Chương 901: Thương hải tam bảo

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nơi này nhìn qua cũng giống như là một kho hàng, tuy nhiên đồ vật bên trong đều không ra hình dáng gì, xem ra đều là vật do năm đó Thương Hải lão tổ tiện tay vứt, phần nhiều là một ít pháp khí, các loại linh tài bình thường.

Lục Bình cùng Thiên Khang lão tổ vừa thu lấy, vừa hỏi thăm Linh Lung tửu đỉnh trong tâm hạch không gian, nói:

– Linh Lung, nơi này chính là có một cái đại hình linh mạch. Người có biện pháp nào khống chế lại nó trước hay không?

Linh Lung hai tay bái trứ dọc theo bên cạnh tửu đỉnh, hung hăng hít một hơi. Trong đan hà nhất thời bay ra hai cổ tử khí nồng đặc theo mũi của Linh Lung tiến vào trong cơ thể nàng ta.

Linh Lung cực kỳ thoải mái híp hai mắt, giống như đang phê vì đã cơn ghiền vậy. Kể từ sau khi Lục Bình lên cấp đoạn đan điên phong, Linh Lung đối với chân nguyên trong cơ thể Lục Bình càng lúc càng lệ thuộc vào, không còn bắt bẻ như lúc trước nữa.

Nghe Lục Bình hỏi, cô nàng lúc này mới lười biếng đáp:

– Linh Lung không có biện pháp gì, trừ phi ngươi có thể tìm tới một chỗ có thể có cả địa mạch, linh mạch, quáng mạch đều được. Chỉ có như vậy có lẽ địa mạch mới có thể thuận theo đó kiến lập liên lạc với đại hình linh mạch và địa mạch. Nhưng tất cả chỉ nhiều nhất chỉ là có thể ảnh hưởng, đại hình linh mạch cũng không phải là dễ dàng khống chế như vậy, trừ phi ngươi có thể tìm tới đầu nguồn của đại hình linh mạch!

Lục Bình bất đắc dĩ nói:

– Nếu thế thì thôi vậy!

Lục Bình thấy Thiên Khang lão tổ đã đem toàn bộ đồ đạc có thể thu thu hết, hai người bắt đầu phá giải chỗ trận pháp hộ bích thứ tư.

Chỗ hộ bích thứ tư đã ở vào chỗ giữa sườn núi của cô phong, phía sau hộ bích nổi lơ lửng hơn mười món pháp bảo. Lục Bình dùng thần niệm quét qua, bên trong phần lớn đều là đồ từ thông linh pháp bảo trở xuống. Lục Bình nói không dậy nổi hứng thú gì. Thiên Khang lão tổ là vẫn trấn áp, thu hồi từng món một những thứ pháp bảo này.

Lúc này Linh Lung cũng trong tâm hạch không gian nói:

– Có lẽ ngươi có thể thả Đại Bảo ra thử một chút, xem hắn có thể tìm được những thứ gì hay không?

Lục Bình nói:

– Nơi này cũng đều có ít tướng trung kỳ lão tổ, Đại Bảo độn thổ thần thông chưa chắc có thể giấu giếm được bọn họ. Thêm vào đó những thứ trận pháp cấm chế này trải rộng toàn bộ cổ phong, dưới đất cũng bị thẩm thấu đi vào. Đại Bảo đi xuống nguy hiểm không nhỏ.

– Nếu là cùng ta đây phối hợp!

Linh Lung trong tâm hạch không gian tin thề đán đán nói.

Thiên Khang lão tổ thu vào toàn bộ mười mấy món pháp bảo, xoay người lại thấy Lục Bình từ trong linh thú đại bên hông thả ra một con chuột lớn da màu tro mập bự.

Thiên Khang lão tổ kinh ngạc nói:

– Đây chính là một con Tâm Linh thử thủ hạ của ngươi đúng không?

Ngay sau đó Thiên Khang lão tổ lại nói tiếp:

– Nơi này dưới đất hiện đầy cấm chế, tu vi của nó quá thấp, thực lực quá kém, không nên mạo hiểm rồi, có thể đem một con Tâm Linh thử bồi dưỡng đến nước này cũng không dễ dàng!

