Chương 746: Thích phùng kỳ hội

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Con tu ma này đuổi sau lưng Lục Bình đã suốt cả ngày, vô luận Lục Bình dùng phương pháp gì đều không thể thoát khỏi nó hay dẫn dụ nó xuất hiện. Hơn nữa con tu ma này trong quá trình bám theo Lục Bình tựa hồ không ngừng gọi đồng bọn tới cùng tiêu trừ Lục Bình vậy.

Cũng may Lục Bình vận khí đủ tốt, cũng không có Huyết tu la hoặc là Huyết ma tương đương với pháp tướng kỳ đến tìm hắn gây phiền toái. Mà tình huống Đại tu la cấp bậc đoán đan kỳ thành đoàn kết đội xuất hiện thì hiển nhiên không phải là đối thủ của Lục Bình.

Chẳng qua là Lục Bình chiến đấu liên tục không gián đoạn khiến hắn cảm thấy vô cùng phiền phức. Thời gian kéo dài dù sau cũng có sơ hở, đến lúc đó sợ rằng sẽ bị con tu ma này thừa cơ hội tập kích.

Cuối cùng Lục Bình không thể làm gì khác hơn là làm bộ như sau khi trải qua liên phiên đại chiến chân nguyên trong cơ thể không còn đầy đủ nữa. Lúc này tu ma bám theo ở xa xa sau lưng Lục Bình rốt cục phát giác có tiện nghi, hướng Lục Bình phát động thiên phú thần thông Phệ Hồn thuật. Lục Bình làm bộ như vô lực ngăn cản, ngã xuống xụi lơ trên đất, vì vậy mới có một màn như vừa rồi.

Ba ngày trước, sau khi Lục Bình chạy tới chỗ doanh địa lúc trước, phát hiện nơi đó đã sớm bị san thành bình địa. Lục Bình trong phế tích của doanh địa không tìm được chút tin tức nào liên quan tới Quách Thiên Sơn lão tổ lưu lại. Tuy nhiên hắn lại có thể nhìn ra doanh địa tựa hồ là bị tu sĩ cố ý buông bỏ, chưa tạo thành nhân viên thương vong.

Lục Bình thở dài nhẹ nhõm, lúc chuẩn bị rời đi, mới phát hiện nơi này đã thành một địa vực do một nhóm ma la trốn từ trung ương đầm lầy ra. Không ngừng có tu la thậm chí tu ma từ trong sương mù, ao bùn, mặt đất, cây rậm chông gai nhảy ra tiến hành tập sát Lục Bình.

Cũng may cái đám ma la bỏ chạy này một là không có ma la có cấp bậc pháp tướng hướng dẫn, hai là cũng không tạo thành vây công đối với Lục Bình, nên bị một đôi phi kiếm của Lục Bình từ trong vòng vây đánh giết đi ra. Mấy chục con Đại tu la cùng bảy tám con tu ma bị Lục Bình chém chết.

Lục Bình biết gặp được một con tu ma này sắp lên cấp huyết ma. Con huyết ma này tựa hồ trừ thiên phú phệ hồn thần thông ra, đối với thuật che giấu cùng độn trốn đều rất tinh thông. Lục Bình mặc dù ở hai hạng thần thông này cũng có thành tựu phi phàm, nhưng thủy chung không cách nào bắt được con tu ma này, cuối cùng không thể không sử dụng thủ đoạn giả vờ bị thương rồi dùng Thất Bảo Lôi Hồ mới nhất cử đánh chết con tu ma này.

Đáng tiếc chính là không biết một thân độn thuật cùng che giấu thuật của con tu ma này là từ đâu mà tới!

Lục Bình đem phệ hôn tinh thu vào, nghĩ tới cô ma la còn sót lại chiếm cứ ở phụ cận, trong lòng chợt động, hiện nay ma la chiếm cứ chỗ sâu đầm lầy tất nhiên đã bị đánh tan. Mà ma la hiện nay đang bị đại quy mô tiễu trừ nên phải trốn đông trốn tây, duyên cớ gì cô ma la này cứ chiếm cứ ở chỗ này mà không rời đi?

Hơn nữa mấy ngày nay chúng đối với việc tiêu trừ Lục Bình cũng không phải là tận tâm tận lực, ngược lại chỉ đuổi, không sai, không phải là tiêu trừ, mà là đuổi. Bọn chúng muốn đuổi Lục Bình rời đi!

Một dãy đất này cất giấu cái gì?

Lục Bình trong lòng nổi lên một trận lửa nóng, thần niệm không ngừng quét ngang bốn phía, rồi sau đó chung quanh đột nhiên dâng lên ngũ sắc vẫn quang. Vân quang lóe lên rồi rất nhanh tiêu tán trong sương mù, cùng lúc đó thân hình của Lục Bình cũng biến mất không thấy đâu nữa.

