Chương 514: Âm pháp tướng lão tổ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Không xong, không ngờ lại là Thượng Lãng tông Đông Cực lão tổ:

Thiên Cầm lão tổ thần sắc biến đổi, hai tay trong nháy mắt bấm ra mười hai đạo pháp quyết. Nhưng chưa chờ bà ta đem pháp quyết trong tay đánh ra, hắc y đấu bồng lão giả đã dùng thần niệm phá vỡ cấm chế của lầu các số hai mươi bốn. Ngay sau đó cấm chế lúc trước Thiên Cầm lão tổ bày ra cũng bắt đầu bằng hủy.

– Dùng tay!

– Các hạ là người nào, dám can đảm ở trong hội trường này giở trò càn rỡ!

Trật tự trong phách mại hội trường bởi vì hắc y đấu bồng lão giả đột nhiên bạo phát mà trở nên hỗn loạn.

Pháp tướng lão tổ ẩn giấu ở trong bóng tối duy trì trật tự cũng tuyệt đối không ngờ tới phát tác tại chỗ này lại là một vị pháp tướng trung kỳ. Tu sĩ này có tu vi không thua bọn họ, trong lúc nhất thời cũng không kịp xuất thủ ngăn trở nữa.

Ngay tại lúc đối phương dùng thần niệm đột phá đến bên trong lầu các, hắc y đấu bồng lão tổ đột nhiên kêu đau một tiếng, thân thể đột nhiên bắt đầu lay động kịch liệt, tựa hồ như đang chịu đựng thống khổ to lớn. Đồng thời, lão mới vừa đem cấm chế của ba tòa lầu các khác phá hư, lúc đó thân phận của mọi người trong cả bốn tòa lầu các tất sẽ phải bại lộ thì, thần niệm của hắc y đấu bông tu sĩ không ngờ lại như nước thủy triều chợt lui trở lại vậy.

. Bên cạnh thanh vụ che mặt tu sĩ chợt đứng lên. Lúc này liên tiếp bảy tám đạo khí tức trong hội trường không hề thua kém so với khí tức của tu sĩ áo đen che mặt lúc nãy nhất thời bắn ra, đem tu sĩ áo đen che mặt cùng thanh vụ che mặt tu sĩ đột nhiên phong tỏa thật chỗ ở chỗ đó. Chỉ cần hai người tiến thêm một bước thực hiện động tác gì đó, các phái lão tổ ấn giấu chỗ tối của Huyễn Linh thành sẽ xuất thủ trấn áp.

Trong lúc nhất thời, trong hội trường người người đều cảm thấy bất an, đặc biệt là tu sĩ phụ cận đứng gần sát tu sĩ áo đen che mặt. Đại đa số họ đều bị thần niệm mới vừa rồi của y trong lúc bất chợt bộc phát chân cho miệng mũi đây máu. Họ tự dưng gặp tai bay vạ gió, muốn né tránh nhưng là bởi vì mấy đạo thần niệm của pháp tướng trung kỳ lão tổ mạnh mẽ tứ ngược trấn áp xung quanh, nên không ai dám nhúc nhích. Tuy nhiên, có mấy người cũng không lo ngại, hiển nhiên đó là pháp tướng lão tổ che giấu tu vi tới tham dự lần đấu giá này.

Lão tổ hắc y che mặt chợt đưa tay ngăn cản thanh vụ tu sĩ, nói:

– Ngươi không nên cử động nữa. Bọn họ có chuẩn bị, bây giờ đã chậm.

Thanh vụ che mặt tu sĩ ngẩng đầu lên, tựa hồ đang nhìn lầu các số bảy, số mười bảy, số hai mươi bốn cùng lầu các số ba mươi lơ lửng trong thiên không.

Cho dù trên mặt có thanh vụ che lấp, Lục Bình cùng mọi người tựa hồ cũng có thể nhận ra được trong ánh mắt sắc bén của hắn mang theo phẫn nộ.