Lục Bình cười nói:

– Sư thúc tổ hãy yên tâm, người này rất quỷ tinh, có địa phương nguy hiểm hắn là tuyệt đối sẽ không đi.

Lần này nhận yêu hai tộc cùng chung khám phá di tàng của Thượng Hải lão tổ. Nếu nói là trong đó người nào không muốn nhất, kia cũng chỉ có thể là trên dưới Thượng Hải tông.

Thượng Hải tông lao thẳng đến di tàng của Thương Hải lão tổ đương nhiên làm thành di sản của tông phái nhà mình. Vì vậy, lúc này mới một mực tư tư bất quyền truy tìm tung tích Tế Thủy Trường Lưu kiếm. Vì thế Thương Hải tông cùng Thượng Lãng tông còn lần nữa hợp phái, lần nữa cùng Chân Linh phái và Huyền Linh phái ở Bắc Hải hình thành thế chân vạc.

Nhưng còn không chờ Thương Hải tông tìm về được Trường Lưu kiếm, yêu tộc bên này không biết thông qua đường tắt gì đã xác nhận vị trí di tàng của Thương Hải lão tổ. Điều này làm cho Thượng Hải tông trên dưới rất khủng hoảng, cho tới nay đều đưa di tàng của Thượng Hải lão tổ làm di sản Thượng Hải tông nhà mình há có thể cho người khác đụng vào.

Vì vậy, sau mấy năm cùng yêu tộc đối kháng bên ngoài Hoàn Vũ đảo, xuất lực nhiều nhất chính là Thương Hải tông.

Nhưng Thương Hải tông biểu hiện như thế, ngược lại kiên định hơn nhận định của yêu tộc cùng với Bắc Hải các phái đối với di tàng của Thượng Hải lão tổ. Trong lúc nhất thời Bắc Hải các phái nguyên vốn vì ngăn cản yêu tộc ngược lại bắt đầu các hoài quỷ thai, đối với di tàng của Thượng Hải lão tổ hiển nhiên cũng có dị chí.

Tên Thương Hải tông tu sĩ này đi theo Đông Dật lão tổ tới chính là đệ tử của Trương Hi Di. Tên đệ tử này đồng dạng là đoán đan điên phong tu vi, chính là tồn tại số một số hai trong đệ tử đời thứ ba của Thương Hải tông, cũng là mầm non mà Thượng Hải tông trú trọng bồi dưỡng tương lai có thể lên cấp pháp tướng kỳ.

Cùng như năm đó bồi dưỡng Trương Hi Di vậy. Thương Hải tông cuối cùng cũng thích đem đệ tử ưu tú nhất để trong bóng tối, vì chính là hy vọng bọn họ né tránh tầm mắt của những môn phái khác, có thể an toàn lớn lên.

Đông Dật lão tổ cũng không sử dụng Tế Thủy kiếm, mà là dùng bảo vật như một cái thiết bài vậy. Trên cái thiết bài đen xì xì này có viết hai chữ cổ triện: ĐIỀU HẢI!

Chỉ thấy Đông Dật lão tổ đem thiết bài cầm trong tay thoáng một cái về phía trước. Một cổ hắc thủy mịn từ trong thiết bài bôn dũng ra, rồi sau đó chia ra làm chín, trong nháy mắt trên hộ bích trước mặt độn khai ích chín lỗ nhỏ.

Chín lỗ nhỏ thành một cái vòng tròn hình cái vòng phân bố. Hơn nữa sau khi mỗi một cái lổ nhỏ khai ích, trận pháp hộ tráo lại cũng không bắt đầu khôi phục.

Đang lúc này, một thanh phi kiếm từ trong đệ tử của Trương Hi Di bay ra, chém một cái trên trận pháp hộ tráo, vừa đúng phá vỡ hộ bích giữa hai lỗ nhỏ, đem hai lỗ nhỏ cầu liên lên.

Phi kiếm kia không phải là Tế Thủy kiếm thì còn cái nào?

Đệ tử này liên tiếp chém ra tám kiếm, phá vỡ toàn bộ chín cái lổ nhỏ hình vòng tròn phân bố trên hộ bích, chín cái lỗ nhỏ liền luyện thành một cái chỉnh thể. Ngay sau đó, kẻ này phóng lên một cước, đạp bay trận pháp hộ bích bị cô lập tạo thành một cái cửa động hình tròn này.

