Chương 1164: Long Hòe hóa thân

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình nhìn hai vị sư huynh sau lưng, thấy được sắc mặt của hai người đều lộ vẻ không được khá nhìn, cho dù ai để cho người ta lấy tánh mạng đem uy hiếp đều sẽ không cảm thấy tốt hơn. Lục Bình dùng tính mạng bảo đảm sự an nguy cho hai người, nhưng bọn họ xem ra càng là một loại chà đạp trên tôn nghiêm. Mặc dù người chà đạp không phải là Lục Bình, nhưng hai người một thời gian cũng khó có thể đem nội tâm cảm kích biểu lộ trên mặt.

Lục Bình hiểu rõ sự cảm thụ trong nội tâm của hai người, đối với Lưu Thiên Viễn cùng với Thiên Điền người nội tâm kiêu ngạo như vậy, bất kỳ an ủi ngược lại dư thừa, Lục Bình nói:

– Hai vị sư huynh, ta theo vị tiền bối này đi một chuyến trước. Hiện tại hai vị sư huynh không ngại xông vào một lần bảo thuyền, nhưng nếu giữa không trung quyết ra thắng bại, hai vị sư huynh vạn không thể dừng lại, mau mau rút đi.

Thiên Điền nói:

– Ngươi hãy đi đi, hết thảy cẩn thận, nơi này hai người ta vẫn ứng phó được!

Lục Bình theo sau lưng Long Hòe lão tổ thoáng vòng qua chiến trường, rồi sau đó một bước bước ra đã đến bờ bên kia của Thanh Minh Giang. Điều đó khiến cho Lục Bình tỏ ra trợn mắt hốc mồm.

Lúc này trên bầu trời có tám vị Thuần Dương lão tổ hỗn chiến. Chiến đoàn trên Thanh Minh Giang cũng lấy bảo thuyền làm trung tâm phát triển đến phương viên mấy dặm. Pháp tướng tu sĩ đấu pháp đưa tới không gian chấn động khiến cho bên trong phương viên mấy mươi dặm đều là không gian thần thông năm người dám trực tiếp sử dụng truyền tống.

Trước đó theo Long Hòe lão tổ nói, Hàn Diệp lão tổ đã thông qua không gian truyền tống cách xa bảo thuyền, trong lòng Lục Bình còn có chút kinh nghi bất định. Nhưng lúc này thấy Long Hòe lão tổ quả thật thi triển ra không gian thần thông, làm sao không khiến cho Lục Bình cảm thấy kinh ngạc.

Cũng may Thanh Minh Giang mặc dù rộng rãi, nhưng bất quá hơn mười dặm thôi, lấy ánh mắt của Lục Bình cũng có thể nhìn rõ ràng bóng lưng của Long Hòe lão tổ cuồn cuộn.

Lục Bình không dám thi triển không gian thần thông, độn quang dưới chân liên tục lập lòe, trước sau chênh lệch cũng bất quá là thời gian chốc lát đã đến bờ bên kia của Thanh Minh Giang. Khi đó Long Hòe lão tổ đã đi tới một chỗ trong rừng cây bên bờ không biết trầm tư gì, xem bộ dáng là đang đợi Lục Bình vậy.

– Trên người của người đó xem ra có một bảo vật có thể dung nhập vào thân thể tăng cường cường độ thân thể!

Long Hòe lão tổ thấy Lục Bình theo tới, đột nhiên nói một cậu không đầu không đuôi.

Lục Bình trong lúc nhất thời không phản ứng, há mồm hỏi:

– Vật gì?

Long Hòe lão tổ nhìn Lục Bình một cái, đáp:

– Người cầm trong tay Khai Thiên Di Vật, trên người xem ra có một bảo vật tạm thời tăng cường thân thể. Hơn nữa còn sớm đã lấy một loại đặc thù Truyền tống trận từ trận pháp tông sư bố trí gia trì. Đây là một loại Truyền tống trận một lần thời kỳ viễn cổ đã từng truyền thừa. Chẳng qua là bởi vì chi phí của loại Truyền tống trận này quá mức đắt giá, cho nên sau đó dần dần tuyệt tích ở tu luyện giới, không ngờ tới lần này cũng lần nữa gặp được loại Truyền tống trận này.