Hơn mười con Đại tu la tựa hồ là mới vừa bị con tu ma trước khi chết kia cầu cứu, từ những phương hướng khác nhau hội tụ đến nơi này, nhưng cũng không tra ra điều gì, cuối cùng chỉ đành phải tản đi.

Ở một chỗ không rõ tên ở gần phiến đầm lầy này, mấy tên tu sĩ mặc áo đen tụ tập chung một chỗ, cầm đầu là một gã đoán đan điên phong tu sĩ. Nếu như Lục Bình có mặt ở đây, thì có thể dễ dàng nhận ra mấy người này cùng một bọn với đám tu sĩ ngày hôm đó thiết kế mưu tính hại người của Cố gia cùng Vân Đô phái, đều đến từ Thái Huyền tông thuộc Bình Nguyên tu luyện giới ở hạ du Ngọc Lan hà.

– Lâm sư đệ, ngươi xác nhận rồi chứ?

Đoán đan điên phong tu sĩ cầm đầu dò hỏi một tên tu sĩ vóc người thấp nhỏ.

– Bát sư huynh, huynh cứ yên tâm đi. Một cổ tu la này chiếm cứ ở chỗ này là bởi vì bọn chúng lấy được bạn sinh linh bảo của một con Huyết tu la chết đi. Mấy ngày nay những thứ tu la này tựa hồ đang tranh đoạt bạn sinh linh bảo này, để thông qua tu la nhất tộc bí thuật kích thích tinh hoa của Huyết tu la tích chứa trong bạn sinh linh bảo này, khiến cho tộc quần này lần nữa ra đời một con Huyết tu la.

– Không ngờ trong Tu La nhất tộc còn có bí thuật như thế này. Tuy nhiên đây cũng là một cơ hội tốt. Bọn ta nhân cơ hội đoạt bạn sinh linh bảo này. Tuy nói trong tay bọn ta không cách nào phát huy được uy lực của linh bảo, nhưng sau khi mang trở về môn phái, mời luyện khí tông sư của môn phái xuất thủ, xem ra bản phái lại có thể sinh ra một món linh bảo, đến lúc đó mọi người đều có công lao!

Bát sư huynh tựa hồ hạ quyết tâm.

– Ha ha, Bát sư huynh nói phải, xem ra có món linh bảo của tu la này nơi tay, môn phái tất nhiên sẽ đối với Bát sư huynh vuốt mắt nhìn lại, đến lúc đó tập trung bồi dưỡng một phen, tất nhiên lên cấp pháp tướng kỳ. Đến lúc đó Bát sư huynh chính là người thứ ba trong số đệ tử đời thứ ba của Thái Huyền tông ta lên cấp pháp tướng kỳ rồi, bọn ta sau này phải gọi Bát sư huynh làm Tam sư huynh rồi!

Lâm sư đệ lập tức hùa theo quyết định của Bát sư huynh, mấy người khác cũng đua nhau mở miệng phụ họa.

– Tốt lắm, xin mời Lâm sư huynh dẫn đội, chúng ta lặng lẽ áp sát tới vị trí nồng cốt của bọn chúng, sau đó xuất kỳ bất ý, đoạt xong linh bảo này liền phá vòng vây, nếu là may mắn thành công, sau khi trở về môn phái công lao chính là của mọi người!

Ngôn ngữ của Bát sư huynh làm tinh thần của mấy tên Thái Huyền tông tu sĩ chấn động lên.

Lâm sư đệ luôn miệng kêu lên:

– Bát sư huynh cao phong lượng tiết, bọn ta vạn phần kính nể!

Dứt lời, vị Lâm sư đệ này thần bí hề hề hướng đồng môn ở chung quanh nói:

– Chư vị sư huynh, các ngươi có biết ngoại trừ cái bạn sinh linh bảo này, ta còn phát hiện cái gì nữa không?

Bát sư huynh không nhịn được nói:

– Lâm sư đệ, người phát hiện gì liền thống thống khoái khoái nói ra đi, đừng tiết kiệm lời treo khẩu vị của mọi người.

Lâm sư đệ trong mắt lóe lên một chút không vui, nhưng trên mặt vẫn cười hì hì nói:

– Bát sư huynh nói phải, sư đệ ta lần này không những phát hiện bạn sinh linh bảo của Huyết tu la, hơn nữa còn phát hiện ở trong chỗ đám tu la tụ tập này lại còn có một cái linh mạch.