Nếu là Lục Bình ở chỗ này, tất nhiên sẽ kinh ngạc tên đệ tử này chẳng những kiếm thuật tinh tuyệt, hơn nữa tựa hồ còn nắm giữ bí pháp gì. Tế Thủy kiếm trong tay của hắn phát ra huy uy lực phải xa xa vượt qua uy lực của Lục Bình Ngự sử Trường Lưu kiếm, nhưng chân nguyên pháp lực hao phí lại xa xa ít hơn Lục Bình.

Đông Dật lão tổ thấy cửa động này khai ra, cười nói:

– Đã là hộ tráo thứ năm bị đánh vỡ, dựa theo suy đoán lúc trước, chúng ta lúc này đã vượt qua giữa sườn núi, chỉ cần lại đột phá hai ba hộ bích không gian, thì có thể tới đỉnh của cô phong rồi!

Đông Dật lão tổ nói xong lại nhìn một chút tên đệ tử chấp chưởng Tế Thủy kiếm này, cười nói:

– Chu Đồng, kiếm thuật của người càng lúc càng tinh diệu rồi, xem ra lần này lão sư của người đề cử ngươi đến chỗ ta đúng là đến có chuẩn bị. Tế Thủy kiếm từ người chấp chưởng cũng là lựa chọn chính xác.

Tên đệ tử này gọi Chu Đồng đưa tay thu hồi Tế Thủy kiếm, nói:

– Sư thúc tố, kiếm thuật của con so sánh cùng Lục Huyền Bình kia như thế nào?

Đông Dật lão tổ sửng sờ một chút, vì không thể tra thở dài một cái, xoay người cười nói:

– Đường tu luyện còn rất dài, ai có thể đủ đạt tới điểm cuối mới coi như là người thắng. Bây giờ mạnh không có nghĩa là tương lai cũng mạnh!

Chu Đồng nhíu mày một cái. Đông Dật lão tổ mặc dù không nói rõ, nhưng Chu Đồng cũng có thể nghe ra ý tứ trong ngôn ngữ của Đông Dật lão tổ: ít nhất bây giờ mình còn kém so với Thủy Kiếm Tiên kia.

Đông Dật lão tổ thấy Chu Đồng thần sắc cũng không thấy chậm rãi, trong lòng cũng sợ hắn vẫn lạc tâm kết. Chu Đồng này là tồn tại số một số hai trong đệ tử đời thứ ba của Thượng Hải tông. Thượng Hải tông tương lai có lẽ sẽ phải dựa vào bọn họ chống đỡ, vì vậy nói:

– Tu luyện giới khắp nơi nguy cơ. Những thiên tài kia trên đường nửa đường gãy gánh cho tới bây giờ đều không phải chân chánh thiên tài. Lục Huyền Bình, người này phong mang quá mức!

Chu Đồng hiển nhiên nghe rõ ràng ý nói bên ngoài của Đông Dật lão tổ, lông mày nhướn lên, nói:

– Sư thúc tổ, ngươi nói là có người muốn giết hắn sao?

– Nguyên Thủy Cự Ngạc Ngao Điền, Huyền Linh phái Phùng Hư Đạo, người nào không muốn để cho tương lai chi tinh này của Chân Linh phái rơi xuống. Coi như là lão phu gặp được thời cơ, cũng không chút lưu tình đem mạt sát!

Lời của Đông Dật lão tổ sát cơ bốn phía làm Chu Đồng có chút tâm quý, lại thấy Đông Dật lão tổ xoay đầu lại nhìn về phía Chu Đồng, nói:

– Cùng là đạo lý như vậy, nếu có cơ hội, ngươi cũng là đối tượng người khác mạt sát. Cho nên trong động phủ của Thương Hải tổ sư, ngươi tốt nhất là không nên rời khỏi bên ngoài tầm mắt của sư tổ!

Hai người đồng thời đi vào chỗ hộ tráo bích lũy thứ năm này. Một tiếng vang trầm muộn đột nhiên từ cách đó không xa truyền tới.