Loại Truyền tống trận một lần là một loại trận pháp sử dụng trong vị trí di động biến đổi, vì vậy cũng cực kỳ chú trọng sự bảo vệ đối với tu sĩ trong quá trình truyền tống. Đây cũng là duyên cớ đưa đến loại trận pháp này cực kỳ khó khăn truyền thừa ở tu luyện giới.

Long Hòe lão tổ tựa hồ nhìn thấu nghi vấn của Lục Bình, nói tiếp:

– Sở dĩ lão phu có thể dưới trạng thái không gian không yên nơi đây vẫn như cũ có thể thi triển không gian thần thông truyền tống, đó là bởi vì cỗ thân ngoại hóa thân này của lão phu đủ cứng rắn. Đó càng giống như là đang thi triển cách không ngự vật thần thông, mà không phải là truyền tống.

Lục Bình nhất thời giật mình. Long Hòe lão tổ thân ngoại hóa thân chính là dùng chín ngàn năm linh tài luyện chế mà thành. Chất liệu của nó cao còn phải xa trên thân ngoại hóa thân Lục Tiểu Bình của Lục Bình dùng tám ngàn năm Thương Liễu thụ luyện chế. Thân thể của cỗ thân ngoại hóa thân này hoàn toàn có thể chịu đựng truyền tống dưới loại không gian rung chuyển nơi đây, tựu như cùng pháp tướng tu sĩ trong quá trình đấu pháp thi triển cách không ngự vật không gian thần thông vậy.

Dĩ nhiên, pháp bảo có thể trong tay pháp tướng tu sĩ thi triển ra cách không ngự vật ít nhất cũng phải có phẩm chất Dưỡng linh pháp bảo. Nếu không trong quá trình đấu pháp sợ rằng chưa đụng phải pháp bảo cùng đối thủ, pháp bảo nhà mình trong quá trình truyền tống đã bể nát trước rồi.

Không thể nghi ngờ trình độ mạnh mẽ thân thể của Lục Bình trong lớp đồng cấp tu sĩ, nhưng sau khi vượt qua lần đầu tiên trải qua lôi kiếp cũng bất quá là là tương đương với một món thông linh pháp bảo thôi, vẫn hoàn toàn không đến mức không bị tổn thương do loại không gian chấn động mang đến.

Lục Bình một đường phi độn sau lưng Long Hòe lão tổ, thẳng tắp đuổi theo ra ngoài hai trăm dặm, khi đó mới đột nhiên dừng lại thân hình giữa không trung.

– Dường như có chút khó giải quyết!

Long Hòe lão tổ đột nhiên mở miệng nói:

– Bên cạnh tu sĩ cầm Khai Thiên Di Vật cũng không có ít tu sĩ tựa hồ tu vi đều không thấp. Lão phu có thể giúp người ngăn lại bọn họ, còn dư lại một người mình người đối phó được chứ?

Không cần Long Hòe nói nhiều, thần niệm của Lục Bình cũng đã điều tra biết động tình nơi xa. Mười một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ hội tụ chung quanh một vị pháp tướng hậu kỳ tu sĩ, rõ ràng chính là Ngũ Đại Thánh Địa mười một vị đích truyền tu sĩ lúc trước.

Lục Bình chần chờ một chút, nói:

– Ý của tiền bối là muốn vãn bối kéo vị pháp tướng hậu kỳ tu sĩ kia, đợi đến sau khi tiền bối liệu lý xong những thánh địa đích truyền, hợp lực ta và ngài hai người liên thủ đối phó Hàn Diệp lão tổ đúng không?