Bát sư huynh trong ánh mắt thoáng qua một tia sáng ngời, ngay sau đó lặng lẽ nói:

– Ừ, điều đó cũng bình thường, nếu không có linh mạch hấp dẫn, chỉ dựa vào bạn sinh linh bảo này cũng chưa chắc thì có thể lưu đám tu la ở lại chỗ này. Tuy nhiên Lâm sư đệ, người suy đoán cái linh mạch này ước chừng là phẩm chất ra sao?

Lâm sư đệ khẳng định nói:

– Ít nhất cũng có quy mô của ba cái tiểu hình linh mạch!

– Được!

Sắc mặt của Bát sư huynh sáng lên, hướng mấy tên Thái Huyên tổng đệ tử chung quanh nói:

– Vụ này chúng ta làm! Sau khi trở về ta sẽ vì mọi người thỉnh công với môn phái, công lao của Lâm sự đệ chính là lớn nhất!

Lâm sư đệ cúi đầu bái tạ nói:

– Đa tạ Bát sư huynh, toàn là do Bát sư huynh ở môn phái nói tốt nhiều hơn!

Bát sư huynh cùng với tu sĩ chung quanh đều không nhìn ra Lâm sư đệ lúc cúi đầu, trong ánh mắt lóe lên vẻ quỷ dị.

– Việc này không nên chậm trễ!

Bát sư huynh ngược lại cũng là một người sảng khoái nhanh nhẹn, hướng mấy tên Thái Huyên tổng đệ tử chung quanh phất tay một cái, nói:

– Bọn ta nhanh chóng hành động, để tránh tiết ngoại sinh phi. Ta đã nhận được thông báo của bản phái lão tổ, những tên khốn kiếp Thiên Huyền tông kia cũng lẻn vào trong đầm lầy, tất nhiên là hướng về phía bản phái mà đến. Thời điểm trước một chút truyền tới tin tức, nói là Linh Vũ tông Linh Không đã chết, bọn ta càng phải vạn phần cẩn thận!

– Cái gì, Linh Vũ tông Linh Không đã chết? Đây chính là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, chẳng lẽ là Thiên Huyền tông đại tu sĩ tự mình xuất thủ?

Mấy tên đệ tử của Thái Huyền tông đua nhau kêu lên.

Bát sư huynh nhíu mày một cái, nói:

– Lần này bản phái cùng Linh Vũ tông âm thầm hợp tác, vốn cho là là thủy đáo cừ thành, không ngờ mới vừa vào đầm lầy liền bị người ta phá nát hành tung. Lão thập nhất cùng lão thập tam thiếu chút nữa để cho người ta phục kích chết. Lão thập nhất ngay cả phù khí của bản phái lão tổ phái ban cho dùng để chạy trốn cũng bị người đoạt đi, thật là mất mặt đến cả nhà!

– Ai, không phải chứ!

Một tên Thái Huyền tông đệ tử tiếp lời nói:

Tuy nói lần này Thái Huyền tông ta trong đầm lầy cũng chiến quả huy hoàng, đám Hà Bắc tu luyện giới các phái kia cử ra cái gì mà “tám mươi mốt tu” đó thì có đến mười bốn tên chết trong tay bọn ta. Còn có một tên pháp tướng sơ kỳ tu sĩ cùng Linh Vũ tông bất hòa môn phái vẫn lạc ở trong đó. Hơn nữa nghe nói Linh Vũ tông cũng ngầm hạ thủ mưu hại hết một người, làm bị thương nặng một người khác. Nhưng Linh Vũ tông Linh Không vừa chết, cũng đủ triệt tiêu chiến quả của bọn ta rồi.

– Mặc kệ nó, dù sao người chết là Linh Vũ tông tu sĩ, Thái Huyền tông pháp tướng lão tổ chúng ta cũng không bị thương chút nào!

Bát sư huynh nghe thủ hạ mấy tên sư đệ nghị luận, tâm tình lộ ra có chút nặng nề. Hắn ở trong đệ tử đời thứ ba của Thái Huyền tông rất có địa vị, kiến thức cũng vượt xa mấy tên sư đệ, hiển nhiên nhìn chuyện cũng vượt xa hơn so với bọn họ.

Lần này Linh Vũ tông tổn thất một tên pháp tướng trung kỳ tu sĩ, có thể nói việc muốn nâng lên cao trở đại hình môn phái đã khó khăn là càng khó khăn hơn. Nếu là như vậy, Thái Huyền tông cùng Linh Vũ tông kết thành đồng minh tuy nói vẫn là một cỗ lực lượng khiến cho Thiên Huyên tông không dám coi thường. Nhưng Linh Vũ tông dù sao không có đại nghĩa của đại hình môn phái thế lực được năm đại thánh địa công nhận, hai phái cho dù là liên thủ, muốn ngăn cản thế công của Thiên Huyền tông cũng lực bất tòng tâm. Huống chi Linh Vũ tông còn phải phòng ngừa hậu viện bốc cháy, Hà Bắc tu luyện giới các phái rất có thể liên thủ hướng Linh Vũ tông làm áp lực!

