng chưa hề quên lợi ích đạt được của tông môn sau lưng những Thuần Dương đó, vì vậy chèn ép nhằm vào những tông môn đó lần nữa nổi lên.