Tu sĩ áo đen che mặt lạnh lùng nói:

– Thật không ngờ, thật là không ngờ tới, trên tay tu sĩ ở lầu các số hai mươi bốn lại có Hóa Niệm tán tồn tại. Chẳng qua là không biết Trung Thổ Lỗ gia bí mật bất truyền đến trong tay của quý phái từ khi nào?

Lẩu các số hai mươi bốn trong lúc nhất thời bởi vì ngôn ngữ của tu sĩ áo đen che mặt mà thành nơi làm mọi người trong hội trường chú ý. Nhưng uy danh của Hóa Niệm tán cũng khiến cho không ít tu sĩ tò mò bỏ đi ý niệm thăm dò, mà những người không nghe nói qua Hóa Niệm tán, ngay cả pháp tướng trung kỳ lão tổ đã thấy đều bị thua thiệt, đương nhiên cũng không tự mình chuốc lấy cực khổ.

Trong lầu các, sắc mặt của Lục Bình trầm ngưng như nước, không chút vui sướng vì đã có thể chơi một số đối với pháp tướng trung kỳ lão tổ. Ngôn ngữ của tu sĩ áo đen che mặt rõ ràng cho thấy muốn mượn đao giết người, cũng may các phái khi ở truyền tống vào trong lầu các là ngẫu nhiên. Vừa rồi Lục Bình dựa vào sự uy hiếp của Hóa Niệm tán, cũng đem tu sĩ có ý đồ thăm dò cuốn cờ ngưng trống xuống. Vì vậy, hắn cũng không cần lo lắng sẽ bị người khác phát hiện thân phận của Chân Linh phái.

Thiên Cầm lão tổ đem mười hai đạo thủ ấn ấn quyết biến hoán đánh ra, lần nữa ở bên ngoài lầu các bố trí một cấm chế tinh vi hơn, dùng để ngăn trở người khác thăm dò, nhưng mà sự uy hiếp của Hóa Niệm tán cũng đã khá lớn rồi.

Trong một góc nhỏ ở phách mại hội trường, hai tên tu sĩ ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm lầu các số hai mươi bốn. Hồi lâu, Liễu Nhuận Giáp mới âm thầm truyền âm hướng tu sĩ ở bên cạnh dò hỏi:

– Nhuận Kiến huynh, Bổn gia Hóa Niệm tán đan phương bị tiết lộ bí mật từ lúc nào vậy?

Tu sĩ bên cạnh y thần sắc ngưng trọng, rồi lại có chút do dự nói:

– Hóa Niệm tán gia tộc cũng từng hướng ra phía ngoài đưa qua mấy bình, khó bảo toàn sẽ không chảy về phía hải ngoại. Nếu đúng là tiết lộ bí mật của đan phương rồi, vậy chính là do Thủy Tinh cung Bành Thế Nguyên kia. Thật không ngờ người này thậm chí ngay cả Hóa Niệm tán đan phương đều trộm được, không biết gia tộc còn có bao nhiêu bí mật bị hắn có được nữa. Chẳng lẽ trong lâu các số hai mươi bốn kia là Thủy Tinh cung tu sĩ?

Liêu Nhuận Giáp cũng có chút không chính xác, suy nghĩ một chút nói:

– Cũng có thể là Huyền Linh phái, dù sao lúc ấy Bành Thế Nguyên phụng mệnh phải đi Bắc Hải. Bây giờ Huyền Linh phái cùng Thủy Tinh cung thân nhau.

Hóa Niệm tán đan phương hắn có lẽ sẽ không cho Huyền Linh phái, nhưng lại khó giữ được sẽ không đem một bình Hóa Niệm tán luyện chế hoàn thành đưa cho Huyền Linh phái để đền đáp.