Chân của Đông Dật lão tổ bước hơi chậm lại, kinh ngạc nói:

– Không ngờ lại cũng có người bắt đầu nhúng tay phá giải tầng bích lũy thứ năm rồi sao? Chẳng lẽ là yêu tộc, bọn họ chuẩn bị thời gian lâu như vậy, chẳng lẽ là nói Trường Lưu kiếm thật đúng là đến trong tay của yêu tộc?

Chu Đồng mắt thấy được một món pháp bảo cấp bậc Dưỡng linh trôi lơ lửng trong chỗ bích lũy này, vội vàng tiến lên trấn áp thu phục. Sau khi hắn nghe được lời của Đông Dật lão tổ, há mồm hỏi:

– Sư thúc tổ, lần này động phủ của Thượng Hải tổ sư khai ra, bên trong sẽ có bảo vật gì, sao yêu tộc lại làm bố cục thời gian dài như vậy?

Đông Dật lão tổ trầm ngâm một chút, cảm thấy những chuyện này bây giờ cũng đã không coi là giữ bí mật, vì vậy nói:

– Ngươi có biết Thương Hải tam bảo không?

Chu Đồng kinh ngạc nhìn thiết bài màu đen trong tay Đông Dật lão tổ, nói:

– Đệ tử biết được, Thương Hải tam bảo chính là Điều hải lệnh, Thương Hải chuông, Quải vẫn phàm, chính là ba món linh bảo mà Thượng Hải tổ sư năm đó dựa vào nó mà hoành hành Bắc Hải tu luyện giới.

Đông Dật lão tổ cười nói:

– Không sai, Điều hải lệnh một mực ở bản phái truyền thừa, chính là vật trong tay của lão phu. Mà trong hai món khác, ít nhất Thương Hải chuông là trong di tàng này. Một món linh bảo đủ yêu tộc mưu tính thời gian dài như vậy, huống chi trong di tàng của Thượng Hải lão tổ cũng không phải là chỉ có những thứ đồ này. Chỉ một cái đại hình linh mạch trong cô phong này đủ Bắc Hải các phái đánh bể đầu chảy máu.

Trong lúc nói chuyện, Đông Dật lão tổ đem vật cầm trong tay là Điều Hải lệnh hướng món Dưỡng Linh pháp bảo giống như cái phất trần đó chỉ một cái. Pháp bảo vốn lay động kịch liệt đột nhiên yên tĩnh lại. Chu Đồng nhân cơ hội thu vào, liền nghe Đông Dật lão tổ cười nói:

– Vận khí không tệ, món pháp bảo này ngưng luyện bảy đạo bảo cấm! Tuy nhiên chúng ta muốn tăng nhanh tốc độ, những người khác cũng không rơi ở phía sau chúng ta quá nhiều!

Chu Đồng Ngự sử Tế Thủy kiếm hiệp trợ Đông Dật lão tổ tiếp tục hóa giải đạo bích lũy cấm chế thứ sáu, đồng thời há mồm hỏi:

– Sư thúc tổ, có một việc đệ tử một mực không hiểu. Thương Hải tổ sư nếu sáng lập bản phái, vì sao di tàng của ông ta lại không trong bản phái, mà là ở chỗ này ngay cả bản phái cũng không biết chỗ?

Chu Đồng hỏi thăm tựa hồ làm Đông Dật lão tổ ở trong lúc nhất thời cảm thấy vô cùng lúng túng, cuối cùng chẳng qua là hàm hồ nói:

– Chuyện này chính là bản phái tiên nhân lão tổ ban đầu cũng không biết được, có thể là Thượng Hải tổ sư có nổi khổ khác chứ!

Thiên Khang lão tổ cùng Lục Bình mới vừa chuẩn bị bắt tay phá giải đạo bích lũy thứ năm, liền nghe được tiếng nổ nơi xa truyền tới, Thiên Khang lão tổ nhíu mày một cái, nói:

– Có người trước chúng ta một bước đã tiến vào đạo bích lũy thứ năm rồi, cũng không biết là yêu tộc hay là Thượng Hải tông?