Đối với Lục Bình mà nói, vị Long Hòe lão tổ thân ngoại hóa thân có lẽ thực lực mạnh mẽ, nhưng cuối cùng cũng chỉ là pháp tướng hậu kỳ tu vi thôi. Những người thánh địa đích truyền mỗi một người đều là nhân vật kinh thải tuyệt diễm như vậy. Mặc dù họ chỉ là pháp tướng trung kỳ tu vi, nhưng mười một người hợp lực đừng nói là một vị đại tu sĩ, chính là ba bốn vị đại tu sĩ chỉ sợ cũng có thể ứng phó được, chỉ dựa vào Long Hòe lão tổ một người chưa chắc chính là đối thủ của bọn họ.

Hay hoặc giả nói là sau khi Lục Bình giải quyết Hàn Diệp lại quay người tương trợ Long Hòe?

Chẳng qua bất luận loại phương thức nào đối với Lục Bình mà nói đều có một ít đương nhiên. Hàn Diệp lão tổ có thể trở thành một trong Bắc Minh tam diệp, thành danh với Đông Hải tu luyện giới mấy trăm năm, há dễ dàng đối phó như thế. Trước đây Lục Bình chém chết Nam Ngọc lão tổ là xuất kỳ bất ý, lại có Chân Linh Chi Kiếm nơi tay, hiện nay Lục Bình làm gì còn dám lấy ra Chân Linh Chi Kiếm trước mặt Long Hòe lão tổ.

Long Hòe lão tổ nhìn chằm chằm Lục Bình chốc lát, đột nhiên nói:

– Lấy thực lực của ngươi bây giờ nếu là ngay cả một đại tu sĩ đều không làm gì được, sợ rằng ngày sau cũng không giúp được lão phu bận rộn gì, lại càng không muốn hy vọng xa vời đi ra phương thiên địa này. Nếu người chỉ nguyện ở thế gian này làm nhất phương cao thủ thành danh, ngàn năm sau hóa thành một chén hoàng thổ, như vậy bây giờ ngươi cứ rời đi.

Lục Bình nhíu mày, trong lòng tự có một cổ ngạo khí, há mồm nói:

– Như vậy tiền bối có tự tin có thể ngăn cản sự liên thủ vây công của mười một tên pháp tướng trung kỳ tu sĩ thực lực mạnh nhất tu luyện giới. Bọn họ cũng không cần thắng ngài, chỉ cần có mấy người cuốn lấy tiền bối, còn dư lại hai ba người một khi nhúng tay vào chiến đoàn của vãn bối cùng Hàn Diệp lão tổ, chuyện tính toán hôm nay không thể thành. Thân phận của vãn bối cũng sẽ bại lộ, huống chi sau lưng vãn bối còn có một nhà môn phái, uy thế của Ngũ Đại Thánh Địa nghĩ đến tiền bối cũng biết một hai. Nếu họ đến Bắc Hải hưng sư vấn tội, Chân Linh phái ắt gặp diệt đính tai ương!

Long Hòe lão tổ lạnh giọng nói:

– Chuyện này ngươi không cần lo âu, lão phu nói có thể cản được thì tuyệt đối có thể cản được!

Đang nói chuyện, Lục Bình thấy Long Hòe lão tổ đột nhiên đưa tay xé ra một cái ở bụng của mình. Một cánh cửa nhất thời mở ra, từ bên trong nhảy ra bảy tám tiểu nhân vào khoảng nửa thước đến một thước, mi mục đều có chút tương tự cùng với Long Hòe lão tổ.

Lục Bình lấy làm kinh hãi, bảy tám tiểu nhân đó không ngờ đều là thân ngoại hóa thân, hơn nữa mỗi một người tu vi đều từ pháp tướng sơ kỳ. Thân lượng của mấy người không xê xích bao nhiêu cùng Lục Tiểu Bình, thực lực cũng mạnh hơn Lục Tiểu Bình không ít.

Đây cũng không phải nói Lục Tiểu Bình không bằng những thân ngoại hóa thân này, mà là bởi vì tu vi của Lục Bình không như bản thể của Long Hòe lão tổ.

– Nhiều như vậy!

Coi như là Lục Bình biết được không ít kỳ trân di vật của tu luyện giới, nhưng trong giây lát thấy nhiều thân ngoại hóa thân như vậy, vẫn không nhịn được kinh hô.