Tu sĩ ở bên cạnh nhìn bốn tòa lầu các trong không trung một chút, nói:

– Mấu chốt của vấn đề có lẽ chính là ở trên thân của thanh ‘Tế Thủy kiếm’. Bốn tòa lầu các kia hiển nhiên đang thay phiên tăng giá. Mỗi lần đều là sau khi tu sĩ hắc y kia cùng thanh vụ tu sĩ ra giá, hiển nhiên bốn tòa lầu các này để ý cũng không phải là thanh Tế Thủy kiếm này, mà là đoán chắc hai người này đối với Tế Thủy kiếm kia đáng thế tại tất đắc. Lúc này mới tạo thành sự ăn ý thay nhau ra giá như vậy, hiển nhiên là không để cho hai người kia dễ dàng lấy được Tế Thủy kiếm này. Chỉ cần biết rõ lai lịch của Tế Thủy kiếm, vậy chân tướng hai người này cũng rõ ràng. Như vậy thân phận của bốn tòa lầu các không trung kia cũng đại khái có thể đoán được.

Một giọng nói sâu kín không biết từ phương hướng nào ở phách mại hội trường truyền tới, hướng hắc y tu sĩ cùng thanh vụ tu sĩ nói:

– Hai vị nếu là còn muốn Tế Thủy kiếm kia, phải tuân thủ quy củ của hội trường này cho thỏa đáng.

Hai vị bất luận nói thế nào cũng là người có thân phận lớn, lần này Huyễn Linh thành đã nỗ mặt cho hai vị rồi. Nếu là có lần sau nữa, hai vị cũng không cân xuất hiện ở Huyễn Linh thành này nữa.

Pháp tướng hậu kỳ lão tổ!

Trong phách mại hội trường này lại còn có pháp tướng hậu kỳ lão tổ trấn giữ!

– Hừ!

Tu sĩ áo đen che mặt nặng nề hừ lạnh một tiếng, lần này cũng không dùng tới thần niệm lực, sau đó liền ngồi xuống tại chỗ, lạnh lùng lần nữa ra giá:

– Một ngàn bốn trăm thượng phẩm linh thạch!

Thanh vụ tu sĩ thấy như vậy, cũng ngồi xuống chẳng qua là vì hơi nghiêng đầu, tựa hồ đưa mắt lạnh nhìn bốn tòa lầu các trôi lơ lửng ở trong không trung.

Và mấy trăm tên tu sĩ khôi phục trật tự trong hội trường cũng đều đem ánh mắt nhìn về phía bốn tòa lầu các thay phiên ra giá lúc trước.

Trong lầu các số hai mươi bốn, Thiên Cầm lão tổ sắc mặt biến đổi, cũng không nói một lời, mà ba tòa lầu các khác cũng không ra giá, trên đài Đống lão tổ cũng cười “ha ha” một tiếng, nói:

– Nếu không ai nữa ra giá, Tế Thủy kiếm này chính là vật của vị đạo hữu này.

Trong tay người hầu bàn là một tên đoán đan sơ kỳ nâng một mộc bàn, tu sĩ hắc y ném vào trong mộc bàn một cái trữ vật đại. Người hầu dùng thần niệm hướng trong trữ vật đại đảo qua, mặt cũng lộ vẻ khó khăn.

Tu sĩ hắc y lần nữa hừ lạnh một tiếng, chỉ chỉ về phía thanh vụ tu sĩ ngồi ở đó cách hắn không xa.

Người hầu nhìn về phía Đông lão tổ ở trên đài. Đồng lão tổ khẽ gật đầu một cái, người hầu lúc này mới đi về hướng thanh vụ tu sĩ.

Thanh vụ tu sĩ quay đầu lại nhìn tu sĩ hắc y một cái, tựa hồ có chút không thể làm gì, cũng đem một cái trữ vật đại ném vào trong mộc bàn. Lúc này người hầu mới hướng hai người hơi hành lễ, đem mộc bàn đưa đến trong tay của Đổng lão tổ.