Lục Bình cau mày tế khởi Trường Lưu kiếm, liên tiếp trên hộ bích Thiên Khang lão tố đánh quy liệt đâm xuyên qua hai lỗ thủng lớn chừng quả đấm, nói:

– Phải là Thượng Hải tông, đệ tử luôn cảm thấy Trường Lưu kiếm này luôn có một phần uy lực không phát huy được. Mà uy lực ẩn giấu này tựa hồ là đặc biệt nhằm vào di tàng này mà thiết lập, chỉ có truyền thừa bí thuật của Thượng Hải tông nhà mình mới có thể kích thích ra. Mà Thượng Hải tông kia lại có thể đem công năng át chế Tế Thủy kiếm nhằm vào di tàng trận pháp này phát huy tới lớn nhất, chỉ cần thực lực của tay kiếm kia không phải là quá yếu, uy lực phát huy có thể còn phải trên đệ tử!

Thiên Khang lão tổ gật đầu một cái, nói:

– Điều này cũng không có gì, nhưng mà lần này Đông Dật kia chạy tới, ngược lại khiến cho lão phu nhớ lại một món pháp bảo truyền thuyết liên quan tới năm đó Thương Hải lão tổ tung hoành Bắc Hải sử dụng.

Lục Bình nháy mắt một cái, nói:

– Thương Hải tam bảo, Điều hải lệnh, Thượng Hải chuông, Quải vẫn phàm đúng không?

Thiên Khang lão tố gật đầu một cái, nói:

– Ba món bảo vật này mỗi một món bất quá chăng qua là một kiếp linh bảo, nhưng ba món thống nhất, uy lực thậm chí còn muốn trên hai kiếp linh bảo. Mà trong này chỉ có Thượng Hải chuông mới là bản mệnh linh bảo chân chính của Thượng Hải lão tổ, cũng là bảo vật có uy năng mạnh nhất trong tam bảo!

Lục Bình ở Trung Thổ từng nghe nói qua bảy thanh linh bảo chiết phiến của Thiên Huyền tông Thất Phiến lão tổ hợp lực là bảo vật vượt qua hai kiếp linh bảo. Mà Thất Phiến lão tổ một mực mưu đồ khiến cho bảy thanh chiết phiến vượt qua lần thứ hai lối kiếp, như vậy thất phiến hợp nhất, chính là chân chính vượt qua thuần dương linh bảo ba lần lôi kiếp cũng chưa chắc là đối thủ.

Cho nên, Lục Bình đang thời điểm Thiên Khang lão tổ nói tới Thượng Hải tam bảo cũng không lộ ra có nhiều kinh ngạc, chẳng qua là hỏi:

– Ý của sư thúc tổ là trong di tàng của Thượng Hải lão tố này có ba món bảo vật này?

Thiên Khang lão tổ lắc đầu, nói:

– Không, ít nhất Điều hải lệnh lại một mực chưởng khống trong Thương Hải tông truyền thừa. Mà Đông Dật lão tổ kia chính là người của Thượng Hải tông thế hệ này chấp chưởng Điều hải lệnh. Linh bảo trong di tàng này có thể là Thượng Hải chuông cùng Quải vẫn phàm. Tuy nhiên Quải vẫn phàm năm đó truyền thuyết Thương Hải lão tổ kia đã đưa hết cho người, cũng không biết là thật hay giả.

Hai người phá vỡ chỗ bích lũy thứ sáu. Thiên Khang lão tổ rốt cục lộ ra vẻ mỉm cười, nói:

– Cuối cùng thì vận chuyển tới, đụng phải chút thứ tốt.

Nhưng Thiên Khang lão tổ vừa dứt lời, một tiếng vang thật lớn lại ở một hướng khác chỗ không gian này truyền tới.

Thiên Khang lão tổ cùng Lục Bình liếc mắt nhìn nhau. Hai người nhanh chóng tiến lên, chia ra trấn áp xuống hai đóa quỷ hỏa màu xanh biếc dằng dặc đang truy đuổi lẫn nhau giữa không trung. Trong lúc trước khi chỗ hộ bích nổ bể tan tành ra, Thiên Khang lão tổ đã thu nhiếp quỷ linh hỏa, cũng bắt đầu đề phòng đối với người tới.

Hoa lạp!

Hộ bích hoàn toàn bể tan tành ra. Hai đại hán khối ngô một trước một sau đi vào chỗ bích lũy này, đúng dịp thấy Lục Bình đem một đóa hỏa diễm yêu dị màu xanh biếc bỏ vào trong túi.