Đoàn người Thái Huyền tông đi tới trong sương mù, cũng không nhận ra được Lâm sư đệ hữu ý vô ý đi chậm bước chân, từ việc đi sát theo Bát sư huynh chừng một đường thì lùi lại đi ở vị trí chót hết.

Sau khi mọi người đi xa, một cổ sương mù thổi tới, Lục Bình từ trong sương mù đi ra, nhìn theo hướng người của Thái Huyền tông đi xa, khẽ mỉm cười, lẩm bẩm:

– Chuyện này càng ngày càng thú vị, không ngờ Linh Vũ tông lại có thể bị chết một pháp tướng trung kỳ trưởng lão. Sự đả kích này không biết Linh Vũ tông có thể chịu đựng được hay không?

Lục Bình hướng bốn phía sương mù phất phất tay, cả người lần nữa ẩn vào trong sương mù biến mất không thấy đâu nữa.

Sau khi tu luyện giới trãi qua mấy lần đại kiếp, tu sĩ đối với quá trình tu luyện của tu la cũng có hiểu biết chút đỉnh.

Tuyệt đại đa số tu la đều dựa vào thôn phệ máu thịt tu sĩ cùng với tiếp cận ở trên linh mạch cấp thủ linh lực để tăng nhanh tốc độ tu luyện. Nhưng ở một số trường hợp khác, tu la có thể thông qua thủ đoạn truyền thừa đặc thù đề thăng thực lực cá biệt.

Tu la đạt tới cấp bậc pháp tướng, trong bạn sinh linh bảo thường thường có thể tích chứa một phần tinh hoa tu vi tương đương Huyết tu la. Mà chính là bởi vì bộ phận tinh hoa này, mới có thể khiến cho loại khí cụ này vốn không trải qua lối kiếp ở trong tay của tu la có thể có uy năng sánh với linh bảo chân chính.

Mà sau khi một con Huyết tu la vẫn diệt, nếu là bạn sinh linh bảo bị những Đại tu la khác đoạt được, như vậy những thứ Đại tu la này có thể thông qua thừa kế bộ phận huyết mạch tinh hoa của Huyết tu la tích chứa trong bạn sinh linh bảo khiến cho tu vi tăng lên vượt bậc.

Một đám ma la này từ chỗ sâu của đầm lầy thối lui ra ngoài chính là bởi vì muốn thừa kế bạn sinh linh bảo của chủ nhân đã vẫn diệt này, ý đồ ra đời một vị Huyết tu la mới, do đó mới khiến cho những thứ tu la này dừng lại ở chỗ này mà không chạy trốn tự tán.

Thái Huyền tống tổng cộng năm tên tu sĩ dưới sự dẫn dắt của Bát sư huynh lặng lẽ lẻn đi về chỗ tu la tụ tập mà Lâm sư đệ đã dò la, nhưng thủy chung không phát hiện trong hai ba dặm sau lưng của bọn họ bây giờ đang có một đoàn sương mù bám xa xa ở phía sau bọn họ.

Bát sư huynh đi ở đàng trước lơ đãng liếc mắt nhìn về hướng Lâm sư đệ đã lọt vào vị trí cuối cùng, khóe miệng lộ ra một nụ cười giễu cợt, ngay sau đó trong tay thoáng qua một đạo ánh sáng ảm đạm, một tờ phù ở lòng bàn tay của hắn chợt lóe rồi biến mất.

– Đến rồi, là ở chỗ đó!

Bát sư huynh truyền âm nhập mật, thanh âm vang lên bên tai bốn người khác!

Một món khí vật phảng phất như rễ cây vậy bị các tu la cung phụng ở giữa, một loại lực lượng kỳ dị lưu chuyển ở mặt ngoài khí vật. Lục Bình đi theo sau lưng của đám Thái Huyền tông tu sĩ cẩn thận quan sát khí vật này, phát hiện bản thân khí vật cũng không có loại sinh cơ lực như linh bảo chân chính. Đó là một loại lực lượng xa lạ, hơn nữa loại lực lượng này tựa hồ vẫn còn theo thời gian trôi qua mà từ từ tiêu tán, chỉ bất quá quá trình tiêu tán này chậm chạp, không dễ phát hiện mà thôi.

Ở xung quanh chỗ món bạn sinh linh bảo này, tổng cộng có bốn con Đại tu la chỉ còn cách khoảng cách tu vi Huyết tu la một bước không xa. Mỗi con chiếm cứ một phương vị, tựa hồ là trông chừng linh bảo này, lại tựa hồ như giằng co lẫn nhau.

– Động thủ!