Đổng lão tổ đem Tế Thủy kiếm bỏ vào trong mộc bàn, sau khi người hầu đem Tế Thủy kiếm đưa tới, cũng lần nữa do dự, lần này thanh vụ tu sĩ cũng chủ động chỉ chỉ tu sĩ hắc y. Người hầu liền đem Tế Thủy kiếm đưa đến trong tay tu sĩ hắc y.

Thiên Cầm lão tổ thấy Tế Thủy kiếm đến trong tay của hắc y đấu bông tu sĩ, thần sắc cũng bình tĩnh lại, nói:

– Xem ra hai phái đúng là liên hiệp. Thượng Lãng tông cử tới là Đông Cực lão tổ, như vậy một vị thanh vụ che mặt tu sĩ khác chắc phải là Thượng Hải tông Đông Dật lão tổ rồi.

Hai người này Lục Bình cũng nhận biết, có thể nói là Bắc Hải tu sĩ hơi có chút thành tựu đều nhận biết.

Đông Cực lão tổ chính là một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ duy nhất của Thượng Lãng tông. Còn một vị Đông Dật lão tổ cũng là Thượng Hải tông có chừng một vị pháp tướng trung kỳ lão tổ. Hai người này ở Bắc Hải tu luyện giới đều đại danh đỉnh đỉnh tồn tại.

Thượng Lãng tông bây giờ có một trung kỳ lão tổ cùng ba tên pháp tướng sơ kỳ lão tố. Thương Hải tông mặc dù chỉ có một tên pháp tướng trung kỳ lão tổ cùng hai tên pháp tướng sơ kỳ lão tổ. Nhưng Thương Hải tông cũng là Chân Linh phái đồng minh, đã từng được Chân Linh phái trợ giúp, để cho một tên pháp tướng sơ kỳ tu sĩ trong đó lại là có pháp tướng sơ kỳ điên phong tu vi, khoảng cách lên cấp pháp tướng trung kỳ đã chỉ còn dư lại một bước nhỏ.

Một khi hai phái này liên hiệp, hai vị pháp tướng trung kỳ lão tổ cộng thêm năm vị pháp tướng sơ kỳ lão tổ, tổng cộng bảy vị lão tổ, thật ra thì thực lực đã sớm vượt qua Thủy Yên các cùng Hải Diễm môn, trực bức Huyền Linh phái. Bố cục của Bắc Hải tu luyện giới nhất thời cũng bị sửa đổi.

Thiên Cầm lão tổ phảng phất trong lúc bất chợt nghĩ tới điều gì, nhìn Lục Bình một cái, hướng về phía mọi người nói:

– Chuyện của Hóa Niệm đan đến đây chấm dứt. Trung thổ Lỗ gia thực lực không ở dưới bổn phái, nhưng Lỗ gia cũng là luyện đan thế gia, ở Trung Thổ tu luyện giới ẩn giấu thể lực xa không phải là bốn phái có thể so sánh.

Trong hội trường, Đống lão tổ đã lần nữa lấy ra một món khác bắt đầu giới thiệu. Đây không ngờ lại cũng một loại linh yêu vật, gọi là “Phong hạnh”, tổng cộng có ba viên, cũng dẫn tới không ít hứng thú đối với Lục Bình. Sau khi linh yêu vật được luyện chế thành đan dược, đối với tu sĩ khi rèn luyện cường độ thân thể có công hiệu cực lớn. Lục Bình từ Liêu gia có được Tẩy Tủy đan chính là một loại trong đó.

Nhưng không đợi Lục Bình ra giá, một bên Thiên Cầm lão tổ cũng đã đem giá lên đến năm trăm thượng phẩm linh thạch. Lục Bình suy nghĩ một chút cũng không ra giá thêm, bởi vì hắn đã chú ý tới sau khi Phong hạnh bắt đầu đấu giá, cơ hồ trong nháy mắt, trong bốn mươi tòa lầu các hầu như có một nửa lầu các trước sau ra giá. Hơn nữa trong phách mại hội trường bao gồm hắc y đấu bồng Đông Cực lão tổ cùng thanh vụ che mặt Đông Dật lão tổ ở bên trong, mấy vị pháp tướng kỳ tu sĩ hư hư thực thực cũng đều trước sau ra giá. Giá của ba viên Phong hạnh trong nháy mắt liền từ ba trăm thượng phẩm linh thạch đưa lên đến bốn trăm, vượt qua năm trăm, trực tiếp đạt tới sáu trăm thượng phẩm linh thạch.

Lục Bình không dấu vết vỗ vỗ ngực, hơi tằng hắng một cái, nơi đó đúng là có một tòa Hoàng Kim ốc treo phía dưới cổ của hắn. Trong Hoàng Kim ốc, trên cây Đào thụ yêu còn có mười viên linh yêu đào to lớn, mỗi một viên giá trị đều không dưới Phong hạnh Thiên Cầm lão tổ khi giá của Phong hạnh vượt qua bảy trăm thượng phâm linh thạch liên bỏ qua. Cuối cùng ba viên Phong hạnh này lại được lầu các số bốn lấy giá tám trăm thượng phẩm linh thạch đấu được.

Sau khi ba viên phong hạnh bán đấu giá xong, Đổng lão tổ rốt cục đem một món địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật lấy ra. Toàn bộ phách mại hội trường đột nhiên tĩnh lặng, món ăn khai vị của Huyễn Linh thành đấu giá đại hội rốt cục hoàn tất.

Địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật đối với bất kỳ tu sĩ sắp tiến vào đoán đan hậu kỳ của bất kỳ môn phái nào mà nói đều là một ngưỡng cửa. Nếu là có thể dung luyện địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật lên cấp đoán đan hậu kỳ, như vậy sau đó vị tu sĩ này mười phần là có đến năm sáu phần ở tu vị khi đạt tới đoán đan chín tầng, chỉ cần trong tay có thiện cấp linh vật, thì có thể thành tựu thất phẩm kim đan trở lên.

Dĩ nhiên, giống như Huyền Vũ chân nhân vậy, dung luyện hai phần địa cấp trung phẩm linh vật cũng có thể sau khi đạt tới đoán đan chín tầng dung luyện thiên cấp linh vật. Chẳng qua là tốn hao với giá cao vượt xa so với tu sĩ trực tiếp dung luyện địa cấp thượng phẩm linh vật mà thôi.

Nhưng mà tu sĩ chân chính trước khi lên cấp đoán đan hậu kỳ thành công dung luyện địa cấp thượng phẩm linh vật có thể có mấy người? Bảy tên đoán đan sáu tầng tu sĩ ưu tú nhất của Chân Linh phái trong đệ tử đời thứ ba tới tham gia buổi đấu giá này, cũng chỉ có Huyền Điền chân nhân có thể khi lấy được địa cấp thượng phẩm linh vật thì sau đó có thể trực tiếp tiến hành dung luyện. Những người khác bao gồm Lục Bình, Nhị sư tỷ Lý Huyền Như, Thiên Cầm lão tổ đại đệ tử Huyền Tuệ chân nhân ở bên trong, đều phải lại trải qua mấy chục năm thậm chí còn trên trăm năm tích lũy mới có thể dung luyện địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật.

Hơn nữa sau khi địa cấp thượng phẩm linh vật xuất hiện, phách mại hội trường phương thức giao dịch cũng bắt đầu phát sinh sự cải biến theo.

Đổng lão tổ lấy ra địa cấp thượng phẩm thiên địa linh vật này gọi là ” Phi ngô mộc “, chính là Mộc chúc tính thiên địa linh vật. Linh vật này vừa lấy ra, sự hít thở của Huyền Điền chân nhân liền trở nên dồn dập. Ông ta là đại đệ tử của Thiên Lâm lão tổ, tu luyện Chân Linh phái chân truyền Mộc chúc tính công pháp, Phi ngô mộc này cũng thích hợp cho ông ta tiến hành dung luyện.